Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 167: Tận thế võ hiệp (length: 11981)

"Đừng khách khí với ta, tùy tiện dùng." Trịnh Dật Trần để máu của mình ở đó, hắn dự đoán sau khi mấy vụ tập kích kia không xảy ra, mọi chuyện liền đơn giản hơn nhiều, thậm chí hắn còn có thêm thời gian làm chút chuyện khác, lấy máu cho ba cô bé này. Đó là thật sự loại đảm bảo no cho mỗi người. "..." Nhìn yêu hoa đang mãnh liệt thiêu đốt, cảm giác một ngọn núi bốc cháy là gì? Các nàng bây giờ liền thấy, một vài sinh vật nhiễu sóng gần đó cũng đều rơi vào trạng thái đờ đẫn, khiến Liễu Hồng Chiêu không khỏi nghĩ đến lời rắn thần nói với nàng. Sinh vật nhiễu sóng có thể khôi phục bình thường... Là thế này phải không? "Đừng ngẩn ra đó, tranh thủ thời gian luyện công." Giọng nói của Trịnh Dật Trần kéo suy nghĩ của ba cô bé lại. Liễu Hồng Chiêu nhìn máu trước mặt, khóe miệng không khỏi khẽ nhếch. Nàng đã nhận được Thần Ma chi huyết, nhưng máu Trịnh Dật Trần cho nàng vẫn có trợ giúp rất lớn, đồng thời chất lượng còn cao hơn trước, không phải vì ẩn chứa sinh nguyên, mà là chất lượng của bản thân máu. Nó không giống như Thần Ma chi huyết, nhưng chất lượng rất gần với Thần Ma chi huyết. Điều này khiến Lâm Dao Dao cùng Kỳ Tương Vân cũng có chút không chịu nổi, non nửa ngày thời gian, ngay cả một cục máu cỡ nắm đấm cũng chưa tiêu hóa hết. Hắn hiểu quá ít về bộ võ công Huyết Tu La này, thay vì chỉ huy mù quáng thì không bằng để các nàng tự trao đổi tâm đắc với nhau. Nhưng những con quái vật bị ảnh hưởng bởi yêu hoa kia lại không hề khôi phục, chỉ là khi tụ tập lại sẽ không gây ra dị tượng nữa, đồng thời những sợi tơ màu đỏ thô thuộc về yêu hoa trong cơ thể bọn chúng cũng đã khô héo. Những sinh vật nhiễu sóng này, theo sự tàn lụi của yêu hoa, đã mất đi đặc tính lây nhiễm do yêu hoa mang lại. Dù sao thế giới này cũng không vì yêu hoa tàn lụi mà khôi phục bình thường, sau này sự phát triển của thế giới này đại khái sẽ biến thành thế giới võ hiệp tận thế chăng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận