Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 116: Đó là ban đầu giai đoạn (length: 11775)

Tìm đến Trịnh Dật Trần cũng không lãng phí quá nhiều thời gian, Giang Phục Hưng nhìn sinh vật bị gác trên một cái giá này, nhìn từ xương cốt thì đây cũng là tinh tinh à? Dù sao cũng không phải người. Da của con đại tinh tinh đã bị lột xuống, chỗ thịt trên thân cũng bị loại bỏ sạch sẽ, chỉ là những khối thịt bị loại bỏ xuống trông như gỗ mục vậy, hoàn toàn không giống huyết nhục bình thường. Trịnh Dật Trần trước đó mặc áo da giờ cũng đã đổi sang một bộ quần áo thoải mái hết sức phổ thông, lúc người của **nàng** tìm tới Trịnh Dật Trần, người này dường như còn đang thưởng thức tác phẩm của mình, khiến cho đám thủ hạ của **nàng** nhìn mà trong lòng cứ co rúm lại. "Nơi này giao cho các **ngươi**." Trịnh Dật Trần thu tấm da đại tinh tinh lại, **hắn** cũng lấy bộ xương khung từ trên giá xuống, tháo rời tứ chi rồi đóng gói toàn bộ vào trong tấm da đại tinh tinh. "**Ta** có thể tìm hiểu một chút chuyện gì đã xảy ra ở đây không?" Giang Phục Hưng thấy Trịnh Dật Trần muốn đi, **nàng** chần chờ một thoáng rồi lập tức hỏi tới, chuyện về dị tượng thì người khác biết thực sự quá ít, mà người này lại tên là Trường Thanh. "Sinh vật dị tượng mang đến dị tượng, đồ vật bên trong không chạy ra được, **ta** giải quyết hết sinh vật dị tượng ở đây thì dị tượng sẽ biến mất, dị tượng không di chuyển khác với loại này, loại dị tượng đó an toàn hơn, lúc khảo sát nhớ kỹ buộc một sợi dây thừng vào người là được rồi."
Trịnh Dật Trần hơi mất kiên nhẫn nói, sau đó khoát tay áo: "Còn nữa, dị tượng không di chuyển sau khi xuất hiện thì lúc nào cũng có thể biến mất, **ta** phải đi đây, tài nguyên ở đây các **ngươi** có thể tự xử lý."
". . ." Nhìn Trịnh Dật Trần rời đi vô cùng dứt khoát, Giang Phục Hưng nhất thời không tìm được lý do gì để ngăn cản Trịnh Dật Trần. "Đội trưởng, **hắn** đi rồi, còn mang đi một ít xăng." Không bao lâu sau, một tên thủ hạ báo cáo tung tích của Trịnh Dật Trần cho Giang Phục Hưng, Giang Phục Hưng khẽ gật đầu, nhìn hoàn cảnh xung quanh, trong mắt lóe lên vẻ sốt ruột mãnh liệt. Quần áo, thiết bị điện tử, chăn đệm và cả những đồ vật khác từ trước tận thế, mặc dù rất nhiều thứ đã bị phá hủy, nhưng những thứ còn sót lại kia cũng là nguồn tài nguyên cực kỳ lớn, chỉ cần tiêu hóa hết chỗ tài nguyên này, trình độ phát triển điểm tập hợp của bọn họ tuyệt đối không chỉ là tăng lên một bậc. "Mặc kệ **hắn**, tranh thủ thời gian gọi người tới đây vơ vét tài nguyên, đúng rồi, bảo bọn họ mang thêm nhiều vũ khí, sau này chúng ta sẽ khai chiến với đám kẻ cướp bóc!" Giang Phục Hưng căn bản không để ý chuyện Trịnh Dật Trần lấy xăng đi, chút tài nguyên đó sao có thể so sánh với khu vực mà dị tượng này để lại được chứ? Cho dù Trịnh Dật Trần muốn thứ khác thì **nàng** cũng không để tâm, đáng tiếc đối phương dường như không có ý định nghỉ ngơi ở đây, nếu vậy **nàng** còn định thử xem có thể cùng đối phương có sự phát triển ngoài dự kiến hay không... Dù Trịnh Dật Trần không rõ lai lịch, nhưng thực lực mà đối phương thể hiện ra cùng với thông tin biết được, không có ngoại lệ, đều là những thứ mà phía **nàng**, không, mà điểm tập hợp có liên quan đến **nàng** vô cùng thiếu thốn. Trịnh Dật Trần tiết lộ không nhiều thông tin, nhưng **nàng** đã ghi nhớ kỹ, dị tượng biết di chuyển rất nguy hiểm, nhưng sinh vật dị tượng bên trong không chạy ra được, sinh vật dị tượng chết thì dị tượng biết di động đó sẽ biến mất, dị tượng không di chuyển thì an toàn hơn, nhưng lại có khả năng biến mất bất cứ lúc nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận