Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 2419: Ám Tinh nóc nhà (length: 9220)

"Bà ơi, Vô Sinh Hỗn Động là nơi nào?"
Lý Thiên Mệnh ở phía xa hỏi Đông Thần Nguyệt.
"Là một khu vực tinh không hung hiểm thuộc Vô Lượng giới vực, nghe nói là từ rất xưa, một thế giới cấp năm Hằng Tinh Nguyên sụp đổ mà thành, bên trong có vô số phong bạo Hằng Tinh Nguyên chí mạng, không gian càn khôn đến giờ vẫn còn tan nát. Nơi như vậy, người bình thường không ai dám vào, là cấm địa sinh mệnh."
Đông Thần Nguyệt lo lắng nói.
"Liệp tinh giả?"
Lý Thiên Mệnh cau mày.
Bên tông tộc từ đường, Lâm Hùng đã mắng lên.
"Đám chó súc sinh Ám tộc, lũ khốn kiếp! Dám động vào Lăng Tiêu? ! Còn vung tiền lớn thuê bọn lưu manh tinh không? Dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy ở Vô Lượng đạo trường, đúng là mặt mo còn chó gặm!"
"Lâm Hùng!"
Lâm Vẫn gọi một tiếng, hắn nhếch miệng, nằm trên ghế, nói: "Không có chứng cứ gì thì đừng có mà ăn vạ Ám tộc, không khéo lại bị cười cho, Kiếm Thần Lâm thị mất mặt."
"Lăng Tiêu chạm trán đối thủ, bảo hắn đã nói chuyện với Cổ Xi Tiểu Yêu, đối phương còn nói mời rượu không uống chỉ thích uống rượu phạt. Lâm Vẫn, đầu óc ngươi có vấn đề, hay đầu gối đã quen quỳ rồi? ! Ai sai khiến chuyện này còn cần chứng cứ sao?"
Lâm Hùng lao tới, đứng trước mặt Lâm Vẫn, mắt tóe lửa.
"Ôi dào! Ngươi giỏi thế, vậy thì dựa vào câu đó mà đi tìm Ám tộc đòi lại công bằng đi? Đòi ta làm gì có tài ba?"
"Dù sao chuyện này không có bằng chứng, trước khi có chứng cứ thì tôi khuyên mọi người nên thu liễm lời nói một chút đi, chúng ta đã đắc tội Y Đại Nhan, lại còn gây với Ám tộc, thì ở Ám Tinh này khó mà sống được!"
Lâm Vẫn cười khẩy.
Dù hắn có kìm nén nhưng ai cũng thấy được là hắn đang rất sung sướng.
"Lâm Vẫn."
Lâm Trường Không đột nhiên quay đầu.
Đôi mắt vàng rực của hắn đâm vào người Lâm Vẫn.
"Ngươi nói, chúng ta đắc tội Y Đại Nhan?"
Lâm Vẫn giật mình.
"Là nàng cướp đi Vạn Tổ Kiếm Tâm của chúng ta, ngươi thân là người của tông tộc từ đường, lại tự hạ thấp bản thân, cho là chúng ta đắc tội nàng?"
Lâm Trường Không tiếp lời.
"Thì cứ cho là tôi nói sai được chưa? Dù sao đạo lý vẫn thế, chúng ta không thể gây thù chuốc oán hai đầu."
Lâm Vẫn trợn mắt đáp.
"Nhưng giờ đây, người khác đánh cả vào mặt, chỉ vì ngươi sợ, không muốn gây thù nên chọn quỳ gối?"
Lâm Hao trầm mặc nãy giờ bỗng lên tiếng.
"Được rồi! Chỉ có các ngươi là cứng đầu thôi."
Lâm Vẫn thản nhiên nói.
Đạo bất đồng bất tương vi mưu.
Tranh cãi với Lâm Vẫn, đúng là không có cách nào.
Hắn giờ đây chỉ còn biết nói cho sướng miệng mà thôi.
"Trời cao, ngươi muốn đi à?"
Lâm Hao nén lửa giận, quay sang hỏi Lâm Trường Không.
"Ừ. Ta tự đi, dùng 'Kim Quỳ số'." Lâm Trường Không nói.
Kim Quỳ số cũng là chiến hạm cấp Thiên Quân Tinh Hải Thần Hạm thuộc Cửu Kiếm Mạch, nhưng vẫn kém Lăng Tiêu hào một chút, chỉ thuộc loại 'Tiểu Thiên Quân cấp'.
Mấy năm nay, Lâm Lăng Tiêu luôn ở bên ngoài phụ trách vận chuyển thương mạch toàn bộ Vô Lượng giới vực, cho nên Lâm Trường Không mới sớm truyền lại Lăng Tiêu hào cho hắn.
Qua đó cũng thấy ông xem trọng đứa con này như thế nào.
"Phải còn sống trở về, Cửu Kiếm Mạch và Lâm thị đều cần hai cha con ngươi." Lâm Hao nói.
"Ừm."
Sau khi gật đầu, Lâm Trường Không đứng dậy, siết chặt nắm đấm, rồi quay lưng về phía bài vị tổ tiên, trực tiếp đi ra ngoài.
Khi tới cửa, hắn đột nhiên quay đầu, liếc mắt một vòng, ánh mắt cuối cùng dừng trên người Lâm Giới đang im lặng.
"Đợi ta về, nếu ta phát hiện ai trong tộc cấu kết với địch, tiết lộ lộ tuyến con ta về, ta có làm trái tộc quy, cũng sẽ lóc thịt kẻ đó ra thành trăm mảnh!"
"Mong người một nhà Kiếm Thần Lâm thị ta không có kẻ loại đó."
Nói rồi hắn loáng cái rời đi, biến mất không thấy đâu.
"Xí."
Lâm Tử Tình đứng dậy, duỗi người uể oải, một bộ dạng ‘xem hết trò vui’ lắc mông nghênh ngang rời khỏi tông tộc từ đường.
. . .
Sau từ đường, Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nhìn cảnh tượng này.
Hắn biết Lâm Lăng Tiêu vì mình, mới đi Kiếm Thần Tinh xa xôi, mới xảy ra chuyện.
"Có kẻ muốn loại bỏ trời cao thúc, mục đích cuối cùng vẫn là giết ta."
Cho nên, chuyện của Lâm Lăng Tiêu, liên quan tới hắn.
"Bà ơi, nếu trong Lâm thị có người vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn, giúp kẻ khác hại người nhà, thì cho dù là tông tộc từ đường cũng có thể nhuốm máu phải không?" Lý Thiên Mệnh hỏi.
"Vẫn phải có bằng chứng."
Đông Thần Nguyệt tức giận nói.
"Ta thấy là không cần."
. .
Phía bắc Vô Lượng Kiếm Hải, vượt qua dãy núi Ám Tinh vô tận, địa thế không ngừng lên cao, đến một ngọn thần phong nguy nga.
Ngọn thần phong nguy nga kia như một người khổng lồ, sừng sững giữa trời đất!
Đỉnh của nó đâm thẳng vào mây đen, rời khỏi tinh không.
Đây chính là nóc nhà của Ám Tinh!
Nó còn là 'Thái A Thần Sơn' nổi danh trong Trật Tự tinh không!
'Thái Bắc Đông Thần thị' cũng vì trú ngụ ở sườn núi phía bắc mà trở nên nổi tiếng.
Lúc này, ở đâu đó tại Thái A thần sơn, Thập Giới Vương Xi Hồn mặc hắc bào đứng trong bóng tối, khóe miệng lộ nụ cười quái dị.
Trong tay hắn là một khối truyền tin thạch màu vàng, trên đá truyền tin hiện lên đôi mắt vàng rực cách nhau khá xa.
"Rơi vào Vô Sinh Hỗn Động thì hay đấy, giữ chân Lâm Trường Không ở ngoài được một thời gian." Xi Hồn nói.
"Cũng có thể, hắn không về được luôn." Giọng nói kia đáp.
"Quá tốt rồi." Xi Hồn nói.
"Nhưng cũng có chút ngoài ý muốn, Lâm Lăng Tiêu này cũng có chút tài, kéo cả hai chiếc Tinh Hải Thần Hạm cấp Thiên Quân vào Vô Sinh Hỗn Động, đám liệp tinh giả tổn thất lớn, nghe nói có hai cường giả Vũ Trụ Đồ Cảnh đỉnh phong phân hồn bị diệt rồi, chết ở Vô Sinh Hỗn Động. Mà Lâm Lăng Tiêu thì vẫn chưa chết." Giọng nói đáp.
"Chưa chết còn tốt, chứ chết thì coi như mất tiền toi." Xi Hồn nói.
"Cũng đúng… Bên ngươi thế nào rồi, kế hoạch chuẩn bị tới đâu?" Giọng nói hỏi.
"Đang nghĩ." Xi Hồn đáp.
"Nói xem."
"Trong khoảng thời gian ngắn nhất này, Đông Thần Chước Tuấn vẫn luôn lẩn quẩn gần thượng cổ di vật kia, ta thấy Thái Bắc Đông Thần thị không có khả năng điều quân đến cướp đoạt, chỉ dám phái cường giả hành động riêng lẻ, thử thời vận thôi." Xi Hồn nói.
Chính vì vậy mà trước mặt Thái Bắc Đông Thần thị đang ‘bỏ rơi’ Thượng cổ di vật, Xi Hồn mới không thể cắn miếng thịt béo này được.
"Vậy nên?" Giọng nói đáp.
"Ta dự định cố ý thả lỏng cảnh giác, để Đông Thần Chước Tuấn chiếm được, cho hắn mang thượng cổ di vật đó về hang ổ." Xi Hồn nói.
"Ngươi mà không nỡ con thì làm sao bắt được sói?"
Giọng nói kia cười khẽ.
"Phải."
"Cụ thể sẽ hành động thế nào?"
"Hắn muốn cướp được thượng cổ di vật, ít nhiều gì cũng phải giết một số người, nhưng số lượng sẽ không quá nhiều, không kích phát được phẫn nộ, không cách nào khiến dư luận đứng về phe ta được. Nên ta dự định sau khi hắn mang bảo bối đi thì sẽ tự mình giết ba ngàn người của mình, đổ hết lên đầu Đông Thần Chước Tuấn."
"Ngươi nghĩ xem, ta bày bố lâu như vậy vì món bảo bối này, kết quả hắn lẻn vào giết ba ngàn tinh nhuệ Ám tộc ta, lại còn cướp bảo bối, thù này không đội trời chung! Chỉ cần ta dẫn dắt được sự đồng tình dư luận, khi đó ta tấn công sào huyệt của bọn chúng, là hợp tình hợp lý."
"Ngoài ra, ta còn có thể sắp xếp vài minh hữu thế gia, cũng đến ‘hi sinh’ vài người, đến lúc đó để bọn họ lên tiếng trước. Khiến Đông Thần thị bị ‘thiên hạ’ lên án!"
Xi Hồn nói.
Một tộc mạnh nhất, lôi thêm vài minh hữu, là có thể đại diện cho 'Toàn thế giới'.
"Cũng được đấy. Đến lúc đó giương chiêu bài, buộc đối phương giao ra bảo bối… Loại thượng cổ di vật này, chưa có trong tay còn tốt, một khi đã chạm vào, thì bọn chúng không nỡ giao ra đâu, ắt sẽ ôm tâm lý may mắn."
"Nếu bọn chúng ngoan cố chống lại, ngươi sẽ thừa lúc bất ngờ đánh tan kết giới, đến khi đó lại lấy cớ báo thù, mà từ từ giết người… Như vậy thì Lâm Hao, Đông Thần Nguyệt nhất định sẽ xuất hiện. Dù là Thượng cổ di vật hay bảo vật Tổ giới trên người Lâm Phong, chúng ta đều muốn hết."
Giọng nói kia nói.
"Phải." Xi Hồn đáp.
"Còn một điều nữa. Từ hình ảnh trong Cổ Thần Kỳ thấy thì Cộng Sinh Thú của Lâm Phong có năng lực điều tra rất mạnh, khi liên lạc giữa các ngươi nhất định phải chú ý động tĩnh xung quanh." Giọng nói kia nhắc.
"Không thành vấn đề, ta vô cùng cẩn thận." Xi Hồn đáp.
"Được, cứ vậy mà làm. Còn về bên Y Đại Nhan và hướng dư luận tiếp theo thì để ta thu xếp một chút." Giọng nói kia đáp.
"Phải, ai nắm giữ dư luận thì người đó chính là chính nghĩa."
Xi Hồn cười.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận