Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 993: Đứa nhỏ này nhìn xem rất thông minh a (length: 15860)

"Cái chuyện tốt này sao ngươi lại không gọi ta" An Kha gắt gao ngồi trên người Trịnh Dật Trần, nghe nói chuyện người hoàng tinh xong, nàng liền lập tức chạy đến.
Nhưng mà chuyện của người hoàng tinh đã xử lý gần xong, Sâm La làm việc hiệu suất rất cao, hôm đó đưa người qua, hôm đó đã sắp xếp xong xuôi tất cả chuyện tiếp theo.
Người hoàng tinh sau khi đến môi trường mới ôn hòa thì đúng là có xao động.
Và cái giá của sự xao động này là chết một ít người.
Có một số người muốn thừa cơ chạy trốn, kết quả coi thường sức mạnh của Thế Giới Thụ, hoặc nói là coi thường sức mạnh của Sâm La.
Bọn họ ở dị thế giới chỉ là sức mạnh vốn có bị suy yếu, chứ không phải hoàn toàn biến mất, một chút sức mạnh vẫn còn có thể sử dụng.
Đối mặt với bộ phận người hoàng tinh không an phận này, những người hoàng tinh còn lại làm việc chính là tốc độ ánh sáng chém giết.
Người với người không cần quơ đũa cả nắm, những kẻ kia tự tìm đường chết thì bọn họ không quen biết.
"Ách... Lúc đó tình huống khẩn cấp, với lại môi trường trong thế giới đó, ngươi qua đó sẽ rất khó chịu." Trịnh Dật Trần nhìn vẻ kích động của An Kha, vội vàng nói.
Môi trường trong thế giới đó nhìn có vẻ bình thường, thậm chí khi hắn đến cũng không cảm thấy gì khác lạ, nhưng giống như cách người hoàng tinh chém giết, người với người không thể đánh đồng được.
An Kha tuy đã được long huyết rèn luyện cơ thể, nhưng môi trường thế giới đó vẫn không phải thứ nàng có thể tùy tiện thích ứng được.
Vì bỏ lỡ sự việc mà mình thấy hứng thú nhất, cho nên vị nữ nghiên cứu viên có phần hơi điên cuồng, trên người Trịnh Dật Trần hung hăng ngồi hai cái: "Ta không để ý những chuyện nhỏ nhặt đó, lại có thế giới đặc biệt như vậy... Thi thể người hoàng tinh có không?"
"Không chỉ có, hơn nữa còn có không ít thi thể sinh vật khác, các loại mảnh vỡ thiên thạch ta đều đã thu thập." Trịnh Dật Trần vừa cười vừa nói: "Thậm chí ở bên đó còn để lại một vị tín ngưỡng thần, nàng sẽ dẫn dắt thổ dân bản địa trưởng thành, thu thập thêm nhiều mảnh vỡ thiên thạch mới."
Vừa bỏ lỡ việc "quan trọng" thì bà điên lập tức biến thành nhà nghiên cứu lý trí bình tĩnh.
An Kha khẽ thở một cái: "Vẫn là ngươi chu đáo, ngày mai chúng ta cùng đi sở nghiên cứu, nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Tuy giờ rất muốn qua đó ngay, nhưng những thi thể kia không chạy được, vật liệu mảnh vỡ thiên thạch cũng không bị hư hỏng, vậy thì không cần vội, trái lại đêm nay nên nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai mới có thể đối mặt nghiên cứu mới với trạng thái tinh thần tốt nhất.
An Kha với tình yêu nghề nghiệp của mình, đã đè nén ham muốn xác thịt.
" ... Khoan đã, không thể như vậy!" Trịnh Dật Trần tranh thủ thời gian ngăn cản An Kha định trực tiếp đi ngủ, mặt đáng sợ của người phụ nữ này bộc lộ ra ngay.
"Cái gì mà không thể như vậy, ngươi đi tìm mấy con lục long kia đi, ta nghe nói các nàng vẫn luôn rất hoan nghênh ngươi." An Kha nhìn đồng hồ, đã quá giờ ngủ thường ngày của nàng.
"Ta tìm các nàng làm gì?" Khóe miệng Trịnh Dật Trần hơi co rút, An Kha một khi đã nhập vào trạng thái nghiên cứu khoa học này thì ngay cả dục vọng của bản thân cũng có thể đè nén.
Hoặc có thể nói là dục vọng nghiên cứu khoa học càng mãnh liệt đã nghiền nát những dục vọng khác, điều này thật lợi hại.
"Cũng được." An Kha nghĩ một lát, tùy tiện khoác lên người một chiếc áo sơ mi, sau khi rời đi một lúc rồi quay lại, đã cầm trên tay một cốc nước: "Ta đã pha thuốc xong, cái này có thể đảm bảo ta ngủ đủ sáu tiếng, còn lại tùy ngươi."
"XXX!" Trịnh Dật Trần ngây người ra một lúc, đưa tay lên mông An Kha vỗ mạnh một cái, một hơi uống cạn cốc nước: "Ngủ thôi."
Thứ An Kha uống vào có thể có tác dụng, nhưng với Trịnh Dật Trần thì chẳng có tác dụng gì, nhiều nhất cũng chỉ như buổi tối uống một cốc nước bình thường thôi.
" ... Ngươi quá dịu dàng." An Kha bỏ chiếc áo sơ mi khoác trên người, nằm trong ngực Trịnh Dật Trần khẽ nói: "Đều có thể không cần như vậy."
"Thôi được rồi thôi được rồi, nói nữa thì ngươi khỏi ngủ." Trịnh Dật Trần có chút bất đắc dĩ nói.
An Kha rất dứt khoát nhắm mắt lại.
Đêm khuya, Trịnh Dật Trần cảm thấy có một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào mặt mình.
Mở mắt ra thì thấy một đôi mắt đỏ.
"Boss em được."
"Tạo ra cho cô một cái thân thể mới, cô chính là làm cái này sao? Lần sau nhớ chuyển sang chỗ khác." Trịnh Dật Trần ngáp một cái, duỗi tay giữ chặt tay không thật thà của Lilith, tiếp tục ngủ.
Ngày hôm sau, An Kha tinh thần phấn chấn sáng sớm đã đánh thức Trịnh Dật Trần, kéo hắn đi sở nghiên cứu.
Trên đường đi, nàng hơi cau mày, càng lúc càng cảm thấy chỗ nghiên cứu hiện tại đang ở không tiện.
Chỉ đi trên đường đã tốn không ít thời gian, mà sở nghiên cứu gần nhà Trịnh Dật Trần cũng không phải trong một chốc một lát mà xây được.
"Thi thể người hoàng tinh, còn mấy mảnh vỡ thiên thạch kia... Ừm, ta cần loại phòng hộ nào?"
"Bộ chiến y của Thế Giới Thụ có thể phòng hộ tương ứng rất tốt, thi thể của người Hoàng Tinh cùng các sinh vật khác không hề có phóng xạ."
Trịnh Dật Trần kể lại kinh nghiệm của mình cho An Kha.
"Vậy thì được." Về vấn đề phòng hộ của những nhà nghiên cứu khác, chuyện này đơn giản, Huyễn Nhãn có thể cung cấp đồ bảo hộ tương ứng.
Mà chính nàng cũng có thể xác nhận trước mức độ phòng hộ cần thiết, sau đó giao cho trợ thủ chuẩn bị trang phục bảo hộ tương ứng.
Sau khi có thi thể người Hoàng Tinh trong tay, An Kha lập tức bắt tay vào nghiên cứu, đồng thời so sánh với thi thể các sinh vật khác.
Kết quả sơ bộ cho thấy mức độ tiến hóa của người Hoàng Tinh khá cao, bộ phận xuất sắc nhất chính là năng lực thích ứng của bọn họ.
Năng lực thích ứng siêu cường, khi đối mặt với vấn đề đột biến gen, bọn họ sẽ không vì vậy mà sinh ra nhiễu sóng, mà sẽ giữ ổn định để xuất hiện biến dị tốt, nếu không thể thích ứng thì sẽ chết...
Đây thật ra là chuyện tốt, chết còn tốt hơn sinh ra nhiễu sóng nghiêm trọng, rồi biến thành quái vật đáng sợ hơn.
"Thật sự quá tuyệt vời!" An Kha từ đáy lòng nói ra, thể chất của người Hoàng Tinh vô cùng ưu tú trong việc đối kháng nhiễu sóng, điều này có nghĩa nàng có thể nghiên cứu ra thuốc kháng nhiễu sóng.
Loại thuốc này không cần trực tiếp dùng cho người, cũng có thể dùng trong các nghiên cứu khác, ví dụ như khi chế tạo một loại dược phẩm cải tiến gen nào đó, không có loại vật này, thì tỷ lệ nhiễu sóng sẽ rất cao.
Còn khi có loại này, thì có thể giảm thiểu xác suất nhiễu sóng.
Về phần những thi thể không phải người Hoàng Tinh, sau khi An Kha nghiên cứu, phát hiện khả năng thích ứng của những thi thể này còn mạnh hơn, nhưng đồng thời cũng không ổn định, thiếu kháng tính nhiễu sóng đặc thù của người Hoàng Tinh.
Đây có thể coi là có tốt có xấu.
Cái tốt là những người không phải người Hoàng Tinh này có thể thích nghi tốt hơn với môi trường, sẽ không bị môi trường đào thải, cái xấu cũng là do khả năng thích ứng quá mạnh mẽ mà mang lại sự bất ổn, khiến bọn họ rất khó đối kháng với những yếu tố bất ngờ.
Tuy thiếu kháng tính nhiễu sóng nhưng bọn họ thích ứng được với nhiều thay đổi của môi trường, nhưng đừng hòng muốn phát triển thành nền văn minh lợi hại như người Hoàng Tinh.
Đương nhiên, những người không phải người Hoàng Tinh này thật sự thuận theo sự thay đổi của môi trường thế giới để tiếp tục sinh tồn, còn người Hoàng Tinh lại chỉ có thể ẩn náu để kéo dài sự sống.
Nếu tình huống này không thay đổi, bọn họ rất khó tạo ra một nền văn minh mới, đồng thời theo nghiên cứu của An Kha, người ở các khu vực khác nhau trong thế giới đó cũng có sự khác biệt về thể chất.
"Điều này thật sự quá diệu kỳ, vì sao a ta trước đây không gặp loại thế giới này chứ?" Nhìn những kết quả nghiên cứu được trong thời gian ngắn, An Kha cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Không chỉ riêng nàng, những nghiên cứu viên làm trợ lý trong dự án nghiên cứu này cũng được gợi ý rất nhiều, từ khi viện trưởng của họ tìm được một người đàn ông, ở đây luôn có thể xuất hiện nhiều tài liệu nghiên cứu mới lạ.
Những tài liệu nghiên cứu đó không chỉ đặc biệt mà còn đặc biệt nguy hiểm, và họ lại thích những tài liệu nghiên cứu nguy hiểm này.
Tài liệu nghiên cứu lần này tuy không nguy hiểm như vậy, nhưng lại vô cùng biến hóa, chỉ một bộ thi thể thôi mà đã có thể lấy ra rất nhiều gen có ích.
Đặt ở những viện nghiên cứu khác, bên này dùng thi thể để nghiên cứu, tùy tiện lấy ra một bộ thôi là đã có thể triển khai vô số dự án nghiên cứu mới xoay quanh thi thể đó.
Nhưng ở chỗ này... thì bình thường thôi.
Mục tiêu chính của những nghiên cứu này là phục vụ cho dự án thuốc Thiên Nhân, thứ đó mới thực sự là một thứ lợi hại.
Từ những gen này có thể tìm ra những điểm cải tiến thích hợp cho thuốc Thiên Nhân, còn đặc tính kháng nhiễu sóng kia, càng có thể loại bỏ một phần tác dụng phụ của thuốc Thiên Nhân.
"Quá tuyệt vời! Viện trưởng, sau này nếu ngài muốn đi nơi khác, có thể mang ta theo cùng được không?" Một nữ nghiên cứu viên tết tóc đuôi ngựa, cuồng nhiệt nhìn An Kha.
"Có thể." An Kha liếc nhìn nữ nghiên cứu viên kia, đối phương cũng là một kẻ điên, so với nàng thì thiếu sự tự kiềm chế.
Nghiên cứu có thể điên cuồng, có thể lạnh lùng vô tình, nhưng dù thế nào cũng phải có một giới hạn cuối cùng cần thiết.
Giới hạn cuối cùng này không phải để đảm bảo tiến độ, mà là để đảm bảo mình không hoàn toàn mất đi lý trí.
Giống như việc nàng cố gắng duy trì giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi hợp lý, ngoài việc bảo đảm sức khỏe thì chính là để đảm bảo giới hạn cuối cùng và lý trí của mình.
Vì vậy, về phương diện 'Tấc dừng', nàng cực kỳ lợi hại, ham muốn nghiên cứu rất mãnh liệt, nhưng rốt cuộc mãnh liệt đến mức nào, cần nỗ lực tinh thần ra sao thì do chính nàng định đoạt.
Còn nghiên cứu viên này thì không đạt đến trình độ đó.
Nhìn vẻ ngoài của đối phương, nàng ta ít nhất nửa tháng không được nghỉ ngơi bình thường, tinh thần rất tốt chẳng qua là nhờ thuốc duy trì.
An Kha ít khi can thiệp vào việc của thuộc hạ, chỉ cần họ hoàn thành nhiệm vụ trong ngày là được, sau đó dù là tăng ca hay học theo nàng đều tùy.
Có nghiên cứu viên xem nghiên cứu như đi làm, nhưng có người thật sự đam mê và hết mình, quá đam mê và hết mình thì lại thành kẻ điên, kẻ dở trong giới nghiên cứu khoa học.
Người được vào vòng nghiên cứu cốt cán của nàng, cơ bản đều có vấn đề này, hoặc là có thiên phú vượt trội hơn.
"Tuyệt quá! Cảm ơn ngài!!" Nữ nghiên cứu viên tóc đuôi ngựa càng phấn khích hơn.
An Kha hơi nhíu mày: "Hôm nay xong việc thì đi điều chỉnh cơ thể cho tốt, ta không cần người ngay cả chút tự chủ cũng không có."
Phòng nghiên cứu gần nhà Trịnh Dật Trần rất quan trọng, sau này nàng sẽ qua đó, nhưng không đi một mình mà phải dẫn người phù hợp theo, thiên tài thì nhiều, không cần thiết phải nhìn mấy người như vậy.
Huống chi sau này Trịnh Dật Trần còn có thiên khung chi luân, có vật đó rồi, hắn càng cần nhân lực, có thể tìm người tài từ thế giới khác mà.
Nàng muốn chọn người từ sớm thì sẽ không chọn mấy kẻ có năng lực nhưng những mặt khác không đủ, phải thỏa mãn cả hai điều kiện.
Đừng nói là thiên khung chi luân, ngay cả phòng nghiên cứu gần nhà Trịnh Dật Trần mà có người không phù hợp vào, sẽ sinh thêm rắc rối.
An Kha rất rõ tình cảnh nhà Trịnh Dật Trần, ngày nào cũng có mấy con lục long phơi trứng rồng, chạy khắp nơi, trong nhà còn có cây thông với địa ngục, còn nhiều thứ kỳ lạ khác nữa.
Kẻ điên mất tự chủ vào đó, chẳng phải chết sao?
Chết không sao, chết để lại phiền phức lại ảnh hưởng đến nàng nhiều hơn.
"Tôi trạng thái rất tốt mà..."
"Hả?" An Kha hơi nhướn mày nhìn nghiên cứu viên này, vẻ mặt cô ta cứng đờ, lập tức gật nhẹ đầu: "Tôi có thể!"
"Không chỉ lần này, về sau cũng phải vậy." An Kha điềm tĩnh nói, nàng có thể nhìn ra đối phương có thật sự làm vậy không, thêm hiệu ứng của huyễn nhãn, dù có che giấu cũng vô ích.
Đã quyết định chọn người, thì chỉ cần một lần có vấn đề, nàng cũng không cần.
Thấy vẻ mặt điềm tĩnh của An Kha, nữ nghiên cứu viên buộc tóc đuôi ngựa vì khẩn trương mà mắt nổi gân máu.
An Kha lúc tiến hành nghiên cứu đặc biệt thì luôn có vẻ mặt này, trông bình tĩnh nhưng nội tâm lại dâng trào sóng gió, sở trưởng của nàng không phải đang khuyên nhủ, mà là...yêu cầu.
Nếu không làm được, thì sẽ vĩnh viễn mất cơ hội được chọn, trừ khi nàng tình nguyện làm vật thí nghiệm.
Nhưng làm vật thí nghiệm chỉ có một lần, còn nghiên cứu viên thì có thể tiếp xúc với nhiều điều mới mẻ, bắt nàng làm vật thí nghiệm đánh dấu cũng không phải không được, trừ khi thí nghiệm đó vĩ đại đến mức đáng để nàng hiến dâng tất cả.
Thế nhưng càng tiếp xúc với những nghiên cứu mới lạ, ngưỡng yêu cầu 'Vật thí nghiệm' của nàng càng ngày càng cao.
Nếu là trước kia, nàng sẵn sàng hiến mình cho nghiên cứu dược tề thiên nhân hiện tại, nhưng trên đường đi theo An Kha tiếp xúc nhiều nghiên cứu đặc biệt như vậy, nếu cho nàng lựa chọn, nàng nhất định không đồng ý.
Dược tề thiên nhân chỉ là nghiên cứu thỏa hiệp dựa trên thiên nhân nhân tạo.
Trên nó còn có những thứ đáng để nghiên cứu hơn, tại sao bắt nàng hiến mình cho cái loại nghiên cứu thỏa hiệp kém chất lượng này?
"Tôi sẽ làm được!!"
"Tốt nhất là ngươi có thể." Thời gian nghỉ kết thúc, An Kha tiếp tục dẫn người đến nghiên cứu tiếp theo.
Còn về Trịnh Dật Trần, tuy hắn có thể đến đây xem và tham gia một chút nghiên cứu, có thể kiến thức chuyên môn của Trịnh Dật Trần hơi thiếu, nhưng hắn có Lilith hỗ trợ.
Chỉ cần muốn, hắn chính là một trong những nghiên cứu viên ưu tú nhất, lại còn có năng lực thao tác độ chính xác cao mà nghiên cứu viên khác không có, độ chính xác trong thao tác của Trịnh Dật Trần còn ưu việt hơn cả một vài loại máy móc.
Nếu như ở đây không có ai khác thì Trịnh Dật Trần ở lại cũng được, nhưng bên này kẻ điên quá nhiều, để hắn ở lại thì những người điên này sẽ bị hắn thu hút sự chú ý mất.
Cho nên trong lúc đang tiến hành tài liệu nghiên cứu, An Kha đã sớm đuổi hắn đi rồi.
Bị đuổi đi, Trịnh Dật Trần cũng không thèm để ý, hắn có việc mới cần hoàn thành, Đô Cương đến, mang theo Xuân Hi cùng đi.
Nàng, người phụ nữ Hoang Cổ này sau khi đến đây, không hề có gì không thích ứng, ngược lại đối với mọi thứ ở đây đầy lòng hiếu kỳ, về phần đứa con biết đi.
Tiểu gia hỏa đầu tuy nhỏ, nhưng thân thể phi thường cường tráng, đi theo cha mẹ, trong mắt hiếu kỳ quan sát đến khung cảnh mới mẻ của cửa hàng này.
Trịnh Dật Trần nhìn mà có chút líu lưỡi: "Oa nhi này xem ra cực kỳ thông minh a."
Đứa nhỏ này mới đầy tháng, theo Trịnh Dật Trần thấy thì nó đã có thể một quyền đấm chết người trưởng thành.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.).
Bạn cần đăng nhập để bình luận