Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 715: Không phải thường quy phương thức chiến đấu (length: 8147)

"Rút ra bên trong... ."
"Rút ra thành công!"
"..."
Thực vật thân hòa: Ngươi cùng thực vật thiên nhiên thân cận, có thể cảm giác cùng khống chế thực vật.
"Thực vật thân hòa? Cái này bị động. . . ."
Chu Phụng trong khoảnh khắc này cảm thấy toàn thân đều được thiên nhiên gột rửa.
Dường như bốn phía thực vật đều đang hướng hắn chào hỏi, mơ hồ hắn còn có thể cảm nhận rõ ràng mình có thể điều khiển những thực vật này.
Thực vật thân hòa. . . . Cái này bị động đối với hắn mà nói không tính là đặc biệt hữu dụng.
Dù sao so với những kỹ năng bị động nghịch thiên, cái này bị động thì có vẻ khá là bình thường.
Chỉ đơn thuần là thực vật thân hòa, có thể cảm nhận thực vật và khống chế thực vật, cái này có chút gà mờ.
Bất quá tốt còn hơn không có, có cái này thực vật thân hòa, cảm giác của hắn năng lực trực tiếp tăng lên một mảng lớn.
Vô số thực vật cung cấp cho hắn một lượng lớn tin tức, và từ những thông tin này, Chu Phụng có thể phân tích ra một số tin tức hữu ích.
Ví như có một vài con chuột nhỏ đang rình mò hắn.
"Có người xâm nhập vào đội vận chuyển? Hơn nữa còn không có trong danh sách?" Chu Phụng hơi kinh ngạc.
Chu Phụng vẫn khá hiểu rõ tình hình hiện tại.
Chỉ riêng nằm vùng thôi hắn đã biết không ít, rất nhiều người tự cho là mình không bị phát hiện, nhưng trên thực tế đã sớm bị hắn đánh dấu.
Thế nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, vẫn còn một người chưa bị phát hiện.
Nếu không phải bốn phía thực vật nói cho hắn biết, hắn còn không phát hiện ra tên A Ngưu kia lại mang ý đồ xấu.
Xem ra Man Châu vẫn còn người tài giỏi, không thể xem thường anh hùng thiên hạ.
Chủng Nhạc hồn nhiên không biết mình đã bị phát hiện.
Từ sự tự tin vào Hóa Ma Kinh, Chủng Nhạc cho rằng mình không thể bị nhìn thấu.
Hắn hiện tại đang cẩn thận làm việc cho Chu Phụng, mong chờ được Chu Phụng phát hiện, rồi tiến xa hơn.
"Yêu nhân! Đền mạng!"
Ngay lúc Chu Phụng đang suy nghĩ cách sử dụng kỹ năng bị động mới nhận được, một tiếng hét lớn kéo hắn trở lại thực tại.
Theo tiếng hét lớn đó, một luồng khí tức chém yêu trừ ma mạnh mẽ quét tới như bão.
Một đạo đao khí từ trên trời giáng xuống, cái đao khí vô hình kia như muốn khai thiên lập địa.
Người chém ra một đao này không ai khác chính là Trầm Liệt.
Sau khi tìm thấy tung tích của Chu Phụng, Trầm Liệt lập tức rút đao chém tới, không chút nể nang.
Trong mắt Trầm Liệt, Chu Phụng là yêu nhân gây rối Man Châu, còn hắn là người của Trừ Ma Ti.
Trảm yêu trừ ma căn bản không cần bất kỳ giải thích nào, đó là chuyện đương nhiên.
Chuyện này liên quan tới công pháp tu luyện của Trừ Ma Ti, công pháp mà Trừ Ma Ti tu luyện có tên là trừ ma kinh, luyện chính là trừ ma tâm.
Trừ ma tâm được xem như một loại tâm niệm, nói đơn giản thì là xuất phát từ niềm tin tinh thần.
Cần không ngừng "trừ ma" mới có thể có tiến bộ, thật không may Chu Phụng lại bị công nhận là ma đầu.
Chỉ cần Trầm Liệt giết được Chu Phụng, tâm trừ ma của hắn nói không chừng liền có thể tu luyện viên mãn.
Thậm chí tiến xa hơn, đột phá luyện sát cảnh.
Trầm Liệt mặt lạnh tanh, đao trong tay phát ra một đạo hàn quang.
Hắn muốn nhân cơ hội lần này nhất cử đột phá.
Cho dù hắn biết Chu Phụng rất tà môn, thực lực có khả năng đạt tới khai hải cảnh, thậm chí còn có đủ loại năng lực quỷ dị.
Nhưng thì sao? Chỉ là một đám dân quê bỗng dưng nổi lên mà thôi.
Vượt cấp chiến đấu đối với người của Trừ Ma Ti mà nói, cũng là chuyện thường ngày.
Không thể không nói, Trầm Liệt bản chất bên trong vẫn cực kỳ ngạo mạn.
Trực tiếp tìm tới Chu Phụng không nói, còn dự định mài giũa bản thân, cuối cùng còn muốn bán nhân tình cho các đại nhân vật kia, sớm giết chết Chu Phụng.
Cái này căn bản là không hề nghĩ tới bản thân sẽ thất bại.
"Muốn chết!"
Chu Phụng mặt đen lại.
Chỉ đơn giản vung ra một quyền, đã trực tiếp đánh tan đạo đao khí to lớn kia.
Thấy Chu Phụng một quyền đánh nát đao khí, Trầm Liệt mặt không đổi sắc, trường đao trong tay như tỏa ra hàn quang sắc bén.
Khí thế trên người hắn cũng càng lúc càng mạnh.
Chu Phụng đột nhiên cảm thấy mình đang bị kiềm chế, cái ma đầu ngang dọc đã lâu của mình đã đi đến cuối đường.
Đây chính là chỗ lợi hại của trừ ma kinh.
Chiếm lấy chính nghĩa Trầm Liệt, lúc này dường như thực sự đại diện cho chính nghĩa, đang thẩm phán Chu Phụng ma đầu to lớn này.
Sau đó Trầm Liệt chỉ cần bất tử, khí thế trên người hắn sẽ càng lúc càng thịnh, cuối cùng hoàn toàn áp đảo Chu Phụng.
Bất quá diễn biến tiếp theo của câu chuyện không đi theo hướng Trầm Liệt đã nghĩ.
Chu Phụng thân như quỷ mị, thuần túy sức mạnh cơ thể ban cho hắn tốc độ thuần túy.
Cộng thêm tốc độ hồi phục vô song, giúp hắn không hề kiêng dè mà nghiền ép cơ thể mình.
Chỉ trong nháy mắt, Chu Phụng đã đến trước mặt Trầm Liệt.
"Chém!"
Tốc độ phản ứng của Trầm Liệt cũng cực nhanh, trường đao lập tức chém vào cổ Chu Phụng.
Chu Phụng cũng không hề tránh, hoặc nói căn bản không có ý tránh né.
Trường đao kia không như dự đoán của Trầm Liệt là chém dễ dàng như dao nóng xắt mỡ, mà ngược lại như chém vào ụ đá.
Da thịt trên cổ Chu Phụng chỉ bị chém hở ra một chút xíu.
"Cái gì?" Chuông cảnh báo trong lòng Trầm Liệt vang lên.
Đây là cơ thể gì?
Trừ ma đao của ta vậy mà chỉ chém rách một chút da?
Trầm Liệt hoàn toàn không tin, một đao toàn lực của mình, vậy mà chỉ làm rách da trên cổ Chu Phụng.
Cơ thể khủng khiếp như vậy thật sự tồn tại sao?
"Huyết chiến bát phương!"
Trầm Liệt trực tiếp bạo phát, trường đao trong tay múa lên.
Mỗi một đao đều chém vào chỗ yếu của Chu Phụng, nhưng lại không có mấy hiệu quả.
Chu Phụng thì cứ đứng đó cho Trầm Liệt chém, thân chỉ thêm vài vết thương.
Và mấy vết thương này cũng hồi phục rất nhanh, một vết thương vừa mới xuất hiện, vết thương tiếp theo đã liền hồi phục.
Đến lúc này, Trầm Liệt mới hiểu rốt cuộc mình đã chọc tới quái vật gì.
Cái này mà còn mài giũa gì chứ! Loại quái vật này mà hắn có thể chọc sao?
Chỉ bằng mỗi cơ thể đã có thể trực tiếp nghiền ép hắn.
Trầm Liệt cảm thấy mình vẫn quá ngạo mạn, nhưng tất cả vẫn còn có thể cứu vãn.
"Cũng may! May mà ta đã chuẩn bị đường lui."
Vẻ kinh hãi lộ trên mặt Trầm Liệt, trong lòng vẫn còn chút may mắn.
Bởi vì trước khi khiêu chiến Chu Phụng, hắn đã để cho mình một con đường lui.
Dù sao Chu Phụng đã tạo được uy danh lớn như vậy ở Man Châu, chắc chắn phải có vài chiêu át chủ bài.
Để đảm bảo không lật thuyền, Trầm Liệt đã đưa một nửa Âm Dương Ngọc cho cháu trai mình.
Chỉ cần có gì không ổn, Trầm Minh sẽ kích hoạt nửa còn lại của Âm Dương Ngọc, kéo hắn trở về.
"Cái này là quái vật gì?"
Trốn ở phía xa Trầm Minh, tận mắt chứng kiến nhị thúc mình chém lung tung vào người Chu Phụng, lại không hề làm hắn tổn thương chút nào.
Kinh hãi trong lòng chưa hết, Trầm Minh cũng không quên lời dặn dò trước đó của Trầm Liệt.
Một con Âm Dương Ngư màu đỏ lấy ra.
Con Âm Dương Ngư màu đỏ này ngay lập tức sinh ra phản ứng với con Âm Dương Ngư màu đen trên người Trầm Liệt.
Một lực kéo mạnh mẽ đang kéo Trầm Liệt.
"Hả?" Chu Phụng nhận ra điều bất thường.
"Oành"
Tay phải Chu Phụng dường như phát nổ.
Tay hắn điên cuồng mọc ra, vô số khối thịt dây dưa, mạch máu, xương cốt còn có kinh mạch mọc lên không theo quy tắc.
Một cánh tay to lớn xuyên thủng thân thể Trầm Liệt.
Tốc độ quá nhanh khiến Trầm Liệt không kịp phản ứng.
Đây là thành quả nghiên cứu của Chu Phụng đối với cơ thể mình.
Cơ thể cường tráng có thể tùy thời mọc lớn lên, điều này đồng nghĩa phương thức chiến đấu thông thường không còn phù hợp với hắn.
Cánh tay đột ngột lớn lên như thế, giống như viên đạn xuyên qua thân thể kẻ địch mới phù hợp với tình huống hiện tại của Chu Phụng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận