Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 65: Hai tên Linh Đài cảnh tu sĩ? (length: 8055)

Chỉ thấy Vân lão nhị vừa mới lấy hồn phiên ra.
Chu Phụng thì từ bụi cỏ bên cạnh xông ra.
Linh lực hùng hậu giống như mây đen ép núi, gào thét mà đến.
"Tránh ra!"
Vân lão đại trong nháy mắt bị Chu Phụng tập kích, thân thể phủ lên một tầng bạch cốt.
Tầng bạch cốt này hoàn toàn khác với bộ bạch khô lâu hắn đã gặp trước đây.
Lớp giáp xương bên ngoài này trông có vẻ hơi sáng lóa rực rỡ, xương cốt trong suốt long lanh lại có vẻ đẹp dị dạng.
"Răng rắc!"
Thế mà, chỉ cần một quyền của Chu Phụng.
Lớp giáp xương bên ngoài này vậy mà phát ra một tiếng thanh âm giòn tan.
"Ngươi!"
Vân lão đại cảm thấy một tia linh lực xuyên qua lớp phòng ngự của hắn, trực tiếp đánh vào nhục thể hắn.
Đây là xuyên giáp chi mâu bị động phát động!
Dù Vân lão đại bên ngoài có gì bảo hộ, vẫn có một tia linh lực xuyên qua lớp phòng ngự bên ngoài.
Trực tiếp tấn công vào nhục thân Vân lão đại.
Chưa kịp Vân lão đại nói gì, ma ảnh sau lưng Chu Phụng điều khiển xúc tu trói chặt Vân lão đại ngay tức khắc.
Lúc này, Vân lão nhị mới phản ứng lại.
"Lưỡi dài quỷ!"
Vân lão nhị khống chế hồn phiên, để lưỡi dài quỷ tấn công Chu Phụng.
Nhưng lưỡi dài quỷ vừa tới gần thân thể Chu Phụng.
Huyết khí như liệt nhật trong người Chu Phụng đã làm lưỡi dài quỷ bốc hơi!
"A! ! !"
Kèm theo tiếng kêu thảm thiết chói tai, lưỡi dài quỷ biến mất, chỉ còn lại một tia ý lạnh.
Chu Phụng mặt không đổi sắc bóp nát cổ họng Vân lão đại.
Vân lão đại tuy cũng là ngưng khí cửu trọng, nhưng trước mặt hắn thì như gà con.
Vì cả linh lực lẫn nhục thân hai bên đều chênh lệch quá lớn.
Thêm vào dựa vào bản năng chiến đấu, Chu Phụng có thể đoán trước hành động của đối phương.
"Không!"
Vân lão nhị vừa còn rất thoải mái nhìn thấy đại ca bị bóp chết, nhãn cầu lồi hẳn ra, tơ máu phủ kín.
"Đừng kêu!"
Chu Phụng vẫn sợ dẫn tới những người khác, nên trong nháy mắt điều khiển xúc tu bóp nát Vân lão nhị.
Vân thị huynh đệ! Thân vẫn!
Vẫn chưa tới một phút, Vân thị huynh đệ đã chết thảm tại đây.
Chu Phụng còn chưa dùng hết sức, trong cùng cảnh giới, hắn cảm thấy mình vô địch.
Vì nhiều kỹ năng bị động, chỉ khi đối mặt đối thủ cùng cảnh giới hoặc thấp hơn, mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.
Ví dụ như bản năng chiến đấu, đây là bị động màu vàng duy nhất của hắn.
Trước nay nó có vẻ như không hề có cảm giác tồn tại.
Nhưng đó cũng là một trong những kỹ năng bị động mạnh nhất của hắn!
Vì bản năng chiến đấu giúp hắn dễ dàng dự đoán được hành động của đối thủ.
Trong chiến đấu quả là lợi thế quá lớn.
Đối diện thậm chí chưa kịp dùng chiêu nào khác, chỉ cần bị hắn nắm được cơ hội, sẽ mất mạng ngay tức khắc.
"Chỉ có hai kẻ truy binh? Mà lại yếu vậy?"
Bóp chết hai người trước mắt xong, Chu Phụng mới nhận ra mình ra tay hơi quá.
Hắn cần giữ lại một người, hỏi rốt cuộc là tình huống gì.
Vậy tiếp theo nên làm gì đây?
Trong tình huống này, nhiệm vụ tông môn chắc chắn không thể hoàn thành.
Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn rõ ràng đang ám toán Tam Cổ môn ở đây.
Nhưng vấn đề là hắn giờ không có chỗ nào để đi.
Hơn nữa Liên Tâm Cổ đang ký sinh trong người hắn, tai họa ngầm này không giải quyết, hắn không thể tùy tiện rời đi.
Còn Thôn Ma Cổ cũng là một mối đe dọa.
Nếu không về Tam Cổ môn học cách khắc ấn thần hồn cho bản mệnh cổ.
Thôn Ma Cổ kỳ thật cũng là một Liên Tâm Cổ khác.
Cho nên, hiện tại không phải thời cơ tốt để rời khỏi Tam Cổ môn.
"Đúng rồi! Còn một chuyện chưa giải quyết!"
Ngọc Minh đang nhích người cẩn thận trên mặt đất nhắc hắn, còn một việc chưa làm.
"Ngươi. . . . . Lúc nãy ta bất đắc dĩ thôi, cầu xin ngươi!"
Ngọc Minh thấy Chu Phụng nhìn mình thì run lên cầm cập.
Quá kinh khủng! Vì sao! Rõ ràng đều là ngưng khí cửu trọng!
Vì sao Chu Phụng mạnh vậy, lẽ nào hắn là tu sĩ linh đài ẩn danh?
Ngọc Minh thấy Chu Phụng ngược sát Vân thị huynh đệ thì đầu óc quay cuồng, không sao hiểu nổi.
Vì sao Chu Phụng lại mạnh vậy? Hoàn toàn không hợp lý!
"Ta biết một vài bí mật, ta có thể. . . . ."
Trong tình cảnh này, Ngọc Minh vẫn muốn níu kéo một chút.
Dù sao hắn thực sự không muốn chết, nếu có thể sống sót, có lẽ sẽ đột phá đến Linh Đài cảnh.
Có lẽ. . . .
Chu Phụng không cho Ngọc Minh có thời gian mộng tưởng.
Linh lực ngưng tụ thành xúc tu, bóp một cái rồi vặn.
"Thậm chí còn không dám giãy giụa! Dựa vào gì mà tu đến ngưng khí cửu trọng? Dựa vào gì mà sống sót ở Tam Cổ môn!"
Hắn ném đầu Ngọc Minh sang một bên rồi lắc đầu.
Đến trước khi chết, Ngọc Minh vẫn thắc mắc, vì sao Chu Phụng lại trực tiếp động thủ?
Sao trong tình huống này lại không nói hai câu? Ngọc Minh trước khi chết hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý.
Vì hắn nghĩ Chu Phụng sẽ không giết mình, dù gì mình cũng là đệ tử Tam Cổ môn.
Mà lại hắn với Chu Phụng cũng xem như quen biết.
Giải quyết xong Ngọc Minh, Chu Phụng theo thông lệ quốc tế bắt đầu mò thi.
Không ngoài dự đoán, mò được ba cái túi trữ vật.
Nhưng hắn chưa kịp nhìn trong túi có gì.
Liên Tâm Cổ trong người hắn đã bắt đầu rục rịch.
"Đây là. . . . . Cảm ứng lẫn nhau?"
Chu Phụng một tay ôm ngực, một tay cau mày.
Liên Tâm Cổ trong người tựa hồ đang thúc giục hắn đi về một hướng.
Chẳng lẽ Liên Tâm Cổ của Tưởng Kinh phát tín hiệu?
Vì thứ có thể khiến Liên Tâm Cổ trong người hắn xao động, chỉ có mẫu cổ trong tay Tưởng Kinh mới có thể làm được.
Nếu đúng là vậy.
Chu Phụng cấp tốc rời khỏi hiện trường, chỉ để lại ba cái xác ở đó.
. . . . .
Ở một nơi khác, đội của Chu Phụng lúc trước đã bị tiêu diệt.
Không ai chạy thoát, người của Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn thậm chí đã bắt đầu dọn dẹp hiện trường.
"Chết rồi? Sao có thể! Mới đó mà?"
"Chết? Ai chết rồi?"
"Vân thị huynh đệ chết! Rắc rối! Xem ra kẻ kia là tu sĩ Linh Đài cảnh!"
"Tu sĩ Linh Đài cảnh? Lẽ nào Tam Cổ môn đã nhận ra điều gì?"
"Rất có thể! Xem ra phải tăng tốc lên thôi!"
". . . ."
Sắc mặt của tu sĩ Linh Đài cảnh Bạch Cốt quan và Ngũ Quỷ môn cũng không khá hơn.
Vì đội bị tấn công lại có hai tu sĩ Linh Đài cảnh.
Một người ở ngoài sáng, một người trong tối, rõ ràng Tam Cổ môn đã phát hiện ra điều gì.
Chu Phụng hoàn toàn không ngờ tới là, hắn bị nhận nhầm thành tu sĩ Linh Đài cảnh.
Thực ra suy đoán của hai người cũng không sai về mặt logic, Vân thị huynh đệ là anh em ruột thịt.
Một người tu luyện Ngũ Quỷ Bàn Sơn Pháp, một người tu luyện Bạch Cốt pháp tướng, phối hợp với nhau ở Ngưng Khí cảnh gần như không ai địch nổi.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy đánh chết cả hai người.
Chỉ có thể là tu sĩ Linh Đài cảnh, dùng cảnh giới nghiền ép.
Ngươi bảo có người chỉ là ngưng khí cửu trọng, trong một phút hạ gục Vân thị huynh đệ?
Tuyệt đối không thể! Trên đời này chưa có ai làm được chuyện đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận