Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 931: Bắt được (length: 12500)

"Cái này là dạng cảm giác gì vậy." Những kẻ phá giới kia không dám nhìn lên bầu trời, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thương tích ở mắt rất nhanh liền hồi phục. Nhưng ấn tượng quá mạnh mẽ khiến bọn hắn hoàn toàn mất đi cảm giác muốn nhìn lên trời. Đó không chỉ đơn thuần là một loại nỗi sợ hãi bản năng xâm nhập vào linh hồn, mà là một cảm giác phảng phất bị cả thế giới vứt bỏ, đặt mình vào một vùng trống rỗng đầy nguy cơ. Không kể đến chứng sợ hãi biển sâu mang tính kháng cự tâm lý, những người mắc chứng sợ hãi nơi sâu thẳm càng nhìn lâu thì loại áp lực bắt nguồn từ sâu trong linh hồn, không có chỗ dựa vào càng thêm mãnh liệt. "Cảm giác mất gốc, chúng ta ở trong thế giới có chỗ dựa, có sự bảo vệ, không có cảm giác nguy cơ như vậy, nhưng khi trực diện thế giới bên ngoài, thì tương đương với đã mất đi sự bảo hộ tương ứng."
Một lão nhân khác không cúi đầu, mà chăm chú nhìn cảnh tượng trên bầu trời, thế giới bên ngoài, đó không còn là việc rời nhà thông thường nữa, mà là thực sự trên ý nghĩa "Qua đời". Chết ở trong thế giới thì có luân hồi, có chân linh, chết ở thế giới bên ngoài thì không có gì tồn tại. Đây là cảnh tượng nhìn thấy từ bên kia vách ngăn thế giới, nếu trực tiếp tiếp xúc... thì những người ở đây sẽ bị điên khoảng một phần ba, những người còn lại cũng sẽ bị bào mòn hết. Lão nhân không cúi đầu, lão đang dựa vào loại cảnh tượng này để luyện tâm, có kiến thức về đại khủng bố mới có thể đối mặt tốt hơn. Dù cảm giác kích thích lúc này quá mãnh liệt, nhưng đây cũng là cơ hội ngàn năm có một. Cơ hội thông qua thiên đạo chi nhãn trực tiếp nhìn về phía thế giới bên ngoài, từ khi lão gia nhập vào đại thế giới đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên gặp, và người làm ra những việc này là để đối phó một đại hành giả. "Mất hương nhân sao?"
"Mất hương nhân? Mất hương nhân dù sao cũng ở trong giới, còn hiện tại chúng ta thấy là ngoài giới." Lão nhân cười khẩy, mất hương nhân cũng chỉ là mất đi khởi nguyên mà thôi. Giống như những thế giới kia bị hủy diệt, sau đó mượn nhờ hoàng hôn che chở, những người đi đến thế giới khác như vậy, bọn hắn được xem là mất hương nhân, còn người mất gốc không chỉ bản thân mất đi khởi nguyên mà ngay cả nơi bản thân thuộc về cũng bị mất. Cho dù thế giới khởi nguyên của mình còn ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận