Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động

Ta Tu Tiên Toàn Bộ Nhờ Bị Động - Chương 457: Quỷ dị Dao Trì thánh địa (length: 7956)

Giám đào đại hội vừa mới bắt đầu, bởi vì nơi này tụ tập số lượng lớn tu sĩ ngoại lai.
Cho nên Dao Trì thánh địa để đảm bảo an toàn, đã điều động đệ tử các tông môn lân cận đến làm công tác bảo an.
Bởi vậy trên lý thuyết, lúc này lực lượng bảo an của mỗi vườn đào linh đều là yếu nhất.
Đây cũng là cơ hội tốt để Chu Phụng ra tay.
Mặc dù bây giờ phần lớn linh đào trên cây Linh Đào Thụ đều chưa chín, nhưng đã ẩn chứa lượng lớn linh khí.
Dù sao linh đào không giống quả đào bình thường.
Linh đào một khi kết trái sẽ không rụng khỏi cây, mà sẽ từ từ tích lũy linh lực.
Cho đến khi đạt tới cực hạn, người của Dao Trì thánh địa sẽ phán đoán quả linh đào đó đã đạt tới cực hạn.
Lúc này nó sẽ được phán là đã chín, và có thể hái xuống.
Cho nên về mặt lý thuyết, lúc này trên cây Linh Đào Thụ treo rất nhiều linh đào.
"Đạo binh không có khí tức, quả nhiên che giấu thuận tiện!"
Chu Phụng đã cảm nhận được đạo binh của mình đang tụ tập bên ngoài trận pháp.
Tiếp theo hắn sẽ tìm một nơi đào hang, luồn dưới lòng đất để vượt qua trận pháp bảo vệ rừng đào.
Dù sao rừng đào ở đây quá nhiều, không thể bố trí loại siêu đại trận.
Hầu như tất cả đều là trận pháp báo động, sau đó dựa vào nhân lực tuần tra.
Ban đầu cũng có không ít tu sĩ trà trộn vào rừng đào để trộm linh đào.
Chỉ là lần nào cũng bị Dao Trì thánh địa phát hiện, và không ai sống sót.
Nên số tu sĩ trộm cắp ngày càng ít.
Ngoại giới đoán rằng trong khu rừng đào này có lẽ có thứ gì đó, một khi chạm vào, sẽ tương đương với bị đánh dấu.
Cho nên không một tên trộm linh đào nào may mắn thoát khỏi.
Những thông tin này đều do chính Chu Phụng nghe được.
Trùng hợp là đạo binh của hắn dường như có thể trộm cắp rất hoàn hảo.
Dù sao đạo binh không có hơi thở của người sống, thậm chí có thể trong thời gian ngắn khống chế từ cự ly rất xa.
Sau khi lấy được sẽ trực tiếp tự bạo, căn bản không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Cho nên Chu Phụng đã nảy ra ý định cướp linh đào.
Hiện tại xem ra mọi thứ dường như đều thuận lợi.
Đại trận được bố trí bên ngoài rừng đào, hoàn toàn không phát hiện sự tồn tại của đạo binh.
Mà đạo binh của Chu Phụng đang dùng hai tay, từ từ đào hang, theo một nơi không ai ngờ tới tiến vào rừng đào.
"Ta đây cũng là đang tái hiện phong thái của Trích Tinh Môn?"
Theo một góc độ nào đó, Chu Phụng kỳ thực cũng được coi là kế thừa truyền thừa của Trích Tinh Môn, tông môn trộm cắp đệ nhất năm xưa.
Nhưng đây chỉ là món khai vị, mục tiêu thật sự của hắn là những trái linh đào chín trên người tu sĩ Hóa Long cảnh kia.
"Bắt đầu! Giám đào đại hội bắt đầu rồi!"
"Nhanh nhanh nhanh! Đi mau!"
"Nhanh lên! Giữ chỗ tốt!"
"... "
Không biết bao lâu sau, giám đào đại hội cuối cùng cũng bắt đầu.
Vị trí của Chu Phụng được coi là một nơi nghỉ ngơi, địa điểm tổ chức chính thức giám đào đại hội ở một nơi khác.
Không bao lâu, hắn liền đi đến một nơi bị đại trận phong tỏa.
"An toàn!"
Chu Phụng nhìn lướt qua sự lành dữ mà Lục Nhâm chi thuật suy tính ra, phát hiện không có nguy hiểm gì.
Sau đó không chút do dự tiến vào bên trong đại trận này.
Không biết đây là một đại trận gì, vừa bước vào hắn đã cảm thấy toàn thân như có thêm một chút ràng buộc.
Còn có các đệ tử Dao Trì thánh địa trang bị vũ khí đầy đủ, đang đứng ở biên giới đại trận.
Tất cả linh khí đều được mang ra.
Sau đó là từng cái đệm và bàn thấp.
Nhìn thoáng qua thì hơi đơn sơ, nhưng không có ai cảm thấy không thích.
"Còn có lôi đài? Đó là cái gì?"
Tất cả mọi thứ trước mắt đối với Chu Phụng đều cực kỳ mới mẻ, dù sao trước đây hắn chưa từng tham gia loại địa điểm này bao giờ.
Hơn nữa giám đào đại hội này dường như không sắp xếp chỗ ngồi, muốn ngồi ở đâu hoàn toàn tùy cá nhân.
Nói tóm lại là tương đối tùy ý.
Vì đến tương đối muộn, chỗ ngồi hàng đầu đã được lấp đầy.
Người đến sau chỉ có thể ngồi ở phía sau.
Mọi người ở đây dường như không có ý định tranh chỗ, có lẽ là e ngại cái nhìn của các tiên tử kia?
Dù sao theo Chu Phụng thấy, tất cả mọi người ở đây đều có vẻ nho nhã lễ độ.
Điều này thật sự hơi kỳ lạ, dù sao trong giới tu hành, thực lực tối thượng là điều cơ bản nhất.
Tu sĩ có thực lực mạnh hơn tự nhiên sẽ coi thường kẻ yếu.
Rốt cuộc là nguyên nhân gì? Chẳng lẽ tiên tử của Dao Trì thánh địa có mị lực lớn đến vậy?
Chu Phụng vừa nghĩ, vừa tiến lên phía trước.
"Mau nhìn!"
"Là người kia! Hắn muốn làm gì?"
"Chẳng lẽ..."
"..."
Rõ ràng phía trước đã ngồi đầy, nhưng Chu Phụng lại tiếp tục đi về phía trước.
Điều này lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Đặc biệt là những người đã từng chứng kiến thực lực của Chu Phụng trước đó, ngay lập tức ý thức được có điều không ổn.
Chu Phụng trực tiếp đi đến vị trí gần gian hàng nhất.
"Có thể nhường một chút không? Ta muốn ngồi ở đây!"
Lời nói bình tĩnh của hắn khiến người đang ngồi ở đây lộ ra một tia hoảng hốt trên mặt.
Biểu cảm đó dường như muốn nói, ngươi đang đùa ta sao?
Chu Phụng thấy người trước mắt không có ý định nhúc nhích, huyết khí trào ra.
Trực tiếp cưỡng ép chiếm lấy vị trí này.
Người vốn đang ngồi ở đây trực tiếp ngã nhào xiêu vẹo.
"Tê ~~"
"Đủ phách lối đó nha!"
"Đây là ai? Đến phá đám?"
"...."
Hành động thô lỗ này trực tiếp khiến tất cả mọi người ở đó ngây người.
Ngay cả đệ tử Dao Trì thánh địa cũng kinh hãi.
Trong lòng thậm chí còn nghĩ, người này có phải cố ý đến phá đám không.
Chẳng lẽ hắn không biết nơi này là nơi nào sao?
"Ồ? Thành công rồi sao?"
Sau khi làm xong tất cả chuyện này, Chu Phụng đột nhiên nhận được tin tức.
Đạo binh đi trộm linh đào lại thành công rồi sao?
Lúc này trong mấy vườn đào, đạo binh của hắn đang không ngừng hái linh đào cho vào trong giới trữ vật.
Mặc kệ linh đào có bé tí teo, đạo binh cứ thô bạo hái tuốt, cả cành đào cũng bị kéo, nhét tất vào trong giới trữ vật.
Tốc độ lại còn cực nhanh, vì sợ bị người tuần tra phát hiện, tốc độ đương nhiên là phải nhanh chóng.
"Đã vậy còn quá thuận lợi!"
Có lẽ là vì đã lâu không có ai đến trộm linh đào.
Tính cảnh giác của các đệ tử Dao Trì thánh địa không cao như tưởng tượng.
"Vị khách quý này! Ngươi đang làm gì vậy?"
Thấy Chu Phụng không chỉ chiếm vị trí của người khác, mà còn cứ như không có chuyện gì xảy ra mà ngồi xuống.
Một đệ tử Dao Trì bên cạnh ngay lập tức nhíu mày, trực tiếp quát lớn.
Người bị Chu Phụng đột ngột chiếm chỗ cũng nhìn Chu Phụng chằm chằm.
"Không đúng không đúng!"
Hắn đột nhiên cảm thấy không đúng, vào lúc bị quát lớn vừa rồi.
Chu Phụng lại đột nhiên cảm thấy mình đã làm sai chuyện, mình cần phải tuân thủ quy tắc ngầm này.
Phải nhường nhịn lẫn nhau, xây dựng bầu không khí hài hòa tốt đẹp.
Trong khoảnh khắc đó, hắn thậm chí còn nghi ngờ mình có phải bị úng não hay không.
Hắn đến đây chính là chuyên môn để phá đám.
Dù sao hận thù giữa hắn và ba đại thánh địa cũng không nhỏ, nếu không phải thực lực hắn cũng còn tạm được.
E rằng đã bị hai tu sĩ Hóa Long cảnh kia chém giết rồi.
Trong điều kiện tiên quyết đó, làm sao có thể nảy sinh ý định tuân thủ quy tắc ở đây được?
"Vị khách quý?!"
Đệ tử Dao Trì bên cạnh, thấy Chu Phụng không hề có phản ứng gì, lập tức nhấn mạnh.
"Muốn đánh thì đánh trực tiếp đi!"
Ánh mắt của Chu Phụng đột nhiên trở nên sắc bén.
Tựa hồ không nghĩ rằng hắn sẽ ngang ngược như vậy, đệ tử Dao Trì kia lập tức bị sặc.
"Quả nhiên là đến gây chuyện!"
"Má! Thật đúng là đồ điên?"
"... "
Bạn cần đăng nhập để bình luận