Vạn Cổ Đệ Nhất Thần

Vạn Cổ Đệ Nhất Thần - Chương 5688: Lục giai cực cảnh! (length: 10080)

Thần Mộ nằm ở trung tâm.
Bên trong Hỗn Nguyên phủ, Cửu Mệnh Tháp.
Lý Thiên Mệnh khi đang luyện kiếm, luyện thần ở tầng thứ sáu của Mệnh Trọng Tràng, nhận được tin tức từ Tử Chân thông qua Tinh Tháp truyền đến.
Hắn lấy lý do nghỉ ngơi, tạm thời rời khỏi Thiên Mệnh trọng trường, đến một góc khuất để xem nội dung mà Tử Chân gửi tới.
"Mẹ nó!"
Sau khi xem qua, Lý Thiên Mệnh nghiến răng nghiến lợi nói: "Lão già này có ý đồ xấu! Đây là nhắm vào Tử Chân nhà ta!"
Toại Thần Diệu cũng xem xong tin nhắn, nghi hoặc nói: "Sao ngươi biết? Trong lời lẽ đâu có thể hiện ra?"
Cực Quang nói chen vào: "Không cần phải thể hiện bằng lời, việc Khôn Thiên Sân đến Đế Khư đã là có mưu đồ, hiện giờ còn muốn mời Tử Chân đến Thiên Vũ làm trợ thủ, trong tình huống Tử Chân không đánh thắng được hắn, thì chỉ còn khả năng mà Thiên Mệnh nói."
"Ha ha." Toại Thần Diệu chế giễu, nói: "Tiểu tử, đụng phải tình địch nên hoảng rồi hả?"
"Ta hoảng cái gì chứ, một lão già như hắn, ngoài cái mác già ra thì có gì hơn ta chứ, hắn mà xứng?" Lý Thiên Mệnh cười nhạt nói.
"Nhưng mà, với thực lực của hắn xuất hiện ở Đế Khư, nếu hắn không rời đi, sẽ là một vấn đề nan giải đối với chúng ta... Cho nên, ngươi tính sao?" Cực Quang hỏi.
Tin nhắn mà Tử Chân gửi đến cũng là để hỏi ý kiến Lý Thiên Mệnh, Khôn Thiên Sân đã đưa thư mời đến Thiên Vũ cho Tử Chân.
Lý Thiên Mệnh dù khó chịu nhưng trong lòng vẫn rõ ràng, hắn chỉ có thể lạnh lùng nói: "Thiên Vũ ở Thần Mộ không có nhiều người, mà đa số vị trí đều dễ nắm giữ, hơn nữa ngoài Khôn Thiên Sân thì những người khác không được Khôn Thiên Chấn tín nhiệm, nếu Tử Chân có thể 'mang' Khôn Thiên Sân trở về thì chẳng khác nào đánh đâu thắng đó, giúp chúng ta giải quyết được một vấn đề không nhỏ trước khi quyết chiến."
Nếu Tử Chân đến Thiên Vũ "nhậm chức", Khôn Thiên Sân chắc chắn sẽ trở về.
"Nhưng vấn đề là, nàng sau này sẽ phải đi từ chỗ tối ra ánh sáng, huống hồ lại phải thường xuyên ở Thiên Vũ bên cạnh người ta, một mặt thì làm nàng khó chịu và ở chung với người đáng ghét, mặt khác sợ rằng sẽ có chút nguy hiểm? Dù sao thì Khôn Thiên Chấn chắc chắn sẽ không bỏ qua tạo hóa của ngươi." Cực Quang cẩn trọng hỏi.
Lý Thiên Mệnh cắn môi, ánh mắt lộ ra sự bực bội, hắn nói: "Họ đã gặp nhau ở đó rồi, kiểu gì cũng phải có một thân phận hợp lý, làm sư tôn của ta rất hợp lý, vậy nên việc đi ra chỗ sáng là không thể tránh khỏi. Còn chuyện nguy hiểm, chúng ta đều ở đây, với thực lực và không gian phát triển của nàng, chỉ cần cẩn thận, quan tâm nhau thì cũng không sợ. Điều duy nhất đau đầu là, đúng là phải uy hiếp nàng và dây dưa với đám người đáng ghét kia..."
"Làm sư tôn của ngươi, tìm cách cùng ngươi vào Thái Vũ Hỗn Độn hoàng triều, quá trình này không thể tránh khỏi." Cực Quang chỉ có thể bất đắc dĩ nói vậy.
Đây cũng là sự bất đắc dĩ của cả bọn, vũ trụ quá lớn, cường giả quá nhiều, muốn phá thiên trưởng thành, tìm một con đường thuộc về mình thì phải chịu ủy khuất, có thể sao?
Lý Thiên Mệnh cũng từng bước leo lên.
"Ta suy nghĩ chút."
Lý Thiên Mệnh đang suy nghĩ xem có cách nào tránh để Tử Chân đến Thiên Vũ mà phải tiếp xúc với đám người đó hay không thì lại có tin nhắn từ Tinh Tháp gửi tới.
Lần này tin nhắn của Tử Chân rất ngắn, nhưng lại rất kiên định, nàng nói: "Ta quyết định rồi, nếu cuối cùng không vạch mặt với Khôn Thiên Chấn thì ta sẽ đến Thiên Vũ để phát triển. Đó là nơi thi hành pháp luật, nếu ta thành công thì có thể giúp ngươi đứng vững ở Tiểu Hỗn Độn Ổ."
Nói tóm lại, nàng, người làm "sư tôn" quyết định đến một cơ cấu quan trọng, tăng thêm quyền lực cho Lý Thiên Mệnh sau khi hắn đến Thái Vũ Hỗn Độn hoàng triều.
"Nàng tự mình quyết định hả? Tính cách quả là quả quyết, khâm phục khâm phục." Toại Thần Diệu tán thưởng nói.
Vậy thì Lý Thiên Mệnh cũng không có gì để nói.
Mọi người đều đang dọn đường cho hắn, chuyện cấp bách bây giờ vẫn là hắn phải nỗ lực hơn nữa, tiếp tục chuẩn bị chiến đấu với Tư Phương Bắc Thần!
Chỉ khi hắn đủ tư cách đến Thái Vũ, thì việc Tử Chân dọn đường mới có ý nghĩa.
"Nhưng mà, Khôn Thiên Chấn... huynh đệ các ngươi đúng là tìm đúng điểm yếu nhỉ..."
Rõ ràng là "người mình" mà một thì để ý tạo hóa của mình, một thì để ý đến người phụ nữ của mình.
Hai điều này gần như là nghịch lân lớn nhất của Lý Thiên Mệnh.
Đúng là huynh đệ chúng rất mạnh, là cái trình độ mà Lý Thiên Mệnh thiên tài hiện tại không thể chạm đến, mà Lý Thiên Mệnh còn có kẻ thù bên ngoài khác, căn bản không có khả năng đối phó chúng.
Món nợ này, hắn chỉ có thể ghi lại trước!
"Tiếp tục."
Hắn quay người, còn chưa "nghỉ ngơi" được một canh giờ đã quay lại Thiên Mệnh trọng trường.
Tiếp tục, thêm luyện!
Thời gian lại trôi đi.
Việc Tử Chân đi đi về về Đế Khư cũng tốn không ít thời gian.
Lần này quay về, nàng khống chế Giới Long Hào, cố tình đi chậm lại, Khôn Thiên Sân cũng không làm gì được, chỉ có thể điều khiển chiến hạm vũ trụ của mình chậm rãi theo sau Giới Long Hào.
Hắn từng đề nghị Tử Chân để chiến hạm vũ trụ của hắn đi nhanh hơn, nhưng đương nhiên bị Tử Chân từ chối.
Tuy nàng cầm thư mời, muốn làm trợ lý cho Khôn Thiên Sân nhưng một là chưa chính thức nhậm chức, hai là nàng từ đầu đã giữ thái độ cao ngạo nên Khôn Thiên Sân cũng chẳng làm gì được, đành để tùy nàng thôi.
Khi hắn bị đưa khỏi Đế Khư, Thiên Mệnh vũ trụ hoàng triều của Lý Thiên Mệnh lại trở về bình yên.
Những việc của Thiên Vũ, việc quản lý thường ngày đều do Ngân Trần giám sát.
Từ đó, Lý Thiên Mệnh coi như giải quyết tạm thời được một trong hai việc bực mình gần đây, để hắn tập trung vào tu hành.
Một việc bực mình khác tất nhiên là Mẫu Khí Lung!
Việc này không làm hắn phân tâm mà chỉ khiến hắn thêm cuồng chiến, thêm sát ý.
Trong sự thôi thúc của sát ý và ý chí chiến đấu, việc bế quan ở tầng thứ sáu của Cửu Mệnh Tháp của Lý Thiên Mệnh cũng đạt hiệu quả rất cao.
Chớp mắt, chỉ còn 50 năm nữa là đến "Mệnh Thần Chi Chiến"!
Trận chiến Mệnh Thần này tiếp tục được bàn tán ở mười khu của Thần Mộ và Hỗn Nguyên phủ, theo thời gian trôi đi, ngày đó càng ngày càng gần, người dân Thần Mộ và tộc Hỗn Nguyên càng mong chờ và căng thẳng.
Lý Thiên Mệnh thì không hề căng thẳng.
Thật ra thì một ngày trong 50 năm còn lại này, hắn đã ở khu trung tâm của tầng thứ sáu Mệnh Trọng Tràng này hơn mười năm rồi!
Không chỉ ở đó mà hắn còn thi triển "Họa Quốc" tại nơi này!
Sau hàng ngàn hàng vạn lần mài dũa, cuối cùng Họa Quốc cũng thành hình, còn Thập Đại Thiên Mệnh Anh cũng đã được tôi luyện đầy đủ, có nền tảng để đột phá lần tới.
"Viên mãn kết thúc công việc!"
Sau khi luyện Họa Quốc thành thục, Lý Thiên Mệnh nói một tiếng với Nguyệt Ly Luyến, bảo nàng thu hồi Thiên Mệnh Trọng Trường.
Ngay khoảnh khắc Thiên Mệnh Trọng Trường biến mất, Lý Thiên Mệnh, trước sự chứng kiến của bốn đại cường giả như Mặc Vũ Tế Thiên bắt đầu hấp thu Hỗn Độn Tinh Vân, tiến hành đột phá cảnh giới!
Vẫn vậy, Thiên Mệnh Thái Tử tiếp tục tăng cường, phân tách, củng cố, Hỗn Độn Tinh Vân bùng nổ, cực thái thần lực tiếp tục tăng cường, thể tích thế giới ổ chân thật cũng tăng lên khoảng 120 triệu mét!
"Lục giai cực cảnh, thành!"
Trong chớp mắt, nửa trước của cảnh giới cực cảnh Thiên Mệnh này đã được Lý Thiên Mệnh hoàn thành, cái thể tích 120 triệu mét kia nói rõ thực tế sức mạnh của hắn đã đạt tới cấp bậc thập giai cực cảnh Thiên Mệnh trở lên!
Với năng lực vượt cấp chiến đấu đến 6, 7 tầng thường có, thực tế hắn cảm giác đã không quá sợ hãi với một bậc Yên Diệt bình thường.
Tất nhiên, Tư Phương Bắc Thần không phải là một bậc Yên Diệt bình thường, hắn không chỉ thức tỉnh Hỗn Nguyên Đồng mà còn là Thượng Vũ chủng.
Trước mắt, Lý Thiên Mệnh còn chưa từng đối chiến với thiên tài thức tỉnh Hỗn Nguyên Đồng, vẫn còn rất nhiều điều chưa biết nên dù rất hài lòng với tiến độ hiện tại, nhưng hắn tuyệt đối không đắc chí, kiêu ngạo.
Tâm của hắn là sát tâm nhưng sát tâm ấy cũng rất bình tĩnh, lạnh lùng.
Sau khi đột phá thành công, hắn dành thời gian ổn định cảnh giới, cân bằng cực thái thần lực trong cơ thể, đồng thời để cho Huỳnh Hỏa cùng đám bạn hấp thu Hỗn Độn Tinh Vân để mạnh lên.
Không gian cộng sinh của bọn chúng cũng rất phấn khởi, kích động, nhiệt huyết dâng trào, không khí kìm nén gần đây khiến chúng rất khó chịu, ai nấy cũng như bị dồn nén đến khô cằn.
"Còn 50 năm, có đủ để phá thêm một giai nữa không? Cảm giác phải thất giai thì mới chắc ăn." Huỳnh Hỏa nghiến răng nghiến lợi nói.
Ánh mắt Lý Thiên Mệnh sâu thẳm, nói: "Nếu vẫn là Thiên Mệnh Trọng Trường thì có lẽ 50 năm không đủ để phá thêm một lần dù là tầng bảy, tầng tám hay tầng chín. Với lại, ta cũng không chắc có thể chịu đựng được Thiên Mệnh trọng lực mạnh hơn nữa."
"Cứ luyện thần theo một phương thức, hiệu quả sẽ không tốt lắm sao?" Tiên Tiên tò mò hỏi.
"Đúng thế. Vậy nên, bước tiếp theo ta sẽ xem xét còn biện pháp nào có thể làm nhanh hơn hay không." Lý Thiên Mệnh ngẩng đầu, nhìn về hướng phủ Tư Phương Thần, nói: "Nhưng nói thật, lần này đối thủ đặc thù, đối phương lại cũng không phải kiểu không thể thắng được nên ta thấy là cho dù đến cực cảnh thất giai thì vẫn chưa chắc là an toàn tuyệt đối."
Bạn cần đăng nhập để bình luận