Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 439: Có điều kiện cái kia liền xử lý mấy cái (length: 11662)

Trịnh Dật Trần rời khỏi phòng thí nghiệm của An Kha, đi đến một nơi khác để đặc biệt thăm An Kỳ, người vẫn đang "nằm viện" ở đây. Đại khái là cô đang ở lại nơi này để dưỡng thương, người phụ nữ này cắt tóc ngắn cũng thay đổi nhiều, hiện tại có chút cảm giác quen thuộc của chị gái nàng.
"Sao rồi?"
"Ách, có mấy lời ta cảm thấy vẫn là không nói thì tốt hơn."
An Kỳ muốn lườm Trịnh Dật Trần một cái: "Đến khi ngươi nói như vậy thì cũng đã rõ như ban ngày rồi."
"Được thôi, hiện tại ngươi với chị gái ngươi rất giống nhau."
"Ta biết ngay mà." An Kỳ liếc qua mái tóc đã dài quá vai của mình, trong khoảng thời gian này tóc và móng tay cô đều mọc rất nhanh, vấn đề mà Trịnh Dật Trần từng đối mặt nàng cũng gặp phải, chỉ là không khoa trương như Trịnh Dật Trần thôi.
Trong quá trình tu dưỡng, mỗi ngày nàng đều phải bồi bổ rất nhiều chất dinh dưỡng, những thứ từng khiến nàng phát điên, nhưng sau khi ăn uống rất nhiều vào, thì lại không khiến nàng béo lên, mà là từ khía cạnh khác cảm nhận được tác dụng của những chất dinh dưỡng đó.
Nàng đã nhận được lợi ích to lớn trong các thí nghiệm của An Kha, bây giờ cho dù nàng không cử động luyện tập thì vẫn có thể cảm nhận được cơ thể mình tràn đầy sức mạnh, vài ngày nữa thôi nàng có thể "xuất viện" nhưng tiếp theo sẽ là một loạt huấn luyện phục hồi chức năng, trước hết nàng phải giải quyết vấn đề sức mạnh tăng lên quá nhanh của mình.
Còn có một số vấn đề thích ứng khác, cùng với việc quan sát cánh tay trái sau này, dù sao đây cũng là kỹ thuật mới, tuy nói cánh tay được nuôi cấy dựa trên gen của chính nàng, hoàn toàn phù hợp với cánh tay của cô, nhưng vẫn cần theo dõi để xem có nguy cơ tiềm ẩn nào không.
Có vấn đề như vậy mà An Kha vẫn sử dụng loại kỹ thuật này. . . Vậy thì quá bình thường, nếu cô tứ tỷ bỏ lỡ cơ hội này mới thật là đầu óc có vấn đề, trình độ mà cô đạt được hiện tại có thể coi là rất kiềm chế rồi.
"Ta nhận được tin, thí nghiệm của ngươi thành công, hiện tại cảm thấy thế nào?" An Kỳ không tranh cãi thêm về ngoại hình của mình, khi tóc cô dài thì người khác sẽ cảm thấy cô càng giống An Lung Linh, mà nếu An Lung Linh để tóc ngắn, thì sẽ ngược lại.
Cô đã để tóc ngắn từ lâu, ấn tượng này đã ăn sâu vào tiềm thức của những người xung quanh.
"Cảm giác? Hiện tại thì không có gì đặc biệt, ta chỉ biết là cân nặng của mình lại tăng lên rõ rệt."
"À, chỉ cần dáng người không thay đổi là được rồi, ngoài bản thân ngươi ra thì không ai để ý chuyện này đâu." An Kha đánh giá Trịnh Dật Trần một chút, một người đàn ông còn quan tâm chuyện như thế này sao?
"Katrina đã nói chuyện này."
"Hừ, chuyện riêng tư thì không cần phải nói." An Kỳ hừ một tiếng, nàng ngập ngừng một lát rồi tiếp tục: "Nếu chuyện tinh túy sinh mệnh đã nghiên cứu thành công, thì tiếp theo ngươi có lẽ sẽ phải đối mặt với một vài chuyện."
"Thế nào? Người trong gia tộc của ngươi còn muốn ta hiến máu nữa à?" Trịnh Dật Trần hơi nhíu mày.
"Là ta mới đúng." An Kỳ gật đầu: "Lợi ích mà tinh túy sinh mệnh mang lại quá lớn, chẳng qua trước kia tinh túy sinh mệnh đều là của hài cốt cự thú, lại không phải là của người, nên tác hại tiềm ẩn rất lớn, bây giờ có được tinh túy sinh mệnh của người thì mọi chuyện lại khác."
"Nhưng ta rất mạnh mà." Trịnh Dật Trần nói vậy, nhưng lại cảm thấy mình nên tăng cường phòng ngự nơi mình ở, nếu như thiên khung chi luân không làm được, không đúng, có thể nghĩ cách chế tạo một phiên bản thấp hơn của thiên khung chi luân mà?
Chỉ có điều chuyện này phải đợi hệ điều hành được thanh lọc sạch sẽ rồi mới tính, không thì chẳng khác nào tự rước họa vào thân.
"Cũng bởi vì ngươi rất mạnh, cho nên mới đến lượt ta tìm ngươi." An Kỳ có chút bất đắc dĩ nói: "Nhưng người trong gia tộc cũng sẽ không quá ngu ngốc, biết đặc thù tính của đại hành giả, nên sẽ không làm quá đáng, mấu chốt là vấn đề giữ bí mật."
Đại hành giả sẽ thiếu tài nguyên sao? Đại hành giả mới vào nghề thì có thể, nhưng Trịnh Dật Trần hiện tại thì có thể thiếu sao? Thậm chí nếu hắn muốn thì chỉ cần đến những thế giới mà hắn từng tiếp xúc, dù đi đâu thì hắn cũng là thượng khách, ưu thế duy nhất của bọn họ chính là môi trường đặc biệt của Lung thành.
"Như vậy không tính là gì cả."
"Đối với ngươi thì không tính là gì cả, còn với ta thì đó là một chuyện nhất định phải hoàn thành, ta có thể sẽ bị ép cưới."
"Thảo!" Trịnh Dật Trần lập tức có chút cạn lời: "Thực tế đến thế sao?"
"Ngươi cho rằng sẽ như thế nào? Ta cũng không phải là gia chủ, có đôi khi có những việc không thể không đối mặt, nhưng may là ta có nhiều lựa chọn hơn trong những chuyện như vậy."
Nói đến đây, An Kha liền không khỏi nhìn Trịnh Dật Trần thêm vài lần: "Với lại người của ngươi cũng rất tốt."
Trước đây, khi những người trong gia tộc Hậu gia ra hiệu cho Trịnh Dật Trần, đó chỉ là một ám hiệu, thúc giục. Nhưng bây giờ, khi Trịnh Dật Trần có được sinh mệnh tinh túy, đó không còn là ám hiệu nữa. Áp lực không dồn vào Trịnh Dật Trần mà sẽ tập trung lên nàng.
Việc Trịnh Dật Trần có phải là đại hành giả hay không không còn quan trọng, mấu chốt là liệu sinh mệnh tinh túy mà Trịnh Dật Trần có được có thể di truyền hay không.
"Gia tộc các ngươi thật biết cách đùa đấy."
"Là ngươi hiểu quá ít về tình hình gia tộc." An Kỳ có chút cạn lời, rõ ràng Trịnh Dật Trần hiểu sai về sự phát triển của một số gia tộc. Kiểu phát triển này đôi khi không khác gì việc các nước đế vương kết thông gia, lợi ích chung mới là quan trọng hơn.
"Hiện tại lập trường của chúng ta đã khác rồi."
Giọng điệu An Kỳ hơi có chút buồn phiền. Trước đây nàng chỉ đang kiểm tra xem Trịnh Dật Trần có đủ giá trị hợp tác hay không, còn hiện tại, giá trị của Trịnh Dật Trần đã nâng lên, gia tộc nàng đang tìm cách ràng buộc hắn với gia tộc của mình.
Cho dù không phải là kiểu ràng buộc ép buộc, thì cũng phải tránh để Trịnh Dật Trần ngả về các gia tộc đối thủ hoặc các thế lực khác. Điều này đồng nghĩa với việc họ chỉ có thể dùng biện pháp mềm mỏng, những thủ đoạn cứng rắn chỉ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn.
Gia tộc An có thể phát triển đến ngày hôm nay, thì những người lãnh đạo cấp cao dù có ngốc đến đâu cũng không làm chuyện dại dột như thế. Nếu có người làm càn... đừng nói là nàng, những người khác trong gia tộc sẽ dùng vài thủ đoạn mạnh tay để những kẻ đó tỉnh ngộ.
Trịnh Dật Trần cười nói: "Vậy ta nên cảm thấy kiêu ngạo sao? Mà thôi, ngươi cũng không cần quá để ý chuyện này làm gì, dù sao chuyện mà An gia đang làm, ta cảm thấy chẳng có phương án gì cả."
Căn bản là An gia chẳng làm gì có lỗi với hắn, nên không có chuyện vì cuộc nói chuyện này mà sinh ra khúc mắc trong lòng.
"Không, đây là do chính ngươi tranh thủ được." An Kha lắc đầu. Đại hành giả sẽ bị Hoàng Hôn sắp đặt các nhiệm vụ bắt buộc, không làm tốt sẽ phải chết. Điều này đồng nghĩa với việc Trịnh Dật Trần luôn đi trên dây, có thể đến được ngày hôm nay là do bản lĩnh của chính hắn.
Ở phương diện này An Kỳ cực kỳ lý tính, nàng xem như là người nằm không hưởng lợi, vì đã gặp Trịnh Dật Trần trước, khi hắn còn trong giai đoạn trưởng thành sơ khai, nàng cung cấp một chút giúp đỡ, giống như mua cổ phiếu của một công ty vậy. Lúc đầu bỏ vào mấy ngàn hay mấy vạn tệ, có vẻ không nhiều, nhưng 20-30 năm sau khoản đầu tư này sẽ tăng lên gấp mấy trăm, thậm chí hàng ngàn lần.
Mà gia tộc An có đầy đủ điều kiện để nhẹ nhàng đầu tư nhiều hơn ở lĩnh vực này, chỉ là hiện tại rất khó để tăng cường tập trung, tốc độ phát triển của Trịnh Dật Trần thực sự quá nhanh. Vậy nên muốn tăng cường tập trung chỉ có thể bắt đầu từ những phương diện khác.
Nàng chuyển chủ đề: "Ngươi có muốn giúp Krakowska không?"
"Con hỏa long đó đã liên lạc với ngươi rồi à?"
"Đương nhiên rồi, hành động của nó không hề chậm, trước đây ta đã đánh giá thấp nó." An Kỳ tự tổng kết lại sai lầm của mình: "Đúng là lũ người sống mấy chục năm như chúng ta cảm thấy mình có thể khống chế một con rồng sống cả ngàn năm, ta sẽ cân nhắc lại việc này sau."
Hỏa long Krakowska muốn về nhà bằng cách gia nhập Hoàng Hôn dong binh, mà khi nó trở về sẽ mang theo nhiều thứ khác như bộ sưu tập của rồng lửa, kiến thức dị giới đầy đủ hơn, các tài nguyên dị giới các loại.
Các đoàn săn khi thu thập kiến thức dị giới chỉ có thể thu được một phần, vì thời gian có hạn nên chỉ có thể đến thế, còn con hỏa long kia đưa ra điều kiện là kiến thức dị giới hoàn chỉnh, dù kiến thức đó chỉ tương đương với kiến thức từ tiểu học đến hết trung học, và một phần đại học. Dù vậy thì kiến thức này cũng phải xem nó được đặt ở đâu.
"Vấn đề hiện tại là con rồng kia, nó không vào được địa bàn Hoàng Hôn." Đúng lúc đó, điện thoại của An Kỳ vang lên. Sau khi kết nối cuộc gọi, sắc mặt nàng lộ ra vẻ khó hiểu: "Được rồi, con rồng này lợi hại thật đấy, nó đã có một số thành quả rồi."
Nói xong, An Kỳ đưa điện thoại cho Trịnh Dật Trần xem. Trên đó hiện ra một tấm ảnh, liên quan đến hỏa long Krakowska. Chỉ là hiện tại hình thái con rồng đó đã có một chút thay đổi, dù vẫn còn rất lớn, nhưng tổng thể đã thiên về hình người.
Nó trông như một con bán long nhân đặc biệt.
"Vậy xem ra ta không cần phải đợi lâu quá rồi. Vừa vặn ta cũng cần một chút tri thức về 'Thần tính'."
"..." An Kỳ có chút cạn lời nhìn vẻ mặt hưng phấn của Trịnh Dật Trần, vẻ mặt này của hắn làm nàng nhớ đến cảm giác quen thuộc của An Kha, mỗi khi An Kha gặp được tài liệu khiến hắn hứng thú thì sẽ như vậy.
"Ngươi cứ như vậy là tốt nhất."
"Có cơ hội thì thử xử lý mấy tên thần có danh tiếng không tốt ở thế giới kia xem sao..."
"An Kỳ có chút ngây người nhìn Trịnh Dật Trần: "Ngươi nói cái này là đang đùa à?"
Đó là thần ở hoàn cảnh cao cấp đó.
"Đương nhiên không phải."
"...Ta hiểu rồi." An Kha khẽ gật đầu, không nói thêm gì, việc Trịnh Dật Trần nói ra chuyện này không nghi ngờ là muốn nhắn nhủ cho gia tộc phía sau lưng nàng tin tức này, điều này đủ sức đè xuống sự nôn nóng của một số người trong gia tộc.
Sau khi Trịnh Dật Trần rời đi, An Kha hỏi An Kỳ: "Có một số việc ngươi đã nói cho hắn?"
An Kỳ gật đầu: "Đã nói rồi."
An Kha nhìn bản tài liệu nghiên cứu trên tay, dựa vào khung cửa không ngẩng đầu lên tiếp tục nói: "Khả năng sinh ra đời sau giữa sinh vật có cấp độ sinh mệnh cao với sinh vật có cấp độ sinh mệnh thấp cực kỳ thấp, vì vậy ta rất tò mò về việc Bán thần trong thế giới hỏa long kia sinh ra như thế nào, ngươi thấy hạng mục này thế nào?"
An Kỳ suy nghĩ một lát rồi khẽ gật đầu: "Ta thấy rất ổn."
"Vậy là được rồi, ta cực kỳ thích cái cảm giác tài nguyên được dồn mạnh vào như thế này." An Kha hài lòng nói, hỏa long tuy là một thành viên trong đoàn săn, nhưng chuyện này không phải An Kỳ hoàn toàn quyết định được, chủ yếu đó là một con rồng chứ không phải một người.
Hơn nữa cho dù sắp xếp An Kỳ thì cũng không phải một mình nàng, mà sẽ còn mang theo người hợp tác bên cạnh tiến hành, một số lợi ích nàng tiêu hóa không được, người hợp tác quan trọng bên cạnh nàng có thể tiêu hóa.
An Kha thậm chí không cần xin phép, nàng có thể chắc chắn người trong gia tộc nhất định sẽ hứng thú với hạng mục này.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.).
Bạn cần đăng nhập để bình luận