Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 05: Sớm mua sớm hưởng thụ (length: 8700)

Đầu chó George ở thế giới bên này rất hiếu kỳ, chỉ là bị đặt ở nơi này nên không có cách nào tìm hiểu thêm, mà nhìn hành vi của đầu chó George, đối phương là đang thừa cơ hội này ở đây "tuyển người", với người bình thường thì hứng thú không lớn, còn với những dạng tồn tại đặc biệt không phải người thì lại vô cùng chú ý.
Có lẽ là do những dạng tồn tại như vậy vốn đã mang một chút đặc tính bị động tự nhiên?
Không nói đâu xa, ngay trước mắt, đầu chó George mặc đồng phục cảnh sát của thế giới này, về khả năng ngửi cũng không thua kém chó bình thường.
Thế nên vẫn là chuồn thôi, đợi về Lung Thành lấy được giấy phép đã, rồi tiện thể tiếp xúc với dị thường làm một tay săn sương mù nghiệp dư, hắn không tin trong sương mù khi dị tượng xuất hiện thì lại có kiểu tình huống này, vừa đến đã bị còng.
"Muốn đi hả? Vậy thì nhanh lên đi." Đầu chó George nói thẳng, hắn giữ lại chủ yếu là những người có đặc tính dị hóa, chứ không phải kiểu như Trịnh Dật Trần. Những người dị hóa trong thế giới này rất nổi tiếng trong nhiều ngành nghề, ví dụ người có vảy cá xử lý công việc liên quan đến biển cả cực kỳ tốt.
Còn về nhân loại như Trịnh Dật Trần… Cũng không phải là không thể giữ, chủ yếu là vì nhân loại nhiều quá.
Thêm một người cũng chẳng nhiều, mà bớt một người cũng chẳng ít.
Thế là Trịnh Dật Trần được đưa đến chỗ lúc trước, những đồ bị mất cũng được trả lại: "Đường về không có vấn đề gì, nhưng nếu quá nửa tiếng mà không quay lại là vi phạm quy tắc."
Đầu chó George nhắc nhở Trịnh Dật Trần, Trịnh Dật Trần trực tiếp đi vào trong sương mù, nhìn quanh, vận may của hắn lần này không tốt, chỗ này không phải là môi trường quen thuộc, mà là một nơi không khí cực kỳ ẩm ướt, trong sương mù còn thấy vài bóng dáng di động.
Gần đó có vài "người" ngã xuống không dậy được, trên người đều mọc vảy, trong môi trường này, Trịnh Dật Trần cảm nhận rõ ràng "cảm giác cơ thể" của mình lại biến đổi, nếu trước đó ở thế giới đầu chó cảm thấy cơ thể năng động bất thường, thì ở đây lại cảm giác môi trường "sống động".
Hắn thậm chí có thể mơ hồ cảm thấy "hơi nước" trong môi trường này không giống cảm giác ẩm ướt bình thường.
"" Không hề dừng lại, Trịnh Dật Trần lui ra khỏi nơi này, tuy có ý định tiếp tục thăm dò, nhưng trước mắt vẫn là nên về thế giới mà hắn đã sống lâu sau khi xuyên không đã.
"Hả? Đi nhầm đường à?" Đầu chó George nhìn Trịnh Dật Trần quay lại, hơi nhíu mày nói.
"Ta hơi tò mò, đã các ngươi muốn chiêu người, sao không trực tiếp qua đó mà chiêu?"
"Như vậy vô ích thôi." Đầu chó George dứt khoát nói: "Không thể chủ động đi qua vết nứt được, khả năng thích ứng quá kém."
"Ra là vậy." Trịnh Dật Trần lại chạy vào trong sương mù, đầu chó George nhìn theo bóng lưng của Trịnh Dật Trần, mặt chó lộ ra một chút suy tư, những người khác có thể đi xuyên qua vết nứt trong một thời gian ngắn mà lặp đi lặp lại nhảy ngang một lần sẽ nhanh mệt mỏi, loại mệt mỏi này chủ yếu là do áp lực vết nứt gây ra.
Trịnh Dật Trần lại có vẻ không hề mệt mỏi, là do khả năng thích ứng quá tốt hay là giấu nghề?
Đầu chó George không đợi Trịnh Dật Trần lần nữa trở về.
Lần thứ hai trở về Lung Thành, Trịnh Dật Trần có chút cảm xúc lẫn lộn, ở bên đầu chó George thì vết nứt xuất hiện chỗ có sương mù, còn ở Lung Thành lại nổi tiếng là nơi có sương mù quanh năm, liệu loại sương mù này và sương mù bao trùm vết nứt có gì đó tương đồng không?
Những điều này Trịnh Dật Trần không rõ, nhưng hắn biết Lung Thành chắc chắn là một nơi có nhiều "vết nứt".
Về đến nơi, Trịnh Dật Trần trước tiên tìm chỗ ẩn nấp, đến khi bị nhân viên trật tự phong tỏa hiện trường "tìm ra" và xua đuổi, thái độ của nhân viên trật tự với Trịnh Dật Trần tương đối thiếu kiên nhẫn, sau khi phong tỏa hiện trường, những người săn sương mù nghiệp dư bắt đầu chơi trò trốn tìm.
Đến giờ vẫn chưa tìm thấy hết, không chỉ vậy, họ còn phải cứu viện một số người ngất xỉu gần sương mù dị tượng, thanh lý những sinh vật dị thường sống động gần đó. Còn những sinh vật dị thường đó, còn những người ngất xỉu đó, sau này sẽ có một đống giấy tờ cứu viện chờ bọn họ.
Mà với những người tỉnh dậy thì xua đuổi là chủ yếu, tịch thu thiết bị của họ thì không đến mức, dị tượng trong sương mù Lung Thành không phải là bí mật gì, chỉ cần quản lý tốt mảng trực tuyến là được rồi, huống chi, nhờ sự tồn tại của những người săn sương mù nghiệp dư này, việc nghiên cứu dị tượng ở địa phương cũng có không ít tiến triển đột phá.
Quay chụp nhiều người thì chắc chắn có người sẽ quay được những cảnh khó mà quay được.
Lừa phỉnh qua được, Trịnh Dật Trần thở phào nhẹ nhõm, thu điện thoại của mình lại.
Quán bar Dạ Yến.
Phục vụ rượu nhìn Trịnh Dật Trần vừa đến, hơi nhíu mày: "Ngươi không mang theo gà mà mang theo mấy con chuột lớn à?"
"Chuột lớn thì sao? Chuột lớn cũng là dị biến đấy thôi." Trịnh Dật Trần khẽ lắc chiếc túi trong tay.
"Được thôi, đi theo ta." Ánh mắt của phục vụ rượu từ túi chuyển sang chỗ khác, chuột lớn Trịnh Dật Trần mang tới lúc đầu đã được làm sạch rồi, nên cũng không tỏa ra mùi gì lạ, chút phép lịch sự này vẫn tốt.
Hắn dẫn Trịnh Dật Trần vào phía sau quán bar, đeo bao tay kiểm tra lại lũ chuột lớn, phục vụ rượu có chút kinh ngạc: "Thủ pháp không tệ nha, toàn là một chiêu mất mạng."
Mỗi vết thương trí mạng của lũ chuột đều là xuyên thủng đầu, không phải do súng đạn gây ra, mà giống như thương tạo thành. Chuột lớn tốc độ di chuyển cũng không chậm, có thể chính xác xuyên thủng đầu của chúng, nếu thực sự là do Trịnh Dật Trần làm thì anh ta phải thừa nhận đã đánh giá thấp cậu trai trẻ này rồi.
Xác nhận không có vấn đề, phục vụ rượu liền lấy ra tấm ảnh đã chụp lúc trước, in ra một giấy phép, đóng dấu lên đó, ép nhựa rồi giao cho Trịnh Dật Trần: "Từ hôm nay trở đi ngươi đã là một 'Thợ săn' rồi, chúc ngươi có thể đi lâu dài trên con đường này."
Đi không lâu đều sẽ chết thôi.
Thủ tục lấy giấy phép cũng không phức tạp, thế giới này là thời đại internet rồi, làm một cái giấy phép thì có bao nhiêu phiền phức chứ?
Trịnh Dật Trần lấy điện thoại di động ra: "Bên ta còn một đoạn phim quay cận cảnh về dị tượng, bên này có thu mua không?"
"Hửm? Hôm qua có dị tượng sao? Giá cụ thể phải xem ngươi quay được bao nhiêu tin tức hữu ích." Phục vụ rượu lấy ra một tờ đơn, trên đó ghi chú giá thu mua các video quay lại về dị tượng, giá từ hai mươi tệ đến hai triệu tệ, cuối cùng có giá trị bao nhiêu còn phải xem đã quay được cái gì ở gần dị tượng, hình ảnh rõ ràng ra sao các loại.
Trịnh Dật Trần lấy ra một đoạn video, trong đó có một đoạn quá trình đầu chó George từ trong sương mù đi ra, hắn dùng điện thoại quay nên chất lượng không được rõ như quay bằng dụng cụ chuyên nghiệp, nhưng mà một người đầu chó lớn như vậy…
"Vận may của ngươi tốt đấy, video như thế giá thu mua thông thường là năm mươi ngàn tệ trở lên." Phục vụ rượu không hỏi đoạn video sau đó ở đâu, mà nói thẳng giá: "Ngươi có thể tìm mấy viện nghiên cứu khác mà bán, bên ta không chủ yếu thu mua loại video này, đại diện thu mua bên ta sẽ rút 5% phí môi giới, có thể ngươi sẽ thấy hơi cao, nhưng mặt này thì tuyệt đối uy tín."
"Thoải mái thế à? Có thể nói rõ chi tiết được không?" Chỉ là quay được hình ảnh đầu chó George, đã có giá thu mua từ mức đó rồi à? Thế thì mấy cái máy quay chuyên nghiệp chẳng phải là sẽ bay lên tận trời à?
Phục vụ rượu mỉm cười, ném đôi găng tay vừa nãy xuống thùng rác: "Muốn biết rõ chi tiết hơn thì phải trả tiền mà mua, giá từ năm nghìn đến năm trăm ngàn không cố định."
"Đương nhiên rồi, ngươi cũng có thể tự mình đi tìm hiểu, mua thông tin thì phải là mua càng sớm thì càng được hưởng."
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận