Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 130: Không nghĩ tới đánh lén (length: 8216)

Cảm giác đau đớn như hàng vạn con kiến cắn xé xương cốt đến nhanh mà đi cũng nhanh.
Chu Phụng cảm nhận được thân thể mình dường như trở nên nặng nề hơn.
Tương ứng theo đó, khả năng phòng ngự, năng lực kháng đòn các loại, đều giống như được tăng cường trên diện rộng.
"Thật chẳng lẽ đổi một bộ xương cốt?"
Trên mặt hắn lộ ra vẻ không dám tin.
Đồng thời, điều khiến Chu Phụng vui mừng nhất chính là, Thôn Ma Ấn vốn như giòi trong xương đã không còn bám vào xương cốt hắn như trước nữa.
Trước đó Cố lão ma đã hạ Thôn Ma Ấn lên người Chu Phụng.
Nó luôn như một đám bùn nhão, không ngừng di động khắp toàn thân hắn.
Thậm chí còn thâm nhập vào cả tủy xương, trước kia hắn nhờ cảm giác xuất sắc đã tìm ra vị trí của Thôn Ma Ấn.
Nhưng chậm chạp không thể nhổ nó ra.
Cũng bởi vì Thôn Ma Ấn đã thâm nhập tủy xương, muốn loại bỏ nó trừ phi đập nát hết xương cốt toàn thân mà vứt đi.
"Lại còn có loại hiệu quả này!"
Thật sự, Chu Phụng không ngờ rằng cái "cương gân thiết cốt" này lại có loại hiệu quả này.
Vận may này cũng quá tốt đi!
Từ khi hắn đại khai sát giới, chuyện tốt cứ liên tiếp kéo đến không ngừng.
Tu vi đột phá, Tử Ngọc Chung biến thành linh khí, bây giờ đến Thôn Ma Ấn, mối họa ngầm to lớn này, cũng giống như có thể nhổ bỏ.
Chu Phụng có chút cảm thấy không chân thực.
Những chuyện đã trải qua trong khoảng thời gian này, khiến hắn có cảm giác mình là thiên mệnh chi tử.
"Tiếp theo chỉ cần từ từ bài trừ Thôn Ma Ấn ra khỏi cơ thể là được rồi!"
Sau khi đột phá đến Linh Đài cửu trọng, vì trong linh đài có một hư ảnh thần hồn trấn giữ.
Bây giờ Thôn Ma Ấn không thể bám vào xương cốt, đối với Chu Phụng mà nói không còn đáng lo.
Chỉ có điều phiền phức duy nhất chính là, một khi hắn ra tay nhổ Thôn Ma Ấn, Cố lão ma chắc chắn sẽ có cảm ứng.
Đến lúc đó hắn sẽ trực tiếp đối mặt với áp lực từ một cường giả Tử Phủ cảnh.
"Cố lão ma..."
Dù một cường giả Tử Phủ cảnh rất đáng sợ, điều đó cũng không thể ngăn cản hành động của Chu Phụng.
Chừng nào Thôn Ma Ấn chưa bị tiêu diệt, hắn sẽ ăn ngủ không yên.
Nói xong, Chu Phụng vận chuyển ma khí toàn thân, bắt đầu cưỡng ép nhổ Thôn Ma Ấn ra khỏi cơ thể.
Việc cưỡng ép nhổ bỏ thế này, đối với cơ thể Chu Phụng thực chất mà nói, gánh nặng cũng rất lớn.
Thương tổn là không thể tránh khỏi, có điều hắn không quá để tâm bản thân có bị thương hay không.
Dù sao có rất nhiều bị động bảo mệnh, hắn không quá quan tâm một chút thương tổn.
Thể chất tự lành, bất khuất chi tâm, khép lại tăng tốc, ba bị động này cùng kết hợp.
Thương thế của Chu Phụng hồi phục có thể nói cực nhanh, sau đó còn có vỏ khô, cương gân thiết cốt cung cấp lực phòng ngự.
Sau cùng còn có lớp vỏ cứng rắn giảm thiểu thương tổn.
Những kỹ năng bị động này, tất cả đều có thể giảm bớt hậu quả nghiêm trọng khi nhổ Thôn Ma Ấn.
Nếu là người tu hành bình thường khác, không có nhiều bị động bảo hộ như Chu Phụng.
Chỉ mới thử nhổ Thôn Ma Ấn, đã có thể mất nửa cái mạng rồi.
Chỉ sợ Cố lão ma không nghĩ tới lại có một quái thai như vậy, có thể hóa giải được Thôn Ma Ấn của chính mình.
"Ra!"
Mặt Chu Phụng trở nên hung ác, ngay chỗ ngực trong nháy mắt mở ra một miệng nhỏ.
Một dòng máu tươi kèm theo một đám năng lượng màu đen quỷ dị phun ra ngoài.
Mà sắc mặt Chu Phụng cũng ngay lập tức tái nhợt.
"Chết!"
Ngay trong khoảnh khắc Chu Phụng cực kỳ suy yếu, không còn sức phản kháng, một đạo kiếm khí xé toạc lớp nham thạch dày đặc.
Một chữ "Sát" lạnh như băng, truyền vào tai hắn.
Có kẻ đánh lén hắn! Hơn nữa lại vào thời điểm vô cùng bất lợi này.
Con ngươi của Chu Phụng hơi co lại.
Sao có thể! Vì sao có kẻ có thể tìm được hắn? Mà còn đánh lén vào đúng lúc này.
Không thể nào!
Với cảm giác của hắn, chỉ cần có người đến gần, hắn có thể cảm nhận được ngay lập tức.
Đồng thời Chu Phụng còn bố trí rất nhiều trận pháp cảnh báo xung quanh.
Vì sao người này lại có thể lách qua được cảm giác của hắn và cả trận pháp cảnh báo, trực tiếp đánh lén hắn!
Bởi vì Chu Phụng vừa cưỡng ép nhổ Thôn Ma Ấn trong cơ thể, nên căn bản không thể động đậy được.
Vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn một thanh đoản kiếm đâm vào ngay tim.
"Đinh!"
Một giây sau, âm thanh kim loại va chạm vang lên.
"Thôn Ma Cổ!"
Chu Phụng giận dữ gầm lên.
Thôn Ma Cổ vốn vẫn ẩn náu trong cơ thể hắn bỗng bộc phát!
Ma khí cuồng bạo phun trào, mượn cỗ lực đẩy này, Chu Phụng lùi lại về phía sau.
Vẻ mặt già nua của Cung Văn thoáng biến đổi khi nhìn thấy cảnh này, không hề quan tâm tới.
Không sai! Kẻ ám sát Chu Phụng chính là Cung Văn.
Thực ra, Cung Văn đã ẩn nấp ở gần đó từ lâu.
Dựa vào Thiên Cơ Kính, Cung Văn nhanh chóng tìm được vị trí của Chu Phụng.
Nhưng Cung Văn không hề vội hành động mà kiên nhẫn chờ đợi thời cơ tốt nhất, giống một thợ săn lành nghề.
Bởi vì hắn nhất định phải đảm bảo một kích tất sát.
Nói thật, lúc Cung Văn nhờ Thiên Cơ Kính tìm thấy Chu Phụng, cả người hắn đã bị Chu Phụng dọa sợ.
Linh Đài cửu trọng!
Khí tức này lại là khí tức Linh Đài cửu trọng, đồng thời thần hồn hình thái ban đầu đã xuất hiện.
Đây là cảnh giới mà Cung Văn đã phấn đấu cả đời mới đạt được.
Bây giờ Chu Phụng vậy mà đã đạt đến? Hơn nữa nghe nói Chu Phụng tu hành chưa đến nửa năm.
Đây là loại yêu nghiệt gì? Đây là thiên tài cỡ nào?
Điều khiến Cung Văn cảm thấy đáng sợ nhất vẫn là, Chu Phụng lại đang thử nhổ Thôn Ma Ấn.
Là hộ đạo nhân của Cung Cửu, Cung Văn đương nhiên hiểu rất rõ về Cố lão ma.
Thôn Ma Ấn là tuyệt chiêu của Cố lão ma, một khi bị in dấu ấn, không ai có thể thoát khỏi bàn tay của Cố lão ma.
Những kẻ muốn nhổ Thôn Ma Ấn đều sẽ không tránh khỏi bị phản phệ mà chết một cách bi thảm.
Nhưng Chu Phụng giống như đã thành công!
Không rõ bằng cách nào, Chu Phụng lại có thể chịu được phản phệ khi nhổ Thôn Ma Ấn.
Khi nhìn thấy điều này, Cung Văn đã không nhịn được, nhất định phải giải quyết Chu Phụng.
Vì thế mới có vụ đánh lén vừa rồi.
Về việc vì sao Chu Phụng không cảm nhận được sự tồn tại của Cung Văn, điều này tự nhiên là do có Thiên Cơ Kính.
Ngoài việc xác định vị trí của Chu Phụng, Thiên Cơ Kính còn có chức năng ẩn nấp khí tức.
Dù sao nó cũng là một kiện linh khí, mặc dù chỉ có thể sử dụng một lần.
Vốn dĩ, Cung Văn cho rằng cuộc ám sát lần này của mình có thể coi là hoàn mỹ.
Chu Phụng không hề có cách nào chống lại một kiếm này của mình, kết cục cuối cùng chỉ có thể một kiếm xuyên tim.
Nhưng sự cố ngoài ý muốn vẫn xảy ra, U Minh Đâm mà Cung Văn đã dày công uẩn dưỡng mấy chục năm vậy mà lại không đâm xuyên qua được thân thể Chu Phụng.
Ngược lại giống như đâm trúng một khối tinh thiết.
Thậm chí còn bị Chu Phụng kéo giãn khoảng cách.
Vào khoảnh khắc nguy cấp đó, mặc dù thân thể Chu Phụng không thể cử động.
Nhưng Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn lại có thể động.
Lợi ích của việc tế luyện bản mệnh cổ, vào lúc này đã hoàn toàn thể hiện.
"Giết!"
Chu Phụng vừa lùi lại một bước, sau khi kìm chế được phản phệ từ việc nhổ Thôn Ma Ấn, hắn lập tức xông về phía trước.
Trông như một kẻ điên không quan tâm tới thương thế bản thân.
Cung Văn tâm linh đại thụ rung động, sau một kích không trúng, hắn không truy đuổi tiếp.
Mà nhẹ nhàng lùi lại phía sau, thần sắc vẫn cực kỳ bình tĩnh, ánh mắt không hề thay đổi gì ngoài một thoáng chấn động lúc ban nãy.
Nhưng một giây sau, Cung Văn cuối cùng cũng không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh đó nữa.
Bởi vì Chu Phụng trực tiếp dùng Tử Ngọc Chung trấn áp Cung Văn, Tử Ngọc Chung lúc này đã là một linh khí thực sự!
Bạn cần đăng nhập để bình luận