Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 712: Tứ Tượng Hải Tông, đoàn diệt! (length: 11710)

"Ta ta ta ta... Không ý kiến!" Bắc Cung Mông Mông ấp úng nói.
Từ vực sâu tử vong tuyệt vọng, đến giờ phút này tận mắt thấy ác nhân chiến tử, thoát khỏi nguy cơ, một người đệ tử tổn thương cũng không có, Tam Tài Tiên Tông rất ung dung.
Tất cả điều này, đều do Lý Thiên Mệnh mang đến!
Đám đệ tử Tam Tài Tiên Tông tại chỗ, nhìn Lý Thiên Mệnh không nói hai lời, lại lần nữa lao vào chiến đấu, đã không nói nên lời.
"Ngẩn người ra đó làm gì, giúp một tay đi chứ!" Tây Môn Tuyền Tử vỗ vào đầu Bắc Cung Mông Mông.
"Mả mẹ nó... !" Bắc Cung Mông Mông suýt chút nữa ngã nhào, dưới tình huống tâm tình dao động, lại thốt ra lời thô tục.
"Bắc Cung sư tỷ, nhanh, giúp ta đánh phá Địa Ngục kết giới!" Có mấy đệ tử Tam Tài Tiên Tông đã bị vây trong Địa Ngục kết giới lớn tiếng kêu.
"Ngươi bị nổ não à? Địa Ngục kết giới vừa mở, vạn nhất gặp phải cường địch, các ngươi sẽ mất mạng." Bắc Cung Mông Mông vừa đối địch vừa nói.
"Đừng ngây thơ nữa! Đến Tứ Tượng Hải Tông còn dám ra tay giết chúng ta, nếu để đám đệ tử Thần Vực khác tìm tới, chúng ta cũng chỉ là bia thịt."
"Nói phải, hơn nữa Lý Thiên Mệnh này, cứu vớt chúng ta khỏi nước sôi lửa bỏng, hắn giờ đang bị vây công, ba người bọn ta đều là đệ tử Tiên Tông, nhận ân huệ của hắn, không thể ngồi yên nhìn mặc kệ được. Ít nhất cũng phải tỏ chút lòng!"
"Tuyền Tử, Tuyền Tử! Giúp ta phá Địa Ngục kết giới."
Càng ngày càng nhiều đệ tử Tam Tài Tiên Tông la lớn.
"Được thôi, các ngươi nói đúng, ba người Tiên Tông chúng ta đâu phải đồ bỏ!"
Thực lực của Bắc Cung Mông Mông cũng không tệ, nàng hạ gục đối thủ, đánh nát Địa Ngục kết giới, vội vàng quay lại trợ giúp đệ tử Tam Tài Tiên Tông.
Đệ tử sau khi ra ngoài thì giúp nhau, phá vỡ Địa Ngục kết giới của từng người.
"Làm vậy, có phải sinh tử không màng tới quá không?" Bắc Cung Mông Mông lo lắng nói.
"Cái này thì có là gì? Nếu không có Lý Thiên Mệnh này giúp, bọn họ đã sớm toi đời." Tây Môn Tuyền Tử nói.
"Chỉ là Tứ Tượng Hải Tông hạng bét, mà dám đối với chúng ta kêu gào đánh giết, thật quá đủ rồi! Bọn cẩu tặc này chẳng có ai tốt đẹp cả, tới lúc báo thù rồi!"
"Đúng, mỗi lần hội thi, bọn chúng hãm hại bao nhiêu đệ tử của chúng ta?"
"Lên!"
Nếu nói Tam Tài Tiên Tông ghét nhất tông môn nào, chắc chắn là Tứ Tượng Hải Tông!
Lý Thiên Mệnh vừa hung hăng chém giết Long Tiểu Phàm, rất nhiều đệ tử Tứ Tượng Hải Tông đã đột phá Hồn Thiên Điện Ngục của Miêu Miêu, giết tới trước mặt hắn.
Còn có hơn hai mươi đầu Cộng Sinh Thú thần thông oanh tạc mà tới, dày đặc khắp nơi.
Hắn lâm vào vòng vây, thật có chút khó khăn, bốn phương tám hướng đều là địch.
Những đệ tử Tứ Tượng Hải Tông này, nếu biết rõ Long Tiểu Phàm sẽ chết nhanh như vậy, chắc chắn chúng sẽ xông lên vây giết càng sớm.
Hiện tại hối hận cũng đã muộn!
Đối mặt bốn phía địch nhân này, Cộng Sinh Thú của Lý Thiên Mệnh, đều trở về bên cạnh hắn.
"Chỉ có chút người này thôi sao?"
Hắn nhếch miệng cười, thu Đông Hoàng Kiếm lại, đổi sang Tà Ma trên tay.
Một chuỗi ánh mắt màu đỏ rực, quấn quanh trong tay, Lý Thiên Mệnh đột ngột vung lên, vang lên tiếng ong ong.
Tay phải cầm Tà Ma, tay trái con mắt thứ ba trên cánh tay hắc ám mở ra, Lý Thiên Mệnh lạnh lùng nhìn đám đệ tử Tứ Tượng Hải Tông.
"Lý Thiên Mệnh, ngươi nhất định phải chết."
"Tiểu Phàm ca vừa chết, Tứ Tượng Thần Vực chúng ta chắc chắn sẽ nổi cơn lôi đình, chẳng bao lâu sẽ xuất quân! Tứ tượng hải quân sẽ theo đường biển đánh úp, diệt Thái Cổ Thần Tông của ngươi."
"Ngươi gây họa lớn rồi!"
Sức mạnh của Tôn Thần này, đã khiến bọn chúng nghẹn họng trân trối.
Nói thật, bởi vậy mà bọn chúng có chút hoảng sợ với vị Tôn Thần này.
Đệ tử quật khởi mà đã khủng bố như thế, vậy Tôn Thần rốt cuộc là trình độ gì?
Tôn Thần của chúng, cảnh giới còn thấp à?
Từ Cổ Thánh cảnh giới, đến đánh tan đối thủ Tứ Trọng Tử Kiếp, loại thần uy này, quả thực đảo lộn thế giới quan của bọn chúng.
"Đừng chém gió nữa, trước khi Địa Ngục chi chiến, các ngươi khoác lác muốn làm nhục chúng ta, hiện tại thì sao?"
Lý Thiên Mệnh lười cùng chúng nhiều lời, Thiên Hạ Đệ Nhất Hội dùng thực lực để nói chuyện, hắn đã diệt đệ tử Lục Đạo Kiếm Tông, tiếp theo thì tới lượt Tứ Tượng Hải Tông!
Huỳnh Hỏa, Miêu Miêu, Lam Hoang và Tiên Tiên, đều gia nhập vào chiến đấu hỗn loạn!
Đến lúc này, bốn đầu Hải Long Cộng Sinh Thú của Long Tiểu Phàm, toàn bộ đều bị đánh ra khỏi Địa Ngục kết giới, bị bỏ lại một bên.
Ầm!
Bát Hoang Ma Long Tiên - Bách Long Thí Thiên!
Tà Ma trong tay hắn hóa thành Tiên ảnh Thần Long, bay múa đầy trời, như trăm Thần Long gào thét lao ra, phối hợp với Thánh Quang Đằng Mạn của Tiên Tiên, với tốc độ khủng khiếp, quật mạnh và quấn lấy Ngự Thú Sư cùng Cộng Sinh Thú!
Phanh phanh!!
Nơi Tà Ma hướng đến, từng Địa Ngục kết giới sinh ra!
Trấn Hồn Chi Đồng!
Thế giới lâm vào hắc ám, con mắt to đỏ ngòm khống chế chiến trường.
Rất nhiều người chỉ vừa liếc mắt với Lý Thiên Mệnh, liền cái gì cũng không thấy.
Trong vô hình, Bát Hoang Ma Long Tiên kia vung lên trên gáy của bọn chúng, tại chỗ đập ra Địa Ngục kết giới.
Nếu không có Địa Ngục kết giới, thì vỡ đầu.
"A... !"
Toàn bộ chiến trường, một mảnh hỗn loạn.
Đệ tử Tứ Tượng Hải Tông, còn tưởng rằng bọn chúng đông người, có thể vây giết Lý Thiên Mệnh báo thù cho Long Tiểu Phàm.
Bọn chúng không ngờ, đến cả đệ tử Liên Tam Tiên Tông cũng hung hãn như vậy.
Những đệ tử Địa Ngục kết giới đã xuất hiện, tương đương với bị loại, để cho người của mình đánh vỡ Địa Ngục kết giới, hoàn toàn không sợ chết, xông ra thì cùng Lý Thiên Mệnh kề vai chiến đấu.
Ưu thế về số người của bọn chúng, ngày càng ít đi!
Phốc phốc phốc!
Xiềng xích Tà Ma của Lý Thiên Mệnh xuyên thẳng qua chiến trường, ảo ảnh màu đen như ác mộng, chỗ đến đều thảm khốc.
"Nhắm chừng mà giết bọn chúng, không được bỏ sót một ai."
"Rõ!"
Tiên Tiên triệt để kéo dài rễ cây màu đen của mình, lại dùng dây leo và cành lá kết thành một tấm lưới lớn, nhốt chặt toàn bộ chiến trường.
Lam Hoang ngay trên chiến trường này xông pha, đem từng đầu Cộng Sinh Thú đè dưới thân đánh tơi bời.
Rầm rầm rầm - thần thông oanh tạc, chiến đấu thảm liệt.
Dưới sự giúp đỡ của đệ tử Tam Tài Tiên Tông, cán cân dần bị phá vỡ.
Không ai cản nổi Lý Thiên Mệnh!
Thậm chí, người liên tục ngăn cản Bắc Cung Mông Mông bọn họ cũng không còn.
"Mau chạy!"
"Thật là điên! Đám người này thực sự không muốn sống nữa, đi tìm chết! Chúng ta biết vị trí Địa Ngục Thụ của chúng, tìm Lục Đạo, Lưỡng Nghi và Cửu Cung các tông môn khác, diệt bọn chúng!"
"Tam Tài Tiên Tông thật không biết điều, bọn chúng hoàn toàn xong rồi. Quá ngu. Ngay đến tình hình phát triển là gì cũng không biết."
Lúc Long Tiểu Phàm vừa chết, bọn chúng còn có cơ hội đào tẩu.
Còn bây giờ, người chưa bị đánh ra khỏi Địa Ngục kết giới, chỉ còn bốn năm người, Lý Thiên Mệnh đã sớm để mắt đến bọn chúng.
"Đừng nói đến Ngự Thú Sư, ngay cả một đầu Cộng Sinh Thú cũng đừng hòng thoát."
Hắn cùng Huỳnh Hỏa, Miêu Miêu đều đuổi theo, chặn giết mấy tên đệ tử Tứ Tượng Hải Tông tại chỗ.
Không lâu sau, Địa Ngục kết giới của đệ tử Tứ Tượng Hải Tông đều đã sinh ra!
Bọn chúng bị giam trong đó, giãy dụa giận dữ, căn bản không thoát ra được.
Phanh phanh phanh!
Bọn chúng đánh vào Địa Ngục kết giới, hung tợn trừng Lý Thiên Mệnh, thậm chí còn uy hiếp.
"Ngươi có thể ngàn vạn lần nghĩ lại, đừng để Thái Cổ Thần Tông nhiều sinh mệnh vô tội, cùng ngươi Lý Thiên Mệnh chịu tội!" Ánh mắt Long Ẩn Phong đỏ rực.
Chiến đấu kết thúc, Lý Thiên Mệnh lần nữa rút Đông Hoàng Kiếm, người đầu tiên đi về phía Long Ẩn Phong.
"Đồ ngu Tam Tài Tiên Tông, bây giờ các ngươi vẫn còn cơ hội, đừng vì sự ngu xuẩn của các ngươi mà dẫn đến Tam Tài Tiên Tông cũng bị hủy diệt! Đến lúc đó, các ngươi cũng là tội nhân thiên cổ." Long Ẩn Phong gầm lên.
"Cứ hở tí là hủy diệt, Tứ Tượng Hải Tông các ngươi là cái thá gì? Thần Vực hơn ngàn năm qua đều chưa từng có chiến tranh thực sự, hòa bình vốn không dễ, ngươi cho rằng chiến tranh không phải trả giá đắt à?" Tây Môn Tuyền Tử khinh bỉ nói.
"Nuốt được Tam Tài Tiên Tông các ngươi, dù phải trả đại giới lớn đến đâu, cũng sẽ biến thành thu hoạch!" Long Ẩn Phong cười lớn nói.
Hắn có điểm giống Long Tiểu Phàm, vì tình thế trước mắt mà không biết sợ hãi.
Long Ẩn Phong vừa nói xong, Lý Thiên Mệnh liền dùng Đông Hoàng Kiếm chém nát Địa Ngục kết giới của hắn.
Long Ẩn Phong ngây người một lúc.
"Ngươi...!"
Lời còn chưa ra, Lý Thiên Mệnh đã chém bay đầu của hắn.
Vụt!
Thi thể rơi xuống đất.
Mọi người lại lần nữa ngẩn người.
Giết người, lại nhẹ nhàng tự nhiên như vậy sao?
"Cái đó, Thiên Mệnh huynh đệ, thật sự muốn giết sạch bọn chúng sao? Hay là để cho Tứ Tượng Hải Tông một chút mặt mũi đi, dù sao Thần Vực của bọn họ vẫn rất mạnh. . ." Bắc Cung Mông Mông ấp úng hỏi.
"Không nghe bọn chúng nói à? Thả một con ruồi ra ngoài, đều có thể dẫn người đến bên Địa Ngục Thụ của các ngươi, đến lúc đó, người chết sẽ là các ngươi. Tự các ngươi chọn." Lý Thiên Mệnh quay đầu lại, nhàn nhạt nhìn nàng.
"Được thôi!" Bắc Cung Mông Mông lè lưỡi.
Nàng và Tây Môn Tuyền Tử liếc nhau, trong lòng có chút kinh tâm động phách.
"Người này thật là hung bạo." Bắc Cung Mông Mông nói.
"Ta thấy cũng được, hắn rất lý trí. Nhân nghĩa và mềm lòng, đôi khi sẽ hại chết người bên cạnh." Tây Môn Tuyền Tử nói.
"Haizz, tình thế là vậy, quy tắc sinh tồn còn tàn khốc hơn." Bắc Cung Mông Mông nói.
Hai người họ nhìn nhau, có chút không dám nhìn.
Bên tai truyền đến tiếng nhục mạ hoảng sợ của đệ tử Tứ Tượng Hải Tông, cái cảm giác đến lượt mình ngay tức khắc, thật sự là ác mộng trong đời.
Một Địa Ngục kết giới bị phá, có nghĩa là chẳng bao lâu nữa sẽ có một đệ tử Tứ Tượng Hải Tông vong mạng!
"Không thể để bọn chúng cứ ngốc trong Địa Ngục kết giới sao?" Bắc Cung Mông Mông lại hỏi một câu.
"Vốn là có thể, nhưng ta muốn báo thù cho những đệ tử Thái Cổ Thần Tông đã chết trên Thiên Nguyên chiến trường." Lý Thiên Mệnh nói.
Đồng tình chúng, thì ai đồng tình cho những thi thể trên Thiên Vân chiến trường?
Lý Thiên Mệnh sẽ không quên, hơn bốn mươi đệ tử Thái Cổ Thần Tông trong tầng thứ chín Địa Ngục, vẫn còn sống trong tình cảnh gió tanh mưa máu.
Bọn họ có thể sống quá mười ngày này không, còn chưa chắc!
Những đệ tử Tứ Tượng Hải Tông này đúng là ở trong Địa Ngục kết giới, không đi đâu được.
Nhưng ai biết, bọn họ có thủ đoạn gì không, lại dẫn người khác tới đây?
Tại chiến trường Địa Ngục này, Lý Thiên Mệnh không muốn mạo hiểm.
"Đế Quân, không có nghĩa là không giết chóc!"
Lục Đạo Sinh Tử Kiếm Thần Hình Câu Diệt Kiếm, có thể nói là vô cùng hợp với tâm cảnh hiện giờ của hắn.
Phốc phốc phốc!
Cuối cùng, 25 đệ tử Tứ Tượng Hải Tông, cùng thú cộng sinh của bọn hắn, đều chiến tử, bị Lý Thiên Mệnh ném vào núi lửa.
"Quét sạch rồi, không chậm trễ việc của các ngươi, các vị, hữu duyên gặp lại." Lý Thiên Mệnh chắp tay nói.
"..."
Đệ tử Tam Tài Tiên Tông có chút sợ hắn.
Lý Thiên Mệnh cười, xoay người rời đi.
"Thiên Mệnh huynh đệ!" Bắc Cung Mông Mông gọi hắn.
"Chuyện gì?"
"Dù thế nào, chúc phúc ngươi!" Bắc Cung Mông Mông nói.
"Cảm ơn."
Lý Thiên Mệnh phiêu dật mà đi.
"Có chút đẹp trai nha." Tây Môn Tuyền Tử nhíu mày trợn mắt nói.
"Đúng a!" Bắc Cung Mông Mông chu môi, nói: "Chỉ là quá hung, nhỡ lúc thân mật hắn làm ta sợ tè ra quần thì sao? Cho nên, vẫn là đứng xa mà ngắm thôi!"
"Đồ cặn bã! Hắn chắc còn không biết ngươi là ai đâu, mà ngươi đã nghĩ đến cả chuyện thân mật rồi?"
"Nói sai, nói sai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận