Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 667: Máu tanh quy tắc (length: 7756)

"Tất cả đều đi rồi?"
Chu Phụng trên mặt có chút không hiểu.
Vốn là hắn đều đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, có điều sự thật là chung quanh tất cả mọi người đều rời đi.
Đây là bị hắn làm cho khiếp sợ?
Không thể nào! Chắc chắn có nguyên nhân khác ở đây.
Chu Phụng rất nhanh liền phát hiện không đúng, trên người hắn vậy mà có thêm mấy cái ấn ký.
Từ cánh tay đến trán, tổng cộng có năm cái ấn ký như ẩn như hiện.
"Cái này là vừa rồi."
Hắn lập tức nghĩ đến hành động kỳ lạ của Trầm Vân Mộc trước khi rời đi.
Nếu như nhớ không nhầm, trước khi Trầm Vân Mộc đi, trên trán đã bùng phát ra ánh sáng chói mắt.
Trên trán của hắn cũng xuất hiện một ấn ký, ấn ký đó quả thực giống hệt như ấn ký trên trán hắn bây giờ.
Chuyện này, hắn đã từng trải qua.
Chuyện này không phải giống với lần trước gặp con lừa trọc sao? Mạc danh kỳ diệu lại áp đặt cho hắn một cái Minh Vương truyền thừa.
Chu Phụng không biết rằng, đây là thói quen được hình thành trăm ngàn năm nay ở Trung Châu.
Những ấn ký này tên là săn giết chi ấn, cũng có thể nói là chứng nhận thiên tài.
Mỗi khi Trung Châu xuất hiện một thiên tài, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến là bảo vệ người đó.
Vì những thiên tài này chưa hoàn toàn trưởng thành, bây giờ bóp chết thì thật lãng phí của trời.
Một thiên tài tu hành, giống như một hạt giống tốt, trực tiếp thu hoạch lợi ích quá thấp.
Đợi đến khi hạt giống tốt này trưởng thành thành cây đại thụ che trời, lúc đó thu hoạch thì lợi ích sẽ cao hơn nhiều.
Tuy làm vậy thì mạo hiểm tăng lên rất nhiều, nhưng chỉ cần lợi ích đủ lớn thì tất cả đều đáng giá.
Chu Phụng hiện tại chính là tình huống đó, hắn bị coi là một hạt giống có tiềm năng.
Phương pháp lột xác thân thể hoàn toàn theo nguyên bản, xem ra rất có tiềm năng.
Sau đó, tất cả các tu sĩ, bao gồm Trầm Vân Mộc, đều không chọn động thủ ngay, mà lưu lại một ấn ký.
Dù sao một hạt giống tốt muốn khỏe mạnh trưởng thành, thì cũng cần bón phân tưới nước.
Cứ để một hạt giống tốt tự do sinh trưởng thì cũng không phải chuyện tốt.
Nói cách khác, Chu Phụng đã trở thành một cọng cỏ trong vườn thức ăn, ấn ký trên người hắn chính là minh chứng.
Trong đó có bao nhiêu khúc mắc, Chu Phụng cũng không hiểu rõ.
Hắn hiện tại chỉ mang thân thể mới chạy khỏi thành.
Vừa mới hoàn thành thuế phàm pháp, thực lực của hắn chưa phải là đỉnh phong, hắn cần thích ứng từ từ với thân thể mới này.
"Cũng may. Tuy cái giá phải trả có chút thê thảm, nhưng cuối cùng vẫn vượt qua được một kiếp này."
Lão nhân Bạch Mi đã sớm chuồn đi, trong lòng có chút nặng nề.
Mượn cơ hội Chu Phụng thuế phàm, hắn xem như trốn thoát được Trầm Vân Mộc truy sát.
Nhưng đối với lão nhân Bạch Mi, tình cảnh của hắn bây giờ không hề lạc quan.
Tuy hắn tạm thời an toàn, nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhỏ.
Khí huyết suy bại, đã mất đi vạn năm Bất Lão Tùng, hắn còn có cơ hội lật bàn sao?
Vốn lão nhân Bạch Mi muốn dựa vào vạn năm Bất Lão Tùng để đột phá tầng thứ chín của Huyết Tham Công, để tuổi thọ bản thân vượt qua cực hạn.
Nhưng bây giờ cái gì cũng mất hết.
"Mà còn không đoán sai, lão phu sắp trở thành cái gọi là phân bón rồi."
Trên mặt lão nhân Bạch Mi hiếm khi nở nụ cười khổ.
Đã từng, hắn cũng là một hạt giống tốt, một hạt giống tốt được người để ý.
Cho nên hắn hiểu rõ những thử thách sắp tới mà Chu Phụng sẽ phải đối mặt, sau đó nhanh chóng trưởng thành.
Và lão nhân Bạch Mi chắc chắn là đợt phân bón đầu tiên.
Quả nhiên, ý nghĩ này vừa mới nảy lên, một ấn ký trên người lão nhân Bạch Mi khẽ sáng lên.
"Ta quả nhiên không có cơ hội lựa chọn."
Ấn ký này giống hệt ấn ký trên trán Chu Phụng, đều là Thần Ấn của Trầm gia.
Toàn bộ Trung Châu đều lưu hành nuôi thả rồi thu hoạch, và để giảm bớt mạo hiểm, các loại ấn ký được tạo ra một cách tự nhiên.
Chỉ có các gia tộc hoặc thế lực hàng đầu, mới có thể nghiên cứu ra loại ấn ký đặc thù này.
Ví dụ như Thần Ấn của Trầm gia mà Trầm Vân Mộc đã phóng ra trước khi rời đi.
Loại ấn ký này có thể truy tìm vị trí người mang theo bất cứ lúc nào.
Có thể nói chỉ cần bị loại ấn ký này gắn vào, thì đừng mong trốn thoát.
Đương nhiên, loại ấn ký này cũng có cái tốt.
Trước hết là không có bất kỳ tác hại nào với người mang, mà còn giúp ngươi hấp thụ tinh khí, linh khí, lúc cần còn có thể bảo vệ ngươi một mạng.
Tất cả là để bảo vệ mầm non khỏe mạnh trưởng thành.
Lúc đầu lão nhân Bạch Mi cũng được Thần Ấn của Trầm gia che chở, từ đó tránh được không ít tai họa.
Thế nhưng, khi ngươi dần trưởng thành.
Sự bảo vệ này dần sẽ biến thành sợi dây thòng lọng, đến lúc đó sẽ có không ngừng những thợ săn đến đi săn.
Dưới loại nguy cơ sinh tử này, ai cũng sẽ bị ép đến giới hạn tiềm năng cuối cùng.
Và...khi ngươi hết tiềm năng, thì sẽ đón nhận cái chết thực sự.
"Thả hổ về rừng. Thật là thiệt thòi cho ta trước đó còn tưởng mình là hổ."
Lão nhân Bạch Mi hồi tưởng lại đủ chuyện trước đó, đột nhiên cảm thấy mình quá tự tin.
Hắn trước kia sau khi biết về Thần Ấn của Trầm gia, trong lòng cho rằng Trầm gia chỉ là đang đùa bỡn.
Với thiên tư của hắn, hẳn có thể nhanh chóng thoát khỏi ấn ký đáng ghét này.
Thậm chí đến lúc đó có thể đạp đổ cổng Trầm gia, giương oai trước mặt Vân Mộng Trầm gia.
Nhưng bây giờ, ngay cả tự sát hắn cũng không dám.
Không sai! Hiện tại lão nhân Bạch Mi đến cả dũng khí tự sát cũng không có.
Bởi vì hắn không thể tự giải thoát một cách trọn vẹn.
Tu sĩ tu hành đến trình độ nhất định, mặc kệ nhục thân hay thần hồn đều sẽ được cường hóa đến một mức độ khó tin.
Đồng thời tu sĩ và thiên địa sẽ thiết lập một loại liên hệ đặc thù.
Mà không may, Vân Mộng Trạch nơi này vô cùng đặc thù, xung quanh tự có một loại lực trì hoãn.
Khi ngươi tự kết liễu đời mình, thần hồn của ngươi sẽ không biến mất ngay mà sẽ chia thành nhiều mảnh, phiêu đãng xung quanh.
Lúc đó, người Trầm gia sẽ đến đây thu thập thần hồn và chân linh của ngươi, rồi mang về Trầm gia chế tác thành một chiếc Nhiên Hồn Đăng.
Đến lúc đó mới thật sự là sống không bằng chết.
Cho nên tất cả mọi người ở đây, chỉ có một cách chết duy nhất, đó chính là chiến tử!
Dưới áp lực điên cuồng như vậy, tự nhiên sinh ra vô số người tài giỏi xuất chúng, thậm chí có thể phản sát những gia tộc nắm giữ thần ấn.
Nhưng tiếc là lão nhân Bạch Mi không phải là người xuất chúng như vậy.
Hiện tại, hắn chỉ có thể phát huy chút sức tàn còn lại để đi dò xét mầm non mới của Trầm gia.
Một bên khác, Chu Phụng tùy tiện tìm một nơi trốn, sau đó bắt đầu kiểm tra kỹ lưỡng thân xác mới này.
Sau khi tỉ mỉ kiểm tra, lông mày hắn lập tức nhíu lại.
Bởi vì thân thể mới này mạnh hơn trước đó có hạn.
"Thất bại rồi sao?"
Hắn có chút không chắc chắn.
So với thân xác rách nát trước kia, thân thể mới này rõ ràng khỏe mạnh và cường đại hơn.
Nhưng chỉ đơn giản như vậy, cái gọi là thuế phàm pháp không hề hiệu quả rõ ràng.
Mà càng tệ hơn là, khi hắn điên cuồng nuốt chửng linh khí xung quanh, thân thể này vậy mà lại bắt đầu có xu hướng linh chất hóa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận