Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 68: Lấy tiền (length: 7593)

Trong trấn nhỏ, một tên tu sĩ của giáo hội khác giơ cao một cái đầu lâu, nói với cư dân trấn nhỏ: "Đây là đầu lâu của kỵ sĩ không đầu, bên trong chứa vong linh của kỵ sĩ không đầu, tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành thanh tẩy thần thánh đối với vong linh của kỵ sĩ không đầu!"
So với việc vây xem thanh tẩy đầu lâu kỵ sĩ không đầu, Katrina càng muốn gặp ba ba của nàng hơn, còn Trịnh Dật Trần thì không hề hứng thú với việc thanh tẩy này, là một người hiện đại chính hiệu, nếu thế giới này là nơi ma pháp sinh vật đi lại khắp nơi thì có lẽ còn đáng xem.
Nhưng theo như hắn biết, kỹ thuật ở thế giới này đã bắt đầu có những bước phát triển, cái gọi là thanh tẩy thần thánh của giáo hội, phần lớn chỉ là đốt, đốt, đốt.
"Ba ba!" Thấy Fantasso nằm trên giường bệnh, Katrina không kìm được khóc nức nở, nghe thấy tiếng con gái mình, Fantasso mở mắt, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Trịnh Dật Trần, Trịnh Dật Trần cũng cảm thấy mình cực kỳ vô tội.
Chuyện này nói như thế nào nhỉ, thái độ của hắn đâu có phải là trực tiếp dẫn theo con gái người ta bỏ trốn gì đâu, sao giờ nhìn lại cứ như hắn bắt cóc người ta vậy?
"Ta đi hóng gió." Trịnh Dật Trần rời khỏi phòng, chuyện tiếp theo là của Katrina, hắn cũng không hiểu cái gì ma pháp này nọ, thà ra ngoài chờ cho xong, độ chừng hơn mười phút sau, Katrina từ trong phòng đi ra.
Hai mắt nàng đỏ hoe, nhưng thần sắc đã dịu đi nhiều, Trịnh Dật Trần liếc nhìn Fantasso trên giường bệnh, lão nhân vẫn trong tình trạng hấp hối... Rất có thể là giả bộ.
Katrina muốn chữa bệnh cho lão cha, thân phận nữ phù thủy của nàng chắc chắn sẽ bị bại lộ.
Trong trấn nhỏ, người của giáo hội bắt đầu tiến hành thanh tẩy thần thánh, quả thật giống như Trịnh Dật Trần dự đoán, đốt, đốt, đốt.
Cái đầu lâu của kỵ sĩ không đầu được đặt trên một cái 'khung nướng thịt', trên khung có những khe hở có vẽ các ma pháp trận.
Lửa từ củi thông qua cái 'khung nướng thịt' này liền bị chuyển hóa thành ngọn lửa trông không khác gì bình thường, nhưng hiển nhiên nó không phải là lửa thường, cái này có chút gì đó khác lạ à nha.
Đầu lâu trên vỉ nướng nhanh chóng trở nên đen kịt, có thể thấy một bóng dáng răng mài nhọn hoắt đang giãy giụa và gầm thét đau khổ trong ngọn lửa, khiến dân trấn nhỏ la ó, cái bóng kia nhanh chóng mờ đi trong ngọn lửa đốt cháy, theo đầu lâu bị đốt thành tro bụi thì hoàn toàn tan biến.
"Cách bọn chúng làm có khác gì so với ma pháp của nữ phù thủy?" Trịnh Dật Trần khẽ hỏi cô gái bên cạnh.
Katrina nhìn vào ma pháp trận trên vỉ nướng, khe khẽ lắc đầu: "Quá xa, chỉ nhìn thế ta không nhìn ra được gì, nhưng nó hẳn là một loại ma pháp."
Trịnh Dật Trần lập tức nghĩ đến từ độc quyền.
Một buổi thanh tẩy thành công, dân trấn nhỏ xem ra đều trở thành những tín đồ thành kính, tu sĩ giáo hội tiếp tục chủ trì tại chỗ: "Trấn nhỏ này có nữ phù thủy sinh sống, tiếp theo sẽ có một buổi rửa tội nữa..."
Lải nhải lải nhải, tóm lại là nhấn mạnh sự độc ác và nguy hại của nữ phù thủy, tuy nữ phù thủy đã chết (người chủ trì không hề đề cập đến việc nữ phù thủy bị súng bắn chết) nhưng cái chết của nữ phù thủy vẫn có thể gây ảnh hưởng đến trấn nhỏ, bọn họ ở đây thì không sao, một khi rời đi thì lại khác.
Cho nên buổi rửa tội tiếp theo rất quan trọng, nhất định phải tích cực tham gia.
Để lấy tiền.
"Cái này giống như nước bình thường thôi." Katrina nhìn nước dính trên người Trịnh Dật Trần, có chút cạn lời nói, mặc dù sức mạnh của nữ phù thủy và giáo hội không phải cùng một hệ thống, nhưng nàng vẫn có thể đoán ra thứ nước trên người Trịnh Dật Trần căn bản không phải thánh thủy thanh tẩy gì cả.
"Ở đây không ai có thể vạch trần chuyện này đâu." Trịnh Dật Trần nói, nước có phải bình thường hay không không phải do bọn họ nói, người của giáo hội vừa mới đốt một vong hồn kỵ sĩ không đầu, còn ai dám chất vấn họ ngay bây giờ, dân trấn nhỏ sẽ quay ra đối đầu với hắn ngay.
"Để cha ngươi đến đây một chuyến đi, nhận một chút rửa tội."
"Ừm." Katrina khẽ gật đầu, nếu là nước bình thường, vậy thì chẳng có gì đáng để ý, tiền nong không quan trọng, quan trọng là cái quá trình, cha nàng nhận 'rửa tội' thì nàng cũng bị hắt nước, về sau người của giáo hội cũng không làm gì nhiều, rời khỏi trấn nhỏ.
Trấn nhỏ này không giàu có gì, người của giáo hội đương nhiên không ở lại lâu.
Buổi tối, cha Katrina hàn huyên với nàng rất lâu, ngày hôm sau Fantasso trông vẫn rất yếu, nhưng thần sắc biểu hiện ra thì đã tốt hơn nhiều.
Dân trấn nhỏ cho rằng đó là do rửa tội phát huy tác dụng, xua đi ảnh hưởng của vong linh kỵ sĩ không đầu lên ông.
"Cha ta đồng ý ý định của ta." Katrina nhìn đám dân trấn nhỏ đang tụ tập liên hoan, khẽ nói với Trịnh Dật Trần, người của giáo hội sau khi thu tiền rửa tội đã rời khỏi trấn nhỏ, dân trấn nhỏ cho rằng tà ác đã bị xua tan triệt để.
An tâm tổ chức một buổi tiệc rượu mới, ăn mừng việc trấn nhỏ lại khôi phục bình thường, lần này Trịnh Dật Trần không phải người đứng xem nữa, hắn cũng tham gia vào tiệc rượu.
"Ông ta nghĩ sao về thân phận của ngươi?"
"..." Katrina lắc đầu, không muốn nói nhiều về chuyện này, việc cha nàng không vì mình là người giáo hội mà báo cáo nàng cũng đã là một tấm lòng thương con, người thời đại này có thành kiến rất lớn đối với những tồn tại như nữ phù thủy.
"Vậy còn ta thì sao?"
"Ách." Katrina nhìn Trịnh Dật Trần, ấp úng nói: "Cha ta không muốn gặp ngươi."
"Được thôi."
Khóe miệng Trịnh Dật Trần hơi cong lên, việc cha của Katrina đồng ý ý định của Katrina, phần lớn là vì thân phận nữ phù thủy của Katrina, dù không báo cáo lên giáo hội, nhưng ông cũng không muốn một nữ phù thủy ở bên cạnh, cho dù nữ phù thủy đó là con gái ông.
Đối với Fantasso, Trịnh Dật Trần chính là kẻ cầm đầu đã lừa dối Katrina, ông chắc chắn không muốn gặp hắn.
Tiệc rượu kết thúc vào ngày hôm sau, ở cửa trấn nhỏ, Katrina mang một chiếc xe ngựa đến đây, trong xe chất không ít rương.
Trông như con gái về nhà chồng mang theo đồ sính lễ vậy, Trịnh Dật Trần còn từ trên lầu các phía xa thấy được bóng dáng Fantasso, lão phụ thân kia dùng ánh mắt cực kỳ khó chịu nhìn chằm chằm Trịnh Dật Trần, việc con gái mình là phù thủy khiến Fantasso bất lực, thậm chí còn muốn rời xa Katrina.
Nhưng đó dù sao cũng là con gái của ông, giờ bị người ta bắt cóc, chắc chắn khó chịu.
Katrina càng thêm bịn rịn quay đầu nhìn thoáng qua, đồ vật trong xe ngựa đủ để nàng sống giàu sang hết đời, cũng là món quà cuối cùng cha nàng cho khi biết nàng là nữ phù thủy, sau khi rời trấn nhỏ thì sẽ không còn cơ hội quay về nữa.
Trên đường rời đi, Trịnh Dật Trần móc kiếm địa ngục ra, đi xe ngựa dễ chịu hơn đi ngựa rất nhiều, nhưng ở cùng một chỗ với một cô em xinh đẹp thì hắn thấy đi ngựa vẫn hơn...
Chiếc xe ngựa này hẳn là loại tốt nhất ở trấn nhỏ này.
Về đến thành phố, Katrina có vẻ nhẹ nhõm hơn nhiều: "Về sau, về sau chúng ta sẽ sống cùng nhau."
"Ừ, như vậy cũng rất tốt." Trịnh Dật Trần gật đầu, hắn ở Lung thành cũng chưa từng có bạn gái gì, cũng không có người thân nào, cũng không bài xích sự phát triển như vậy.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận