Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 6073: mười màu Thải Tinh!

Chương 6073: Mười màu Thải Tinh! Để thỏa mãn toàn bộ quá trình tu hành giai đoạn Trụ Thần của thiên mệnh, có thể thấy được lượng Khởi Nguyên Hồn Tuyền này lớn đến mức nào. Có thể nói, nếu như không có Tiên Tiên, chỉ dựa vào vật chứa thì khó mà mang những Khởi Nguyên Hồn Tuyền này đi. Khởi Nguyên Hồn Tuyền nhất định phải dùng trụ thần khí đặc biệt phong cấm giữ lại, nếu trực tiếp cho vào Tu Di chi giới sẽ mất đi hiệu lực, lãng phí. "Nhiều quá, nhiều quá, ta chịu hết nổi rồi." Về sau, đến cả Tiên Tiên cũng có chút không chịu nổi. Lý Thiên Mệnh cảm thấy mình cả đời chưa từng thấy nhiều Khởi Nguyên Hồn Tuyền như vậy, càng về sau càng hoảng hốt. "Cố gắng thêm chút nữa..." Dù sao đồ này cũng không chê nhiều, thực sự vô dụng thì còn có thể mang ra ngoài bán, đổi thành Mặc Tinh Vân Tế, giá cả cũng rất cao. Lý Thiên Mệnh vừa nói, vừa nhìn về phía thập thất hoàng tử. Ngay từ đầu, thập thất hoàng tử đã loanh quanh ở chỗ này, nghiên cứu lung tung, không để ý Lý Thiên Mệnh "hứng nước". Về sau, hắn im lặng đi tới bên cạnh Lý Thiên Mệnh, quan sát Khởi Nguyên Hồn Tuyền cùng khe hở mặt kính hình sáu cạnh, vẻ mặt nghiêm túc, không nhúc nhích. Lý Thiên Mệnh nhìn phản ứng của hắn, đột nhiên hỏi: "Ngươi đoán xem, nếu ta hút hết Khởi Nguyên Hồn Tuyền này thì vũ lạc chi địa có xuất hiện không?" Thập thất hoàng tử con ngươi co lại, hiển nhiên không ngờ Lý Thiên Mệnh lại nói ra suy nghĩ của mình. Vẻ mặt của hắn đã có phản ứng, lúc này muốn ngụy biện đã muộn. Sau đó hắn làm ra vẻ không quan trọng, nói: "Chỉ là suy đoán mà thôi, không được thì ta nghĩ cách khác." "Được." Lý Thiên Mệnh gật đầu, "Nói thêm một câu, ngươi thật sự chắc chắn đây là vũ lạc chi địa? Trông có vẻ không giống lắm!" "Một lát nữa ngươi sẽ biết có giống hay không." Thập thất hoàng tử trợn mắt nói. "Vậy Khởi Nguyên Hồn Tuyền này có muốn ta chia cho ngươi một ít không?" Lý Thiên Mệnh lại hỏi. "Ta cũng không phải là thiên thiên thần hồn bị thương, cần nhiều đồ này làm gì?" Thập thất hoàng tử vẻ mặt nhàm chán nói. "Có thể bán lấy tiền mà?" Lý Thiên Mệnh thăm dò hỏi. "Ta không thiếu đồ này!" Thập thất hoàng tử có chút buồn bực nói. Lý Thiên Mệnh cũng hiểu ra, đừng nhìn thập thất hoàng tử này bị nhiều người xem thường, nhưng "lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa", đại bộ phận tài nguyên thông thường, hắn cũng không thiếu. Đã như vậy, Lý Thiên Mệnh cũng không khách sáo nữa. Hắn dứt khoát buông tay buông chân, tiếp tục hút hết Khởi Nguyên Hồn Tuyền, dù Tiên Tiên vẫn luôn kêu gào nhưng Lý Thiên Mệnh biết, vẫn chưa tới giới hạn của nó. Nó chỉ sợ mình uống quá no, một lát nữa sẽ béo lên mà thôi! Ào ào ào! Sau đó, Khởi Nguyên Hồn Tuyền tiếp tục rơi xuống, Lý Thiên Mệnh tiếp tục hấp thu. Thập thất hoàng tử và Tuyết Cảnh Thiền trở thành người ngoài cuộc, hai người một trái một phải đứng bên cạnh nhìn, im lặng không nói. Lần này nói xong lời, không bao lâu sau, Lý Thiên Mệnh rõ ràng cảm thấy lưu lượng trong khe giảm bớt, mà còn liên tục giảm. Sinh linh chi khí xung quanh cũng đang giảm bớt, bất ngờ cho thấy sắp đến khâu cuối cùng. "Nhanh!" Lý Thiên Mệnh bảo Tiên Tiên tiếp tục cố gắng thêm chút nữa. Dù sao ban đầu chỉ là thu hoạch Khởi Nguyên Hồn Tuyền, nhưng giờ mục đích đã chuyển thành phải hút sạch chúng. Xì xì! Theo thời gian trôi qua, khe hở mặt kính hình sáu cạnh không ngừng ảm đạm, cho đến thời khắc cuối cùng, có thể thấy nó dường như đang biến mất. Khởi Nguyên Hồn Tuyền từ bên trên đổ xuống cũng ngày càng ít, cho đến khi ngừng hẳn, biến thành từng giọt, từng giọt nhỏ xuống. "Chắc là hết rồi." Khi Khởi Nguyên Hồn Tuyền biến thành từng giọt thì Lý Thiên Mệnh kết luận, sau đó tiếp tục chờ biến hóa tiếp theo. Đúng lúc này... Mấy giọt Khởi Nguyên Hồn Tuyền cuối cùng, liếc mắt nhìn qua, hình như có chút không giống! Vẫn là giọt nước, nhưng không có linh hồn ba động, cũng không có khí tức sinh mệnh... Trong chớp mắt, Lý Thiên Mệnh cảm thấy chúng không phải Khởi Nguyên Hồn Tuyền, mà là chất lỏng khác, thậm chí là thể rắn thủy tinh hình giọt! "Ừm?" Lý Thiên Mệnh liếc mắt nhìn, phát hiện đó thực sự không phải giọt nước mà là giọt nước hình Thải Tinh. Tổng cộng có mười giọt! Mỗi giọt có một màu sắc khác nhau. Đỏ cam vàng lục lam chàm tím bạc kim trắng? Biến hóa này làm Lý Thiên Mệnh hơi ngẩn ra, dù sao đây là điều hắn không ngờ. Rõ ràng, phản ứng của thập thất hoàng tử nhanh hơn hắn một chút! Ngay khi Lý Thiên Mệnh giật mình, thập thất hoàng tử đã vận sức chờ phát động, đột nhiên xông lên, vươn tay chộp lấy mười giọt Thải Tinh kia! Khi hắn vừa hành động, Lý Thiên Mệnh mới phản ứng kịp! Ầm ầm! Hắn không để ý đối phương là thân phận hoàng tử, lập tức nhảy lên, bám sát sau lưng thập thất hoàng tử. Nhưng, lộ trình tranh đoạt thực sự quá ngắn. Khi Lý Thiên Mệnh vừa ra tay thì tay của thập thất hoàng tử đã chạm đến mấy viên Thải Tinh trước mặt. Thải Tinh hơi phân tán, hắn liên tục đưa tay, trong tích tắc đã chộp được năm viên! "Điện hạ, cẩn thận!" Lý Thiên Mệnh hét lớn, sau đó tung một quyền Oanh Thiên bạo phát, trực tiếp đánh vào mông của thập thất hoàng tử. Thập thất hoàng tử vừa quét ngang mấy giọt Thải Tinh cuối cùng, bất ngờ trúng một quyền, lập tức bay lên trời, thoáng lướt qua mấy giọt Thải Tinh cuối cùng. "Lý Thiên Mệnh! Ngươi đồ vương bát đản!" Thập thất hoàng tử tức giận gào lên. Lý Thiên Mệnh nhanh tay lẹ mắt, chộp lấy năm giọt Thải Tinh cuối cùng màu lam, tím, bạc, kim, trắng. Thấy khe hình sáu cạnh hoàn toàn biến mất, hắn mới tỏ vẻ vô tội, nói với thập thất hoàng tử: "Điện hạ hiểu lầm rồi, vừa nãy ta thấy khe này có phong mang cuốn lên, sợ có sát khí ập tới nên mới kéo người ra, lấy thân mình chặn sát khí." "Chặn con khỉ nhà ngươi! "Thập thất hoàng tử nhìn năm viên Thải Tinh trong tay, lại trừng mắt nhìn Lý Thiên Mệnh, giận dữ nói: "Ngươi dám cướp rơi vũ tinh của ta, ngươi nhất định phải chết! Tử tội!" Lý Thiên Mệnh xấu hổ nói: "Đừng nói vậy điện hạ, trước đó chúng ta đã thỏa thuận là đồng đội." "Vậy ngươi trả rơi vũ tinh cho ta!" Thập thất hoàng tử khí thế xông lên, trừng mắt nhìn Lý Thiên Mệnh nói. Lý Thiên Mệnh cười nói: "Đã là đồng đội tốt thì đồ tốt chia đều là chuyện rất bình thường. Coi như là ta đa tạ điện hạ ban ơn." "Ta ban ơn cái đầu nhà ngươi, đưa cho ta!" "Không cho." Lý Thiên Mệnh không thèm nói nhiều với hắn. "Thảo! Xem ta không đánh chết ngươi!" Hắn trực tiếp động thủ, còn Lý Thiên Mệnh lập tức tế ra ngự tứ Chân Long bài, một lần nữa khiến hắn tuyệt vọng. Nói đùa, ngay từ đầu hắn đã không đánh lại ngự tứ Chân Long bài, huống chi Lý Thiên Mệnh bây giờ đã là Yên Diệt chi cảnh đệ nhị giai. "Điện hạ, vũ lạc chi địa đâu? Sao vẫn chưa có biến hóa gì?" Lý Thiên Mệnh thản nhiên hỏi. "Đồ tặc, đưa Thải Tinh cho ta!" Thập thất hoàng tử đánh vào ngự tứ Chân Long bài, đau điếng cả người, chỉ có thể ấm ức mắng chửi. "Điện hạ, hình như có người đến." Lý Thiên Mệnh nói. "Cha mẹ ngươi tới cũng vô dụng, đưa Thải Tinh cho ta!" Thập thất hoàng tử tức giận gào lên. Lý Thiên Mệnh không còn cách nào, chỉ có thể cất kỹ Thải Tinh, tiếp tục nhìn về phía sau thập thất hoàng tử, nói: "Người tới có vẻ là một đám mỹ nhân, ai nấy như hoa như ngọc, đẹp như tiên nữ, ngài biết không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận