Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 3135: Vạn Đạo cốc lừng danh song đánh dấu (length: 8151)

"Sư tôn, cái gọi là Toại Thần Chiếu này mạnh đến mức nào vậy? Sao ta nghe người khác gọi hắn là Tiểu Đạo Chủ?" Lý Thiên Mệnh hỏi rất nghiêm túc.
Thái độ hỏi han nghiêm túc này của hắn khiến Lam Vân không nhịn được cười nói: "Sao? Ngươi còn coi hắn là đối thủ mà nghe ngóng à?"
"Biết người biết ta, trăm trận không thua." Lý Thiên Mệnh nói.
Phì!
Lam Vân bị vẻ mặt chăm chú của hắn chọc cười.
Nàng coi như là thả lỏng với Lý Thiên Mệnh, liếc hắn một cái rồi nói: "Tiểu Đạo Chủ ư? Đó là người được vạn đạo công nhận có thiên phú tối cao ở tinh không Trật Tự, chỉ được phong tặng cho những đệ tử được tạo hóa, cũng giống như những danh hiệu Tôn giả, Thánh Tổ vậy. Trong lịch sử, ai đã đạt được danh hiệu Tiểu Đạo Chủ đều chắc chắn sẽ trở thành Thánh Tổ, cho nên danh phận chính thức này có thể sánh ngang Thánh Tổ. Hiện tại ở Vạn Đạo cốc, người có danh hiệu Tiểu Đạo Chủ chắc cũng chỉ có mười người, cơ bản đều là người của đạo ngự tam gia."
"Mười người? Bảng Tạo Hóa Thiên Tự Cảnh, chẳng phải có đến mười tám người sao?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Việc đạt Tự Cảnh trước 500 tuổi không chắc đã là thiên phú tối cao, có một số người có thể dựa vào vũ khí, chiến quyết hoặc số tuổi mà chiếm ưu thế trên bảng xếp hạng, còn việc có trở thành Tiểu Đạo Chủ hay không thì Vạn Đạo cốc có tiêu chuẩn đánh giá rất phức tạp, chủ yếu dựa trên thiên phú, huyết mạch và tiềm năng phát triển trong tương lai."
"Ví dụ như Toại Thần Chiếu, tuy rằng hắn đứng thứ hơn 2000 trên bảng Tạo Hóa Thiên nhưng vẫn là Tiểu Đạo Chủ. Mười tám người ở cảnh giới Tự Cảnh kia, trên thực tế chỉ có năm người có danh hiệu Tiểu Đạo Chủ. Toại Thần Chiếu là người trẻ nhất trong mười Tiểu Đạo Chủ, cũng mới chỉ nhận được danh hiệu Tiểu Đạo Chủ không lâu."
Lam Vân thản nhiên nói.
"Thì ra là thế!"
Bảng xếp hạng Tạo Hóa Thiên đúng là không thể coi là bảng xếp hạng thuần về thiên phú.
Dù sao vẫn còn yếu tố tuổi tác ở trong đó.
"Vậy danh hiệu dành cho đệ tử có thiên phú tối cao của vạn trụ là gì?"
"Đương nhiên là Đại Đạo Chủ. Số lượng nhiều hơn chút, có tất cả 25 người. Dù sao cũng là những người trẻ tuổi dưới 1500 tuổi. Nhưng... các Đại Đạo Chủ đã lớn tuổi rồi, một khi không đạt được mục tiêu đề ra sẽ có nguy cơ bị tước danh hiệu." Lam Vân nói.
"Hiểu rồi! Nói cách khác, trong đám đệ tử của Vạn Đạo cốc có rất nhiều cao thủ, nhưng người được công nhận là có thiên phú tối cao chỉ có 35 người, hơn nữa hầu hết đều là người của đạo ngự tam gia." Lý Thiên Mệnh tổng kết.
Điều đó khiến hắn tò mò.
Trong 35 người này, Toại Thần Chiếu là người có số tuổi gần với Lý Thiên Mệnh nhất, vậy hắn mạnh đến mức nào?
Lam Vân thấy hắn đầy phấn khởi, không nhịn được dội một gáo nước lạnh, nói: "Toại Thần Chiếu lớn hơn ngươi không nhiều, chỉ vừa qua trăm tuổi, ta biết tại sao hắn lại để mắt tới ngươi, vì mục tiêu của hắn lúc trước một trăm tuổi là leo lên bảng Tạo Hóa Thiên, phá vỡ lịch sử của Vạn Đạo cốc, nhưng hắn chỉ thiếu một chút. Tuy nhiên, sau khi qua trăm tuổi, tu vi của hắn bùng nổ mạnh mẽ, hiện tại lấy tên màu cam đánh vào hơn 2000 người trên bảng Tạo Hóa Thiên, đã là vị trí cao nhất trong số những người tên màu cam rồi."
"Cấp bậc này, hình như là đỉnh phong của Trụ Đồ thứ chín đúng không? Tiến thêm chút nữa là đến Trụ Đồ thứ mười. Vậy cảnh giới của hắn là Trụ Đồ thứ chín?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Ngươi nghĩ cái gì vậy?" Lam Vân khinh thường liếc hắn một cái, nói: "Toại Thần Chiếu là Trụ Đồ thứ bảy."
"Trụ Đồ thứ bảy?" Lý Thiên Mệnh hơi ngạc nhiên.
"Trụ Đồ thứ bảy, lại có thể áp đảo các thiên tài của Vạn Đạo cốc, có thể đứng hàng đỉnh phong Trụ Đồ thứ chín? Chỉ thiếu chút nữa là có thể giao chiến với Trụ Đồ thứ mười?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Đúng! Khả năng vượt cấp ở Vạn Đạo cốc này chỉ có các đệ tử của đạo ngự tam gia mới có được. Rõ ràng là Trụ Đồ thứ bảy nhưng lại hoàn toàn vô địch ở Trụ Đồ thứ chín, gần như là vượt hai cấp rưỡi. Nếu hắn đi ra ngoài, đối mặt với các thiên tài bình thường ở giới vực khác, có thể vượt ba bốn cảnh giới, nếu đối mặt với những tu luyện giả lớn tuổi ở giới vực khác, mười một hay mười hai Trụ Đồ có lẽ cũng bị đánh bại."
Lam Vân khi nói đến Toại Thần Chiếu này, bỗng trở nên nhiều lời hơn, trong ánh mắt có chút kính sợ.
Một Lục Thiên Tuế Tôn Giả lại sùng bái một Tiểu Đạo Chủ mới hơn trăm tuổi, trách không được nàng vội vàng gọi mình về như vậy, quả thực là kích động.
Dù sao đối với nàng mà nói, đạo ngự tam gia đều là thế lực bá chủ không thể chống lại!
Nghe xong những điều này, Lý Thiên Mệnh không khỏi nghĩ thầm: "Nếu ngươi biết đệ tử Trụ Đồ thứ ba của ngươi dám giết bừa bãi thiên tài Trụ Đồ thứ chín của Vạn Đạo cốc thì ngươi còn kinh ngạc đến mức nào?"
Toại Thần Chiếu ở Trụ Đồ thứ bảy mà vô địch ở Trụ Đồ thứ chín, còn Lý Thiên Mệnh thì ít nhất cũng phải có thực lực này, vậy suy cho cùng về mặt thiên phú thực sự, Lý Thiên Mệnh tự nhận thấy hắn vẫn là người xuất chúng nhất ở Vạn Đạo Cốc!
Toại Thần Chiếu có điều kiện gì để tu luyện?
Hắn từ nhỏ được tu luyện trong điều kiện gì?
So sánh thì sẽ thấy.
Thế mà người đời không chịu tin điều đó, vì loại thiên phú này của Lý Thiên Mệnh, trong trăm triệu giới vực của Tinh Không Trật Tự chưa từng xuất hiện.
"Tiểu tử, ngươi đừng thấy Toại Thần Chiếu này ở Trụ Đồ thứ bảy mà nghĩ rằng cảnh giới của hắn không cao, thực ra là vì trật tự của các thế gia nhà bọn hắn ở một tầng bậc rất cao, lại còn có mấy loại trật tự, cho nên cảnh giới tăng lên không quá rõ rệt, nhưng đánh nhau thực sự thì chiến lực vượt quá mức tưởng tượng, tiềm lực còn rất lớn. Hơn nữa hắn còn có Thức Thần ngọn lửa tối cao của Tinh Không Trật Tự, ta từng may mắn được thấy thần uy của nó." Lam Vân nói từng chút một.
Lam Vân cũng là một người tu luyện Thức Thần, nên nàng có chút coi trọng Toại Thần Thị của đạo ngự tam gia.
" ? ?"
Lý Thiên Mệnh nhớ ra, nàng từng trách móc mình có quá nhiều trật tự.
Thật đúng là kẻ hai mặt có tiếng.
Hơn trăm tuổi, Trụ Đồ thứ bảy, kiểu này hắn hơn 300 tuổi chắc đã ở Tự Cảnh, thực tế mà nói, cảnh giới của Toại Thần Chiếu vẫn là hạng cao nhất của Vạn Đạo Cốc.
Nghe nhiều như vậy, ngược lại càng khiến Lý Thiên Mệnh mong chờ được giao đấu với Toại Thần Chiếu, một Thức Thần ngọn lửa tối cao của Vạn Đạo Cốc cùng có độ tuổi xấp xỉ mình.
Từ trước đến nay, đối thủ của hắn đều lớn tuổi hơn hắn gấp mấy lần!
Nói về thiên phú thực sự, chưa một ai có thể so với Lý Thiên Mệnh.
Ai mà không muốn nắm lấy vị trí tối cao vũ trụ?
Sau đó, trong lòng Lý Thiên Mệnh bùng lên ngọn lửa hừng hực, lặng lẽ hỏi Lam Vân: "Sư tôn, nếu trong vòng một tháng mà con lặng lẽ giải quyết hắn thì sẽ thế nào?"
"Giải quyết? Ý con là gì?" Lam Vân cau mày hỏi.
"Ý con là đánh bại." Lý Thiên Mệnh nói thẳng.
"..."
Lam Vân dùng ánh mắt cạn lời nhìn hắn hồi lâu rồi mới nói: "Con cứ yên tâm, người ta chỉ là muốn luận bàn thôi chứ đâu có lấy mạng của con, giữa con và hắn đâu có thù oán gì, con thua cũng là một loại vinh dự đáng để con khoe khoang lâu dài đấy. Dù sao những người khác cũng không có tư cách để Tiểu Đạo Chủ đỉnh phong như vậy tự mình mời tới. Điều đó đã là một sự khẳng định đối với con rồi."
"Không phải, con muốn hỏi là nếu con đánh bại hắn thì sao?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
Bốp!
Lam Vân gõ vào đầu hắn một cái, trừng mắt nói: "Con đang nằm mơ giữa ban ngày hả?"
"Không phải... dù sao người cũng phải nói cho con biết một cái khả năng chứ? Nếu không thì con đánh làm gì?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Nếu con đánh bại hắn á? Để ta nghĩ xem... Vì con là một Ngự Thú Sư tiện huyết, hơn nữa còn dùng qua Trật Tự khư, quá sớm thì không tốt, tiềm lực có hạn, phần lớn mọi người cũng sẽ không cho rằng thiên phú tương lai của con có thể vượt qua Toại Thần Chiếu. Nhưng chí ít, điều đó cũng đủ cho con khoe khoang cả đời." Lam Vân nói.
"Chỉ có vậy thôi sao?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Thực tế mà nói, chỉ có vậy thôi." Lam Vân nói.
"Cũng được, xứng danh kẻ hai mặt." Lý Thiên Mệnh không nhịn được giơ ngón tay cái lên.
"Con làm cái trò quỷ gì đấy, dám tự so sánh mình với tiêu chuẩn của người nhà đạo ngự tam gia sao?" Lam Vân không khách khí cười lạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận