Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 710: Lục Dục Ma Kinh (length: 8200)

Chu Phụng ngược lại đem thịt Thái Tuế sau khi nuốt, không chỉ lĩnh ngộ được đạo tiến hóa, còn hoàn thành một lần thuế biến thần hồn và nhục thân.
Chỉ thần thuần túy mới có thể tạo nên nhục thân vô thượng.
Để tiếp tục tiến bộ, hắn cần tìm cách tiến bộ ở phương diện thần hồn.
Thu lại khối thịt có lẽ là một lựa chọn tốt.
Hắn nuốt ngược thịt Thái Tuế, ngoài những điều trên, còn nắm giữ một đống thần thông của thịt Thái Tuế.
Lan truyền bào tử huyết nhục, đồng hóa rồi hấp thụ người khác, đó là bản lĩnh lớn nhất của thịt Thái Tuế.
Bàn tay Chu Phụng hơi nứt ra, vài xúc tu thò ra ngoài.
Xúc tu chạm vào những người đã biến thành khối thịt, chỉ vài giây thì bị thôn phệ tiêu hóa.
Huyết khí, huyết sát và một phần ký ức đều bị thôn phệ như vậy.
"Lại còn có cả ký ức..."
Chu Phụng thấy điều này khá hay, về sau có lẽ không cần thẩm vấn, cứ trực tiếp đồng hóa rồi nuốt tất cả là xong.
Chính như vậy càng lúc càng giống một Tà Đạo Nhân Vật.
Vốn hắn gia nhập Trường Sinh giáo chỉ là cho vui, giờ xem ra hắn đúng là đã thành yêu nhân của Trường Sinh Giáo.
"Cũng không biết hiện tại ta tính cảnh giới gì."
Nuốt một lượng lớn huyết sát xong, tu vi Chu Phụng không thể tính là Dẫn Sát cảnh nữa.
Luyện Sát cảnh? Cũng không đúng, Luyện Sát cảnh có thực lực như hắn sao?
Đời bật hack cũng là vậy, tu vi cảnh giới không đủ để chứng minh thực lực chân chính của hắn.
"Nhưng mà một người chậm rãi cắn nuốt vậy thì mất bao lâu..."
Chu Phụng chợt nhận ra một vấn đề.
Đó là ở Hắc Thủy thành này dưới sự xâm nhập của bào tử huyết nhục, 99% người đều đã thành khối thịt.
Lại thêm đám người man rợ ở ngoài, một mình hắn đến khi nào mới thôn phệ hết tất cả các khối thịt được.
Vậy chẳng phải mệt chết à?
Không được! Tuyệt đối không được! Một mình làm tới bao giờ.
"Có rồi!"
Nghĩ tới đây, Chu Phụng nhìn sang Trầm Nghị bên cạnh.
Trầm Nghị có thể chống lại bào tử huyết nhục, chứng tỏ tiềm năng của hắn, vừa hay có thể giúp hắn thôn phệ tiêu hóa.
"Ngươi qua đây"
Nghe thấy giọng nói bình thản của Chu Phụng, cả người Trầm Nghị đều khó ở.
Cảnh tượng quỷ dị vừa rồi hắn tận mắt chứng kiến, chẳng phải là muốn bắt hắn nuốt sao!
Trong lòng dù chống cự, Trầm Nghị cũng không dám cự tuyệt.
"Nuốt...thôn phệ?"
Khi thấy Chu Phụng chuẩn bị dạy hắn cách thôn phệ cục thịt, Trầm Nghị chợt cảm giác mình gặp may.
Thôn phệ khối thịt rồi nâng cao bản thân, nghe thật là tà ác đáng sợ.
Nhưng nếu có năng lực này, ai sẽ từ chối? Trầm Nghị tin rằng không ai sẽ từ chối.
Thần thông thôn phệ của Chu Phụng, nói thẳng ra cũng là do thịt Thái Tuế ban cho.
Vậy làm sao để Trầm Nghị cũng có được loại thần thông này, đáp án rất đơn giản, đó là cấy lên người Trầm Nghị một khối thịt Thái Tuế.
Như vậy, Chu Phụng vừa có thể kiểm soát tính mạng Trầm Nghị, lại có thể để Trầm Nghị giúp hắn.
Thậm chí còn có thể dùng cách này thu nạp thêm nhiều đàn em.
Biết đâu sau này Chu Phụng có đủ đàn em, có thể nhảy lên thành chi nhánh quan trọng của Trường Sinh Giáo.
"Nhớ xem có ai còn sống không, nếu còn thì mang đến."
Sau khi phân một khối huyết nhục cấy lên người Trầm Nghị, Chu Phụng dứt khoát nghỉ ngơi tại chỗ.
Mọi việc còn lại đều giao cho Trầm Nghị làm, còn hắn thì từ từ sắp xếp thu hoạch.
Trầm Nghị cảm nhận khối thịt Thái Tuế không ngừng tuôn trào trong cơ thể, nghe lời hắn phân phó không dám lười biếng.
Ngựa không ngừng vó, bắt đầu thu thập các khối thịt và tìm người sống sót.
Chu Phụng một hơi nghỉ, nghỉ đủ ba ngày.
...
Một bên khác.
Đoàn người Mộ gia đang gấp rút rút lui thì gặp phải sự truy kích chưa từng có.
Từ sau khi tách khỏi người thành chủ phủ, đoàn người Mộ gia luôn bị những man nhân hình thù kỳ quái đuổi giết.
Ngay cả Mộ Thanh Thanh là con cháu đích hệ, cũng phải tự mình ra tay chém giết địch.
"Chuyện gì xảy ra? Những man nhân này sao như phát điên vậy."
Mặt Mộ Thanh Thanh tái nhợt, khí chất đại tiểu thư trước đó đã biến mất không thấy, thay vào đó là vẻ kiên nghị anh tuấn uy vũ hiện tại.
Những man nhân đang truy kích bọn họ thật sự quỷ dị.
Không chỉ xấu xí, còn có người mọc cánh tay dài, hoặc một con mắt.
Sự hung hãn không sợ chết và sự cuồng nhiệt không ngừng đánh vào sĩ khí của Mộ gia.
Điều này khiến Mộ Thanh Thanh cảm giác Mộ gia bị thành chủ phủ và Trừ Ma ti bỏ rơi.
Dù Mộ gia có quan hệ lớn tới đâu, chỉ cần không có chứng cứ thì chỗ dựa sau lưng Mộ gia cũng không thể vô cớ nổi giận được.
Đặc biệt là khi đối mặt với Trừ Ma ti, một cơ cấu đặc thù.
"Cố gắng chút nữa, chỉ cần rời khỏi Man Châu thì mọi chuyện đều ổn."
Mộ Thiên Hùng chỉ còn biết lặp lại câu này.
Lần này mưu đồ thánh vật của man nhân thật là một nước cờ sai.
Dù cho thánh vật man nhân không ở đây thì những man nhân này vẫn cứ như phát điên.
Nếu cứ tiếp tục vậy, toàn bộ Mộ gia đều sẽ chết ở đây mất.
Nghĩ đến đó, Mộ Thiên Hùng nghiến răng: "Bỏ một nửa dược liệu và vàng bạc."
Đến giờ chỉ có thể cắt đuôi cầu sinh, chỉ cần trốn được đến Minh Châu, dù mất hết của cải, chỉ cần dựa vào công lao thì cũng có thể vực lại cơ đồ.
...
Hắc Thủy thành.
Sau ba ngày, Trầm Nghị cùng mười mấy người may mắn sống sót đã thu thập và thôn phệ hết tất cả các khối thịt.
Thực lực của mười mấy người này cũng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất trong ba ngày này.
Toàn bộ đều là Luyện Sát cảnh viên mãn, bạn không nghe lầm đâu là toàn bộ.
Nhờ vào khả năng thôn phệ mà thịt Thái Tuế ban cho, thực lực của đám Trầm Nghị có thể nói là tăng vọt.
Bọn họ như đã trải nghiệm cảm giác thoải mái của việc có hack vậy.
Đương nhiên, hiện tại bọn Trầm Nghị chỉ có cảnh giới tu hành, thực lực chiến đấu thực tế vẫn còn kém.
Đồng thời, bọn họ cũng hiểu rõ rằng, tất cả những gì mình có đều là do người kia mang lại.
Vậy nên khi đối mặt Chu Phụng, đám Trầm Nghị không dám vượt quá, toàn một bộ dáng ngoan ngoãn.
"Lục Dục Ma Kinh..."
Nếu như nói Trầm Nghị thu hoạch lớn thì Chu Phụng lại thu hoạch còn lớn hơn.
Không biết bao nhiêu khối thịt đã được hắn cất vào không gian tùy thân, đồng thời hắn còn lấy được một môn công pháp quỷ dị từ một người man rợ.
Lục Dục Ma Kinh!
Đây là một môn công pháp lấy buông thả dục vọng làm cốt lõi, chủ trương dùng toàn bộ tâm hồn nghênh đón dục vọng, thông qua thỏa mãn dục vọng để nội tâm đạt được thanh tịnh.
Công pháp này cho rằng, dục vọng là bản tính của con người, chỉ có nắm được dục vọng, mới có thể siêu thoát cõi trần, đạt đến cảnh giới vô thượng.
Mà lục dục này không có đặc biệt chỉ một loại dục vọng, hoàn toàn có thể dựa theo ý nghĩ của mình.
Tỷ như sắc dục, ăn uống, của cải, cũng có thể là ngủ muốn, sát dục...
Theo ký ức của người man rợ kia, môn công pháp này được lấy từ tổ địa của man nhân.
Môn công pháp này tất cả man nhân đều có thể tu luyện, man nhân cũng đã từng dựa vào Lục Dục Ma Kinh này mà chống cự được Đại Chu thần triều trong một thời gian ngắn.
Đồng thời thể phách man nhân mạnh như vậy, ngoài việc thừa hưởng huyết mạch ra, quan trọng nhất là tu luyện Lục Dục Ma Kinh.
Một môn công pháp chuyên tu thần hồn mà có thể làm nhục thân đạt đến trình độ này.
Trong một chốc, Chu Phụng có chút dao động, cũng muốn thử môn Lục Dục Ma Kinh này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận