Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 283: Còn là trở thành tiêu điểm rồi (length: 8315)

Ngoại trừ cái kia sừng nhỏ trắng trẻo mập mạp ra, điều khiến Chu Phụng bất ngờ nhất là.
Vị ngũ công chúa này nhìn bề ngoài không khác gì người thường.
Một khuôn mặt tròn trịa hình trứng ngỗng, làn da trắng hồng hào, trên mặt tràn đầy khí tức thanh xuân.
Tuy nhiên vị ngũ công chúa này có vẻ hơi hồn nhiên tinh nghịch, nhưng khí chất trên người lại có chút lãnh ngạo.
Cảm giác giống như một đứa trẻ đang cố gắng tỏ ra dáng người lớn.
"Ngũ công chúa~~"
Thanh Vụ đứng bên cạnh nhìn thẳng.
Đây đã hóa long rồi ư?
Cái sừng rồng kia! Huyết mạch Chân Long của ngũ công chúa rốt cuộc tinh khiết đến mức nào?
Ngoại hình không nằm trong phạm vi cân nhắc của Thanh Vụ.
Nguyên nhân Thanh Vụ kinh ngạc là chiếc sừng rồng trên đầu ngũ công chúa.
Đây không phải là giác của Giao Long, mà là giác của Chân Long, điều này có thể thấy rõ qua những nhánh phân chia.
Còn có sự áp chế từ huyết mạch đó, thật sự quá hấp dẫn.
Nếu có thể sinh ra đời sau với ngũ công chúa, tộc của mình có thể thực sự hóa thành long tộc.
Giống như Thanh Vụ, những thủy tộc còn lại trong mắt đều dấy lên một ham muốn.
Đây là sự truy cầu đối với huyết mạch cao hơn, và cũng là mục đích những thủy tộc này đến đây.
Ngũ công chúa Ngao San khi nhìn thấy những ánh mắt này, đôi mắt càng thêm lạnh lùng.
Nàng không hề để tâm đến đám người thấp kém này.
Nếu không phải phụ vương, nàng vốn dĩ đã không đến nơi này.
Chọn phò mã trong đám cá tôm thối tha này sao? Đúng là chuyện nực cười.
Trong lúc mọi thủy tộc đều bị thu hút thì Chu Phụng vô cùng khiêm tốn đứng im bất động.
Giờ hắn đã có kinh nghiệm, trong tình huống này tuyệt đối không thể quá kiêu ngạo.
Tránh bị người khác chú ý tới.
Nếu là trước đây, Chu Phụng chắc chắn sẽ một mình rời đi từ lâu rồi.
Trong lòng hắn chẳng quan tâm ngũ công chúa đó ra sao, cớ gì phải đứng đây ngơ ngác nhìn.
Có thời gian đó còn không bằng đi xem những bia đá của nhân tộc kia.
Nhưng giờ Chu Phụng đã trở nên cẩn trọng hơn.
Vào thời điểm này mà quá khác người, thì chẳng khác nào tự rước họa vào thân.
Tốt nhất vẫn là đứng im tại chỗ, đợi Ngao San đi rồi hãy hành động từ từ.
"Quả nhiên nơi truyền thừa của Nhân Hoàng ở trong Long Vương cung!"
Chu Phụng cảm nhận chiếc nhẫn Nhân Hoàng trên tay.
Giờ hắn đã chắc chắn nơi truyền thừa của Nhân Hoàng ở đây.
Vì vậy cũng không cần quá vội vàng.
Trong Long Vương cung này, cao thủ nhiều vô kể, hắn gây chuyện ở đây chẳng khác gì tự tìm chết.
Chi bằng mượn thân phận hiện tại, xem có thể lọt vào cái gọi là bí cảnh của Long Vương cung không.
Nếu không được, Chu Phụng cũng định từ bỏ.
Ở Nam Hải này, thân phận của hắn luôn là một phiền toái.
Một khi bại lộ, rất có thể sẽ tan xương nát thịt.
Dù có cơ hội sống lại một lần, Chu Phụng cũng không dám quá mạo hiểm.
"Có lẽ ta nên lên kế hoạch sẵn vài đường trốn!"
Chu Phụng cảm thấy mình vẫn còn hơi lỗ mãng.
Tùy tiện trà trộn vào Nam Hải này, nếu không có những bị động, có lẽ hắn đã bị phát hiện rồi.
Trước đó hắn thậm chí còn chưa nghĩ tới đường lui.
Quả thật quá bất cẩn, bây giờ nhất định phải hoàn thiện lộ tuyến rút lui.
Chu Phụng cúi đầu, hai mắt vô thần, trong đầu đã bắt đầu tính toán làm sao chạy nếu bị lộ.
Mà bên kia, Ngao San lại không kiềm được mà liếc nhìn toàn bộ thủy tộc tại chỗ.
Mặc dù Ngao San trong lòng vô cùng không muốn, nhưng đó là mệnh lệnh của lão Long Vương.
Ai bảo Ngao San xuất hiện hiện tượng huyết mạch phản tổ hiếm thấy, từ huyết mạch Giao Long phản tổ thành Chân Long.
Tương lai chỉ cần trưởng thành, thấp nhất cũng đạt cảnh Thần Thông.
Nhưng đó chỉ là tự nhiên trưởng thành, nếu bản thân còn cố gắng tu hành, việc đột phá cảnh Thần Thông chẳng khác nào nhặt đồ trong túi.
Huyết mạch như thế, nhất định phải lưu lại đời sau.
Chỉ cần lưu lại được đời sau thành công, vị thế của dòng Long Vương cung sẽ không còn gì đáng lo.
Đương nhiên, để chiếu cố tâm tình của Ngao San.
Quyền chọn phò mã vẫn nằm trong tay Ngao San, nhưng ngoài qua được ải của Ngao San, còn phải qua ải của lão Long Vương.
Hiện tại là ải thứ nhất, chỉ cần Ngao San cảm thấy vừa mắt đều có thể ghi nhớ.
Còn lại sẽ bị loại.
Thị nữ bên cạnh Ngao San đang chờ sẵn để ghi chép.
Danh sách trên tay thị nữ đã ghi chép khá nhiều rồi.
Đúng vậy! Phò mã của Long Vương không chỉ có một, nếu Ngao San muốn, thậm chí có thể chọn cả mười tám người.
Lão Long Vương ước gì có thêm vài phò mã, lưu lại nhiều huyết mạch Chân Long hơn.
Cũng chính vì vậy, toàn bộ thủy tộc trong Long Vương cung đều có cơ hội.
Mà không chỉ dựa vào tư chất, thực lực, bối cảnh để quyết định.
Tình huống này cũng tương đối phổ biến trong nhân loại.
Một số nữ tu sĩ có tu vi mạnh mẽ, nuôi cả mười gã trai cũng là chuyện thường.
Chỉ cần thực lực ngươi đủ mạnh, việc nuôi trai không ai dám nói gì.
"Kia...cả người kia nữa..."
Ngao San tùy ý chọn mấy thủy tộc vừa mắt.
Thị nữ lập tức ghi lại những người Ngao San chỉ.
Thanh Vụ thấy vậy, lập tức hít sâu một hơi, ưỡn ngực lên, thể hiện ra tinh thần diện mạo tốt nhất của mình.
Đến cả Cự Lân thô lỗ vừa rồi, cũng thu lại sát khí trên người.
Cảm giác như con công đực hết sức xòe đuôi ra, mong thu hút được con công cái.
Trong một đám liếm cẩu này, Chu Phụng vẫn ngơ ngác đứng đó.
Lại có vẻ hơi dễ thấy, trực tiếp thu hút sự chú ý của Ngao San.
Chu Phụng chắc không ngờ, chính vì mình có vẻ quá bình thường so với những thủy tộc khác mà lại khiến Ngao San chú ý.
"Hử?"
Ngao San khi nhìn về phía Chu Phụng, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Đây là người đầu tiên mang đến cho nàng cảm giác rất dễ chịu.
Không có loại ham muốn chiếm đoạt mạnh mẽ, cũng không có ánh mắt như chó đực đang đến kỳ động dục.
Cả cái khí chất thờ ơ kia, thật sự rất hợp khẩu vị nàng.
Quan trọng nhất là, Chu Phụng còn rất thanh tú.
Từ khi tu hành Nhân Hoàng Kinh, những tì vết trên thân xác Chu Phụng được chữa trị dần.
Cộng thêm bị động đa tình lãng tử, trực tiếp tăng thêm hai điểm mị lực.
Điều này khiến cho ngoại hình Chu Phụng trở nên cực kỳ nổi bật, đi đến đâu cũng sẽ thu hút không ít ánh mắt.
Sự thay đổi này khiến hắn vô cùng phiền muộn, hắn hy vọng nhất là sự bình thường.
Không nổi bật mà cũng không tầm thường, như vậy có ích cho việc ẩn mình.
Việc tu luyện pháp môn dịch dung hẳn là ước nguyện cấp thiết nhất trong lòng hắn.
"Cả người kia nữa!"
Ngao San giơ tay, chỉ về phía Chu Phụng.
Hành động này, lập tức khiến cho thủy tộc xung quanh đều nhìn về Chu Phụng.
Chu Phụng cũng ý thức được có gì đó không đúng, trực tiếp bừng tỉnh.
"Chuyện gì xảy ra? Chuyện này là sao?"
Sau khi hoàn hồn, hắn lập tức nhận thấy mọi người xung quanh đều đang nhìn mình.
Rõ ràng hắn đã trốn trong góc, sau đó cũng không có gì đặc biệt, không làm gì cả.
Sao cuối cùng vẫn ra thế này?
Chu Phụng đã gặp tình huống này rất nhiều lần.
Lần nào cũng trở thành mục tiêu công kích, trở thành tiêu điểm chú ý.
Chu Phụng rút ra kết luận bản thân mình quá mức khác biệt, một số lúc giả làm người qua đường vẫn rất quan trọng.
Nhưng tại sao! Lần này lại là vì cái gì!
"Ha ha! Đại ca! Ngươi thấy không! Ngũ công chúa thích ngươi rồi!"
Bản thân tâm trạng Chu Phụng không tốt, bên cạnh Thanh Vụ lại lớn tiếng hô hào như thằng ngốc.
Hắn ngay lập tức cảm thấy ánh mắt xung quanh càng thêm ghen ghét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận