Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 649: Cao nhân phong độ? (length: 8010)

Chu Phụng trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm gì.
Bởi vì trước mắt cái này thả mồi nhử thật sự quá hấp dẫn, nếu lún sâu vào trong đó, rất dễ càng lún càng sâu.
Nhưng hắn đối với thần thông pháp môn kia lại rất thèm muốn.
Đặc biệt là phật lý đặc biệt đó, hoàn toàn là một loại kiến thức mới lạ, có thể cùng tri thức vốn có của hắn va chạm tạo ra tia lửa.
Sau khi tiếp nhận phật lý đặc biệt kia, trí não bắt đầu không ngừng phân tích dung hợp.
Vốn các loại diễn biến đã đạt tới cực hạn, ví như hắn luôn khát vọng hoàn thiện vũ hóa chi pháp, hiện giờ tiến độ diễn biến lại tăng nhanh.
Có lẽ đây cũng là từ đây suy ra mà có?
Tri thức tu hành mới, khiến sự tiến bộ của hắn nhanh hơn.
Muốn sáng tạo ra phương pháp tu hành hoàn toàn thuộc về bản thân, liền cần phải bồi dưỡng kiến thức, cần vô số pháp môn làm chất dinh dưỡng.
Vậy Bồ Đề Thụ trước mắt không phải là chất dinh dưỡng tốt nhất sao?
Mỗi một hạt Bồ Đề Tử đều ẩn chứa một tia phật lý và thần thông truyền thừa.
Tuy rằng ẩn chứa trong đó một chút phật quang độ hóa.
"Chỉ cần tránh né phật quang độ hóa trong đó, vậy đột phá Vũ Hóa cảnh hẳn không khó lắm."
Nghĩ tới đây, Chu Phụng trực tiếp lấy ra Bàn Hoàng Đỉnh.
Chỉ thấy Bàn Hoàng Đỉnh trông cũ kỹ không chịu nổi, ngay khi vừa xuất hiện, một cổ uy thế bá đạo lấn át phật quang đầy trời.
Bồ Đề Thụ vốn chói lọi, bị cổ hoàng uy này áp chế không dám nhúc nhích.
"Chuyện gì xảy ra?"
Cảnh tượng này, là điều hắn không nghĩ tới.
Từ khi vào Trung Châu đến nay, Bàn Hoàng Đỉnh này càng trở nên thần dị.
Bây giờ lại trực tiếp áp chế Bồ Đề Thụ trước mắt, thậm chí quyền ấn hắn lưu lại trên đó cũng ít đi.
Điều này khiến người ta có cảm giác nó đang từ từ khôi phục.
"Vừa vặn!"
Thấy Bàn Hoàng Đỉnh áp chế Bồ Đề Thụ, mắt Chu Phụng lập tức sáng lên.
Nắm đấm! Lực lượng cuồng bạo từ trong cơ thể bùng nổ.
"Đông!"
Hắn một quyền nện vào Bồ Đề Thụ trước mắt.
Phật quang nổ tung, từ nơi xa xăm tiếng Phật Đà tụng kinh trở nên gấp gáp.
Nhưng trái lại, uy thế trên Bàn Hoàng Đỉnh lại càng nồng đậm.
Linh lực trong cơ thể Chu Phụng cũng bị Bàn Hoàng Đỉnh hút ra.
Đây cũng là lần đầu Bàn Hoàng Đỉnh dùng linh lực trong cơ thể hắn, hiển nhiên muốn áp chế Bồ Đề Thụ trước mắt, chỉ dựa vào lực của Bàn Hoàng Đỉnh không đủ.
"Không tệ!"
Thấy Bồ Đề Thụ trước mắt không có khả năng phản kháng, hắn càng không kiêng nể gì.
Dù sao hắn trước đó sớm đã đắc tội cái gọi là Đại Thừa Phật Giáo, thù hằn đã kết, muốn xóa bỏ không hề đơn giản.
Vả lại Bồ Đề Thụ vừa rồi cũng muốn độ hóa hắn.
Thôi thì đã làm thì làm cho xong, nấu cái Bồ Đề Thụ này luôn.
Bồ Đề Thụ trước mắt cũng coi là linh căn Diệu Thụ, không biết bắt đầu ăn như thế nào.
Không sai! Hắn hiện giờ tính trực tiếp luộc Bồ Đề Thụ này lên rồi ăn.
Có bản năng bị động của Thao Thiết, làm vậy chắc là cách tốt nhất.
Trực tiếp hấp thu truyền thừa Phật Môn trong Bồ Đề Thụ, hắn thật sợ bị âm, từ đó độ hóa thành Phật mất.
Càng nghĩ, vẫn là luộc lên rồi ăn tốt hơn.
Bản năng bị động Thao Thiết giúp Chu Phụng nắm giữ một phần năng lực của Thao Thiết.
Mà Thao Thiết là Thượng Cổ Thần Thú, sức mạnh đáng sợ nhất chính là năng lực thôn phệ tiêu hóa, mặc kệ thứ gì, chỉ cần vào bụng đều tiêu hóa hết cho ngươi.
Dù ngươi có bỏ độc hay làm trò quỷ gì, vào trong bụng thì mọi tính toán đều vô dụng.
"Ăn!"
Nói rồi, hắn lại một quyền oanh vào Bồ Đề Thụ trước mắt.
"Xoát lạp lạp lạp ~~"
Vô số Bồ Đề Tử rơi xuống, sau đó được hắn thu vào Bàn Hoàng Đỉnh.
Thế mà hắn còn không hài lòng, dùng sức mạnh vô tận nhổ bật gốc cây Bồ Đề này.
Sau đó chặt thành mấy khúc, toàn bộ nhét vào Bàn Hoàng Đỉnh.
Còn Bàn Hoàng Đỉnh thì càng hưng phấn, bắt đầu điên cuồng rung chuyển.
"Thí chủ! Ngươi có hơi quá..."
Đột nhiên, một lão tăng gầy gò hiện ra.
Lão tăng này toàn thân khô héo, gần như da bọc xương, nhưng cặp mắt lại có thần quang trong trẻo, sau lưng còn quấn vòng công đức.
"Quả nhiên có người!"
Chu Phụng thấy lão tăng khô gầy này, trong lòng không quá bất ngờ, dù sao hắn đã muốn nhổ bật gốc cây Bồ Đề trước mắt rồi.
Nếu không có ai xuất hiện mới lạ.
Bất quá lão tăng này dường như chỉ là một hư ảnh, không phải nhục thân tới đây, thân thể khô gầy kia hoàn toàn do phật quang tạo thành.
Cũng chính vì vậy, Chu Phụng không định dừng lại.
Vẫn cứ xẻ viên Bồ Đề Thụ cành lá rậm rạp này tan tành, cả rễ cây dưới đất cũng không tha.
Toàn bộ đều bỏ vào Bàn Hoàng Đỉnh.
Bàn Hoàng Đỉnh lại thể hiện ra năng lực không gian đặc biệt, rõ ràng trông nhỏ như vậy, thế mà lại bỏ trọn cây vào.
Lão tăng Bồ Đề thấy Chu Phụng không để ý đến mình, cũng không tức giận.
"Không biết thí chủ muốn làm gì?"
Giọng điệu bình thản như dòng suối nhỏ chậm rãi trôi, chảy qua trái tim Chu Phụng.
"Ăn!"
Hắn theo bản năng đáp.
"Ồ? Ăn Bồ Đề Thụ sao? Vậy phối hợp với nước nguyện lực trong giếng cổ kia, hẳn là tuyệt phối."
Lão tăng Bồ Đề nghe câu trả lời của hắn xong, lại còn cho ý kiến.
Giếng cổ bên cạnh kia, nước giếng chính là nguyện lực hội tụ thành nguyện lực chi thủy.
Có công hiệu hiểu rõ khai linh, chuyên dùng cho người hữu duyên đi ngang qua dùng kèm Bồ Đề Tử.
"Nguyện lực chi thủy?"
Chu Phụng nghe tới đây, trong lòng không tự chủ sinh ra một tia hiếu kỳ.
Lão tăng này là sao? Không những không ngăn cản hắn, ngược lại còn cho lời khuyên?
Hắn vừa mới nhổ tận gốc cây Bồ Đề kia còn gì?
"Cám ơn!"
Chu Phụng tùy tiện đáp một câu, sau đó đổ chút nguyện lực chi thủy vào Bàn Hoàng Đỉnh.
Bàn Hoàng Đỉnh lại bắt đầu luyện hóa Bồ Đề Thụ và nguyện lực chi thủy này, giống như luyện thịt Bạch Tượng trước đó.
Mùi thuốc kỳ lạ lại một lần nữa xuất hiện.
"Kỳ quái.... Đạo cốt ma tâm, trên đời này lại còn có thể chất như vậy..."
Lão tăng Bồ Đề thấy Chu Phụng không nói gì, cũng bắt đầu tự mình nói chuyện.
Trong lời nói, phật quang bị áp chế lại hiện ra, mặt đất hiện lên đủ loại Kim Liên.
Giữa đất trời còn có từng hồi phạm âm vang lên.
"Cút!"
Chu Phụng mặt không đổi sắc, điều động toàn bộ lực lượng, liều mạng oanh ra một quyền.
Trong tích tắc, cả vùng trời đất như sụp đổ.
Một quyền này của hắn hội tụ toàn bộ cảm ngộ tu hành lâu nay, Lực Lượng đại đạo, Trường Sinh đại đạo còn cả cực hạn chịu đựng của nhục thân và thần hồn.
Từ khi không ngừng dùng vũ hóa chi pháp tách rời nhục thân và thần hồn, Chu Phụng càng thêm cảm ngộ về thần thông bản thân.
Trước đây đủ loại thần thông màu mè, không bằng hóa phức tạp thành đơn giản, mọi cảm ngộ quy về một quyền.
Một quyền này tung ra, không phải ngươi chết thì là ta chết.
Theo lệ thường, một quyền đánh ra, không làm đối thủ bị thương thì bản thân hắn đã lãnh một lực phản phệ cực lớn.
Nhưng lão tăng Bồ Đề kia cũng lập tức tan biến.
"Tiện chủng! Ngươi đang tìm chết! Thật sự là nể mặt ngươi."
Một giây sau, tiếng lão tăng Bồ Đề từ đằng xa truyền tới.
Hình tượng cao nhân mà trước giờ cố xây dựng đã sụp đổ trong nháy mắt, từ trong giọng nói có thể cảm nhận rõ tâm tình tức giận nồng đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận