Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 2258: Ngũ Hành Hải (length: 11850)

Cổ Thần Kỳ rất rộng lớn!
Do Thụ Giới Vương chấp pháp tổ ước thúc, các đệ tử tham chiến về cơ bản đều tập trung ở tầng trên của Cổ Thần Kỳ.
Càng đi sâu vào, nếu đụng phải các hung thú Hằng Tinh Nguyên cấp 'Trung Thánh Vực', thì dù là những người đứng đầu bảng Tiểu Giới Vương cũng phải bỏ mạng.
Nếu xuất hiện hung thú Hằng Tinh Nguyên cấp 'Thiên Quân', ngay cả chấp pháp tổ của Giới Vương cũng khó lòng can thiệp.
Suy cho cùng, nơi đây vẫn là thiên hạ của hung thú.
Chính vì vậy, nơi Lý Thiên Mệnh tiến tới 'Vòng xoáy thú triều' đã tập hợp mấy trăm ngàn hung thú Hằng Tinh Nguyên, số lượng còn nhiều hơn cả đệ tử tham chiến!
May mắn thay, phần lớn các hung thú Hằng Tinh Nguyên này đều dưới cấp Thần Khư, nếu không, hơn vạn đệ tử tham chiến này sẽ bị đồ sát sạch sẽ.
Ngân Trần của Lý Thiên Mệnh đã rời khỏi tầng trên của Cổ Thần Kỳ, bắt đầu lan đến tầng giữa. Điều kiện sinh tồn ở đó rất khắc nghiệt, đâu đâu cũng là Thần Tai Nguyên Tố kinh khủng. Với thân thể của nó, cũng dễ dàng bị nung chảy hóa, đừng nói đến việc tiếp tục đi sâu vào.
Chưa kể đến tầng giữa, tầng dưới, tầng sâu hơn của Cổ Thần Kỳ, chỉ riêng tầng trên thôi, cũng có một số khu vực mà Ngân Trần Tiểu Ngân Trứng đặt chân đến cũng thấy khó chịu.
Hơi một chút là bị nung chảy!
Di chuyển khó khăn!
Ví dụ như 'Ngũ Hành Hải' ở nơi thú triều cũng là một trong những khu vực ở tầng trên của Cổ Thần Kỳ mà Ngân Trần rất khó đặt chân vào.
Toàn bộ Ngũ Hành Hải là một khoảng không gian rỗng dưới lòng đất ở trạng thái lỏng, rộng lớn có thể so với gần nửa Vô Lượng Kiếm Hải, bên trong tràn ngập Thần Tai Nguyên Tố đã hóa lỏng. Các Thần Tai Nguyên Tố ở biên giới đều ở cấp bốn, cấp năm, những chỗ sâu hơn còn có cấp bảy, cấp tám, thậm chí có rất nhiều Thần Tai Nguyên Tố cấp chín!
Những thần tai nguyên tố này là tài nguyên quan trọng để rèn vũ khí, tu luyện kiếm thể. Nhưng Cổ Thần Kỳ là nơi vô chủ, thuộc về Vô Lượng Giới Bia nên không ai khai thác.
Bên trong Ngũ Hành Hải có vô vàn hỏa diễm, cát vàng, khí Thanh Mộc, hàn triều, cát đá đen tối. Nếu khai thác, đó sẽ là một nguồn tài phú khổng lồ.
Kiếm Thần Lâm thị trên toàn bộ Ám Tinh có vô số mỏ quặng, biển thần tai. Đó là tài liệu cốt lõi để họ rèn và mua bán vũ khí.
Tất nhiên, tài nguyên lớn nhất trên toàn bộ Ám Tinh vẫn do 'Vua thế giới dưới lòng đất' là Ám tộc nắm giữ. Một khi Kiếm Thần Lâm thị có thể liên kết với Ám tộc, họ sẽ có được nhiều nguyên vật liệu hơn với giá cả công bằng hơn, từ đó mở rộng ưu thế của Vạn Kiếm thương minh trên toàn bộ Vô Lượng Giới Vực.
Cho nên, lần này Kiếm Thần Lâm thị không chỉ là để tìm chỗ đứng, cầu sinh, mà còn liên quan đến những chi tiết hợp tác vô cùng phức tạp và phong phú.
Đương nhiên, những điều này còn quá xa vời với Lý Thiên Mệnh.
Việc trước mắt của hắn là đến 'Ngũ Hành Hải', nơi có thú triều tràn ngập, chỉ vì chiếc nhẫn ngón áp út đó.
"Ngân Trần nói, ở đó xuất hiện hàng trăm thần nguyên, thấp nhất ba lỗ, cao nhất sáu lỗ. Đều là bảo bối! Hiện tại có ít nhất hơn nghìn con cháu Ám tộc đang điên cuồng tiến vào Ngũ Hành Hải, ta ở cách nơi này rất xa, đợi ta đến thì thần nguyên chắc đã không còn gì."
Thật là bất lực.
Lý Thiên Mệnh không còn cách nào.
Đối phương chẳng những đông người mà còn có nhiều kẻ mạnh hơn hắn rất nhiều.
"Quan trọng vẫn là cái nhẫn ngón áp út và chiếc nhẫn kia!"
Ngân Trần đã nói, chiếc nhẫn hóa thành đá trên ngón vô danh đó, cũng có một chiếc nhẫn.
Chiếc nhẫn màu đen đó có hình dáng giống như Cổ Thần giới, đường kính gần mười mét.
"Sức mạnh thần bí ảo diệu của cự nhân xanh biếc kia chắc chắn ở trên chiếc nhẫn đó... Thần nguyên có lẽ chỉ là vật làm nhiễu."
Lý Thiên Mệnh không quá quan tâm đến thần nguyên, bởi vì hắn chưa đạt tới cảnh giới Trật Tự, Huỳnh Hỏa bọn họ tạm thời cũng không dùng đến được.
Nếu có thể đạt được thành tích tốt ở Cổ Thần Kỳ, thì Kiếm Thần Lâm thị cũng không thiếu thần nguyên cao cấp.
Nghĩ đến Lâm Lăng Tiêu khi còn nhỏ đã giành được hạng 5 bảng Tiểu Giới Vương, gây chấn động Lâm thị các mạch, trực tiếp được thưởng '500 ngàn' công đức điểm.
Một 'Thiên Nguyên Thần Khí' rẻ nhất cũng có giá trị 50 ngàn. 500 ngàn công đức điểm này có thể đổi được mười thanh vũ khí Vũ Trụ Thiên Nguyên!
Tuyệt đối là phất lên trong nháy mắt.
"Nếu có thể lấy được cái nhẫn lớn kia thì tốt..."
Trong lòng Lý Thiên Mệnh khao khát.
Hắn theo lộ tuyến Ngân Trần chỉ dẫn, một đường thúc ngựa, thậm chí để Miêu Miêu ra tay, trong nháy mắt sấm chớp bão bùng, nhanh như điện xẹt.
"Cổ Thần giới."
Lý Thiên Mệnh nhìn Cổ Thần giới trên tay phải.
Hắn đột nhiên giơ tay, tháo Cổ Thần giới xuống rồi bỏ vào nhẫn Tu Di.
"Ngươi điên à? Nếu làm vậy thì nó không thể bảo vệ ngươi khỏi một đòn trí mạng nữa."
Tiên Tiên Linh Thể ngồi trên vai hắn, lo lắng hỏi.
"Cái Cổ Thần Kỳ này ngày càng mơ hồ, lần trước Nhạc tỷ đánh vỡ ngón tay không bị người khác chú ý, lần này ta mà vẫn đeo ở ngón tay thì chắc sẽ bị để ý thôi. Ta có nhiều bí mật quá, cho nên cứ cẩn thận thì hơn, đợi đến lúc muốn khoe khoang thì ta lại lấy ra đeo vào." Lý Thiên Mệnh nói.
"Ồ! Đồ không biết xấu hổ."
Cổ Thần giới bị ném đi, người ngoài sẽ không nhìn thấy hắn.
Từ đó về sau, nếu Lý Thiên Mệnh bị giết, hắn sẽ tự gánh chịu.
Tất nhiên, nếu hắn xuất hiện trong tầm mắt Cổ Thần giới của người khác thì người bên ngoài cũng sẽ thấy.
Sự tồn tại của Ngân Trần giúp Lý Thiên Mệnh dự đoán trước được phúc họa nên hắn không sợ việc bất ngờ gặp phải cao thủ khiến mình mất mạng.
"Tiến lên!"
. . .
Lý Thiên Mệnh chạy như bay trên lộ tuyến gần nhất, với tốc độ của Miêu Miêu.
Ngay cả vậy cũng mất gần một ngày hắn mới đến được Ngũ Hành Hải!
Ngân Trần đã nói cho hắn biết, số người xung quanh vị trí này vô cùng đông đúc.
Số người ở toàn bộ Ngũ Hành Hải và khu vực lân cận đã lên đến 2000 người trở lên!
Chiếm một phần tư số người tham chiến ở Cổ Thần Kỳ.
Hai ngàn người này, phần lớn đã vào Ngũ Hành Hải để tìm vị trí trung tâm 'Vòng xoáy thú triều'!
"Chỉ có Ngân Trần vì cá thể đủ lớn nên mới hình thành một 'Thị giác toàn cục', dễ dàng tìm ra điểm trung tâm của vòng xoáy. Người khác thì phải xông vào, chạm trán với hàng chục vạn hung thú Hằng Tinh Nguyên, chiến đấu rồi từ từ tìm ra điểm trung tâm."
"Như vậy có nghĩa là, tuy ta đến muộn nhưng nhờ Ngân Trần cung cấp cho ta lộ tuyến tránh né hung thú để đi thẳng vào điểm mấu chốt, vẫn có ưu thế!"
Hiện tại vẫn chưa ai đến được điểm trung tâm.
Đó là vì muốn xuyên qua trùng trùng thú triều trong Ngũ Hành Hải, tìm chính xác điểm mấu chốt thật sự quá khó khăn.
Cái gọi là 'Nhất Diệp Chướng Mục' là vậy!
Đang ở trong Ngũ Hành Hải thì ngược lại không thấy được 'bộ mặt thật' của Ngũ Hành Hải.
Lý Thiên Mệnh đưa mắt nhìn, trước mắt một vùng Ngũ Hành Hải là một biển Thần Tai Nguyên Tố.
Nó cuồng bạo, hung tàn, hừng hực, giống như địa ngục hội tụ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Điều nguy hiểm nhất là, biển Ngũ Hành vì bị cuốn lên bởi thú triều nên cũng trở nên bạo động. Vô số hỏa diễm, hàn băng, cát vàng,...các loại Thần Tai Nguyên Tố liên tục đánh vào, hòa trộn, tạo thành những con sóng hủy diệt bao phủ khắp nơi!
Thần tai rung chuyển, hung thú gào thét, va chạm vào nhau tạo ra âm thanh chói tai nhức óc.
Tựa như cả thế giới đang rung chuyển.
Trong điều kiện đó, mặc ai bước vào biển Ngũ Hành, ở trong biển Thần Tai Nguyên Tố bạo loạn làm tầm mắt bị che khuất, đều sẽ bị mất phương hướng, đừng nói đến việc vừa phải chiến đấu với hung thú ở bên trong.
"Vẫn còn cơ hội!"
Lý Thiên Mệnh đến nơi mà không hề dừng lại.
"Đổi tọa kỵ!"
"Meo?"
Miêu Miêu vẫn còn đang mải suy nghĩ việc mình sắp phải vào biển Thần Tai, nó chợt vui mừng quỳ xuống ngủ ngon lành.
Lý Thiên Mệnh liền triệu hoán Lam Hoang ra!
Nó tuy lớn nhưng lại thắng ở chỗ da dày thịt béo, không sợ Thần Tai Nguyên Tố, hơn nữa những thần tai này đều ở trạng thái lỏng, hóa thành biển cả, do đó Cửu Trùng Quỳ Hải của Lam Hoang chuyển động, tốc độ dưới nước vẫn rất kinh người.
Ầm ầm!
Ngũ Hành Hải quá lớn, mấy trăm ngàn hung thú Hằng Tinh Nguyên đang lao vào trong đó. So với vậy thì Lam Hoang thật không lớn lắm nên khi nó mang theo Lý Thiên Mệnh tiến vào trong, thì giống như hòn đá ném xuống biển khơi, không gây ra nửa tiếng vang.
"Lái!"
Lý Thiên Mệnh ngồi trên đầu rồng.
Thần thông Sơn Hải Giới của Lam Hoang tách Thần Tai Nguyên Tố ra, phá sóng mà vào, hắn cảm thấy rất thoải mái.
"Tiểu Ngũ, mau dẫn đường cho ta!" Lý Thiên Mệnh nói.
"Nhất thiết!"
Không thể không nói, mấy tên này đều là bảo vật trong hình hài Cộng Sinh Thú, tên nào tên nấy cũng thần kỳ cả.
"Thần Tai Nguyên Tố mà thôi, ta cũng không sợ, biến chủng Hằng Tinh Nguyên, nếu không phải Tiểu Lý Tử cảnh giới quá thấp, thì cái biển này ta cũng đủ sức nuốt trọn một ngụm."
Cơ Cơ hăng hái ngồi trên vai Lý Thiên Mệnh bên kia, mặt đầy khinh thường nói.
"Ngươi nổ quá rồi."
Tiên Tiên tay chân luống cuống nói.
"Nổ em gái ngươi." Cơ Cơ nói.
"Ngươi chính là em gái ta." Tiên Tiên cười nói.
"Cút!"
Cơ Cơ mặt đầy khổ sở, nhìn về phía Lý Thiên Mệnh, oán giận nói: "Sao ngươi không sớm đánh nát trứng của ta, ta không muốn làm em gái nàng ta."
"Thì chấp nhận đi, muội muội thối, tỷ tỷ sẽ bảo vệ ngươi, hơi lược!"
Tiên Tiên nhăn mặt cười đùa vui vẻ.
"Phi!"
Cơ Cơ liếc xéo một cái, không thèm quan tâm nàng.
Rất hiển nhiên, hai người bọn họ ở kiếp trước vốn không có quan hệ chị em, có lẽ cả hai ngấm ngầm so đo với nhau đây.
Kiếp này để Tiên Tiên ra đời trước, Cơ Cơ phải làm em gái, nàng thấy không cam tâm.
"Bông sen trắng!" Cơ Cơ bĩu môi nói.
"Trà xanh!" Tiên Tiên ha ha nói.
"Ngươi muốn ăn đòn phải không?"
"Đến nha, đồ muội muội thối tha."
Hai cái Linh thể tiểu cô nương, ở trên đầu Lý Thiên Mệnh nhào đánh thành một đoàn, khiến tóc hắn trong nháy mắt rối như tổ quạ.
"..."
Lý Thiên Mệnh rối bời.
"Cũng tốt, cũng tốt!"
Bọn họ thật ra chỉ là nhìn nhau hơi khó chịu, sau khi đánh xong, chốc lát lại chơi đùa vui vẻ.
Mối quan hệ này, không giống Ngân Trần với Tiểu Lục.
Bọn chúng hoàn toàn là quan hệ cừu địch sinh tử thật sự.
Thật ra Lý Thiên Mệnh biết, nhược điểm duy nhất của Ngân Trần Bất Tử chi thân, chính là hồn linh.
Trong mộng cảnh, Tiểu Lục hẳn là khắc chế nó.
Ầm ầm ầm!
Ngân Trần trực tiếp chỉ đường cho Lam Hoang.
"Xông lên đi! Xông lên đi!"
Lam Hoang ‘máu gà dâng trào’, hai đầu rồng gầm thét, vượt qua từng con Hung thú, bốc lên trong biển, phóng về phía chỗ cần đến.
Đây là vị trí mà người khác, phải mất một ngày mới có thể đến được!
"Gã Lam Hoang này, tuy rằng sinh ra xem như sớm, hình thể còn to hơn, trông có vẻ là đại ca, thật ra nó đơn thuần nhất, vui vẻ nhất..."
Cả ngày chỉ biết chơi, sao mà không vui cho được?
Ví như bây giờ, so với tốc độ đến nơi với người khác, nó đều vui vẻ cười ha hả.
Chỉ cần lách qua mấy con Hung thú, nó đều hưng phấn lộn nhào.
Có chút Hung thú cấp Dương Phàm, Động Thiên, Ngân Trần không định đi vòng qua, thế là Lam Hoang mạnh mẽ đâm tới, trực tiếp hất tung những con thú nhỏ cản đường kia ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận