Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 2477: Mở ra một lỗ hổng (length: 8139)

"Ngoài trừ hai chữ 'Biến thái', còn có ngôn ngữ nào, có thể hình dung đồ nhi này của ta?"
Lâm Tiểu Đạo uống rượu phun ra như mưa, sau đó chống nạnh cười lớn.
Tê!
Rất nhiều người lúc này mới từ ngạc nhiên tỉnh lại, không kìm lòng nổi, hít một hơi lạnh.
"Đệ nhất Tinh cảnh, đánh bại thứ bảy Tinh cảnh, hơn nữa còn là Lâm Ý Hiên thuộc hàng đỉnh cấp trong cùng cảnh giới... Chuyện này có tính là xưa nay chưa từng có không?"
"Dù sao trong lịch sử Vô Lượng giới vực, chưa từng có ghi chép như vậy!"
"Thần! Phục! Không phục không được!"
"Lâm Phong! Hắn chắc chắn là yêu nghiệt số một trong lịch sử Vô Lượng giới vực!"
Tại thế giới võ đạo tối thượng này, thực lực là thứ có thể chinh phục người khác nhất.
Tiếp theo là khí độ!
Nếu thực lực và khí độ đều có, thì cho dù Lý Thiên Mệnh là con của Lâm Mộ, người khác cũng khó có thể giữ thái độ ban đầu với hắn.
Hiện tại, bảy vạn tinh thần và hơn một triệu thượng thần từ thập kiếm mạch tụ tập xung quanh đều chấn động vì Lý Thiên Mệnh.
Trong ánh mắt của họ, đều có sự kính nể, vô cùng ngưỡng mộ, thậm chí là tự hào.
"Ghê gớm! Mở ra lịch sử mới!"
Lâm Tiểu Đạo cười nói.
"Không dám, không dám."
Lý Thiên Mệnh khiêm tốn nói.
"Đừng khiêm tốn, ngươi chính là trâu bò đấy!"
"Đúng vậy!"
"Không tính đến năng lực vượt cấp biến thái này, một người trăm tuổi, có thể đánh bại thứ bảy Tinh cảnh, Vô Lượng giới vực chưa từng có chuyện này!"
Bảy vạn tinh thần ồn ào náo động, nháo thành một đoàn.
Tẩy Kiếm cung có thể nói là vô cùng náo nhiệt.
Nhân cơ hội náo nhiệt này, Lý Thiên Mệnh cười nói với mọi người: "Các vị, ta đến Kiếm Thần Tinh là để ôm đùi cầu bảo mệnh, tuyệt không có ý tranh đấu với Thông Thiên Lâm thị!"
"Sau này xin các vị trưởng bối bao bọc ta nhiều hơn, đợi sau này tiểu đệ có cơ hội phát đạt, nhất định báo đáp mọi người."
Vừa mới tạo kỳ tích xong, hắn đã tươi cười nói những lời như vậy, vừa tôn kính trưởng bối, lại lấy lòng được mọi người.
Một thiên tài không hề kiêu căng ngạo mạn, nhân phẩm tăng vọt.
"Tốt!"
"Không sao, dì bảo vệ con."
"Đừng cố gắng nữa, đến trong lòng dì đây."
"Đừng kinh tởm, con sắp ba nghìn tuổi còn dì dì, để người ta gọi là bà già đi!"
"Ha ha!"
Có Lý Thiên Mệnh khơi mào trước như vậy, nhất thời Tẩy Kiếm cung không nhịn được cười.
"Tiên binh hậu lễ, kể từ đó, việc ta tu hành ở Kiếm Thần Tinh, đại đa số mọi người sẽ không ý kiến."
Nghĩ đến đây, Lý Thiên Mệnh quay đầu cúi đầu với hai vị trưởng bối Lâm Trung Thiên và Lâm Trung Hải, nói: "Sau này có lẽ sẽ làm phiền hai vị trưởng bối không ít, Lâm Phong ở đây, xin nói lời cảm tạ trước."
Việc này làm Lâm Trung Thiên có chút xấu hổ, vội vàng nói: "Không sao, ngươi đã chứng minh giá trị của mình bằng thực lực, ta không còn gì để nói."
"Thậm chí có chút mong chờ sự phát triển của ngươi."
Lâm Trung Hải nói thêm vào.
Lần này, Lâm Trung Thiên thực sự không còn lời nào để nói.
Ông ta càng hiểu biết rộng, so với người thường thì càng biết rõ việc đệ nhất Tinh cảnh đánh bại Lâm Ý Hiên là một kỳ tích cỡ nào.
"Hắn ở Ám Tinh cũng không hề thể hiện loại bản lĩnh này, nếu chuyện này truyền về, bên đó có lẽ sẽ náo loạn. Cộng thêm vị tinh thần nàng dâu ba mươi tuổi của hắn... Sợ rằng rất nhiều thế lực ở Ám Tinh sẽ để mắt đến hắn!"
"Cũng may Tiểu Đạo gần đây, có lẽ dự định mở 'Kết giới thủ hộ Ngục Tinh' toàn bộ!"
Lâm Trung Thiên lẩm bẩm.
"Chuyện kết giới thủ hộ Ngục Tinh, nhiều thế lực ở Kiếm Thần Tinh không ít lời gièm pha, cho rằng Tiểu Đạo đang lãng phí Hằng Tinh Nguyên, trong đó người của Ám tộc đã tìm một vài thế lực vừa và nhỏ làm Đao Sứ, để họ gây sự vài lần rồi." Lâm Trung Hải nói.
"Hai kết giới sao lớn đều do Tiểu Đạo nắm trong tay, những hàng nhị tam lưu kia không có uy hiếp với Tiểu Đạo. Chỉ sợ người Ám tộc bên Ám Tinh, nghe nói chuyện Lâm Phong hôm nay tạo kỳ tích sẽ nổi giận, chỉ thị cho Ám tộc ở Kiếm Thần Tinh tạo phản!" Lâm Trung Thiên nói.
"Tạo phản? Vậy càng tốt để diệt chúng, chúng ta sẽ độc bá Kiếm Thần Tinh!"
Lâm Trung Hải vuốt râu nói.
"Chuyện này không đơn giản như vậy đâu."
Lâm Trung Thiên cau mày nói.
Nói đến đây, ông ta sao thấy việc Lâm Tiểu Đạo làm hôm nay có vẻ như có ý gì khác?
Khi Lâm Trung Thiên ngẩng đầu lên, đúng lúc thấy Lâm Tiểu Đạo và Lý Thiên Mệnh đang tụ tập một chỗ trò chuyện rôm rả.
"Đồ nhi ngoan, hiện tại ngươi xem như đã hòa nhập hoàn toàn với Kiếm Thần Tinh rồi, cũng đến lúc thổi phồng da trâu, khiến ngươi bẽ mặt rồi."
Lâm Tiểu Đạo cười hắc hắc nói.
"Ngươi nói gì vậy, ta nghe không hiểu."
Lý Thiên Mệnh trợn trắng mắt.
"Nhanh vậy đã muốn trở mặt rồi à? Ngươi không phải nói sau khi đến Kiếm Thần Tinh sẽ nhuộm đám Hằng Tinh Nguyên bão xám này thành màu hồng nữ tính sao?"
Lâm Tiểu Đạo bĩu môi nói.
"Nhớ rồi nhé, ngươi còn nói nếu ta làm được, ngươi sẽ gọi ta cha trước mặt mọi người đấy." Lý Thiên Mệnh cười nói.
Việc này thật kích thích.
Sư phụ biến ân huệ, lại còn chuyện tốt thế này?
"Xì! Gọi thì gọi, trong lòng ta không chút xao động nào, thậm chí còn có chút muốn cười." Lâm Tiểu Đạo nói.
"Ngươi đương nhiên muốn cười, nếu ta làm được thật thì người có lợi lớn nhất chính là ngươi. Trong lòng ngươi chắc hẳn cũng có chút tin tưởng, nếu không ngươi sẽ không nhắc tới chuyện này."
Lý Thiên Mệnh ha hả nói.
"Này, im miệng đi, thiếu niên đẹp trai, đừng có khoe mẽ mồm mép, có gan thì làm ngay đi." Lâm Tiểu Đạo nói.
"Ngay bây giờ à? Ngươi chắc muốn chơi kích thích thế cơ à?" Lý Thiên Mệnh nói.
"Đúng! Ngay bây giờ, ai sợ ai chứ?"
Lý Thiên Mệnh thấy hắn không kìm được bộ dáng thì biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.
Nói thẳng ra thì chuyện này quá sức tưởng tượng.
Đứng ở góc độ lý trí, lẽ thường và kiến thức đã có mà phán đoán, Lâm Tiểu Đạo cảm thấy không thể nào.
Nhưng Lý Thiên Mệnh lại là người phá vỡ mọi lẽ thường.
Hắn đã khiến người ta kinh ngạc đến mức, bất luận chuyện gì không thể tưởng tượng nổi thì Lâm Tiểu Đạo cũng có chút hoang mang.
Thêm vào việc này quá quan trọng nên Lâm Tiểu Đạo hiện giờ vô cùng hồi hộp.
"Chỗ này có thể thông tới 'Kết giới tụ biến Ngục Tinh', xâm nhập vào bên trong Hằng Tinh Nguyên được không?"
Lý Thiên Mệnh hỏi.
Chỉ có Tinh Thần Chi Chủ mới có thể cho Cơ Cơ xâm nhập vào bên trong Hằng Tinh Nguyên!
"Được, xem ta này!"
Lâm Tiểu Đạo quay về Tinh Hải Thần Hạm của hắn để thao tác.
"Bọn họ đang làm gì vậy?"
Rất nhiều người thấy sư đồ họ xì xào bàn tán đều hơi nghi hoặc.
Cả Lâm Trung Thiên và Lâm Trung Hải cũng xông đến.
"Thiên Quân làm gì vậy?"
Mọi người hỏi Lý Thiên Mệnh.
"Mở một lỗ hổng." Lý Thiên Mệnh nói.
"Mở một lỗ hổng?"
Ai nấy đều không hiểu.
Đúng lúc này, cả Thông Thiên Kiếm Trủng đều chấn động.
Động đất dữ dội gây ra tiếng ầm ầm, khiến nước trên Tẩy Kiếm cung cũng rung động bay lên trời.
Ầm ầm ầm!
Ngay lúc này, một cái khe núi gần đó truyền đến âm thanh rung trời chuyển đất!
Ầm ầm!
Chỉ thấy khe núi đó nứt ra trực tiếp, bên trong xuất hiện một vực sâu không đáy.
Trong vực sâu nhanh chóng có bão Hằng Tinh Nguyên màu xám phun lên trời cao, tạo thành một suối phun Hằng Tinh Nguyên khổng lồ, xông thẳng lên trời.
"Nhanh! Mở một đường thông đạo kết giới tụ biến không dễ!"
Giọng nói run rẩy ồn ào của Lâm Tiểu Đạo từ bên trong Tử Linh hào Tinh Hải Thần Hạm truyền ra.
"Cơ Cơ..."
Lý Thiên Mệnh mặt mày ủ rũ.
"Hừ! Ta nể mặt Linh Nhi nên lần này mới giúp ngươi nhặt được đứa con trai miễn phí, sau này còn dám lừa ta, ta vạch mặt ngươi!"
Cơ Cơ, linh thể lấp lánh màu hồng, trừng Lý Thiên Mệnh một cái, sau đó mới hành động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận