Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 20: Cũng không phải là phổ thông địa phương (length: 12249)

Dựa theo lời giải thích của Arnold, con cốt long gặp tối hôm qua sở dĩ không dám đến là bởi vì loại 'Hoàn cảnh điều chỉnh' này. Đối phương khi ở thế giới của mình thì rất cường hãn, hỏa lực bao trùm dày đặc cũng không bắt được con cốt long đó.
Nhưng một khi con cốt long đó đến Lung thành bên này thì lại là một tình huống khác. Roy lúc ấy cũng đã nói, bọn hắn trực tiếp đi qua thì chẳng khác nào tự nộp mạng, nhưng nếu cốt long đến đây, hỏa lực của bọn hắn lúc đó dù không cách nào tiêu diệt được con cốt long, nhưng ngăn chặn đối phương thì lại có thể.
Thương vong có thể xem nhẹ, trọng điểm là ngăn chặn.
Chỉ cần kéo chân con cốt long đó lại, không cho thứ đó trở về, viện trợ kế tiếp của Lung thành chạy tới, sẽ trực tiếp dạy cho con cốt long đó cách làm người.
Đáng tiếc con cốt long đó từ đầu đến cuối đều không có tới.
"Tồn tại rất mạnh tiến vào dị tượng, sau khi tiếp xúc đến một thế giới khác có khả năng sẽ trở nên rất yếu, còn tồn tại rất yếu cũng có thể vì vậy mà trở nên rất mạnh?"
"Cái này chỉ có thể coi là nói đúng một nửa." Arnold lắc đầu: "Tồn tại rất mạnh quả thực sẽ vì hoàn cảnh điều chỉnh mà 'biến yếu', nhưng tồn tại vốn yếu ớt thì cho dù có bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh điều chỉnh cũng sẽ không thay đổi đến mức rất mạnh."
"Người bình thường đi đến hoàn cảnh mới vẫn là người bình thường, mấu chốt vẫn là phải nhìn vào bản chất của cá thể tồn tại."
Được rồi, người bình thường đi đến thế giới khác cơ bản vẫn là người bình thường, vậy võ lâm cao thủ đi đến loại thế giới mà việc khống chế lực lượng tương đối thấp, đại khái sẽ là kiểu từ trình độ chỉ có thể dùng tay không đập vỡ gạch biến thành kiểu dùng bàn tay đánh ra mấy con rồng như thế?
Phương diện này Arnold cũng không nói rõ ràng, hắn thấy Trịnh Dật Trần vẫn là 'người ngoài' chưa từng có kinh nghiệm thật sự tiến vào dị tượng, sở dĩ nói những điều này vẫn là dựa trên những chuyện Trịnh Dật Trần đã trải qua tối hôm qua, có thể làm thợ săn không nhất định có thể đi vào dị tượng.
Arnold đã gặp những người lợi hại hơn hắn, muốn đi vào dị tượng cũng không dễ dàng như vậy, loại áp lực kia bỏ qua cả 'kháng tính', muốn đi vào chỉ có thể thông qua một số phương thức đặc biệt hoặc là đường tắt.
Cũng bởi vì ảnh hưởng của loại hoàn cảnh điều chỉnh này, dù cho có một số thế giới liên quan đến dị tượng phi thường tuyệt vời, bất luận là sinh hoạt hay nghỉ dưỡng gì đó, cảm giác trải nghiệm đều có thể tuyệt vời, nhưng đối với một số người mà nói thì không có khả năng cứ ở lại nơi đó mãi.
Không có nguyên nhân nào khác, ở trong thế giới như vậy, bọn hắn có thể hưởng thụ sinh hoạt, nhưng cái giá phải trả chính là trạng thái gần như vô địch ở thế giới của mình bị suy yếu, khả năng bị giết chết ở thế giới như thế là rất cao, thậm chí có khả năng sẽ bị dân bản địa dùng một cây thương cho xử lý.
Chuyện này nói ra thì vô lý y như Super Saiyan bị một thanh súng Laser xử lý vậy, nhưng mà việc này xác thực đã phát sinh.
"Arnold đại ca, ngươi đã tiến vào dị tượng rồi à? Cảm giác như thế nào?" Trịnh Dật Trần hỏi như vậy là vì nghĩ đến một ít đồ vật Arnold bày ra trước đó, những vật kia có phải một số là do Arnold thu hoạch từ thế giới khác không?
Thế giới này nói thế nào đây, dù sao Trịnh Dật Trần cảm thấy nó thật sự đặc biệt, giống như chuyện tiến vào giữa các thế giới khác biệt không phải là tuyệt mật gì cả, người bình thường có lẽ không rõ ràng, nhưng ở trong vòng tròn bên ngoài người bình thường, muốn tìm hiểu cũng không phải là chuyện khó khăn như vậy.
Sẽ không bị người ta xem như là bí mật gì đó phi thường đặc biệt mà che giấu gắt gao, chỉ cần người ở vòng tròn bên ngoài người bình thường bản thân tiếp xúc hoặc tự mình hiểu được một chút tin tức về sau, liền có thể đi tìm hiểu thêm một chút tin tức tương quan, điều kiện tiên quyết là có thể tìm được người dễ nói chuyện.
"Sau khi quen rồi thì không có quá nhiều cảm giác." Arnold lắc đầu, hắn chần chờ một lát sau tiếp tục nói: "Nếu như ngươi mong muốn hiểu thêm một bậc về phương diện này, có thể cùng nữ tu sĩ ở nơi này tâm sự nhiều hơn."
"Cái này cũng được sao?" Tuy nói ban đầu đã cảm thấy Hoàng Hôn giáo đường bên này không giống nhau, nhưng Arnold nói như vậy, điều đó đã triệt để xác nhận phỏng đoán của Trịnh Dật Trần.
"Đương nhiên có thể, chỉ cần xem các nữ tu sĩ có nguyện ý cùng ngươi trò chuyện về đề tài này hay không, bất quá trước khi làm như vậy, ta đề cử ngươi trước tiên nên tăng lên một ít thực lực, việc tăng cường thân thể khả năng sẽ có chút khó khăn, nhưng việc tăng lên kỹ xảo chiến đấu lại là thứ có thể phát huy tác dụng ở bất luận nơi nào."
Tăng lên kỹ xảo chiến đấu, nói đến cái này Trịnh Dật Trần liền muốn cùng Arnold học hai chiêu, nhưng Arnold lắc đầu, biểu thị phương thức chiến đấu của mình cũng không thích hợp với Trịnh Dật Trần. Hắn nhìn qua các loại súng ống Trịnh Dật Trần lựa chọn, biểu thị rằng những khẩu súng hắn chọn cũng không tệ, cực kỳ thích hợp với loại người có thân thể cường tráng như Trịnh Dật Trần.
Đồng thời hắn còn nhắc nhở thêm Trịnh Dật Trần, không cần bởi vì hiểu được nhiều tin tức như vậy liền thử chủ động tiến vào trung tâm dị tượng.
Hắn chỉ là sơ bộ hiểu được tình báo về phương diện này mà thôi, phía sau những dị tượng kia chưa hẳn đã an toàn, dù là không có thứ gì chạy ra, nhưng ở nơi khác cũng có khả năng có dân bản địa ngồi chờ sẵn, chỉ cần hắn đi qua, lập tức liền sẽ bị bắt giữ...
Xác suất xảy ra loại chuyện này không tính là quá cao, nhưng cũng không phải là không có. Chờ sau này thực lực cường đại hơn ngược lại có thể thử một chút, nhưng cũng phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn, sau khi xuyên qua dị tượng phải dùng tốc độ nhanh nhất rời đi trung tâm dị tượng. Có người có thể thích ứng được áp lực ở trung tâm dị tượng, nhưng thích ứng cũng không có nghĩa là áp lực không tồn tại.
Người có thể hoạt động ở cao nguyên chưa hẳn sẽ cảm thấy dễ chịu và đảm bảo bản thân đang phát huy 100% trạng thái, áp lực sinh ra bên trong dị tượng ảnh hưởng đến con người cũng là loại tình huống này.
Loại nhắc nhở này của Arnold khiến Trịnh Dật Trần ý thức được đối phương đã nhìn ra một chút tin tức, ví dụ như điểm Trịnh Dật Trần có thể đi vào trung tâm dị tượng.
Về phần lời nhắc nhở của Arnold liên quan tới áp lực, Trịnh Dật Trần suy nghĩ một chút, những thứ đó đối với mình ảnh hưởng hình như rất nhỏ?
Hắn thật sự đã cảm thụ qua áp lực, nhưng loại áp lực kia thật đúng là không phải cảm giác của phản ứng cao nguyên, tuy nói từ lúc hắn xuyên qua đến bây giờ chưa hề trải nghiệm qua cái gì gọi là phản ứng cao nguyên.
Cho nên khi tiếp xúc dị tượng, vấn đề áp lực đối với hắn ngược lại không phải là vấn đề gì cần để ý, điều cần để ý là phía bên kia của dị tượng có an toàn hay không, có phải vừa đi qua liền bị một đám tay dao tay búa mai phục sẵn trực tiếp bắt giữ hay không.
Không đúng, mình đã không cảm giác được bao nhiêu áp lực, hoàn toàn có thể liên tục nhảy qua lại mà. Đối với người khác mà nói, loại việc liên tục nhảy qua lại này chính là không ngừng gánh chịu áp lực sinh ra từ 'Hoàn cảnh điều chỉnh', tích lũy gánh nặng lớn lao, nhưng đối với hắn mà nói thì không tồn tại.
Như vậy vấn đề lớn nhất chính là làm sao mình mới có thể tìm được một dị tượng có thể tiếp xúc?
Lực lượng trị an của Lung thành vẫn rất mạnh mẽ, dù sao đám thợ săn đều sẽ cầm súng, người bình thường cũng có thể thông qua một số đường tắt để kiếm được súng ống, không nói trước là vi phạm pháp luật hay không, nhưng nếu là thông qua một số đường tắt đặc thù, vậy khẳng định là vi phạm.
Như thế, lực lượng trị an của Lung thành làm sao có thể kém được? Cộng thêm sự tồn tại của những dị tượng kia, lực lượng trị an nhận được sự ủng hộ tự nhiên sẽ nước lên thì thuyền lên.
Ở Lung thành, nơi nào xuất hiện dị tượng, nếu hắn không đuổi tới kịp trong vòng 20 phút, hiện trường tuyệt đối sẽ bị phong tỏa.
Còn có chuyện cùng các tiểu tỷ tỷ nữ tu sĩ ở Hoàng Hôn giáo đường trò chuyện một chút về chủ đề 'Thế giới khác', cái này muốn làm sao để trò chuyện đây? Arnold không phải kiểu người thích nói úp mở, nhưng cách giảng thuật của hắn về một số chuyện cũng không hoàn chỉnh như vậy. Hoàng Hôn giáo đường không giống nhau, như vậy thái độ của phía chính phủ Lung thành đối với nơi này lại là gì đâu?
Sau khi tăng thực lực lên, nữ tu sĩ ở đây có hay không sẽ chủ động tìm tới?
Arnold lấy ra một bộ bài có màu lót là màu vàng sẫm: "Đánh bài sao?"
"Có thể a." Trịnh Dật Trần gật đầu. Thế giới này cũng có bài, bất quá không giống với loại bài mà Trịnh Dật Trần hiểu rõ. Trước kia Trịnh Dật Trần cũng từng muốn làm ra một ít lá bài cùng mạt chược, nhưng lúc đó tuổi tác thân thể quá nhỏ nên vẫn chưa làm được cái này.
Hiện tại Arnold lấy ra một bộ lá bài, Trịnh Dật Trần liền có một chút ý nghĩ. Lá bài hắn lấy ra cũng không phải bài poker, mà là một loại bài đấu thú, có chút tương tự với bài poker. Trịnh Dật Trần trước kia chưa từng nghe nói qua, hẳn là do thợ săn Arnold từ thế giới khác mang về.
Sau khi Arnold giảng giải quy tắc cơ bản cho Trịnh Dật Trần, hắn liền đã hiểu. Lại nói, cái đồ chơi này mỗi người làm một bộ có phải hay không có thể chơi kiểu 'Ta hiệp, rút thẻ'?
"Ngươi rất có thiên phú." Chơi hai ván xong, Arnold nói với Trịnh Dật Trần. Bài đấu thú làm quen không tính là khó nhưng cũng không tính là dễ dàng.
"Ta trước kia cũng từng tiếp xúc qua trò chơi cờ bài, chờ lần sau gặp mặt ta để ngươi xem thứ ta hiểu rõ."
"Ta cực kỳ mong đợi. Đến lượt ngươi ra bài." Arnold nhẹ gật đầu.
Theo thời gian trôi qua, số người bên trong Hoàng Hôn giáo đường dần dần biến nhiều rồi lại bắt đầu biến ít. Trịnh Dật Trần cũng muốn rời khỏi nơi này. Thu hồi lá bài, Arnold lộ ra vẻ vẫn chưa thỏa mãn: "Chờ sau này ngươi tiếp xúc nhiều, lúc chúng ta đánh bài có thể thêm chút phần thưởng."
"Hôm nào gặp." Trịnh Dật Trần đem hết chỗ đồ ăn vặt trong túi lưu lại. Arnold mặc dù biểu thị phương thức chiến đấu của hắn không thích hợp cho người khác học tập, nhưng lúc đánh bài hắn cũng giảng thuật cho Trịnh Dật Trần không ít chuyện mà hắn đã trải qua.
Những câu chuyện đó đều xoay quanh Lung thành. Trịnh Dật Trần rất muốn nói mình muốn nghe về thế giới khác, nhưng lại cảm thấy như vậy cực kỳ không lễ phép.
Bất quá những câu chuyện Arnold giảng cũng làm cho Trịnh Dật Trần thu hoạch rất lớn. Trong những chuyện xưa đó nói tới rất nhiều tồn tại dị thường, Trịnh Dật Trần nếu có gặp phải cũng không đến mức đối với nó hoàn toàn không biết gì cả.
Súng ống các loại đồ vật này hắn trực tiếp gửi ở giáo đường bên này, đợi đến ngày mai đến đây rồi đi vùng ngoại thành tìm địa phương phù hợp luyện tay một chút.
Lúc trở về, tuyến đường sắt bị phong tỏa đã mở lại. Số lượng hành khách trên tàu điện ngầm vẫn rất nhiều, chuyện ngày hôm qua cũng không ảnh hưởng đến người bên trong Lung thành, hoặc có thể nói người Lung thành đối với chuyện này đều không cảm thấy kinh ngạc. Hắn một đường an toàn về tới chỗ mình ở.
Trịnh Dật Trần dùng những dụng cụ kia rèn luyện xong liền đi tắm rửa một cái. Lúc đi ngủ, hắn nghĩ tới giấc mộng ban ngày ở Hoàng Hôn giáo đường... Từ lúc đó đến bây giờ đã vượt qua sáu giờ, hẳn là không có chuyện gì đâu nhỉ?
Ngủ một giấc đến hừng đông ngày hôm sau, Trịnh Dật Trần như thường lệ nhìn chằm chằm vào mình trong gương, đưa tay sờ lên vùng da trước ngực mình, về mặt xúc giác có một loại cảm giác thô ráp rất nhỏ, tựa như là cảm giác da bắt đầu lột sau khi bị bỏng nắng.
Muốn tìm sinh vật dị thường mới lạ, loại cấp thấp như chuột lớn, không, phải nói là sinh vật dị thường cấp địa tâm đã không thể cải thiện dị thường của bản thân hắn, vẫn là cần tìm một chút 'món ngon'. Về phần ra tay đối với người, hắn chưa từng thử qua cũng không muốn thử một chút.
Dù sao năng lực dị thường của hắn biểu hiện ra thành hắc thương là hút máu, trong điều kiện khẩn cấp đâm người thì không sao, nhưng khi không có tình huống khẩn cấp loại đó, hắn vẫn còn có chút để ý. Huống hồ hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp được kẻ địch sở hữu dị thường.
Nếu là người bình thường, yên lành thì những người kia cũng sẽ không nhàn rỗi ăn no rửng mỡ tìm hắn để gây sự, Trịnh Dật Trần càng sẽ không vì khảo thí mà ra tay đối với người.
"Đi Dạ Yến quán bar trước..."
Quán bar ở khu dưới nội thành không có nhiều quy củ như vậy, là loại có thể tùy tiện kinh doanh hai mươi bốn giờ.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý..)
Bạn cần đăng nhập để bình luận