Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 1185: Màu xanh lam mị ảnh (length: 11990)

Có thể dọa cho Vu Tử Thiên đến mức lập tức bỏ chạy, đương nhiên không phải hạng người tầm thường.
Cái xiềng xích vừa rồi, ẩn chứa lực đạo như vậy đã cho thấy, bọn họ đã gặp phải thiên tài trẻ tuổi đỉnh cao nhất của Trật Tự chi địa.
Lý Thiên Mệnh chăm chú nhìn, cái bóng dáng xinh đẹp màu xanh nhạt kia là một nữ tử.
Rõ ràng, không còn là loại lưỡng tính.
Nữ tử này mặc một bộ váy dài màu lam lộng lẫy, váy xòe ra, trên đó có vô số viên đá quý lấp lánh như những vì sao, mỗi một viên đều được mài từ Thiên Địa Thần Khoáng mang Trật Tự Thần Văn, kể cả chiếc váy lam này cũng là một loại Trật Tự Thần Binh nhẹ nhàng mà mỏng manh mang tính phòng ngự, tối thiểu đạt cấp bốn.
Những luồng sương mù ánh sao bao phủ quanh nàng, càng làm nổi bật lên vẻ cao quý, trẻ tuổi nhưng mang khí chất như nữ vương.
Vẻ đẹp kiều diễm và dáng vẻ mê người của nàng khá giống Hi Hoàng, có phần non nớt hơn Hi Hoàng nhưng tố chất tiên thiên lại tốt hơn, ánh hào quang cũng rực rỡ hơn. Mái tóc dài màu lam nhạt cùng đôi mắt xanh thẳm như tinh hải đều khiến nàng nổi bật hơn tất cả mọi người.
Nàng là một mỹ nhân có thể trở thành tâm điểm dù đứng trong hàng triệu đệ tử, so với người đồng trang lứa thì lại càng thêm quyến rũ, đồng thời lại có thêm vài phần bá đạo. Cái cằm kiêu hãnh hếch cao và ánh mắt chứa đầy khát vọng khống chế cho thấy nàng là một thiên chi kiêu tử không thể chinh phục.
Cũng vì thế, Vu Tử Thiên mới nói nàng là một con quái vật.
Thanh danh của nàng vang xa ở Trật Tự chi địa, không chỉ bởi vì thiên phú.
Xuất thân từ 'Lam Huyết Hoàng tộc', tu vi và thiên phú của nàng vượt trội hơn hẳn những người khác là điều bình thường, điều khiến nhiều người khiếp sợ hơn cả là phong cách hành xử không hề kiêng nể gì của nàng.
Những ai chọc giận hay chỉ trêu chọc nàng một chút cũng đều không có kết cục tốt đẹp.
Không sai, nàng chính là Lam Tinh Diệu tỷ tỷ.
Lam Phi Lâm, người mạnh nhất trong 100.000 đệ tử tham chiến của Lam Huyết Tinh Hải.
Người đầu tiên hoàn thành chém giết ngàn người!
Mặc dù dạo này tên của nàng trên bảng Đế Tinh lên xuống thất thường, nhưng với hiệu suất chém giết của nàng thì vẫn tạm thời ổn định ở top 5.
Lý Thiên Mệnh vừa trở lại top 10, nàng vẫn đứng thứ tư.
Bảng Đế Tinh hiện tại không thể phản ánh chính xác thực lực, nếu chỉ sắp xếp thực lực thì trong đám tiểu bối dưới 30 tuổi, Lam Phi Lâm hoàn toàn có thể xếp top 10 Thái Dương vạn tông, là đệ nhất Lam Huyết Tinh Hải!
Nữ tử có thể lọt vào top 10 không nhiều.
Lam Phi Lâm và 'Vi Sinh Mặc Nhiễm' đều là những thiên chi kiêu nữ nổi danh của Thái Dương vạn tông.
Đương nhiên, chữ 'nữ' của Vi Sinh Mặc Nhiễm nên để trong ngoặc kép.
Lúc này, vị thiên chi kiêu nữ này đang đứng trên không kết giới Bách Vạn Ngân Nhận, vạt váy dài thướt tha tung bay, trông như nữ vương giáng trần.
Dưới ánh sáng, làn da nàng trắng như tuyết, lại mang theo chút màu lam nhàn nhạt, mang vẻ đẹp của vùng đất dị vực.
Nhưng những người thực sự dám nhìn nàng lại không nhiều.
Bên cạnh nàng, liên tiếp có hơn trăm đệ tử Lam Huyết Tinh Hải xuất hiện, bao quanh nàng như một con công rực rỡ.
Những đệ tử Lam Huyết Tinh Hải này đều là những tu giả Thức Thần, dựa lưng vào Trật Tự Thiên tộc, thừa hưởng ý chí của Trật Tự Thiên tộc, thần sắc của bọn họ đều hung tợn.
"Cút! Nếu không, đừng ai mong chạy thoát, tất cả đừng mơ giữ nổi cái chân!"
Lam Phi Lâm còn chưa mở miệng, mấy thanh niên tóc xanh vạm vỡ bên cạnh nàng đã bắt đầu đuổi người, hăm dọa.
Trong Ngân Long cung tổng cộng chỉ có mấy trăm người, đa số chỉ có vài ba người làm bạn, không bằng đệ tử Lam Huyết Tinh Hải có quy mô lớn, thêm vào đó các đệ tử Lam Huyết Tinh Hải lại có nhiều người đạt cảnh giới Tinh Tướng Thần Cảnh, cái thế áp bức này vừa rồi đã làm những đệ tử còn đang liều mạng phải khiếp sợ.
Ít nhất quá nửa đệ tử đã tạm thời dừng tay, bất đắc dĩ lại bực dọc nhìn những 'người máu xanh' này.
Bọn họ phẫn uất, nhưng trong lòng thực sự có e dè.
Nếu là đệ tử của mười tông môn đứng đầu bảng Thiên, bọn họ có lẽ còn muốn tranh giành, nhưng người của Lam Huyết Tinh Hải lại nổi tiếng hung ác.
Bọn họ trực tiếp tuyên bố, trước khi phá kết giới Đế Tinh của đám đệ tử phổ thông kia, có thể sẽ bẻ chân bọn họ trước!
Như vậy, đối với những người chỉ đến thử vận may, tổn thất quá lớn.
Mọi người chỉ tìm cơ hội chứ không phải sinh tử tranh đấu, gặp phải thế lực cường đại giảng quy tắc thì cạnh tranh công bằng, còn gặp phải tàn bạo thì thật sự không còn cách nào.
Có Trật Tự Thiên tộc chống lưng, Lam Huyết Tinh Hải đúng là hung hăng ngang ngược!
Dưới tiếng quát tháo của mấy đệ tử tóc xanh vạm vỡ kia, ngày càng có nhiều người rút lui khỏi kết giới Bách Vạn Ngân Nhận, còn lại vài người cực kỳ không cam tâm.
Nhưng các đệ tử Lam Huyết Tinh Hải lập tức xông lên!
Bọn họ không thắt nút giới, chỉ đánh người, hò nhau xông lên, khiến cho các đệ tử chỉ còn cách rút lui.
Cho đến khi người của bọn họ, bao vây hoàn toàn kết giới Bách Vạn Ngân Nhận.
"Bảo bối này Lâm tỷ của bọn ta muốn, mấy người đừng có đùa, trượt chân mà cút."
"Còn mơ tưởng thì móc mắt để nhìn cho thỏa thích."
"Cút!"
Thật ra mà nói, nếu đánh nhau thật thì bên này có mấy trăm người, còn Lam Huyết Tinh Hải chỉ hơn trăm người, thắng thua vẫn khó nói.
Nhưng mấy trăm người ở đây lại đến từ cả trăm thế lực, không quen biết nhau, muốn hình thành đối kháng trong thời gian ngắn là điều không thể.
Hơn nữa, một nửa đã bị hù sợ, chỉ có thể tạm thời rút lui đến nơi xa tìm cơ hội.
"Một đám yếu kém, không chịu nổi dọa, ha ha."
Sau khi dọa lui người, mấy tên đệ tử tóc xanh kia tụ lại một chỗ, khoanh tay cười nhạo.
Bộ tộc của bọn họ, tướng mạo không tệ, nam cơ bản đều vạm vỡ, bắp thịt trên người nổi rõ như giọt nước, khuôn mặt lạnh lùng, còn nữ thì mảnh mai cao ráo, vóc dáng nóng bỏng, bọn họ lấy vẻ đẹp khỏe khoắn làm chuẩn mực, thích phô diễn dáng người, nên ăn mặc cũng tương đối hở hang.
Nam cơ bản cởi trần, các thiếu nữ cũng ăn mặc khá mát mẻ, ví dụ như chiếc bụng dưới trắng như tuyết của bọn họ, về cơ bản đều phô ra.
Bây giờ bọn họ chiếm cứ Ngân Long cung, ai nấy mặt mày đều tỏ vẻ nhẹ nhõm, hớn hở.
Lam Phi Lâm như trăng giữa sao, đứng ở vị trí trung tâm.
Nàng không vội dây vào cái kết giới Bách Vạn Ngân Nhận mà chỉ đứng trên cao nhìn xuống, yêu dị ngả ngớn, liếc nhìn Lý Thiên Mệnh, lại nhìn Vu Tử Thiên.
Ánh mắt nàng cuối cùng dừng lại trên người Vu Tử Thiên, khóe môi hơi nhếch lên, nói: "Vu Tử Thiên, nghe nói ngươi muốn gặp mặt ta, chơi chút chuyện phong hoa tuyết nguyệt?"
Vu Tử Thiên mồ hôi nhễ nhại, không ngừng dùng tay áo lau.
Hắn muốn chạy lắm, nhưng mấy đệ tử Lam Huyết Tinh Hải mơ hồ tạo thành thế vây kín, trước khi Lý Thiên Mệnh phát hiện ra bọn họ thì đã cắt đứt đường lui của bốn người.
Điều này cho thấy Lam Phi Lâm đuổi những người khác đi, là ngay từ đầu không muốn cho Lý Thiên Mệnh bọn họ rời khỏi đây một cách êm đẹp.
"Lam cô nương thiên tư quốc sắc, mỹ mạo diễm tuyệt thiên hạ, tiểu sinh này ngưỡng mộ đã lâu, về cái chuyện phong hoa tuyết nguyệt gì đó, ta đoán Lam cô nương hiểu lầm, con ngàn vốn là người khiêm tốn, từ nhỏ đã đọc đủ thứ thi thư, khiêm tốn hữu lễ, dù có may mắn gặp Lam cô nương cũng chỉ ngâm thơ đối đáp, đâu dám đường đột giai nhân!"
Gã này muốn nói không khẩn trương là điều không thể.
Một chữ "tốt" cũng lắp bắp mấy lần, môi đã tái mét.
"Vậy sao? Tiếc là tiểu nữ tử đây là một người thô lỗ, không thích ngâm thơ đối đáp, đối với những kẻ khoác lác chỉ được cái mã, nếu hắn còn dám xúc phạm ta, thì ta chỉ để cho các đệ đệ của ta đi bẻ cái gốc của hắn, để hắn tuyệt đường tưởng niệm."
Lam Phi Lâm nói nghe có vẻ dịu dàng, nhưng ý tứ trong lời nói thực sự làm Vu Tử Thiên run rẩy.
Nói xong, các đệ tử Lam Huyết Tinh Hải còn lại đều cười lạnh.
"Thiên Cung đứng đầu? Tên này nhìn kiểu gì cũng thấy phế vật."
"Thật không hiểu người của Thanh Hồn điện đầu toàn bã đậu sao? Thứ hàng này cũng lừa được?"
"Mấy người nhìn kìa, chân hắn run hết cả lên kìa."
"Tiếc là ở đây không có Tề Thiên Chi Nhãn, nếu không cho thiên hạ nhìn xem, cái gọi là thiên tài đệ nhất của thế lực nhị lưu này bị chúng ta biến thành thái giám như thế nào."
"Tính tình này mà cũng dám giỡn cợt Lâm tỷ bọn ta? Nghe nói còn tính phong lưu, sau này chỉ có nước nhìn nữ nhân mà rơi nước mắt thôi."
"Ha ha, trước đó phía trên, chuyên cắt xén, già trẻ không tha."
Lam Phi Lâm không cần ra hiệu, lập tức có mười đệ tử nam tách mọi người ra.
"Động tác nhanh chút, tốt nhất ghi lại hình ảnh, đến lúc đó đi Thanh Vân đại lục biết đâu còn bán được tiền." Lam Phi Lâm cười khanh khách nói.
Các nữ đệ tử Lam Huyết Tinh Hải đồng loạt che mắt, dáng vẻ lố lăng.
"Làm cái gì mà ra vẻ thanh cao, có ai chưa xem bao giờ."
Lam Phi Lâm liếc mắt, thấy Vu Tử Thiên đã tuyệt vọng, sắc mặt tái mét, trong lòng nàng chỉ cười nhạt.
"Ngay cả đệ đệ ta cũng dám động đến, coi Lam Huyết Tinh Hải ta là cừu non chắc? Quan trọng hơn là ngươi vẫn là một tên thảm họa ham của lạ nữa chứ..."
Lam Phi Lâm cảm thấy không thể tin được.
Trên đời này lại có loại kỳ hoa như vậy, thật tuyệt.
Chỉ là khi ánh mắt nàng dừng lại trên người Lý Thiên Mệnh, Dạ Lăng Phong và Lâm Tiêu Tiêu, ba người này bất luận là bề ngoài hay khí chất, đều khiến nàng không nhịn được phải nhìn nhiều hơn vài lần.
Nhất là Lý Thiên Mệnh, cái này đem đệ đệ của nàng đưa ra làm thủ phạm.
"Ngươi bị sao thế, một đầu Thanh Ngư? Đây là cái quỷ gì?"
Lam Phi Lâm chú ý tới một màn quỷ dị này.
Lý Thiên Mệnh không trả lời, nàng cũng lười để ý, nói: "Chúng ta Lam Huyết Tinh Hải có quy củ cũ, một đền bốn, ngươi làm gãy tay đệ đệ ta, vậy ngươi tự chặt hai tay hai chân là đủ."
"Nể tình một chút, nếu là ta tự mình ra tay, hai tên bên cạnh ngươi này cũng sẽ cùng ngươi chung số phận."
Trông cậy vào nàng nhân từ, chuyện đó không có khả năng.
Lý Thiên Mệnh không có ý nghĩ đó, hắn chỉ có chút không nỡ 'Đoạt Mệnh Ngân Long' này.
Chỉ là bên kia, Vu Tử Thiên lập tức gặp nạn, hắn cũng không cách nào ở lại nơi đây, liền nói với Dạ Lăng Phong và Lâm Tiêu tiêu: "Đi!"
Lam Phi Lâm rất mạnh, số người của bọn họ cũng đông đảo.
Nhưng, chênh lệch giữa Lý Thiên Mệnh và bọn họ, cũng không khoa trương đến vậy, tối thiểu thì Miêu Miêu có tốc độ nhanh.
"Rút lui đi, vừa ra khỏi Ngân Long cung, toàn bộ đều là mê cung, đối phương đuổi không kịp."
"Bọn họ đều là Thức Thần tu luyện giả, Tiểu Phong ngươi yểm trợ, ta đi kéo dài thời gian."
Lý Thiên Mệnh lúc này quyết định.
"Binh khí Cửu Long Đế Tôn, từ bỏ?" Dạ Lăng Phong hỏi.
"Tạm thời không cần."
Lý Thiên Mệnh tự nhận thức vẫn rất rõ ràng.
Đừng nói Lam Phi Lâm tối thiểu cũng là Tinh Tướng Thần Cảnh tầng thứ tư, trong hàng trăm người của đối phương, có đến mấy người Tinh Tướng Thần Cảnh cấp thứ hai.
Lúc này mà đối đầu trực diện, hoàn toàn không thực tế, hắn có Thanh Linh Tháp để bảo mệnh, Dạ Lăng Phong và Lâm Tiêu tiêu lại không có.
"Hành động!"
"Ta phải nhanh lên, nếu không bọn họ 'làm việc nhà' thì sẽ tuyệt hậu."
Vu Tử Thiên khóc không ra nước mắt, bọn họ đang 'ở' nhà mà, cái gì làm việc nhà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận