Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 20: Cũng không phải là phổ thông địa phương (length: 12249)

Theo như lời Arnold, việc con cốt long kia tối qua không dám đến là do 'Sự điều chỉnh môi trường', ở thế giới của nó thì nó rất mạnh, hỏa lực dồn dập cũng không hạ được nó.
Nhưng khi con cốt long đó đến Long Thành thì lại khác. Roy từng nói, bọn họ trực tiếp qua đó chẳng khác gì đi chịu chết. Còn cốt long đến thì hỏa lực của họ lúc đó tuy không diệt được nó nhưng cũng có thể cầm chân được nó.
Thương vong có thể bỏ qua, quan trọng là ngăn chặn.
Chỉ cần kéo được con cốt long đó lại, không cho nó quay về, đợi Long Thành có viện trợ tới thì con cốt long kia sẽ bị dạy cho một bài học.
Đáng tiếc, con cốt long đó rốt cuộc vẫn không đến.
"Một thực thể mạnh mẽ khi vào dị tượng, tiếp xúc với thế giới khác có thể trở nên rất yếu, còn thực thể yếu ớt cũng có thể vì vậy mà trở nên mạnh?"
"Cái này chỉ đúng một nửa thôi." Arnold lắc đầu: "Thực thể mạnh có thể 'yếu đi' do điều chỉnh môi trường nhưng thực thể yếu dù bị ảnh hưởng cũng không thể mạnh lên nhiều được."
"Người bình thường sang môi trường mới vẫn chỉ là người bình thường thôi, mấu chốt vẫn là xem bản chất của cá thể."
Được rồi, người bình thường sang thế giới khác cơ bản vẫn vậy, vậy cao thủ võ lâm mà sang thế giới có năng lực khống chế thấp thì sẽ biến thành kiểu tay đập gạch vỡ đầu thành tay đấm ra cả mấy con rồng à?
Arnold không nói rõ phần này, anh thấy Trịnh Dật Trần vẫn chưa thực sự trải qua dị tượng, là 'người ngoài' nên những điều này là để nhắc đến những gì Trịnh Dật Trần đã trải qua tối qua, làm thợ săn không có nghĩa là có thể vào dị tượng.
Arnold từng thấy người giỏi hơn mình, nhưng vào dị tượng cũng không dễ, áp lực đó không 'kháng' được. Muốn vào chỉ có thể thông qua cách đặc biệt hoặc đường tắt.
Do ảnh hưởng của điều chỉnh môi trường, dù có dị tượng liên quan tới thế giới tuyệt vời để sinh hoạt, nghỉ ngơi gì đó, trải nghiệm rất đã, thì với vài người cũng không thể ở đó mãi được.
Không có lý do gì khác, ở thế giới đó, họ có thể hưởng thụ cuộc sống nhưng cái giá là trạng thái gần như vô địch ở thế giới mình sẽ bị phế, rất có thể bị giết ở đó, thậm chí là bị dân bản địa dùng giáo xiên chết.
Chuyện đó như Super Saiyan bị súng laser hạ, phi lý nhưng lại có thật.
"Anh Arnold, anh từng vào dị tượng à? Cảm giác thế nào?" Trịnh Dật Trần hỏi vậy vì nhớ đến mấy thứ Arnold đã cho xem trước đây, chúng có vẻ được Arnold lấy từ thế giới khác về.
Thế giới này nói thế nào nhỉ, dù sao Trịnh Dật Trần cảm thấy nó đặc biệt. Chuyện vào thế giới khác có vẻ không quá bí mật, người thường có lẽ không biết, nhưng với người ngoài vòng người thường thì muốn tìm hiểu cũng không quá khó.
Không ai coi đó là bí mật gì đó để giữ kín, chỉ cần người ngoài vòng thường tiếp xúc hoặc tìm hiểu vài tin tức, thì có thể hiểu rõ thêm, với điều kiện tìm được người dễ nói chuyện.
"Quen rồi thì không còn cảm giác gì nhiều." Arnold lắc đầu, anh ngập ngừng rồi nói: "Nếu cậu muốn hiểu rõ hơn về chuyện này thì có thể nói chuyện với nữ tu sĩ ở đây."
"Cũng được sao?" Tuy ban đầu đã thấy giáo đường Hoàng Hôn này không bình thường nhưng Arnold nói vậy thì Trịnh Dật Trần đã chắc chắn suy đoán của mình.
"Đương nhiên, còn tùy nữ tu sĩ có muốn nói chuyện này với cậu không thôi. Mà trước khi làm vậy, tôi khuyên cậu nên tăng thêm thực lực, nâng cao thể chất hơi khó nhưng kỹ năng chiến đấu có thể phát huy ở bất cứ đâu."
Nói đến tăng kỹ năng chiến đấu, Trịnh Dật Trần muốn học Arnold vài chiêu, nhưng Arnold lắc đầu, nói cách chiến đấu của mình không hợp với Trịnh Dật Trần, anh nhìn Trịnh Dật Trần chọn súng thì bảo mấy loại súng đó cũng tốt, rất hợp với những người thể chất khỏe như Trịnh Dật Trần.
Đồng thời hắn còn đặc biệt nhắc nhở Trịnh Dật Trần, không cần vì hiểu được nhiều thông tin như vậy mà thử chủ động tiến vào trung tâm dị tượng.
Hắn chỉ mới hiểu sơ bộ về thông tin này, những dị tượng kia phía sau chưa chắc đã an toàn, dù không có gì chạy ra, nhưng rất có thể ở một nơi khác có dân bản địa đang chờ sẵn, chỉ cần hắn đi qua, lập tức sẽ bị bắt giữ...
Xác suất chuyện này không cao, nhưng không phải là không thể, đợi sau này thực lực mạnh mẽ hơn thì có thể thử, nhưng cũng phải chuẩn bị thật kỹ, sau khi xuyên qua dị tượng phải rời khỏi trung tâm dị tượng nhanh nhất có thể, có người có thể thích ứng áp lực của trung tâm dị tượng, nhưng thích ứng không có nghĩa là áp lực không còn tồn tại.
Người có thể hoạt động trên cao nguyên chưa chắc đã cảm thấy thoải mái và đảm bảo được trạng thái phát huy tối đa, ảnh hưởng của áp lực sinh ra trong dị tượng cũng tương tự.
Lời nhắc nhở của Arnold khiến Trịnh Dật Trần ý thức được đối phương đã nhìn ra một vài thông tin, ví dụ như việc Trịnh Dật Trần có thể vào trung tâm dị tượng.
Về phần Arnold nhắc đến áp lực, Trịnh Dật Trần suy nghĩ một chút, hình như ảnh hưởng đối với hắn rất nhỏ?
Hắn thật sự đã cảm nhận áp lực, nhưng loại áp lực đó không giống như cảm giác của phản ứng cao nguyên, tuy nói từ khi xuyên qua đến giờ hắn chưa từng trải nghiệm phản ứng cao nguyên.
Vì vậy khi tiếp xúc dị tượng, vấn đề áp lực đối với hắn không phải là điều cần để ý, mà điều cần để ý là liệu phía bên kia dị tượng có an toàn hay không, có phải vừa đi qua là bị một đám người mai phục sẵn vây bắt ngay không.
Không đúng, mình đã không cảm giác được bao nhiêu áp lực, hoàn toàn có thể lặp đi lặp lại ngang dọc a, đối với người khác việc lặp đi lặp lại ngang dọc là liên tục gánh chịu 'Điều chỉnh môi trường' sinh ra áp lực, tích lũy một lượng gánh vác lớn, nhưng đối với hắn lại không tồn tại.
Vậy vấn đề lớn nhất là làm sao tìm được một nơi có thể tiếp xúc dị tượng?
Lực lượng trị an ở Lung thành rất mạnh, dù sao thợ săn cũng có súng, người bình thường cũng có thể thông qua một vài đường tắt có được súng ống, chưa nói đến việc vi phạm hay không vi phạm pháp luật, nếu thông qua các đường tắt đặc biệt thì chắc chắn là phạm luật.
Với tình hình đó, sao lực lượng trị an của Lung thành lại kém được? Cộng thêm sự tồn tại của các dị tượng, lực lượng trị an được ủng hộ một cách tự nhiên.
Nơi nào ở Lung thành xuất hiện dị tượng, nếu trong vòng 20 phút mà hắn không đuổi tới nơi, thì hiện trường chắc chắn đã bị phong tỏa.
Còn phải trò chuyện với mấy tiểu tỷ tỷ nữ tu sĩ của Hoàng Hôn giáo đường về chủ đề "thế giới khác", làm sao để bắt chuyện đây, Arnold không hề lấp lửng đánh đố ai, nhưng cách hắn kể chuyện không được trọn vẹn, Hoàng Hôn giáo đường thì khác, vậy thái độ của chính phủ Lung thành đối với nơi này như thế nào?
Sau khi tăng thực lực thì nữ tu sĩ ở đây có chủ động tìm đến không?
Arnold lấy ra một bộ bài có mặt sau màu vàng kim sẫm: "Chơi bài không?"
"Được chứ." Trịnh Dật Trần gật đầu, thế giới này cũng có bài, có điều không giống với các loại bài mà Trịnh Dật Trần biết, trước kia Trịnh Dật Trần cũng từng muốn làm ra một vài bộ bài hoặc mạt chược, nhưng lúc đó cơ thể còn quá nhỏ nên không có làm.
Bây giờ Arnold lấy ra một bộ bài, Trịnh Dật Trần lại nảy ra ý tưởng, bài mà hắn lấy ra không phải bài poker, mà là một loại bài đấu thú, có chút tương tự như bài poker, trước kia Trịnh Dật Trần chưa từng nghe qua, chắc là thợ săn Arnold kiếm được từ thế giới khác.
Sau khi Arnold giảng cho Trịnh Dật Trần luật cơ bản, hắn liền hiểu ngay, vậy không phải có thể làm mỗi người một bộ rồi chơi "Ta hiệp, rút thẻ" sao?
"Ngươi có thiên phú đó." Sau khi chơi hai ván, Arnold nói với Trịnh Dật Trần, bài đấu thú không quá khó để nắm bắt nhưng cũng không hề dễ.
"Trước kia ta cũng hay chơi mấy trò cờ bài, lần sau gặp mặt ta cho ngươi xem mấy thứ ta biết."
"Ta rất mong chờ đó, tới lượt ngươi ra bài." Arnold nhẹ gật đầu.
Thời gian trôi qua, người trong Hoàng Hôn giáo đường dần đông rồi lại dần vơi đi, Trịnh Dật Trần cũng định rời đi, thu lại lá bài, Arnold lộ vẻ chưa thỏa mãn: "Đợi sau này ngươi tiếp xúc nhiều, khi chúng ta đánh bài có thể thêm chút tiền thưởng."
"Hôm nào gặp." Trịnh Dật Trần để lại hết mấy đồ ăn vặt trong túi, Arnold dù nói rằng phương thức chiến đấu của hắn không phù hợp để người khác học theo, nhưng khi đánh bài hắn đã kể cho Trịnh Dật Trần nghe rất nhiều về những chuyện mình đã trải qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận