Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 261: Tâm tình điều động (length: 8003)

Chu Phụng trước đó cũng đang nghĩ, người nhà họ Lý khi nào sẽ gây phiền phức cho mình.
Dù sao ở một mức độ nào đó, hắn cũng đã làm mất mặt nhà họ Lý.
Loại đại tộc này đều rất xem trọng sĩ diện.
Nhưng không ngờ rằng mãi đến khi hắn sắp rời khỏi thành Thiên Tinh rồi thì bọn họ mới đến.
Hơn nữa còn đến một cách thẳng thừng như vậy, đồng thời mục tiêu có vẻ như không phải là hắn mà lại nhằm vào Lý Dung Nhi.
Tuy nhiên Lý Tương Nhi có vẻ rất cay nghiệt, đồng thời dường như có ý kích động sự giận dữ của hắn.
Nhưng Chu Phụng chẳng thèm liếc nhìn Lý Tương Nhi một cái, chỉ lơ đãng nhìn thoáng qua Lý Dung Nhi.
"..."
Lý Dung Nhi khẽ cắn môi, sau đó khẽ lắc đầu, trông như muốn nhẫn nhịn.
"Ta nói đám dân quê các ngươi có biết Linh Tinh Noãn Ngọc đáng giá bao nhiêu không?"
"Đeo Linh Tinh Noãn Ngọc trên người, vạn nhất có chuyện gì xảy ra thì sao..."
Lý Tương Nhi thấy thái độ của Lý Dung Nhi như vậy thì lập tức lộ ra vẻ khinh thường.
Cô ta càng trở nên phách lối, tiếp tục đe dọa.
Bộ dạng của Lý Tương Nhi lúc này thực sự rất dễ làm cho người khác bốc hỏa.
"Đây là cố tình chọc giận Chu Phụng đấy!"
"Ta cũng nhìn ra rồi, cái này dường như hơi có vẻ gượng ép!"
"Nếu như Chu Phụng thật sự ra tay trong tình huống này thì Lý Tương Nhi lập tức phản công lại, vậy sẽ trở thành chuyện đương nhiên!"
"..."
Giờ phút này, Lý Tương Nhi cố tình tỏ ra như vậy khiến người ta cảm thấy giả tạo.
Rõ ràng là cô ta đang cố tình chọc tức Chu Phụng, để hắn không nhịn được mà ra tay.
Phải biết rằng, trước đó nhà họ Lý không hề động thủ với Chu Phụng phần lớn là vì bối cảnh của Chu Phụng quá tầm thường.
Đường đường nhà họ Lý lại cố ý nhắm vào một tên tán tu ư?
Chuyện này nếu bị lan truyền ra thì danh tiếng của nhà họ Lý sẽ mất sạch.
Khác với vài gia tộc khác, nhà họ Lý vẫn thuộc kiểu thế gia vô cùng truyền thống.
Về cơ bản, bọn họ luôn giữ thái độ khinh thường với những người không cùng đẳng cấp với mình.
Trước kia, vì Chu Phụng quá yếu nên nhà họ Lý căn bản không có ý định nhắm vào hắn.
Nhưng bây giờ, Chu Phụng đột nhiên trở thành người kế nhiệm Nhân Hoàng, có thân phận này thì nhà họ Lý động thủ cũng không tính là lấy lớn hiếp nhỏ.
Nói một cách đơn giản thì nhà họ Lý là một số ít những kẻ kỳ lạ.
Bất kể là làm việc hay bất cứ chuyện gì, họ đều rất quan trọng thân phận và bối cảnh.
Họ sẽ không chủ động bắt nạt người yếu, động tay động chân với kẻ yếu thì quả thực là một sự sỉ nhục đối với nhà họ Lý.
Tâm lý này đại khái giống như việc con voi sẽ không giận dỗi với con kiến vậy.
Đương nhiên, nếu trong tình huống bình thường mà một con kiến chủ động chọc con voi, thì thậm chí không cần con voi ra mặt, những thế lực phụ thuộc nhà họ Lý khác sẽ xử lý ổn thỏa.
Lý Dung Nhi cũng nhìn ra được điểm này, cho nên luôn im lặng, không muốn để Lý Tương Nhi có thêm cớ.
"..."
Vì Lý Dung Nhi không có phản ứng gì nên Chu Phụng cũng không vội, chỉ thản nhiên nhìn Lý Tương Nhi đang biểu diễn ở đó.
Chỉ một chút chọc tức như thế thì chưa đủ để khiến hắn thay đổi cảm xúc.
Vốn dĩ, Chu Phụng vốn chẳng bận tâm đến việc người khác nghĩ gì về mình.
Từ trước đến nay, hắn luôn làm theo ý mình, mọi hành động đều hoàn toàn dựa vào ý chí cá nhân mà không bị những yếu tố khác ảnh hưởng.
Cho nên, Chu Phụng cứ mặc kệ Lý Tương Nhi biểu diễn.
Bộ dạng của hắn giống hệt như một người qua đường đứng bên đường xem khỉ diễn trò.
Về phần Lý Dung Nhi cũng quen với dáng vẻ này của Chu Phụng, cô trực tiếp học theo, không nói lời nào mà nhìn Lý Tương Nhi biểu diễn.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Lý Tương Nhi thấy Chu Phụng và Lý Dung Nhi đều tỏ ra không quan tâm gì thì sắc mặt có chút khó coi.
Sao lại thành ra thế này?
Theo kế hoạch trước đó, Chu Phụng phải không nhịn được mà bị ép phải động thủ mới đúng chứ, cho dù hắn nhịn không ra tay thì lúc này cũng phải tức giận đùng đùng mới phải.
Cả Lý Dung Nhi cũng vậy, tâm tình lẽ ra phải bất ổn mới đúng.
Cái này có hơi khác so với dự tính của cô ta!
Nhưng chuyện đã đến nước này, Lý Tương Nhi không có đường lui nữa.
Cô ta nhất định phải lấy lại được Linh Tinh Noãn Ngọc! Đây là cơ hội không nhiều để có thể nhắm vào Linh Tinh Noãn Ngọc.
Thực ra, Lý Tương Nhi làm nhiều như vậy.
Nguyên nhân chủ yếu là vì Linh Tinh Noãn Ngọc trên người Chu Phụng.
Đây vốn là vật tùy thân của Lý Dung Nhi, nếu đặt vào lúc trước thì dù thế nào cũng vậy.
Chỉ cần Lý Dung Nhi không muốn, sẽ không ai cướp được Linh Tinh Noãn Ngọc.
Nhưng một lần vô tình, Lý Tương Nhi phát hiện Lý Dung Nhi lại đem Linh Tinh Noãn Ngọc đưa cho Chu Phụng.
Kể từ đó, tình thế có sự thay đổi.
Cướp Linh Tinh Noãn Ngọc từ tay Chu Phụng dễ hơn nhiều so với việc cướp từ tay Lý Dung Nhi.
Chính vì vậy nên Lý Tương Nhi mới cố gắng như vậy, muốn nhanh chóng chọc giận Chu Phụng.
Sau đó có thể thực hiện những bước tiếp theo trong kế hoạch.
Nhưng ai ngờ Chu Phụng hoàn toàn không bị cô ta dắt mũi.
Trận này lập tức trở nên bế tắc.
Bất đắc dĩ, Lý Tương Nhi chỉ có thể cắn răng một cái.
"Quả nhiên! Ngươi với con hồ ly tinh mẹ của ngươi đều giống nhau! Thích lấy đồ của gia tộc cho người ngoài!"
Lúc đầu, Lý Tương Nhi không muốn nói những lời như thế này.
Nhưng lại nói ra những lời này, mức độ rủi ro có thể là rất lớn, vì nó đã động chạm đến chuyện riêng tư của tộc trưởng.
Nhưng để có được Linh Tinh Noãn Ngọc, Lý Tương Nhi đã bất chấp.
Quả nhiên, Lý Dung Nhi người vốn có thể giữ im lặng một mực, khi nghe nói đến mẹ của nàng.
Cả người như sắp mất kiểm soát.
Một luồng khí lạnh từ trên người Lý Dung Nhi tỏa ra.
Đôi mắt cô ta chăm chú nhìn Lý Tương Nhi.
Đối với Lý Dung Nhi, mẹ là điều cấm kỵ trong lòng cô, cô không cho phép ai nói xấu về mẹ mình.
"Ngươi nói lại lần nữa xem?"
Sắc mặt Lý Dung Nhi lạnh tanh, linh lực trong cơ thể bùng nổ.
"Nói thì nói? Lẽ nào ngươi dám động thủ ở đây chắc?"
Khi nhìn thấy dáng vẻ của Lý Dung Nhi, Lý Tương Nhi trong lòng ngược lại thở phào.
Điều đáng sợ nhất là khi đối phương không phản ứng gì, chỉ cần có phản ứng thì mọi thứ đều có thể thao tác được.
Phải biết, Lý Tương Nhi không hề đơn độc đến đây.
Cùng đi với cô còn có mấy người nhà họ Lý.
Mấy người đó đều là tu vi Tử Phủ cảnh, tất cả đều mở thiên phú thần thông.
Hơn nữa, đây còn là Thiên Bảo Các, không ai dám động thủ ở đây.
"Chúng ta đi!"
Chu Phụng cau mày, cảm thấy Lý Dung Nhi có chút không khống chế được tâm trạng của mình, lập tức kéo Lý Dung Nhi rời đi.
Rõ ràng, Lý Tương Nhi đến đây đã có sự chuẩn bị, tiếp tục dây dưa ở đây chỉ tổ tốn thời gian.
"Quả nhiên là gian phu dâm phụ! Giờ thì cũng không cần che giấu nữa sao?"
Thấy Chu Phụng động tác, Lý Tương Nhi có chút nóng ruột.
Hiện tại cô ta không thể để Lý Dung Nhi dễ dàng rời đi, thật vất vả mới khơi dậy được tâm trạng của Lý Dung Nhi.
Cho nên miệng Lý Tương Nhi lập tức trở nên độc địa.
Vừa mở miệng đã gọi gian phu dâm phụ, vẻ mặt cay nghiệt lúc này của cô ta khiến người ta muốn động tay ngay lập tức.
Nhưng động tay ở đây thì quả thực là hành vi ngu xuẩn.
Có bao nhiêu người đang nhìn, hơn nữa đây còn là vị trí trung tâm của thành Thiên Tinh.
Một khi động tay, cơ bản sẽ bị bắt tại chỗ.
"Thật không ngờ! Lại còn có thể chứng kiến cảnh này!"
"Nội bộ nhà họ Lý mâu thuẫn với nhau à? Cảnh tượng này đúng là hiếm thấy!"
"..."
Trò kịch cẩu huyết này đúng là vô cùng hiếm gặp, đám người vây xem vốn đang ăn dưa.
Không hề nghĩ rằng lại có thể được ăn một quả dưa lớn đến thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận