Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 756: Cửu Thiên Hung Hồn, A Tu La! ! (length: 8125)

Hắn không hề từ bỏ, tiếp tục khổ luyện.
Ngay trước mặt Lục Đạo Kiếm Thần này, hết lần này đến lần khác thi triển.
Lục Đạo Kiếm Thần vẫn không có phản ứng.
"Rốt cuộc không đúng chỗ nào?"
Lý Thiên Mệnh cuống lên, rút kiếm ra, nhắm thẳng vào Lục Đạo Kiếm Thần.
"Cầm kiếm chém ngươi, chắc có thể cảm nhận được kiếm ý của ta chứ?"
Thần Hình Câu Diệt Kiếm, chém vào người Lục Đạo Kiếm Thần!
Kiếm khí gào thét lướt qua, nói rõ đây chỉ là một ảnh hình hư ảo, chỉ là một tầng kiếm chướng.
Một lần, ba lần, mười lần… "Có lẽ vẫn chưa đủ, hoặc là đã bỏ sót gì đó."
Dục tốc bất đạt, Lý Thiên Mệnh chỉ có thể chọn rời đi.
Khi hắn định bước ra khỏi Lục Đạo Kiếm Cung, phía sau bỗng vang lên một giọng nói già nua.
"Nhóc con, ngươi dám giỡn ta, ta đương nhiên cũng có thể giỡn ngươi, giờ ngoan chưa?"
"Kiếm Thần tiền bối!" Lý Thiên Mệnh giật mình.
Hắn quay lại, Lục Đạo Kiếm Thần quả nhiên đã đứng lên, cười híp mắt nhìn hắn.
"Ngươi luyện Thần Hình Câu Diệt Kiếm không tệ, đã vượt qua được khảo nghiệm của lão phu, bắt đầu từ hôm nay, lão phu sẽ truyền cho ngươi Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết thức thứ ba và thức thứ tư, ngươi học cùng lúc luôn." Lục Đạo Kiếm Thần nói.
"Cảm ơn tiền bối, ta không dám giỡn với ngươi nữa." Lý Thiên Mệnh mừng rỡ.
Hắn mới học được thức thứ nhất và thứ hai.
Không ngờ hôm nay, Lục Đạo Kiếm Thần muốn một lần truyền cho mình thức thứ ba và thức thứ tư!
"Lại đây, nhìn kỹ." Lục Đạo Kiếm Thần chắp tay sau lưng, mỉm cười nhìn hắn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.
Trông ông ấy, không khác gì một người sống.
"Vâng, tiền bối." Lý Thiên Mệnh chạy nhanh đến trước mặt Lục Đạo Kiếm Thần.
"Thấy thanh kiếm này không?" Lục Đạo Kiếm Thần giơ tay phải, giơ ngón giữa lên, dí trước mặt Lý Thiên Mệnh, cười híp mắt hỏi.
"Thấy, thấy rồi, đúng là một thanh kiếm tốt!" Lý Thiên Mệnh lúng túng nói.
"Thanh kiếm này, tung hoành thiên hạ, bại tận thiên hạ hồng nhan, một kiếm ra, khiến thiên hạ mỹ nhân tranh nhau khom lưng. Vì có được thanh kiếm này của ta, mỹ nhân thiên hạ đổ xô đến như vịt, như cá diếc sang sông…"
"Tiền bối, có thể đừng dùng mấy cái thành ngữ linh tinh không, có thể nói thẳng trọng điểm không?" Lý Thiên Mệnh nghiến răng nói.
Lão quỷ này có hơi đểu cáng đó nha!
"Tiểu bối, ngươi lùi lại một chút, kẻo bị kiếm khí của lão phu ngộ thương." Lục Đạo Kiếm Thần tự mình nói.
Hắn một tay chống hông, một tay giơ ngón giữa, chỉ về phía Lý Thiên Mệnh, "Nhìn cho kỹ, ta muốn xuất kiếm!"
"Ngươi mau ra đi!" Lý Thiên Mệnh sắp chịu không nổi cái kiểu ba trợn này.
Ban đầu rất đúng khuôn phép, bây giờ càng ngày càng lố bịch.
"Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết, chính là kiếm đạo cả đời ta dung hợp mà thành, ta nhờ kiếm quyết này thành Thần, nhất triều công thành, sống lâu muôn tuổi!"
"Thức thứ nhất, Nhân Gian Đạo, Chúng Sinh Chi Kiếm, thức thứ hai, Ngạ Quỷ Đạo, Quỷ Hồn Chi Kiếm!"
"Một kiếm hai kiếm, chính là luân hồi nhỏ của người và quỷ, uy lực của chúng ngang nhau, đại diện cho ngộ đạo kiếm đạo ban đầu của ta."
"Ba kiếm bốn kiếm, thì ở tầng thứ cao hơn, đại diện cho kiếm đạo của ta trước khi thành Thần, chính là luân hồi của Hung Ma và A Tu La!"
"Lúc đầu ngộ đạo kiếm đạo, quan tâm đến chúng sinh, người và quỷ, suy nghĩ con đường sinh tử."
"Trước khi thành Thần, trong lòng thấp thỏm bất an, đau khổ hung dữ, đúng lúc tộc ta gặp trắc trở, ta gánh chịu áp lực rất lớn, cho nên kiếm đạo thời gian đó, lấy hung sát làm chủ."
"Lấy vạn thú nhập đạo, lấy A Tu La lên trời!"
Lục Đạo Kiếm Thần vừa miêu tả vừa giơ ngón giữa lên, khuôn mặt mang vẻ hoài niệm.
Như thể đối với mọi chuyện lúc đó, có sự quyến luyến vô hạn.
"Ngươi hãy nghe kỹ, Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Quyết thức thứ ba, là 'Súc Sinh Đạo'."
"Súc sinh, chính là vạn vật sinh linh trong thế giới này, ngoài con người, chúng mới là phần lớn sinh mệnh, chúng cũng có luân hồi sinh tử."
"Một kiếm này của ta, chọn ra chín loài hung sát nhất đại lục, đều là Cộng Sinh Thú, còn hung tàn hơn Hung thú, lấy 'Cửu Cung Kiếm Trận' dung luyện thành một kiếm."
"Chúng gồm Chúc Long, Đằng Xà, Thao Thiết, Quỷ Xa, Cùng Kỳ, Đào Ngột, Toan Nghê, Thiên Cẩu, Tranh chín loại, chín loài hung thú này, đều có tiềm năng tiến hóa thành Thần Thú."
"Lấy chúng sắp xếp theo Cửu Cung Kiếm Trận, trấn giữ các Cửu Cung như 'Càn Cung, Khảm Cung, Cấn Cung, Chấn Cung, Trung Cung, Tốn Cung, Ly Cung, Khôn Cung, Đoái Cung', sáng tạo ra 'Cửu Thiên Hung Hồn kiếm trận', lấy kiếm làm trận, trấn thủ chư thiên!"
Lý Thiên Mệnh hiểu rõ thức thứ ba, chính là kiếm trận.
Cái gọi là kiếm trận, cũng là làm cho kiếm ý dày đặc hơn, một kiếm thành trận.
Diêm La Thái Âm Hung Linh kiếm trận, chính là phương thức này.
Chỉ là kiếm trận Diêm La, so với Cửu Thiên Hung Hồn kiếm trận, căn bản không thể so sánh được.
Súc Sinh Đạo, Cửu Thiên Hung Hồn kiếm trận!
Nghe tên thôi đã thấy rất dữ dội.
Vậy, thức thứ tư đâu?
Lục Đạo Kiếm Thần tiếp tục nói:
"Thức thứ ba, là kiếm ý hung hãn, nhưng so với thức thứ tư, hung sát thì có thừa mà uy phong không bằng."
"Thức thứ tư là kiếm của ta khi thành Thần, chính là 'A Tu La Đạo', A Tu La là Ma Thần, cái gọi là Ma Thần, bản chất vẫn là Thần, chỉ là làm việc không kiêng nể gì, thích gì làm đó."
"Ma Thần tọa trấn, đứng ở góc độ của Thần, kiếm ý mới có thể áp chế thiên hạ."
"A Tu La Ma Thần, một nam một nữ, một âm một dương, người nam chín đầu thiên nhãn, miệng phun lửa, 990 tay, tám chân. Người nữ ba đầu sáu tay, ba mặt xanh đen, miệng nhả nước, xinh đẹp yêu kiều."
"Ma Thần trấn thế, vạn vật cúi đầu! Đem kiếm ý Âm Dương A Tu La Ma Thần, dung hội vào kiếm trận, Ma Thần trấn áp, có thể tạo thành 'A Tu La Ma Thần kiếm trận'!"
Thức thứ tư, A Tu La Ma Thần kiếm trận!
Lý Thiên Mệnh nghe như lọt vào sương mù.
"Đậu phộng, nghe không hiểu gì, nói chung là rất trâu bò thôi." Huỳnh Hỏa bĩu môi nói.
"Ta cũng vậy." Lý Thiên Mệnh đổ mồ hôi trán nói.
Nhưng không sao, có tâm pháp và Kiếm Thần diễn giải, cứ học theo thôi.
"Không liên quan đến ta, ta còn chưa học xong kiếm thứ hai đây. Ngươi cứ luyện đi." Huỳnh Hỏa nói.
"Đồ vô sỉ."
Tên này cố tình chậm trễ, cũng chỉ là không muốn động não.
Trong lúc họ đối thoại, Lục Đạo Kiếm Thần đã bắt đầu diễn hóa kiếm trận!
Ngón giữa của ông ấy, tính là đâm ra rồi.
"Súc Sinh Đạo, Cửu Thiên Hung Hồn kiếm trận!"
Một kiếm chém ra, chín đại Hung Hồn mãnh thú, theo phương vị Cửu Cung trấn áp.
Trong lúc ông thi triển, chín đại Hung Hồn đó đều cao đến ngàn mét, con nào con nấy đều nắm giữ uy lực của Thiên Tinh Thần Thú, hung hãn ngập trời.
Chỉ một Hung Hồn thôi cũng có thể đồ diệt thế gian, huống chi là chín đại Hung Hồn!
Phải biết rằng, mỗi một đạo Hung Hồn, đều do vô số kiếm ý tạo thành!
"Quả nhiên so với hai kiếm trước phức tạp hơn nhiều."
"Hai kiếm trước, chỉ cần thể ngộ kiếm ý là được, còn hai kiếm này, lấy kiếm làm trận, thì như Thiên Văn kết giới, quá phức tạp!"
Lý Thiên Mệnh nhìn mà da đầu tê dại.
Vô vàn kiếm khí, ngưng kết thành một con Hung Hồn mãnh thú, việc này cần phải khó đến cỡ nào?
Thao Thiết, Cùng Kỳ, Thiên Cẩu...
Một kiếm chém ra, Cửu Thiên Hung Hồn giáng xuống!
Đầu óc hắn muốn nổ tung.
Đáng sợ hơn nữa là, Lục Đạo Kiếm Thần lại xuất kiếm.
"A Tu La Đạo, A Tu La Ma Thần kiếm trận!"
Một kiếm này chém ra, là hai tượng A Tu La Ma Thần cao đến 10 nghìn mét.
Bọn chúng là Thần thực sự, trấn áp trên đại lục!
Kiếm trận này chém ra, Lý Thiên Mệnh cảm giác trời đất đều sụp đổ.
Khi bị nhằm vào, hắn đối diện với A Tu La Ma Thần này, bọn chúng cao quý mà lạnh lùng, khiến Lý Thiên Mệnh kinh tâm động phách, thậm chí sinh ra cảm xúc muốn quỳ xuống cúi lạy, nội tâm đã hoàn toàn bị đánh tan.
Đây chính là sự kính sợ của phàm nhân, đối với Thần Linh chân chính!
Ầm ầm ầm!
Lý Thiên Mệnh cảm thấy tim mình sắp nứt ra rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận