Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 1002: Công việc quan trọng trứng rồng (length: 11305)

"Ngươi dạo này mê mẩn rèn sắt lắm à?" Giọng nói quen thuộc vang lên, Trịnh Dật Trần đang mồ hôi nhễ nhại trong sân dừng động tác, nhìn về phía nơi phát ra tiếng nói.
Tiểu thánh nữ Lillian chống nạnh, hơi ngẩng đầu nhìn Trịnh Dật Trần.
"Về rồi à, hai hôm trước còn nhớ ngươi đây." Trịnh Dật Trần cười, cây búa tín ngưỡng trong tay đập lên một khối kết tinh lực lượng tín ngưỡng.
Lillian ban đầu nở nụ cười vui vẻ, rồi lại hơi nghi hoặc nhìn cái búa trong tay Trịnh Dật Trần, còn cả thứ đang bị gõ.
Đó hẳn là một cây tiêu thương, ẩn chứa nhân tố tín ngưỡng mang tính chiến đấu.
"Ngươi chẳng phải có vũ khí dùng rồi sao?"
"Cái này à, coi như làm tạm một lần vũ khí thôi, dạo này thu thập lực lượng tín ngưỡng hơi nhiều, để không thì lãng phí, không bằng làm thành mấy thứ này."
Trịnh Dật Trần giải thích, nhanh chóng gõ xong vũ khí rồi nhét vào không gian bên trong: "Lần này chỉ có một mình ngươi về à?"
"Không, ngoài Nellivi ra thì tỷ tỷ Aifes cũng đi cùng, các nàng đang ở giáo đường Hoàng Hôn." Lillian lắc đầu.
Lần này bọn họ về hơi muộn, nhưng không phải gặp chuyện xấu, mà là phụ thần sắp xếp cho bọn họ một cuộc thí luyện đặc biệt.
Thông qua cuộc thí luyện này, lực lượng của họ được tăng cường hơn nữa, trong đó Aifes thiên phú tốt nhất, trở thành thánh nữ cảnh giới gần như thần nhất trong cuộc thí luyện lực lượng.
Vậy nên lần này tới Lung thành thế giới, Aifes cũng đi theo, dù bên này không cần chiến đấu, nhưng xét tới nhiều chuyện ở đây, có thêm một thánh nữ ánh sáng cũng tốt.
Dù sao trong nhà Trịnh Dật Trần có mấy con rồng rồi, số lượng thánh nữ cũng không thể ít được.
"Trong thời gian bọn ta rời đi, ở đây xảy ra chuyện gì à? Sao lại vắng vẻ đi nhiều vậy?" Lillian nhớ lại tình hình giáo đường Hoàng Hôn không khỏi có chút nghi hoặc.
Cô nhớ trước khi đi bên đó rất náo nhiệt, giờ tuy vẫn náo nhiệt, nhưng đa phần đều là người thường.
"Nơi này bị thế lực thôn phệ xâm lấn, sau đó dị tượng liên quan tới Lung thành thế giới cũng bị thế lực thôn phệ xâm lấn."
Lillian tặc lưỡi, bỗng nhiên có chút hối hận khi về, thoáng một cái đã bỏ qua bao nhiêu chuyện thế này: "Nghe tệ thật đấy."
"Trên thực tế thì thế lực thôn phệ xâm lấn nơi này mới là xui xẻo, xâm lấn đâu không xâm lấn, cứ phải đụng phải thế giới đang bị cân bằng, quá thảm." Trịnh Dật Trần có chút đồng tình nói.
Lillian càng tò mò, tiểu thánh nữ tạm thời gạt chuyện Trịnh Dật Trần thích rèn sắt ra sau đầu, hỏi Trịnh Dật Trần: "Đừng úp úp mở mở nữa, kể cụ thể xem nào."
"Còn có thể có tình huống gì nữa, thế lực thôn phệ vừa xâm lấn thì thế giới của chúng đã bị cân bằng, ngay sau đó các thế giới khác cũng bị ảnh hưởng theo.
Giờ mấy thế giới quan cứ dính chùm vào nhau, gỡ cũng không gỡ ra được, sau khi ta xử lý hết bọn thôn phệ rồi, hai thế giới kia liền bị bỏ trống.
Tọa độ của một thế giới bị một tổ chức lính đánh thuê Hoàng Hôn khác mua rồi, còn một cái thì bị các thế lực lớn chia nhau hết, tình hình xem như cũng ổn định rồi."
Trịnh Dật Trần kể rõ ngọn ngành, Lillian gật gật đầu nhỏ: "Có quay lại không? Ta muốn xem."
"Chờ chút." Trịnh Dật Trần bảo Lilith trong không gian bên trong lấy ra một bàn lưu trữ, đưa cho Lillian.
Tiểu thánh nữ chạy nhanh về phòng, chuẩn bị xem Trịnh Dật Trần 'biểu diễn'.
Về phần Nellivi và Aifes... ừm, không sao đâu, tỷ tỷ Aifes lần đầu tới đây, nhưng Nellivi không phải, các cô đi cùng nhau sẽ không lạc đường.
Trịnh Dật Trần lại rút ra một luồng lực lượng tín ngưỡng, bắt đầu rèn đúc lại từ đầu.
Cái cảm giác dùng loại lực lượng đặc thù này làm kim loại để gõ, so với gõ kim loại thông thường dễ chịu hơn nhiều.
Chỉ là búa của hắn còn chưa kịp vung lên, thì một giọng nói tùy tiện đã vang lên: "A ha ha ha, bạn tốt nhớ ta không?"
Trịnh Dật Trần thấy ngay một mái tóc đỏ rực, cái khuôn mặt kia... khỏi bàn đi.
Krakowska cười lớn bước tới chỗ Trịnh Dật Trần: "Ta tới rồi mà không chào đón à?"
"Ngươi có dư tích điểm mua vé tàu à?" Ánh mắt Trịnh Dật Trần khẽ lướt qua Krakowska, nhìn về phía sau cô, ngoài Nellivi ra thì còn một thánh nữ dáng người thành thục như trái đào mật.
Cũng mang họ Aifes với tiểu thánh nữ Lillian, dù Nellivi đứng cạnh cô liền có vẻ dáng người bình thường hơn, nhưng hai người đứng cạnh nhau vẫn hơn nhìn một con rồng đực.
"Sao lại không? Giờ ta là lính đánh thuê Hoàng Hôn duy nhất của long tộc đấy."
"Chỉnh lại chút, duy hai."
Trịnh Dật Trần nói xong liếc nhìn những quả trứng rồng đang phơi nắng cách đó không xa: "Về sau có lẽ sẽ có thêm nhiều dong binh Hoàng Hôn thuộc tộc rồng."
"Tasia Philo luôn hành động cùng ngươi, bản chất không giống nhau." Krakowska lớn tiếng phản bác.
Thấy những quả trứng rồng đang phơi nắng kia, hai mắt hắn sáng lên liền lập tức tiến đến: "Nói đến gần đây ta cũng muốn một lần nữa nhận một quả trứng rồng.
Dù sao ta cũng là dong binh Hoàng Hôn thuộc tộc rồng duy nhất hiện tại, phải có một sự kế thừa chính thống mới được, đem những kinh nghiệm quý báu của ta truyền lại."
Nói đến đây, Krakowska cau mặt lại: "Ta đã tổng kết những kinh nghiệm đó thành một quyển sách rồi, kết quả các trưởng lão lại cự tuyệt việc khắc những kiến thức này vào ký ức truyền thừa!"
Trịnh Dật Trần cảm thấy các trưởng lão tộc Rồng kia làm đúng lắm.
Định chạm vào trứng rồng hồng long, bị một chân đạp bay ra ngoài.
Ở bên Trịnh Dật Trần luôn tỏ ra cực kỳ ôn nhu hiền lành, còn nhiều lần đưa ra yêu cầu không đứng đắn với hắn, lục long khi đối mặt Krakowska thì giống như cọp cái bình thường.
"Tránh xa mấy đứa nhỏ này ra!"
"A... Làm gì vậy, bán thần không tầm thường nha, bán thần... Hừ ~" bị đạp bay, Krakowska có chút buồn bực hừ hai tiếng, thực lực gần đây của hắn đã phát triển rất nhanh.
Còn chạm tới ngưỡng cửa bán thần, sở dĩ có thời gian đến đây là vì gần đây hắn không cần thực hiện bất kỳ nhiệm vụ dong binh Hoàng Hôn nào, chỉ muốn lắng đọng lại tăng cường sức mạnh, có thể bước vào cảnh giới bán thần là được.
Tộc Rồng đã đầu tư rất nhiều tài nguyên vào hắn, nếu không bước vào cảnh giới bán thần, thì tiếp theo sẽ có quả đắng cho hắn ăn.
Một đám lớn bán thần tộc rồng đang xoa xoa nắm đấm theo dõi hắn kìa.
Đám bán thần tộc rồng kia đang định tìm một tộc rồng phù hợp qua khảo nghiệm để giải thích rõ hơn về kỹ năng chân long, đó là một cách đặc biệt có thể khiến tộc rồng không tăng ma lực, mà trực tiếp thành thần về nhục thân, tất nhiên, kết hợp với ma lực thì hiệu quả càng tốt.
Giải thích kỹ càng về chân long xem như một con đường mới mở, đặc biệt đối với những tộc rồng có thiên phú không tốt lắm mà nói.
Mà hắn hiện tại lại là người được tộc rồng chú ý bồi dưỡng trọng điểm, giải thích kỹ càng về chân long đã được cải tiến tốt đương nhiên sẽ dùng trên người hắn.
Krakowska coi lần đi ra ngoài này như là khoảng thời gian cuối cùng để thư giãn, cho dù có bước vào cảnh giới bán thần trở về, kết quả cũng sẽ không có thay đổi lớn.
Vẫn cứ bị thao luyện một cách hung hăng, khác biệt chỉ ở chỗ khi mang theo sức mạnh bán thần sau khi trở về, có thể sẽ bị đánh ít hơn chút, mấy lão bán thần có uy tín lâu năm trong tộc rồng, bao gồm tộc trưởng ra tay sẽ nhẹ nhàng hơn.
Còn khi ra ngoài là như thế nào thì khi trở về vẫn vậy, vậy thì tạm thời gạt chuyện long quyền qua một bên đi, hắn nhất định sẽ bị một đám lão bán thần treo lên đánh.
"Tiểu quỷ, ngươi muốn thế nào?" Syfreya hơi nhe răng, đôi mắt đã lộ rõ đặc điểm long hóa hơn.
Krakowska hơi rụt cổ lại.
"Xin lỗi." Hắn dứt khoát nhận thua, cái này không có gì phải làm mất mặt rồng, bàn về vai vế, Syfreya lớn hơn hắn.
Nói như vậy, hồi nhỏ, Syfreya đã từng chăm sóc hắn, tuy sự chăm sóc đó tương đương với việc giáo viên mầm non chăm sóc em bé.
Nhưng sự chăm sóc mà tộc rồng dành cho ấu long, không cùng cấp độ với trường mầm non.
Tuy nói bây giờ đã lớn, khi đối mặt với Syfreya, cũng không đến mức sinh ra cảm giác như đối mặt với mẹ, nhưng Syfreya thực sự là trưởng bối, mối quan hệ còn gần gũi hơn so với những con rồng khác.
"Ta chỉ là muốn nhận nuôi một quả trứng rồng."
"Muốn nhận nuôi thì đến tổ rồng mà tìm, ở đây ngươi đừng hòng." Syfreya khoát tay, đuổi Krakowska đi.
Đám trứng rồng ở đây là do Long Thần chú ý, sau này mang về cũng sẽ do Long Thần sắp xếp.
Loại hình ấp trứng phần lớn thuộc dạng bồi dưỡng tập thể.
Chắc chắn sẽ không để Krakowska một mình nhận nuôi như vậy, dù hắn là dong binh Hoàng Hôn.
Huống chi hắn đã từng nhận nuôi trứng rồng rồi, tuy gặp phải một vài tình huống bất khả kháng, để lại bi kịch, nhưng đó cũng là một ghi chép không tốt lắm.
Bị đuổi đi, Krakowska có chút không cam tâm nói: "Ta chẳng qua là muốn đem kinh nghiệm dong binh Hoàng Hôn quý giá của mình truyền lại thôi mà."
"Ha ha, vậy ngươi đi tìm Long Thần mà nói đi." Syfreya căn bản vốn không thèm nghe chiêu trò này của Krakowska.
Nếu vẫn là lúc còn bé, gia hỏa này dựa vào vẻ ngoài bụ bẫm để bán manh, có lẽ còn có thể khiến nàng nói mấy lời mềm mỏng.
Hiện tại Krakowska trong mắt nàng không khác gì đồ bỏ đi lớn xác.
Hơi nhếch miệng, Krakowska tỏ ra có chút phiền muộn: "Ta rõ ràng chỉ muốn tìm lại cảm giác quá khứ, sao lại khó đến vậy?"
"Cảm giác quá khứ? Xem ra ngươi đã thoát khỏi bóng ma tâm lý lúc trước, chúc mừng nhé."
Trịnh Dật Trần mang theo nụ cười tươi tắn không chút dinh dưỡng, động tác trên tay vẫn không ngừng lại, như thể vô tình vung mạnh chiếc chùy máy móc.
Một luồng tín ngưỡng lực lượng trong quá trình rèn luyện nhanh chóng thành hình, biến thành một chiếc chiến chùy trông có vẻ hơi nặng nề.
Krakowska lắc đầu với Trịnh Dật Trần: "Lần này ta định nhận nuôi một con cự long giống đực, không nuôi con gái, nuôi con trai thì tốt hơn."
Chuyện trước kia dù cho đã nhận lời nguyền, ảnh hưởng đến ký ức, nhưng vẫn còn ấn tượng không thể nào quên, nên hắn coi như thật sự nhận nuôi trứng rồng.
Vậy sẽ không lựa chọn trứng rồng cái nữa.
Trịnh Dật Trần hơi sững sờ: "Theo quan niệm của long tộc các ngươi mà nói, đâu cần thiết phải như vậy?"
"Có cần, nhận nuôi trứng rồng cái, ta sẽ cảm thấy rất có lỗi với nàng." Krakowska có chút nặng nề nói.
Sau đó đổi chủ đề: "Ai, ta cũng chỉ là ý tưởng đột phát, còn chưa thật sự quyết định nhận nuôi trứng rồng đâu, cái búa này của ngươi trông được đấy, để ta chơi thử một chút?"
Nói xong hắn đưa tay ra nắm lấy, nhưng không nhấc lên được, tín ngưỡng lực lượng đôi khi rất nặng nề.
Hỏa long không tin tà lại cùng thứ này so tài cao thấp.
Trịnh Dật Trần nhân cơ hội đó nói chuyện với Aifes và các nàng.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận