Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 16: Nó tới liền không nhất định (length: 11609)

Việc vừa nhận được giấy phép không lâu đã đổi lấy cơ hội gia nhập vào một tổ chức nhà nước, vậy thì nên lựa chọn thế nào? Nếu như hắn chưa từng hoàn toàn tiếp xúc qua một thế giới khác thông qua dị tượng, thì có lẽ hắn sẽ nghiêm túc cân nhắc, vì công việc ở trong tổ chức nhà nước có vẻ dễ dàng hơn.
Tần suất dị tượng xuất hiện ở Lung Thành không hề thấp, có một số chuyện Roy không nói nhiều, nhưng có thể thấy, từ dị tượng sẽ có một số 'thứ' chạy ra, đó là những thứ từ thế giới khác tới, và không phải tất cả đều dễ nói chuyện như con chó George.
Có những thứ còn mang theo địch ý mãnh liệt, điều này nghĩa là tần suất hắn tiếp xúc với dị thường sẽ không hề thấp, cuộc sống cứ thế cũng không tệ.
Nhưng tất cả những điều này chỉ là giả định khi không hiểu rõ mọi chuyện. Giờ đây hắn đã biết, ý nghĩ của hắn đã khác đi, nói cách khác chỉ là hơi có chút tự mãn, có những khát vọng cao hơn.
"Ta biết, nhưng ngươi có ý tưởng vẫn có thể cứ thế mà làm." Roy không bận tâm đến sự cự tuyệt của Trịnh Dật Trần. Hắn đã gặp quá nhiều thợ săn mới vào nghề, những người chọn con đường này, ít nhiều đều có ý nghĩ riêng của họ.
Có người có thể tiếp tục, có người không đi nổi mà chấp nhận cú đánh của thực tế rồi sau đó gia nhập cục đối sách. Cục đối sách không phải muốn ai cũng được, giấy phép thợ săn chỉ cần có khả năng giải quyết sinh vật dị thường, đồng thời có tích lũy tương ứng là có thể nhận được.
Chỉ cần có năng lực, ai cũng có thể có được giấy phép thợ săn, những người có tiền án cũng có thể, nhưng khi nhận được giấy phép sẽ bị nhân viên chấp pháp tìm tới nói chuyện cho rõ ràng…
Còn cục đối sách thì ngoài việc có năng lực, lý lịch cá nhân cũng phải sạch sẽ. Người của cục đối sách ngày thường cũng làm những việc giống cảnh sát, nên có yêu cầu này.
"Được." Trịnh Dật Trần liếc nhìn bốn con chuột lớn xung quanh, cần câu cá trong tay liên tục đâm tới, mỗi nhát đều giết chết một con chuột lớn, Roy không khỏi lộ vẻ kỳ quái.
Lúc đầu còn tưởng Trịnh Dật Trần là cao thủ, nhưng sau khi lũ chuột bị dọn sạch, hắn dần phát hiện, Trịnh Dật Trần chỉ là rất chính xác trong việc đâm, còn những khía cạnh khác đều rất bình thường.
À, tố chất cơ thể cũng rất xuất sắc, dù sao liên tục bộc phát mấy chục lần mà xem ra không hề thở dốc, đó là một thợ săn dã lộ thiếu kinh nghiệm, nhưng không thể không nói, Trịnh Dật Trần đã chọn một cách tấn công riêng rất chính xác.
Thiếu kinh nghiệm cũng không sao, chỉ cần thành thạo một kiểu tấn công tới mức độ nhất định, thì cơ sở có thể được bù đắp.
Chỉ cần hắn ra tay rất nhanh, một kích có thể làm trọng thương hoặc thậm chí giết chết kẻ địch, thì những yếu điểm khác cũng sẽ không bị lộ ra. Kẻ địch sẽ không sống sót để quan sát hay xem xét Trịnh Dật Trần bằng con mắt của người quan sát. Đương nhiên, kiểu kỹ xảo chuyên biệt này cũng dễ bị đối phó…
"Còn có con nào lợi hại hơn không? Ta muốn thử xem?"
"...Không, ngươi cứ thủ ở đây." Roy nhìn Trịnh Dật Trần bằng ánh mắt không đồng ý. Trịnh Dật Trần, một người thiếu kinh nghiệm các mặt, ngoại trừ tố chất cơ thể và những cú đâm nhanh và chính xác thì chẳng còn gì hơn, chỉ thích hợp thủ điểm.
Những con chuột lớn đó chui ra từ miệng cống thoát nước, Trịnh Dật Trần thủ ở đây, đâm một nhát chết một con, đi nơi khác làm gì chứ?
Khu vực sâu hơn không phù hợp với thợ săn mới vào nghề.
"Có tiền thưởng không?"
"Đương nhiên là có, còn có chút thứ khác." Roy dặn dò vài câu rồi rời đi. Ở đây ngoài Trịnh Dật Trần ra còn có những thành viên khác của cục đối sách, Trịnh Dật Trần chỉ cần phụ trách đánh chết chính xác bất cứ con chuột lớn nào chạy ra là được.
Những con nào không kịp xử lý sẽ bị nhân viên cảnh sát khác giết chết. Sau khi dọn dẹp đợt bạo động ban đầu thì số lượng chuột lớn còn lại không còn nhiều nữa, chúng chỉ lợi dụng khi người khác sơ hở một chút mà đột nhiên xông ra, nhưng tốc độ phản ứng của Trịnh Dật Trần đủ nhanh để đối phó với chúng.
Trịnh Dật Trần bị bỏ lại một mình đâm chết một con chuột lớn xông tới rồi ném sang một bên, trong lòng hơi thất vọng. Hắn muốn đối phó với những sinh vật dị thường lớn hơn, chuột thế này quá yếu, lại còn có người ở đây nên hắn không thể trực tiếp rút khô máu chúng.
Cùng lắm thì cũng chỉ rút đi được một phần năm máu, cảm giác như ăn quà vặt mới được một miếng đã phải bỏ đi, tuy quà vặt chẳng có bao nhiêu dinh dưỡng nhưng phí quá.
Trịnh Dật Trần mong ngóng nhìn về phía dị tượng, trong lòng hết sức rối bời. Hắn hiện giờ rất muốn lén đi xem, xem xem dị tượng này có thật sự liên quan đến một thế giới nào đó không, nếu có thì thế giới đó sẽ như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận