Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 592: Chỉ là cái bồi phi ngựa tử mà thôi (length: 15521)

"Oa ngô oa ngô!" Móng vuốt như mèo cào cửa, Tasia Philo tức giận kêu to. Hiện tại nàng thật sự như bị giam bên ngoài phòng ngủ, không mở được cửa thì thề không bỏ qua, hết lần này đến lần khác cánh cửa này nàng lại không tài nào mở được!
Về phần vì sao xảy ra chuyện này, đương nhiên là do con rồng nhỏ tính toán cho Trịnh Dật Trần đi ngủ. Khí tức sinh mệnh trên người Trịnh Dật Trần làm nàng rất thích. Ban ngày đi ngủ thì coi như xong, Trịnh Dật Trần còn có việc đi làm. Nàng tìm một chỗ cũng có thể chịu được. Buổi tối mà còn muốn bắt nàng ngủ ghế sofa sao?
Chuyện đó không thể nào!
"Con rồng nhà ngươi ở bên ngoài phát điên rồi." An Kha mặc một bộ nội y mát mẻ, nghe tiếng động bên ngoài nói. Tasia Philo không vào được không phải vì cửa quá chắc chắn, mà là trên cửa có kết giới bảo hộ. Kết giới này là nhờ một món trang sức trên cửa.
Nó là đạo cụ của tiểu thánh nữ Lillian.
"Trẻ con không hiểu chuyện, làm ầm ĩ một hồi là ngoan ngay." Trịnh Dật Trần bình tĩnh nói.
An Kha đưa tay mở cúc áo ngực: "Có lẽ ngươi chưa hiểu rõ về trẻ con."
"Nói đúng ra nàng không tính là trẻ con. Ta đã bảo nàng đi ngủ cùng Katrina rồi, kết quả nàng còn làm ầm ĩ." Trịnh Dật Trần nghe tiếng động bên ngoài không lớn, mình là người Tasia Philo nuôi dưỡng, như vậy Katrina nói theo một nghĩa nào đó cũng coi là mẹ nuôi của bạch long nhỏ.
"Đó là em bé càng thích ngươi hơn." Thấy ánh mắt Trịnh Dật Trần nhìn mình, An Kha khẽ gật đầu. Nàng luôn bảo dưỡng thân thể rất tốt, dù sao đã thấy quá nhiều ví dụ, nghiên cứu rất nhiều về cơ thể người.
Điều đó khiến nàng cực kỳ nhạy cảm và hiểu rõ về sự suy yếu và không khỏe mạnh của cơ thể người, giống như có nhiều thứ, khi chưa biết quá trình chế biến thì ăn rất ngon, một khi biết quá trình thì lập tức ăn không nổi nữa.
Thái độ của nàng với trạng thái cơ thể cũng như vậy, dù sao trước kia đã nghiên cứu rất nhiều ví dụ về cơ thể có vấn đề do thói quen không khỏe mạnh.
Để cơ thể mình luôn ở trạng thái khỏe mạnh, nàng luôn làm rất tốt trong việc quản lý cơ thể. Vì vậy nàng tự tin tuyệt đối vào vóc dáng của mình. Tuy rằng phần lớn thời gian cũng không dùng tới, nàng cũng không cần phải biểu hiện điều này ra cho người khác.
Chỉ là hôm nay không giống.
Đá quần lót sang một bên, An Kha không còn che giấu thân hình mình nữa, nhưng lời thảo luận lại không liên quan đến không khí trước mắt.
"Ta đang để ý một chuyện, sức mạnh của ngươi mang đến sự tăng lên toàn diện, bao gồm cả cảm giác của cơ thể. Về mặt thị giác, ta hiểu vì sao ngươi không có hứng thú với các nữ giới khác…"
Nói đến đây, An Kha nhìn vào mắt Trịnh Dật Trần. Mắt Trịnh Dật Trần có thể dùng như ống nhòm, điểm này không cần kiểm tra, chính nàng sau khi trải qua long huyết rèn thể cũng đã sinh ra biến đổi về thị giác.
Trước kia khi tiến hành nghiên cứu còn cần kính lúp hỗ trợ, bây giờ có thể trực tiếp dùng mắt thường.
Nàng còn như vậy, thì thị lực Trịnh Dật Trần sẽ còn quá đáng hơn. Nói cách khác, người mạnh khi nhìn người bình thường sẽ gặp phải vấn đề không thể tránh khỏi. Lỗ chân lông, chất dầu, lông tơ và những hạt bụi li ti, thậm chí vi khuẩn, nấm đều sẽ lộ ra trước con mắt siêu cường của người mạnh.
Như vậy, người bình thường có xinh đẹp đến đâu cũng khó khơi gợi hứng thú cho người trong cuộc.
Đương nhiên, cũng có thể chủ động ức chế thị giác siêu cường đó, nhưng nó cũng giống như cách chế biến món ăn, không biết thì không sao, một khi biết...
Ân, đương nhiên tình huống này cũng có thể giải quyết được. Trong thế giới này việc đó rất dễ, thế giới có nhiều đạo cụ ma pháp liên quan đến việc bảo dưỡng cơ thể, mang theo những thứ này có thể tránh khỏi những vấn đề trên.
Đạo cụ ma pháp có thêm chức năng tự làm sạch có thể loại bỏ tất cả vấn đề liên quan đến bề mặt da ngoại trừ lỗ chân lông, nhưng loại vật này dựa trên tiền đề điều kiện trình độ ma pháp cực cao của thế giới này.
Còn một cách khác là phải đủ mạnh!
Chỉ cần cá thể đủ mạnh, nấm và các vi khuẩn có hại khác sẽ rất khó ký sinh trên người, về phần bụi bặm thì chỉ cần đủ mạnh sẽ có một tầng phòng hộ mỏng manh như lực trường.
Phòng hộ đó không ngăn được đạn hay công kích, nhưng ngăn bụi thì thừa sức.
Loại đồ vật này An Kha đang nghiên cứu tự thân biến hóa liền phát hiện, nhưng mà đó cũng không phải mới phát hiện, trong thế giới này sớm đã có nghiên cứu tương tự, loại đồ vật này hiệu quả phòng hộ vật lý rất kém, hiệu quả phòng hộ ma pháp bình thường.
Nhưng đối với nguyền rủa hoặc là những ảnh hưởng không trực tiếp khác thì hiệu quả phòng hộ tốt nhất.
Với lại khi thân thể cường đại hơn, phòng hộ sẽ mạnh lên theo mật độ thân thể tăng lên, làn da sẽ càng mềm dai có lực, lỗ chân lông loại đồ vật này tự nhiên sẽ thu nhỏ lại trên phạm vi lớn.
Bởi vậy số lượng khác phái bên người Trịnh Dật Trần không nhiều lắm, từ thay đổi về mặt thị giác mà nói, An Kha có thể hiểu được.
"Kỳ thật thị giác còn tốt rồi." Khóe miệng Trịnh Dật Trần hơi nhếch lên, sau đó khoát tay: "Đạt tới một trình độ nhất định vẫn có thể điều chỉnh."
Không nhất định phải dùng hai mắt để làm kính hiển vi hoặc thiên lý nhãn, bình thường thị giác của hắn tăng cường ở mặt 'độ rõ', chỉ khi cần mới 'phóng đại'.
Với lại trong một số trận chiến, tùy tiện phóng đại cũng không hẳn là tốt, đơn giản mà nói là trong một phạm vi nhất định, thị giác vẫn bình thường, chỉ khi nhìn hướng vượt quá khoảng cách nhất định thì thị giác mới tăng cường, đạt hiệu quả nhìn rõ hơn khu vực.
Thật sự mà nói, lợi dụng điểm này động một chút lại nhìn chằm chằm người khác, thuần túy là tự tìm phiền phức, giống như người có năng lực biết trước luôn luôn bật biết trước vậy, lâu dần sẽ rất khó chịu.
"Vậy trên thân thể thì sao?" Ánh mắt An Kha hướng xuống, nhìn vào nơi sắp có tiếp xúc cự ly âm với nàng: "Cường đại cá thể sẽ tăng cường về cảm giác, khả năng tiếp nhận tổn thương và chịu đựng cũng tăng lên, điều này sẽ ảnh hưởng gì đến chuyện kia? Sẽ xuất hiện vấn đề hiệu suất quá cao sao?"
Vấn đề này nàng rất hứng thú.
Kẻ mạnh vì cảm giác quá nhạy mà hiệu suất quá cao?
"Cái này thì ngươi tự mình thử đi!" Sắc mặt Trịnh Dật Trần hơi đổi, cho nên nhân viên nghiên cứu khoa học quá lý tính thì thật sự rất khó nói, hoàn cảnh lúc này rõ ràng không phải là nghiên cứu thảo luận bí ẩn trong cơ thể, mà là chuẩn bị tiến hành tiếp xúc bí ẩn giữa hai cơ thể.
Kết quả vì cuộc trò chuyện mà bầu không khí càng thêm không phù hợp.
"Có lý, nhưng so với ngươi thì ta vẫn quá yếu, mời... nhẹ nhàng một chút, xin cho ta một trải nghiệm ban đầu tốt đẹp"
Ngoài cửa, con bạch long nhỏ luôn cào mà không mở được cửa tức giận lộn một vòng, oa một tiếng chắn trước cửa không đi.
...
Ngày hôm sau, Trịnh Dật Trần mở cửa thấy bạch long nhỏ hầm hừ nhắm mắt chặn cửa, đưa tay xoa đầu nàng, cười nói: "Ngươi quá lớn, giường của con người không chứa nổi ngươi."
"Lừa long!" Tasia Philo mở to mắt: "Chắc chắn không phải vì nguyên nhân này."
"Vậy thì bây giờ chính là nguyên nhân này." Trịnh Dật Trần ôm đầu bạch long nhỏ: "Nhanh học biến hình thuật đi, như vậy sẽ tiện lợi hơn."
Tasia Philo hiện giờ chắn cửa, cả hành lang trở nên chật chội, dài thêm một đoạn nữa thì hoạt động thường ngày ở đây cũng sẽ khó khăn.
"Hừ ~ hừ ~" bạch long nhỏ rất không khách khí cắn cánh tay Trịnh Dật Trần, sau đó ngửi: "Có mùi người khác! Ngươi không sạch sẽ!"
Trịnh Dật Trần gõ đầu Tasia Philo: "Nói thật dễ nghe, ta đi tắm trước, sau đó dẫn ngươi đến Cardenas."
Tốc độ học biến hình thuật của Tasia Philo không thể nói là chậm, mà là nàng hoàn toàn không có gì thay đổi!
Không giống như hỏa long trước kia học biến hình thuật, dù quá trình hơi ghê tởm một chút, nhưng ít ra luôn có biến đổi.
"Chỉ có chúng ta thôi sao?"
"Chỉ có chúng ta."
Tasia Philo nhanh chóng liếc phòng An Kha, ngoan ngoãn tránh ra, không chắn trước cửa nữa.
Lãnh địa long tộc Cardenas.
Tộc trưởng long tộc Denas không ở đây, trước kia vì chuyện Tasia Philo và Krakowska, hắn hay lui tới nơi này, giờ hai chuyện đã qua một thời gian, với tư cách là tộc trưởng long tộc thì phải đi bận việc của tộc... Đương nhiên cũng có thể giống như ông già câu cá, nói là bận nhưng thực tế là đi kiếm chỗ câu.
Lục long thêm thì ở đây, Krakowska cũng ở đó, đồng thời khi thấy Trịnh Dật Trần thì còn chào hỏi muốn mời hắn uống rượu, nhưng bị bạch long nhỏ nhe răng múa vuốt đuổi đi.
Hỏa long này chỉ cười ha ha vài tiếng.
"Nàng không phải là không có học biết biến hình thuật, mà là..." Lục long nhìn đôi mắt ngọc hồng lấp lánh của Tasia Philo, nhất thời ấp úng, lão nhân gia nghĩ một chút rồi nói: "Nàng có lẽ muốn bày ra mặt tốt nhất cho ngươi thấy."
Học biến hình thuật là một quá trình thích ứng với thay đổi của cơ thể, chỉ cần thích ứng một lần về sau sẽ đơn giản, chỉ là quá trình này nói như vậy là không đẹp mắt, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến một số long tộc không thích biến hình thuật.
Biến hình thuật rất phức tạp, loại ma pháp này liên quan đến bản chất sinh mệnh.
Không phải là nói biến hóa chỉ cần 'bụp' một tiếng kèm theo hiệu ứng khói mù là thành công.
"Trẻ con có đâu ra nhiều ý nghĩ như vậy." Nhìn chiếc đuôi khẽ rung nhẹ, phảng phất không còn chăm chú nghe cuộc trò chuyện này, nhưng lại luôn lắng nghe Tasia Philo, biết không phải vấn đề về thiên phú của bạch long nhỏ, Trịnh Dật Trần an tâm.
Hắn hiện tại là người mà Tasia Philo nuôi dưỡng, cực kỳ quan tâm đến sự trưởng thành của nàng.
"Ta sẽ dạy nàng chút kiến thức liên quan đến biến hình thuật, việc này cần một khoảng thời gian." Lục long nghĩ ngợi rồi nói: "Nhưng mà, xét theo độ nhanh, hôm nay có thể hoàn thành, ngươi có thể đi dạo những nơi khác ở Cardenas."
Khi Trịnh Dật Trần sắp đi ra ngoài, lão nhân bổ sung thêm: "Chú ý an toàn, gần đây ở đây có tử vong thợ săn hoạt động."
Cardenas không phải là thành Lan Đăng hòa bình như bên kia, nơi này có đủ mạnh phòng hộ, nhưng mức độ an toàn tổng thể không thể so sánh với thành Lan Đăng, hoặc nói là đại đa số thành thị đều không thể so với thành Lan Đăng về mặt an toàn.
"Ta vẫn rất mong đợi chuyện này..."
Tử vong thợ săn ở Cardenas có hành động?
Từ chỗ lão nhân biết tin này, Trịnh Dật Trần như tìm được báu vật, ở đây tìm kiếm, chỉ là nơi này không phải thành Lan Đăng, nhân viên càng thêm hỗn tạp.
Trịnh Dật Trần tìm một vòng mà vẫn không tìm được, không phải không có thu hoạch, mà là thu hoạch được quá nhiều, đối tượng khả nghi chất đống một đống, nhiều đến mức Trịnh Dật Trần không thể xác định rốt cuộc ai mới là mục tiêu của mình.
Mà những người này ở đây cũng không hề vi phạm quy tắc, không thể nói hai lời mà trực tiếp động thủ, như vậy chẳng phải đánh vào mặt long tộc sao? Trước mắt bọn họ là người hợp tác quan hệ rất tốt, không nên làm vậy.
"Gì vậy? Chỉ là tìm người mà thôi... Ách? Quá nhiều mục tiêu không xác định là ai? Vậy thì thôi đi." Trong quán rượu, tiếng ồn ào của Krakowska nhỏ dần: "Hay là chúng ta một lần nữa hợp tác, giống như lúc đầu ở gần thành Nắng Sớm ấy?"
Nói đến đây hắn có chút hưng phấn, dù sao trước đó hắn và Trịnh Dật Trần đã liên thủ chém giết mấy bán thần, chiến tích như vậy đủ để kể lể cả đời.
"Thôi đi, ngươi xem người khác đều là đồ ngốc à?" Trịnh Dật Trần liếc hỏa long một cái, tiếp tục uống nước ép của mình, dư chấn của sự kiện thành Nắng Sớm vẫn chưa kết thúc, một lần nữa? Một lần nữa chắc chắn sẽ không còn bán thần nào.
Trịnh Dật Trần nhìn chiếc cốc nước ép đã uống hết, trên đó có một vết tích rất nhỏ, là vết tích ma pháp.
Hắn hỏi hỏa long: "Cái thứ này coi là cái gì?"
"À, ngươi có thể coi nó như số liên lạc riêng, nhớ kỹ sau này có thể liên lạc được với người lưu lại ấn ký này, ta xem một chút... Ách." Vẻ mặt Krakowska có chút kỳ dị.
"Sao vậy?"
"Khụ khụ, ha ha ha ha, không có gì không có gì, ấn ký này là một đầu mẫu long lưu lại." Krakowska nói xong vội vàng đặt cốc xuống, không muốn gây ra hiểu lầm nào.
Đây không giống như việc nhân loại và nhân loại lưu lại số điện thoại cá nhân, việc rồng ngăn chặn nhau là có một bên muốn bị đánh.
Thứ này rõ ràng là chuyên dùng để lưu lại cho Trịnh Dật Trần, hắn tùy tiện thao tác một chút, có lẽ con mẫu long kia sẽ đuổi theo đánh hắn nhừ tử.
Mà ý nghĩa của ấn ký ma pháp riêng tư này là "Hẹn gặp".
"Cái này không hay lắm à?" Khóe miệng Trịnh Dật Trần hơi giật, hắn hứng thú với rồng... Ừm, nếu là hình người thì còn tốt hơn một chút à? Còn về hình thái rồng thì không còn gì để nói, chênh lệch quá lớn.
"Có gì mà không tốt." Krakowska lẩm bẩm: "Không cần quản là được rồi, chúng ta nói tiếp về việc tìm người."
Việc tìm người, Trịnh Dật Trần nói ra những gì mình phát hiện gần đây với hỏa long, Krakowska càng nghe càng cảm thấy không ổn, hắn sững sờ một lúc rồi đặt ly xuống: "Ý ngươi là tử vong thợ săn xuất hiện ở đây có khả năng để mắt tới ta sao?"
"Có lẽ vậy? Dù sao trước đó ngươi liên thủ với ta chém giết nhiều bán thần như vậy."
"...Là ngươi giết chứ, ta chỉ là chân chạy vặt yếu kém thôi mà." Khóe miệng Krakowska hơi co giật, mặt không đỏ hơi thở không gấp nói, hiển nhiên không có khí thế vừa nói liên thủ chém giết bán thần.
Hắn vẫn là tự mình hiểu rõ, dù cho hoàn thành một lần ủy thác lính đánh thuê Hoàng Hôn, đồng thời đạt được tri thức thế giới khác, trong đó còn có một cái chân long kỹ càng giải thích đồ vật, đồ chơi kia long tộc phi thường coi trọng, loài rồng loại không giống nhau là không sai, có thể dùng vào biến hình thuật cùng việc nghiên cứu bản chất của rồng lại có trợ giúp rất lớn.
Nhưng mà đồ chơi kia trước mắt cùng hắn quan hệ không lớn.
Tổng kết lại thì chính là hắn hiện tại vẫn còn tương đối yếu.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận