Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 1840: Cho dù vạn kiếp bất phục (length: 8089)

Dị Độ giới, là một thế giới thuộc về những giấc mơ du hồn.
Nó cũng là nơi mà Huyễn Thiên Thần tộc tạo ra Huyễn Thiên chi cảnh.
Lý Thiên Mệnh dựa vào Dị Độ Chi Thằng đưa Dạ Lăng Phong từ bên trong ra ngoài, tận mắt chứng kiến cái thế giới mộng ảo quỷ dị này.
"Đúng vậy, nó giúp ta trong thời gian ngắn có được sức mạnh không thuộc về mình."
Dạ Lăng Phong giơ hai tay lên, hướng về phía cánh cửa Dị Độ giới trước mặt, trong ánh mắt lộ rõ sự khao khát sức mạnh.
Sự khao khát này, có lẽ là do việc hắn hết lần này đến lần khác nhìn Lý Khinh Ngữ, và sự căm hận Thái Dương Đế Tôn mà ra.
Giống như khi trước hắn căm hận Càn Đế, căm hận Cửu Minh nhất tộc vậy.
Lý Thiên Mệnh không ở bên cạnh hắn, rất khó để cảm nhận hết được những thay đổi trong cảm xúc của hắn.
Nhưng có thể tưởng tượng, đến chuyến này, ngay cả hắn còn cảm thấy không thể tha thứ việc Lý Khinh Ngữ tạo ra Thái Dương Đế Tôn mang dòng máu Cổ Thần, huống chi là Dạ Lăng Phong, người ngày ngày ở cạnh nàng?
"Tiểu Phong, làm sao để tăng sức mạnh?"
Lý Thiên Mệnh cố gắng ổn định lại cảm xúc, tò mò hỏi.
"Ca, còn nhớ biệt danh của ta ở Nguyệt Chi Thần Cảnh không?"
Dạ Lăng Phong cúi đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, cười đầy ma mị.
Phải nói, Lý Thiên Mệnh cảm thấy tiểu tử này cười như vậy trông khá tà, nhưng lại rất cá tính.
"Nhớ chứ, oai ghê, gọi 'Dạ Ma', ta nghe chuyện 'Dạ Ma' và 'Cửu Nguyệt Thần Nữ' mà lớn lên đó."
Lý Thiên Mệnh thấy không khí có chút căng thẳng nên trêu hắn một câu.
Nhưng mà, tiểu tử Dạ Lăng Phong này lại là đồ ngốc, hắn vẫn nghiêm túc đáp: "Khi đó, ta phát hiện mình có khả năng khống chế Thức Thần, giống như là có thể dùng Nguyên Thủy Chi Môn này nuốt địa hồn của Thức Thần vậy, lúc đó Nguyên Thủy Chi Môn chưa mở, cho nên chỉ có thể nuốt Thức Thần cấp thấp, về sau vì không để những người tu luyện Thức Thần ghét mình, ta vẫn luôn không dùng cái bản lĩnh này."
"Bây giờ thì sao?"
"Nguyên Thủy Chi Môn đã mở đến giai đoạn thứ hai, mở ra 'cánh cửa Dị Độ giới', ta dần hòa vào thế giới đó, sau đó ta phát hiện, nếu ta dùng cánh cửa Dị Độ giới, cuốn mệnh hồn và địa hồn vào trong đó, Dị Độ giới sẽ biến chúng thành những luồng sức mạnh linh hồn thuần khiết, rồi tập trung vào mệnh hồn của ta, khiến mệnh hồn của ta trong thời gian ngắn có được sức sát thương mạnh hơn."
Dạ Lăng Phong nói đến đây, ánh mắt càng thêm u ám.
Đương nhiên hắn không phải nhằm vào Lý Thiên Mệnh, mà đang tưởng tượng đến kẻ địch của hắn – Trật Tự Thiên tộc!
"Trong chiến đấu, đánh bại đối phương, tước đoạt Thức Thần, liền có thể mạnh lên trong thời gian ngắn?"
Lý Thiên Mệnh tò mò hỏi.
"Cũng không khác là mấy đâu."
Dạ Lăng Phong gật đầu.
"Nói cách khác, cái cánh cửa Dị Độ giới này, giống như là nghiền nát Thức Thần của đối phương, biến nó trở thành sức mạnh linh hồn mà ngươi có thể sử dụng tạm thời? Vậy đối phương mất Thức Thần rồi, nếu kiếp vòng vẫn còn nguyên, Thức Thần có thể tái sinh không?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Không thể, không có địa hồn thì kiếp vòng đã vô dụng rồi. Bình thường khi ta đánh vỡ Thức Thần, thực ra địa hồn vẫn còn, vẫn nguyên vẹn, cho nên Thức Thần mới có thể tái sinh, còn ta, sẽ hủy diệt luôn cả địa hồn." Dạ Lăng Phong nói.
"A ha!"
Lý Thiên Mệnh hiểu ra.
"Cái này hơi giống Thái Cổ Tà Ma của Tiêu Tiêu, có điều con kia thì nuốt thiên hồn, mà lại dùng không hiệu quả, dễ tự làm mình bể bụng, còn Nguyên Thủy Chi Môn của ngươi, chắc chắn là không có khuyết điểm này." Lý Thiên Mệnh nói.
"Đúng."
Dạ Lăng Phong gật đầu.
"Nhưng, Thức Thần của đối phương cho dù mạnh đến mấy, nếu số lượng có hạn thì không giúp ngươi tăng tiến nhiều nhỉ?"
Nếu muốn đối chọi với đường dây chúng sinh, vậy chắc chắn cần một số lượng rất lớn.
"Đúng vậy, một hai Thức Thần, thậm chí mấy nghìn Thức Thần, cũng không làm linh hồn lực của ta mạnh lên đáng kể. Nhưng mà –"
Dạ Lăng Phong nói tới đây, ánh mắt sáng rực lên.
"Thiên Mệnh ca, thực ra, dù là Ngự Thú Sư, không có kiếp vòng Thức Thần, nhưng địa hồn của họ vẫn tồn tại, sau khi mệnh hồn chết đi, địa hồn cùng thiên hồn sẽ về với Nguyên Thủy, tan vào đất trời."
"Bình thường, sẽ không có nhiều địa hồn mất đi như vậy, nhưng trên chiến trường thì khác!"
"Ví dụ như lần này trận chiến ở Phục Thần cốc, mấy chục triệu người tử trận, ai nấy đều có địa hồn, nếu mấy chục triệu địa hồn đó bị ta hấp thu hết tại chỗ, thì sức mạnh linh hồn của ta khi ấy sẽ tăng lên đến một mức mà ngay cả ta cũng không thể tưởng tượng nổi!"
"Đến lúc đó lực sát thương của ta, nhất định có thể giúp ích cho ngươi, có lẽ sẽ có cơ hội, anh em chúng ta sẽ cùng nhau giết cái tên Thái Dương Đế Tôn đáng chết kia!"
Càng nói hắn càng kích động.
Đó là gương mặt tràn đầy căm hận.
Nghe xong câu này, Lý Thiên Mệnh có chút hoảng sợ.
Người có tam hồn!
Trong tam hồn, mệnh hồn ở tại thân, chính là nền tảng.
Thiên địa nhị hồn thường ở bên ngoài.
Thiên hồn là đường thông mệnh hồn giao tiếp với quy tắc của thế giới, còn địa hồn là bản sao dự bị của mệnh hồn, cũng có thể được luyện thành Thức Thần.
Nhưng gánh mạng sống, vẫn là mệnh hồn.
Thiên hồn, địa hồn, tính chất khác nhau, nói chung thì so với mệnh hồn vẫn là khác.
Lý Thiên Mệnh tưởng tượng cảnh tượng mà Dạ Lăng Phong vừa nói.
Trận chiến ở Phục Thần cốc, mấy chục triệu địa hồn, Thức Thần vì cái chết của mệnh hồn mà tan biến, mà lúc này Dạ Lăng Phong lại xuất hiện!
Hắn dùng cánh cửa Dị Độ giới, trước khi những địa hồn đó tiêu biến mà trưng dụng chúng, hóa thành linh lực thuần khiết, khiến hắn trong thời gian ngắn biến thành một con quái vật thần hồn!
Mấy chục triệu Hồn Linh!
Chắc chắn sẽ rất đáng sợ.
Ngẫm kỹ cũng thường thôi, truyền thừa Nguyên Thủy Ma Tôn cùng truyền thừa Hỗn Độn Thần Đế của mình thuộc cùng một đẳng cấp.
Bản thân mình còn có thần ý đế vương và đường dây chúng sinh nghịch thiên này, Tiểu Phong có được cũng là hợp lý.
Chỉ là năng lực này nghe quá hãi hùng.
Nhưng, đây là anh em mình, Lý Thiên Mệnh khẳng định tin hắn tuyệt đối.
Rồi hắn nói: "Được, đến trận chiến lớn sắp tới, ta sẽ mang ngươi theo, cho ta xem uy lực nghịch thiên của Nguyên Thủy Ma Tôn. Ta còn chưa hiểu rõ về năng lực của ngươi lắm, nên đến lúc đó tuyệt đối đừng cố quá sức, biết không?"
"Vâng vâng, cảm ơn Thiên Mệnh ca."
Được Lý Thiên Mệnh cho phép, hắn vui vẻ hơn hẳn, toàn thân tràn đầy ý chí chiến đấu.
"Đúng rồi –"
Lý Thiên Mệnh chợt nhớ ra một chuyện, hắn nhíu mày, nói: "Vừa nãy ngươi nói là mệnh hồn và địa hồn?"
"Đúng, mệnh hồn và địa hồn, đều có thể dùng được. Cùng một cấp bậc thần hồn, mệnh hồn có tác dụng lớn hơn địa hồn gấp trăm lần."
Dạ Lăng Phong thật thà nói.
"Mệnh hồn là gốc rễ của một người, có lẽ liên quan đến luân hồi chuyển thế, việc giết mệnh hồn là điều Thiên Đạo không cho phép, cái này không thể đụng vào." Lý Thiên Mệnh dặn dò.
"Ta hiểu!"
Dạ Lăng Phong ngoan ngoãn gật đầu, "Trừ phi –"
"Trừ phi cái gì?" Lý Thiên Mệnh trợn mắt.
"Không có... à không có trừ phi."
Dạ Lăng Phong ngây ngô cười.
Nhưng trong lòng hắn lại nghĩ, trừ phi... anh em mà ta quan tâm nhất, người ta thích nhất, gặp nguy hiểm đến tính mạng.
"Vậy thì cho dù ta có tan xương nát thịt, ta cũng không thể... chỉ đứng nhìn."
Những lời này, hắn nhẹ nhàng nói với chính mình.
Dù thế nào, đối với Lý Thiên Mệnh đang gặp trùng điệp khó khăn hiện giờ mà nói, Dạ Lăng Phong có thêm một môn năng lực có thể tạo kỳ tích, coi như là một tin tốt.
Hắn tin vào uy lực của truyền thừa Nguyên Thủy Ma Tôn!
Nghĩ lại chuyện thần ý đế vương và đường dây chúng sinh giúp mình nhiều thế nào, Nguyên Thủy Ma Tôn chắc chắn không kém.
Bạn cần đăng nhập để bình luận