Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 3283: Ta thì không khách khí (length: 7734)

"Không khó."
Toàn bộ quá trình chỉ là vấn đề nhận thức, mở khóa mà thôi.
Lý Thiên Mệnh đã quá quen thuộc rồi.
Từ khi bắt đầu với Ngộ Kiếm Thạch ở Thái Cổ Thần Tông, hắn đã luôn làm như vậy.
Cấm chế càng cao thâm, thủ đoạn của hắn cũng càng tinh vi.
"Tiếp tục."
Không ai quản, không ai để ý, Lý Thiên Mệnh vẫn không dừng lại.
Hắn quan sát một chút, thật ra quá trình hắn dùng Trộm Thiên Chi Nhãn thu phục thần điểu cũng không khác gì người khác, đều là dẫn thần điểu nhập thể, cho đến khi trên người có nhiều thần điểu màu vàng, khi đó mới có thể kết hợp với Đại Nhật Toại Thần Bia.
"Vậy thì ta không khách khí, thúc đẩy!"
Thời gian chính là hiệu suất.
Lý Thiên Mệnh lại bắt được một con thần điểu màu vàng, dùng tình cảm lay động, hiểu ý nó, bắt lấy mạch sống, ép nó vào trong cơ thể, biến thân thể thành lồng chim giam giữ chúng.
Lần này, kỹ năng của hắn càng thành thục hơn, nhưng Lý Thiên Mệnh phát hiện, muốn ép hai con thần điểu vào cơ thể, giống như ép hai con chim vào lồng, vì không gian lồng chim của hắn khá hạn hẹp, độ khó cũng tăng lên.
"Kích thước lồng chim liên quan đến sức mạnh của chu thiên tinh hải và quy tắc, xem ra ta có giới hạn tối đa, hơn nữa giới hạn đó chắc chắn kém xa Nhiên Tinh Thánh Tổ."
Đây coi như một lời nhắc nhở đối với Lý Thiên Mệnh.
"Ta không tham lam, chỉ cần có được truyền thừa tầng thứ nhất, đối với ta bây giờ, tuyệt đối là quá đủ rồi."
Điều quan trọng nhất là, truyền thừa Đại Nhật Toại Thần Quyết, chỉ cần có được tầng thứ nhất, địa vị và thân phận của hắn sẽ tăng lên vượt bậc.
Hơn nữa, tầng thứ hai, tầng thứ ba, dù Lý Thiên Mệnh có đạt được thì với quy tắc hiện tại, cũng chưa chắc dùng được.
Thậm chí tầng thứ nhất cũng đã khó!
Ngay cả vậy, Lý Thiên Mệnh vẫn cắn răng quyết định, ít nhất phải tấn công tới tầng thứ nhất.
"Ngân Trần, ngươi tìm hiểu xem, cần phải bắt bao nhiêu con chim thì mở khóa được tầng thứ nhất của Đại Nhật Toại Thần Quyết." Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Vâng."
Ngân Trần không hỏi nhiều, chỉ chuyên tâm đi dò la, việc này cũng cần chút thời gian.
Lý Thiên Mệnh không chờ đợi, tiếp đó, hắn vẫn ở chỗ góc khuất kín đáo, lần lượt bắt những con thần điểu màu vàng, thu chúng vào cơ thể, nhờ đó mà trên người Lý Thiên Mệnh dần dần có nhiều bóng chim màu vàng hơn.
Đầu tiên nhận thấy điều đó là Toại Thần Uyên và Phần Nô.
"Thằng nhóc này sao còn lãng phí thời gian?"
Toại Thần Uyên chờ một lúc, hơi khó chịu, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thiên Mệnh, thấy Lý Thiên Mệnh vẫn đang tập trung lĩnh ngộ, hắn trợn mắt, định mắng mấy câu thì chợt thấy trên người Lý Thiên Mệnh có đến hơn mười đạo thần quang màu vàng đang bay múa!
So với mấy ngàn thần điểu của Thánh Tổ kia, hay 50 vạn thần điểu của Nhiên Tinh Thánh Tổ, hơn mười con thần điểu màu vàng này là một con số nhỏ đến mức có thể bỏ qua.
Nhưng Toại Thần Uyên biết rõ, trước đó Lý Thiên Mệnh chưa hề có!
Điều này có nghĩa, hơn mười con thần điểu này đều mới là do hắn lĩnh ngộ được!
"Cái gì?" Đến Phần Nô cũng trợn mắt, há hốc mồm kinh ngạc.
Hắn là Thánh Tổ nên hiểu rõ hơn Toại Thần Uyên, chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà lĩnh ngộ được mười mấy con thần điểu, độ khó lớn đến mức nào.
"Phần Nô, ngươi lĩnh ngộ được bao nhiêu thần điểu rồi?"
"Ba nghìn! Ta mất hai nghìn năm! Mỗi năm chỉ hơn một con!" Phần Nô trừng mắt, nín thở.
"Vậy, vậy cái này, điều này có nghĩa là gì?" Toại Thần Uyên hoa mắt chóng mặt, suýt ngã, thật tình mà nói hắn đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng lần nữa chứng kiến chuyện vượt quá sức tưởng tượng thế này, đầu hắn ù đi, cảm giác như rơi xuống hầm băng.
"Giai đoạn đầu sẽ nhanh hơn, một chút tốc độ khó nói lên được gì… Nhưng ít nhất tốc độ giai đoạn đầu của hắn còn nhanh hơn phần lớn Thánh Tổ! Mà hắn còn chưa tới Tự cảnh nữa mà?" Phần Nô trầm ngâm nói.
"Có cần phải, kéo hắn đi không?" Toại Thần Uyên liếc mắt nói.
"Chắc chắn không thể, nhìn hắn có vẻ trạng thái tốt đẹp… Xem đi!" Phần Nô ngơ ngác nói, hắn vốn đã khờ, giờ trông càng ngây người hơn.
Trong lúc bọn họ đang chấn động, thì Lý Thiên Mệnh đã hấp thu được khoảng hơn 50 con thần điểu, và có được con số từ Ngân Trần.
"Một vạn?"
Cần một vạn thần điểu, mới có được chiến quyết công pháp Đại Nhật Toại Thần Quyết tầng thứ nhất.
Con số này nằm trong dự tính của Lý Thiên Mệnh, nhưng nó khiến hắn hơi nhíu mày, vì hắn không chắc, thân thể mình và sức mạnh chu thiên tinh hải có thể tiếp nhận được việc hơn vạn thần điểu cùng bay múa hay không.
Chỉ có thể liều mạng!
Còn tầng thứ hai, cần mười vạn thần điểu!
Tầng thứ ba thì cần 50 vạn thần điểu!
Hai tầng sau tạm thời không phải điều Lý Thiên Mệnh có thể cân nhắc, cho nên dù việc bắt thần điểu không khó, thì việc dung nạp thần điểu vẫn là một vấn đề.
Mục tiêu của hắn, chỉ là tầng thứ nhất mà thôi!
"Cho dù là Cực Quang Thánh Tổ hay Nhiên Tinh Thánh Tổ, có thể đánh hạ tầng thứ nhất, nhận được truyền thừa, cũng đã cần cả trăm năm. Các Thánh Tổ khác thì còn xa vời hơn nữa, quá rõ ràng, việc lĩnh ngộ Đại Nhật Toại Thần Quyết, không phải là chăm chỉ thì có thể bù đắp thiếu hụt được."
Một vạn thần điểu?
Lý Thiên Mệnh hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, hoàn toàn tách biệt ngoại giới, chuyên tâm bắt chim.
50!
Một trăm!
500!
Khi đạt đến con số 500 thần điểu, đã qua gần nửa ngày, một khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi, những Thánh Tổ phía trên đầu Lý Thiên Mệnh kia vẫn còn xa vời so với việc giải quyết một con thần điểu.
Mà thần huy trên người Lý Thiên Mệnh, đã tương đương với mấy Thánh Tổ.
Không ngoài dự đoán, kỳ thực hắn đã gây chấn động.
Sóng gió bắt nguồn từ Toại Thần Uyên lan ra ngoài!
Hắn và Phần Nô vẫn luôn chăm chú nhìn Lý Thiên Mệnh, khi bọn họ phát hiện, sau khi Lý Thiên Mệnh bắt được hơn một trăm thần điểu, tốc độ của hắn chẳng những không hề giảm mà còn tăng nhẹ, bọn họ đã hoàn toàn choáng váng.
"Thằng biến thái này, lại gây chuyện rồi." Toại Thần Uyên tuyệt vọng muốn ngã ngồi xuống.
Hắn nghĩ rằng, lần này mình đã cẩn trọng hết mức để tránh bị mất mặt, mọi thứ đều nằm trong tính toán hợp lý.
Kết quả!
Vẫn bị tát vào mặt một cái, câm nín không nói được lời nào.
"Nghe nói Tiểu Đạo Chủ Lý Thiên Mệnh đang lĩnh ngộ Đại Nhật Toại Thần Bia của Toại Thần Thị, nghe nói chỉ trong gần nửa ngày đã thu hoạch được 500 thần điểu màu vàng!"
"Là 5 hay 500?"
"500 ông anh ơi!"
"Má má má..."
Vô số Vạn Đạo Thánh Nhân bị dọa đến thất khiếu đổ máu, không ít người vốn đang lĩnh hội thần bia thì bị ngắt ngang, lật đật chạy tới chiêm ngưỡng kỳ tích.
"Lại mẹ nó siêu thần rồi?"
"Hình như vậy."
"Lần này còn khoa trương hơn so với tiền sử cổ lộ, vì lần này hắn đè ép Thánh Tổ Toại Thần thị, các ngươi xem thử xem tốc độ của mấy Thánh Tổ kia đi, đứng cạnh hắn đúng là như ốc sên."
"Vậy hắn là cái gì?"
"Tinh Hải Thần Hạm chứ gì!"
Ốc sên so với Tinh Hải Thần Hạm!
Tuy có phần khoa trương, nhưng điều đó đã cho thấy sự rung động và khó hiểu của bọn họ đối với việc này, lần này Lý Thiên Mệnh còn phá vỡ thế giới quan của Vạn Đạo cốc hơn cả lần ở tiền sử cổ lộ.
Đây mới thực sự là sự kiện không thể xảy ra.
Dù sao đây là thiên phú chủng tộc của Trộm Thiên nhất tộc, quá rõ ràng, Vạn Đạo cốc không có bất cứ chút manh mối nào đối với thiên phú chủng tộc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận