Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 5132: Mạt tướng cáo từ! (length: 8034)

Mà An Nịnh nghe vậy, hơi nhíu mày, suy tư một chút rồi lẩm bẩm: "Đối với đám Vu thú dày đặc thì việc cấm bất kỳ ai tiến vào Thái Nhất cảnh quấy rầy Thái Nhất Sơn Linh là điều đương nhiên, hơn nữa, cái cửa Thái Nhất cảnh giới kia cũng chỉ mở vào một tháng nhất định, những thời điểm khác đều bị niêm phong. Thái Nhất cảnh là một thế giới riêng, cho nên dù ngươi có tài phá kết giới cũng không dùng được."
"À..." Lý Thiên Mệnh có chút thất vọng, nhưng vẫn không từ bỏ, hỏi: "Chẳng lẽ không có ai từng vào Thái Nhất cảnh vào những lúc khác sao?"
"Thật sự không có, một phần là vì con đường dẫn tới Thái Nhất cảnh đa số là cấm địa của Thần Thú cục, đầy rẫy Hỗn Độn Tinh Thú đỉnh cấp, thậm chí có không ít Quang Triệu cấp. Mặt khác, nếu bị phát hiện, sẽ bị hai tộc xử tử. Mà quan trọng nhất vẫn là cái cửa Thái Nhất giới kia, căn bản không mở được." An Nịnh hạ giọng nói.
Ba điều này cơ bản dập tắt ý định của Lý Thiên Mệnh.
Trong đó hai điều đầu, Lý Thiên Mệnh không mấy bận tâm, hắn có hư vô vũ trụ tinh tượng, không sợ Hỗn Độn Tinh Thú hay bị phát hiện, chủ yếu là cửa Thái Nhất giới, nếu đó là bức tường thế giới lại còn vững chắc, quả thật không thể nào mở bằng thuật trộm thiên.
"Hơn nữa, kể cả khi ngươi vào được, bản thể Thái Nhất Sơn Linh nghe nói là vật thần diệu, với hai tộc Vu thú dày đặc, nó là thần hộ mệnh, một khi ngươi gây phẫn nộ cho nó, rất có thể nguy hiểm đến tính mạng." An Nịnh nghiêm túc nói.
"Ta hiểu!" Lý Thiên Mệnh chỉ còn biết gật đầu.
Hắn hơi nản, chẳng lẽ chỉ còn cách giết Hỗn Độn Tinh Thú là biện pháp duy nhất sao?
Thực tế cách này tốt nhất, chỉ là cần thời gian và số trận chiến tăng lên.
"Đang nói gì thế?" Ngụy Ương lờ mờ nghe được bọn họ nhắc tới Thái Nhất Sơn Linh, nên lặng lẽ lại gần.
"Hắn hỏi, có cách nào vào Thái Nhất cảnh bình thường không." An Nịnh nhướn mày nhìn Ngụy Ương, hỏi: "Ngươi am hiểu Thái Nhất cảnh một chút, thử nghĩ cách giúp hắn."
"Thái Nhất cảnh?!"
Ngụy Ương mới ở Thái Nhất cảnh trải qua quá nhiều chuyện thay đổi vận mệnh, nên khi nghe ba chữ này lòng cũng không yên.
Một lúc sau, cô mới trấn tĩnh, nói: "Không thể nào, ngoài tế tự tháng đó ra, người phàm không có cách nào vào Thái Nhất cảnh."
"Ta chỉ thuận miệng hỏi thôi mà."
Lý Thiên Mệnh không ngờ An Nịnh nói thẳng với Ngụy Ương, điều đó cho thấy An Nịnh tin Ngụy Ương, xem cô như người nhà.
Đã hỏi, Lý Thiên Mệnh mượn gió bẻ măng, cười nói: "Người không vào được, lẽ nào quỷ thần, hay tinh thú có thể?"
"Càng không thể, ta nói người là bao gồm tất cả." Ngụy Ương dở khóc dở cười.
"Vậy cái gì mới vào được?" Lý Thiên Mệnh lại hỏi hờ hững như không để ý.
Ngụy Ương nhếch môi: "Ta nghe nói linh thể trong mười vị Thái Nhất Sơn Linh của Tư Thiên Thần Phủ đôi khi bay khỏi bàn thờ về Thái Nhất cảnh thôi! Nhưng hiếm lắm, với cả nhanh chóng trở về."
"À nha..."
Lý Thiên Mệnh gật gù.
Thái Nhất Sơn Linh?
Hắn có!
Trong người hắn có hai con.
Mà cả hai đều là bộ dáng thánh khiết lại uy nghiêm tóc trắng của An Nịnh.
"Vậy ta vẫn cứ từng bước làm."
Lý Thiên Mệnh đứng dậy, nói với An Nịnh và Ngụy Ương: "Hai vị đại nhân, mạt tướng cáo lui."
"Đi đi, nhóc con." An Nịnh phẩy tay.
Ngụy Ương cười dịu dàng, nhìn hai người như đang ngắm đôi oan gia ngõ hẹp, hơi rung động... Kể từ sự kiện ở Thái Nhất cảnh, tâm thái nàng thay đổi hoàn toàn, không còn để Lý Thiên Mệnh trong lòng nữa.
"Chúc hai vị tương lai mấy trăm năm ở hoang yến đại sát tứ phương! Lúc ta thành công, sẽ tới hô vang vì hai vị!"
Lý Thiên Mệnh nói rồi mới bay đi.
Ra khỏi Thần Mộ giáo, hắn nhếch môi cười, thầm nói: "Dù sao cũng phải thử."
Nhớ lại bản thể Thái Nhất Sơn Linh có dáng vẻ An Nịnh ở Lưu Ly Kính Tháp, nhớ tin nhắn nó gửi, Lý Thiên Mệnh cảm thấy ràng buộc.
Mà bản thể Thái Nhất Sơn Linh đó, ngoài việc tu luyện ra, nó đại diện cho Thái Nhất Tháp Sơn, vốn là mục tiêu của Lý Thiên Mệnh!
Hiện tại chuyện của Lâm Tiêu Tiêu coi như đã giải quyết, hắn và Bạch Phong coi như chia nhau, một người kiếm sơn, một người tháp sơn, hướng dấu mục lục mà đánh!
Có lẽ ai cũng nghĩ Lý Thiên Mệnh đang chờ Thần Mộ giáo đưa ra thái độ, thực tế hắn đã có toan tính cho tương lai.
Chui vào hư vô, lặng lẽ tới Thái Nhất Tháp Sơn.
"Đỉnh núi? Bầy tinh thú? Thi Ma Côn?"
Con đường tới đỉnh núi này Lý Thiên Mệnh từng tới, hiện giờ có thân phận đại tư giám, lại có tài trộm thiên, qua những cấm địa này không vấn đề.
Nhưng lần này, Lý Thiên Mệnh vẫn cẩn thận hơn nhiều, Hỗn Độn Tinh Thú có quá nhiều dị thú kỳ lạ, bọn chúng thường có giác quan khác biệt, nhạy bén hơn cả người, nếu để chúng phát hiện thì rất nguy hiểm!
Gây náo loạn, để cường giả Sâm Thú tộc, Vu Thú tộc bắt được thì càng khó giải thích.
"Cẩn tắc vô áy náy!"
Lý Thiên Mệnh không nôn nóng, hắn lặng lẽ cẩn thận từng li từng tí, trọng sự nghi ngờ, thêm vào việc Ngân Trần chỉ đường, Ngân Trần phủ khắp Thái Nhất Tháp khá đáng tin, nên Lý Thiên Mệnh coi như đi êm thấm trên con đường này.
"Ta ẩn thân, phá khóa, khống rối các thứ đều tốt, đúng là tài của hiệp khách đỉnh cấp." Lý Thiên Mệnh tự nhủ.
"Đúng vậy, ngươi lợi dụng hết mình rồi còn gì." Huỳnh Hỏa cười ha hả.
"Đừng dùng mấy cái thành ngữ tạp nham đó!"
Nói chuyện một hồi, Lý Thiên Mệnh đã lên tới đỉnh Thái Nhất Tháp Sơn ngàn tỷ mét này, nơi đây là chỗ cao nhất của Huyền Đình, có điều sương mù Hỗn Độn Tinh Vân bao phủ dày đặc nên không nhìn thấy toàn cảnh Đế Khư.
"Nếu ở trong vũ trụ thật, hẳn là sẽ càng bao la hơn!"
Cuối cùng đã tới lúc then chốt, liệu có thành công hay không Lý Thiên Mệnh cũng không chắc.
"Cứ liều thôi! Với Hỗn Độn thập giai trật tự của ta bây giờ, muốn ma luyện qua giao chiến cũng phải 7;800 năm."
Mười trật tự xác thực khó nhằn!
Lý Thiên Mệnh đến giờ cũng chỉ mới sống được 7;800 năm.
Thời gian thật sự càng lúc càng không đủ, hắn cảm thấy mình sắp qua kỳ bùng phát ngàn tuổi rồi!
Thọ mệnh của Trụ Thần khác hoàn toàn so với trăm tuổi nhân gian, ngàn tuổi tưởng là 0,001 so với triệu tuổi, nhưng về phương diện thiên phú lại tương đương trước mười tuổi của phàm nhân.
Cái trước là thọ nguyên 0,001, cái sau là thọ nguyên 10%, nhưng lại tương đồng.
Về phương diện tiến độ thiên phú, so sánh với con số tuổi thì không công bằng. Nếu chỉ theo số tuổi so thì dưới ngàn tuổi đúng là trẻ sơ sinh trong đám trẻ sơ sinh.
Ngàn tuổi về tiến độ thiên phú tương đương trước mười tuổi, sáu bảy trăm tuổi thì cỡ sáu bảy tuổi, lứa tuổi này đối với An Nịnh chỉ là con nít, chưa lớn.
Vạn tuế thì tương đương trước 18 tuổi, An Nịnh 8000 tuổi, cộng thêm khí chất trưởng thành của mình thì là kiểu chị 18 tuổi với em bé 6 7 tuổi như Lý Thiên Mệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận