Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 1635: 5 người tiểu đội (length: 7828)

Lý Thiên Mệnh thực tế cảnh giới là Tinh Tướng Thần Cảnh cấp mười một, đó là vì hắn hai mươi tuổi mới bắt đầu tu luyện lại, đến giờ cũng chỉ mới tu luyện được bốn, năm năm.
Trong khi đó, những đối thủ của hắn đều đã gần 30 tuổi!
Bọn họ ở trong thế giới Hằng Tinh Nguyên Thần Khư cấp, được vô số thiên hồn Đế Tôn và tài nguyên tu luyện siêu cấp bồi dưỡng, đã tu hành gần 30 năm, thời gian nhiều hơn Lý Thiên Mệnh đến sáu lần.
Chính vì vẫn còn là Tinh Tướng Thần Cảnh, Lý Thiên Mệnh hơi khó nói rõ về cảnh giới của mình.
May mắn, Bạch Phong cũng không kiểm tra 'Thần Dương' của hắn.
Sau đó, Lý Thiên Mệnh nói qua loa: "Cảnh giới hiện tại của ta là Thần Dương Vương Cảnh cấp hai, nhưng mà, cấp ba, cấp bốn, những người lớn tuổi hơn, ta cũng đã đối phó qua."
Như vậy coi là khá thật thà rồi.
"Cấp hai? Cái này hơi khó hiểu nha, vậy ngươi từng đánh bại đối thủ mạnh nhất là ở mức độ nào?" Bạch Phong hỏi.
Bản chất nàng là nữ giới, nên làm việc vẫn cẩn trọng hơn, sẽ tìm hiểu kỹ càng tình huống, để phục vụ cho cả đội.
"Đánh bại sao?"
Lý Thiên Mệnh gãi đầu, suy nghĩ một chút, nói: "Thì ở chiến trường Thanh Hư cấp ba trên Vạn Nhãn Huyễn Thần Trụ, Thần Dương Vương Cảnh tầng ba, một người Vô Diện Quỷ Thần tộc."
Hắn nói có chút hời hợt, nhưng năm chữ cuối cùng vừa ra, lại khiến Bạch Phong sững sờ.
Đột nhiên, nàng cười đẩy vai Lý Thiên Mệnh, nói: "Đến cả Vô Diện Quỷ Thần tộc cũng dám đánh bại, ngươi cũng gan đấy, đối thủ tên gì vậy? Đỉnh cao của bọn họ nhiều lắm, cơ bản ta đều biết."
"Hình như gọi 'Tiêu', trước đó còn có hai chữ 'Bạch Ngọc'." Lý Thiên Mệnh nói.
"Ơ."
Bạch Phong lại lần nữa ngây người tại chỗ, kinh ngạc nhìn Lý Thiên Mệnh, có chút không nói nên lời.
"Ngươi chắc chứ...?"
"Ừ, cũng là bắt được hắn, ta mới lên được đây, người này tự xưng mười chín tuổi, nổi tiếng lắm sao?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
Bạch Phong nhìn hắn từ trên xuống dưới, có thể thấy ánh mắt của nàng nhìn Lý Thiên Mệnh đã có chút thay đổi.
"Ừm, thật sự rất nổi tiếng, thân phận địa vị vô cùng, rất cao, thậm chí có thể nói cao đến thái quá. Một đệ tử tinh thần xa xôi như ngươi mà bắt được hắn đến đây, đoán chừng sẽ tạo ra một sự chấn động nhất định tại Thiên Đạo tam tinh."
Ánh mắt Bạch Phong trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
Rõ ràng, trước đây nàng chỉ muốn tiện tay kéo một người cho đủ số.
Nhưng từ giờ phút này, nàng nhận ra vận may của mình không tệ, Lý Thiên Mệnh tuyệt đối là một trợ thủ hàng đầu.
"Chắc không đâu, hắn cũng không biết ta, đoán chừng coi ta là một lão già gần trăm tuổi."
Lý Thiên Mệnh mỉm cười nói.
"Vậy nếu người của Thiên Đạo tam tinh thấy ngươi ở đây, chắc là sẽ biết đáp án."
"Nhất là bản thân 'Tiêu', với sự tự phụ của thiếu niên hắn, có lẽ sẽ rất thất vọng đấy."
Bạch Phong nghĩ tới nghĩ lui, lại có chút cảm thấy thoải mái.
"Ê này, ngươi không chút nghi ngờ gì chuyện ta khoác lác à?" Lý Thiên Mệnh nói.
"Người có thể đến được đây, sẽ không nhàm chán đến vậy."
Bạch Phong liếc hắn một cái, rồi nói: "Nhưng mà, ta vẫn nhắc nhở ngươi một câu, chuyện này để cho Vô Diện Quỷ Thần tộc mất mặt chút ít, vẫn không nên nói nhiều, nếu không sẽ gây ra một số phiền toái không cần thiết."
"Ngươi hiểu là được rồi. Ta sẽ không nói nhiều." Lý Thiên Mệnh nói.
"Thật ngoan." Bạch Phong chỉ phía trước, nói: "Được rồi, hiểu rõ rồi, người của ta đang ở đó, đi qua thôi!"
Đến lúc này, Lý Thiên Mệnh sớm đã thấy chỗ nàng chỉ.
Nhưng!
Nơi đó không có ba người.
Chỉ còn một người ở lại đó.
"Kiều Tinh Châu, hai người kia đâu?"
Còn chưa đến gần, Bạch Phong đã gọi người đó.
"Phong tỷ!"
Thiếu niên tên 'Kiều Tinh Châu' cuối cùng cũng đợi được nàng, mắt sáng lên.
Lý Thiên Mệnh nhìn thoáng qua, thấy thiếu niên này mặc trường bào hoa lệ, tướng mạo thư sinh sạch sẽ, tuấn tú phi phàm, các đường nét đều mang chút vẻ nữ tính, thậm chí còn ôn nhu hơn Bạch Phong, đúng là một cậu em trắng trẻo non nớt.
Dĩ nhiên, vẻ ngoài ôn nhu không thể nói lên là cậu ta không có tài năng.
Có thể đến được đây, hiển nhiên đều không phải dạng tầm thường.
Ít nhất đối với việc tìm Thường cô nương mà nói, vẻ ngoài mỹ thiếu niên sáng sủa của cậu ta có chút yếu đuối, nhưng vẫn có thể được coi là tuấn mỹ vô song.
Đặt trong một thế giới phàm trần, chỉ cần vẻ ngoài này thôi, cậu ta đã có thể kiếm cơm ăn, khiến hàng triệu thiếu nữ theo đuổi.
Lý Thiên Mệnh nhìn lướt qua đầu của hắn, trên đó có dòng chữ 'Lam Minh Tinh, Kiều Tinh Châu'.
"Phong tỷ, mọi người đi lâu quá đấy, Tinh Châu một mình lẻ loi ở đây, chờ chị đã lâu."
Kiều Tinh Châu bước tới trước mặt Bạch Phong, nói giọng hơi 'nũng nịu', nghe như một chú chó con mới sinh.
Cái cảm giác 'hờn dỗi' đó khiến Lý Thiên Mệnh nổi da gà.
"Khụ khụ." Bạch Phong hắng giọng, nói: "Tình huống hiện giờ, tìm người đương nhiên mất thời gian, đệ ta với Tiểu Nhu đâu?"
"Họ thấy chị không về, cũng đi giúp tìm người. Dù sao có đủ người sớm thì luyện tập sớm thôi." Kiều Tinh Châu mỉm cười nói.
Đến lúc này, cậu ta mới nhìn thấy Lý Thiên Mệnh, liền hơi nhíu đôi lông mày được tỉa tót kỹ lưỡng, hỏi: "Phong tỷ, vị này là?"
"Đồng đội mới đó! Cậu ấy tên Lý Thiên Mệnh, làm quen đi, sau này còn giúp đỡ nhau." Bạch Phong nói.
"À, nội tình rõ ràng không? Tử Diệu Tinh là cái gì thế ạ?" Kiều Tinh Châu hỏi.
Bạch Phong lườm cậu ta một cái, cậu ta lúc này mới chu môi, gật nhẹ đầu với Lý Thiên Mệnh, nói: "Ta tên Kiều Tinh Châu, đến từ Lam Minh Tinh, cách Bạch Ác Tinh không xa, vượt qua cũng mất khoảng một tháng."
Lý Thiên Mệnh biết đại khái cậu ta nói những điều này là để thể hiện cái gì.
Chắc là tên thiếu niên này thích Bạch Phong, nên có thái độ thù địch với tất cả đàn ông ở cạnh Bạch Phong.
Chuyện này rất bình thường.
Vấn đề là Bạch Phong không thích đàn ông cơ mà?
"Ừ, nhờ chiếu cố."
Lý Thiên Mệnh đáp lại.
Hắn với Bạch Phong có một khoảng cách, Kiều Tinh Châu quan sát một chút cũng yên lòng hơn phần nào.
Nhưng, cậu ta cũng không quá gần gũi Lý Thiên Mệnh, mà chỉ nói: "Đợi Bạch Hòe với Tiểu Nhu về, chúng ta sẽ nghĩ đến phương án, nhé Phong tỷ?"
"Ừ."
Bạch Phong khoanh tay, khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
Lý Thiên Mệnh quan sát, 'Kiều Tinh Châu' này hẳn là người Nhân tộc.
Nhân tộc lại dám thích người Quỷ Thần tộc, xem ra ở khu vực trung tâm thế giới kia, khi 'yêu thích' lên rồi, nhiều người không còn để ý tới vấn đề sinh sản nữa.
Kiều Tinh Châu thì đứng cạnh Bạch Phong, như một kẻ lắm mồm, vây quanh nàng ta.
Mặc dù nói nghe thì tình cảm đấy, nhưng Lý Thiên Mệnh thấy rõ, Bạch Phong cảm thấy cậu ta có chút phiền phức.
'Đấu đội' của Vũ Tinh Mê Tàng là chế độ thi đấu đặc biệt, chỉ cần tổ đội thì cần phối hợp và nhượng bộ, ai cũng không thể khác được.
Việc Bạch Phong không đuổi Kiều Tinh Châu đi, chắc có liên quan đến em trai nàng, và một cô gái tên 'Tiểu Nhu'.
Đến khi hai người đó xuất hiện, Lý Thiên Mệnh hiểu ra vì sao.
Em trai của Bạch Phong tên là 'Bạch Hòe', cũng là người 'Bạch Ác Long tộc' từ Bạch Ác Tinh đến, còn bên cạnh hắn là một cô gái mặc váy ngắn màu xanh lam, trông rất đáng yêu và tinh nghịch, cô ta và Kiều Tinh Châu đều đến từ 'Lam Minh Tinh'.
Nhìn thái độ của Bạch Hòe với 'Tiểu Nhu' này thì biết ngay, họ là một đôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận