Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 171: Các nàng có ý nghĩ của mình (length: 11642)

Cần câu cá được giữ gìn tốt, xe cũng đã sửa xong, không thể không nói bên Hoàng Hôn giáo đường này thật lợi hại, đi tới kho chứa đồ bên này, Trịnh Dật Trần mở hộc tủ ra nhìn xem bên trong, phát hiện cái thứ này thành hai mặt, một mặt trống rỗng, mặt kia thì đầy ắp đồ vật. Bên trống rỗng kia tính là cái cố định trước kia? Tương đương với dung lượng kho chứa đồ được làm lớn ra gấp đôi, cho nên 1 điểm tích lũy này không uổng phí? Ngẫm lại gian phòng hai trăm mét vuông (m) 1 điểm tích lũy kia đi, mặc dù mười năm gia hạn một lần, nhưng diện tích đó vượt xa hẳn tủ chứa đồ, khác biệt là cái này có thể dùng làm tọa độ, còn gian phòng thì không thể, thứ đó không có tính cố định, chỉ là nơi Trịnh Dật Trần sử dụng. "Tách ra sử dụng, cái này không tệ." Khép lại cửa tủ chứa đồ, tách ra sử dụng có nghĩa là về sau sẽ không xuất hiện quá nhiều hỗn loạn, khiến một ít đồ vật lộn xộn chồng chất vào nhau, khoản đầu tư này xét về lâu dài cũng ổn, đầu tư nhiều, về sau ở khu vực khác còn có thể căn cứ nhu cầu mà giải quyết tương đối kịp thời một vài vấn đề. Sắp xếp lại một chút đồ vật cần mang đi, giống như những thiết bị mà phú bà hỗ trợ kia, có một bộ phận đều chuyển vào kho riêng, đồ vật để ở bên trong cũng không hỏng, đợi sau này sắp xếp lại cho tốt, về sau lại có thể dùng vào chỗ cần dùng. Sau khi sắp xếp xong những đồ vật khác, chủ yếu là một số sách vở, Trịnh Dật Trần đặt hàng trên mạng, mua không ít sách y học loại rất đắt tiền kia. "Ta đi đây." Trịnh Dật Trần chào nữ tu sĩ Tia một tiếng rồi rời khỏi Hoàng Hôn giáo đường, sau đó hắn bị cảnh sát giao thông chặn lại. Nếu cảm giác lực bị động mạnh mẽ là có thể phá giải các loại pháp thuật, vậy Thần Ma còn nắm giữ pháp thuật làm gì chứ? Cứ trực tiếp dựa vào thiên phú mà sống là được rồi, pháp thuật chính là thứ tăng cường thêm sự phát huy của thiên phú, cảm giác lực của hắn mạnh mẽ thì Thần Ma cũng không kém, lại thêm pháp thuật hỗ trợ, huyễn ảnh ẩn núp bên cạnh Liễu Hồng Chiêu không bị hắn phát hiện là chuyện quá bình thường. Với lại tần suất gặp phải loại này đều là trên tuyến đường ba điểm thẳng hàng thường ngày của nàng, nếu như đi dạo nhiều hơn, có thể sẽ gặp được càng nhiều dị tượng. "Ta sẽ cải tiến cái hộ thân phù."
Dù cho về sau yêu hoa bị tiêu diệt mất, hắn cũng không ăn được cái gì ngon, động vật bình thường rất khó tìm, dã thú nhiễu sóng có thể ăn nhưng xử lý không tốt, Lâm Dao Dao các nàng biết nấu cơm, nhưng nấu cực kỳ bình thường. Tay bắn tỉa mà, lúc nào cũng bị người ta ghét, phát hiện ra mà không đè chết thì ăn cơm uống nước cũng thấy không an lòng. "… Sao có thể gặp ai cũng mang về chứ." Trịnh Dật Trần lắc đầu: "Các nàng đều có suy nghĩ của riêng mình."
Trên bàn cơm Trịnh Dật Trần cũng cảm thấy mình thành thùng cơm, nhưng bữa này là bữa ăn thích nhất trong khoảng thời gian này, ăn xong hắn cảm thấy cả người nhẹ nhõm hẳn đi, tâm trạng cũng thoải mái lên, lúc kể chuyện cũng càng thêm trôi chảy. "Lại là thế giới tận thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận