Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 1277: Đưa lên (length: 15586)

"Chuyện ngàn năm đại kiếp ta đã nghe kể, chuyện này vậy mà thật là do ngươi gây ra?" Một trong hai người Chung Nhan tóc ngắn lên tiếng.
Trịnh Dật Trần đã đưa hai người họ tái hợp lại, bình thường hai người vốn không thể ở chung, mỗi người phụ trách thế giới của mình. Thế giới hoang man dù nguyên thủy nhưng những gì cần phát triển đều đã phát triển xong.
Còn thế giới gốc của Chung Nhan thì đã hồi phục khá tốt, mọi thứ đều ổn định và phát triển theo hướng tích cực.
Thế nhưng, vào lúc này lại có tin xấu do Hoàng Hôn dong binh mang tới, rằng một kiếp nạn hủy diệt sẽ xảy ra sau ngàn năm nữa, khiến tất cả mọi người không thể ngồi yên.
Bọn họ đều đã từng đối mặt với nguy cơ hủy diệt thế giới, rất khó khăn mới vượt qua, giờ lại đột nhiên xuất hiện một tai họa còn kinh khủng hơn?
Thử hỏi còn có thể để cho người ta sống yên sao?
Thế giới gốc khi bị hủy còn có chỗ để trốn, lần này thì đến cả chỗ trốn cũng không có.
Mà nguyên nhân của tất cả mọi chuyện này đều liên quan đến đại hành giả, vì hoàn thành diệt tuyệt lệnh, đại hành giả đã trực tiếp đánh sập đại thế giới.
Hiện tại, "Kẻ cầm đầu" đã đến đây.
Đối với chuyện này, Chung Nhan tỏ ra vô cùng lý trí, không hề bất mãn vì chuyện này liên quan đến Trịnh Dật Trần, thái độ của họ vẫn như trước.
Trịnh Dật Trần cười lấy ra hai quả trái cây của Thế Giới Thụ, hai người Chung Nhan dù bề ngoài giống nhau, nhưng vì những trải nghiệm khác biệt mà đã có sự khác biệt khá rõ rệt.
Có lẽ là để phân biệt, người để tóc ngắn người để tóc dài, nhìn khí chất cũng thấy được sự khác nhau của hai người.
Chung Nhan ở thế giới hoang man thì có khí chất hung hãn hơn một chút, còn Chung Nhan ở thế giới gốc lại tỏ ra bình thường hơn rất nhiều.
"Đây là trái cây của Thế Giới Thụ, có thể nuôi dưỡng một bí cảnh đủ cho tất cả mọi người trong một hành tinh, hy vọng các ngươi có thể sử dụng nó thật tốt."
Hai người Chung Nhan đều thông minh như nhau, vốn dĩ họ là một người, chỉ là do chịu ảnh hưởng từ sức mạnh của Trịnh Dật Trần mà phân tách ra làm hai, nên tư duy không khác nhau nhiều.
Khi Trịnh Dật Trần lấy ra vật này, nói rõ tác dụng của nó, họ liền hiểu rõ đây là gì.
Bí cảnh? Vậy chẳng phải là cái cớ của đại hành giả, không muốn trực tiếp nói lý do từ chối sao?
Trịnh Dật Trần không thể là kẻ phá giới hay thay thế kẻ thôn phệ, mà mang vật này ra chắc chắn cũng không dùng nó để gây nguy hại cho thế giới.
Chuyện này cũng chẳng phải bí mật gì, tổ chức Hoàng Hôn dong binh giờ đã bồi dưỡng được rất nhiều "người mang tin", họ đều có quyền hạn vĩnh viễn xuyên giới, thông qua những người này họ sẽ đóng gói thông tin về sự sụp đổ sắp tới để truyền đi, vẫn còn chút hy vọng.
Thường thì việc sụp đổ, hủy diệt cần được giữ bí mật, nhưng những tổ chức phá giới mới lại không như vậy, họ giấu diếm, thì các tổ chức phá giới khác lại càng không giấu.
Thậm chí trong quá trình phát tán thông tin, việc giấu diếm đôi khi còn trở thành vũ khí của đối phương.
"Bên trong có kéo dài nguyền rủa của chúng sinh, đây là nguyền rủa cũng là chúc phúc, chỉ cần dự định ban đầu không đổi thì có thể không để ý đến nó."
"Phương án đảm bảo như vậy rất tốt." Một người Chung Nhan từ tận đáy lòng nói: "Có chuyện gì cần chúng ta giúp đỡ không?"
"Đương nhiên, ta hy vọng Hoàng Hôn dong binh bên chỗ các ngươi có thể giúp ta tìm những thế giới tương tự như Lung thành.
Tư liệu liên quan đến thế giới Lung thành ta sẽ giao cho các ngươi, đồng thời hy vọng các ngươi tìm được lối vào thế giới nguyên thạch, nếu có, phiền các ngươi nhanh chóng báo cho ta."
"Việc này không thể coi là chúng ta giúp một tay." Chung Nhan tóc dài vừa cười vừa nói, hiện tại nàng đang ở lại thế giới gốc của Chung Nhan, trong thế giới của nàng, nàng không trực tiếp tìm kiếm hay tham gia chiến đấu.
Chung Nhan ở thế giới hoang man thì để tóc ngắn hơn một chút, bên đó phải chiến đấu nhiều, tóc dài không tiện cho việc chiến đấu.
Các nàng không phải là không muốn giúp, mà là việc Trịnh Dật Trần nói với họ, không thể tính là một sự giúp đỡ.
Tổng cộng số người bên hai nàng cộng lại chỉ có mấy trăm Hoàng Hôn dong binh, với chút ít người đó thì có thể tìm ra được cái gì chứ?
Nếu những thế giới tương tự Lung thành dễ tìm đến thế, thì các tổ chức phá giới từ trước đã tìm ra rồi.
Cho nên, mấy trăm người của họ có thể phát huy tác dụng rất hạn chế, việc này không được xem là một sự giúp đỡ.
"Cứ cố gắng làm đi, ta thật sự muốn mọi người có thể sống sót sau đợt sụp đổ hủy diệt, nhưng chế tạo những thứ này cần rất nhiều tài nguyên, các thế giới bình thường ta thân là đại hành giả không thể đụng vào, cho nên ta cần phải tìm được thế giới nguyên thạch."
Trịnh Dật Trần nói rõ lý do, hai người Chung Nhan đều cảm thấy kính trọng: "Yên tâm đi, chúng ta sẽ dốc toàn lực để nhiều người hơn tham gia vào chuyện này."
Mặc dù số lượng Hoàng Hôn dong binh bên họ không nhiều, nói là mấy trăm người cũng hơi miễn cưỡng.
Dù sao trong mấy trăm người này, cũng có không ít người không phải người bản địa của thế giới này, nhưng Trịnh Dật Trần đều đã nói rõ nguyên do, các nàng cũng biết mà hết sức phối hợp.
"Vậy ta xin cảm ơn các ngươi trước." Ở đại thế giới hoàng hôn, hai Chung Nhan không lập tức rời đi.
Các nàng nhìn quả Thế Giới Thụ trong tay, sau khi cất giữ thì định nói chuyện khác, dù sao gặp nhau một lần không dễ, có điều vì quả Thế Giới Thụ, có vẻ về sau sẽ có thể thường gặp?
Suy nghĩ một chút, hai Chung Nhan không nói nhiều chuyện liên quan, một thế giới có một Chung Nhan là đủ rồi.
Mấu chốt vẫn là những việc Trịnh Dật Trần cần làm.
Sau đó, Trịnh Dật Trần lại đi thêm vài thế giới khác, những thế giới trước kia từng đi qua, đều có thể đến bằng thẻ thông hành vĩnh viễn, đây là phúc lợi mua được chỉ một lần.
Từng gặp cương thi tân nương Alice cũng có một quả Thế Giới Thụ.
Nàng nghi hoặc nhìn vật trong tay, là thứ mà Trịnh Dật Trần đột nhiên xuất hiện đưa cho một cách kín đáo.
Thế giới của các nàng cũng có đủ dong binh Hoàng Hôn, dù sao đã từng đối mặt với Đại Tà Thần, bây giờ tất cả đã trở lại bình thường, những loại tà linh không còn nguy hiểm như trước.
Mọi người cũng không còn nảy sinh những ý nghĩ bất thường vì sự nguy hiểm của bản thân, trật tự trở lại bình thường của thế giới có vẻ tốt đẹp như thế.
Là người đã từng trực tiếp tiếp xúc với Trịnh Dật Trần, cuộc sống của nàng dù sao cũng rất khá.
Nhưng cuộc sống như vậy không duy trì được hai năm thì dong binh Hoàng Hôn bản địa đột nhiên mang tin xấu về.
Ngàn năm sau sẽ sụp đổ diệt vong.
Không bao lâu sau, Trịnh Dật Trần lại mang đồ mới tới, quả trong tay là vật cứu thế, không, là vật kéo dài sự sống của chúng sinh.
Nuôi dưỡng quả này, trước khi sụp đổ diệt vong, chuyển tất cả sinh vật trong thế giới vào đó, sau đó trực thuộc hoàng hôn, thành công tránh khỏi sụp đổ diệt vong, chờ đợi một kỷ nguyên tới.
Đây chính là tin tức Trịnh Dật Trần để lại, Alice chỉ cảm thấy không thể tin được.
"Ngươi muốn dùng sao?" Alice nhìn thiếu nữ bên cạnh.
Đây là người Trịnh Dật Trần đã từng cứu từ tà linh đô, người xui xẻo với mọi thứ xung quanh bị tà linh thay thế, còn nàng thì bị tà linh nuôi dưỡng làm quả táo nhỏ thơm ngon.
Quả táo nhỏ này bây giờ rất thân với Alice, lúc Trịnh Dật Trần tới tìm Alice, Rebecca cũng ở đó, cô bé lúc ấy nghĩ tới là tránh né.
Trịnh Dật Trần bảo nàng ở lại nghe, nhưng lúc này cô bé có suy nghĩ rất đặc biệt, nàng thật không muốn nghe mấy thứ này.
Đặc biệt sau khi biết được quả Thế Giới Thụ quan trọng như thế nào, nàng chỉ thấy cuộc sống về sau của mình không dễ chịu cho lắm.
"Ta? Thật hay giả?"
"Đương nhiên là thật, chỉ cần ngươi có ý muốn là được, muốn thử không?"
". . . Ta chắc chắn không được." Rebecca lắc đầu mạnh mẽ, bản thân nàng thuộc kiểu người tính cách cứng rắn, bảo nàng dùng quả Thế Giới Thụ gì đó, Alice sức tưởng tượng thật quá phong phú.
"Nếu cùng người cùng chung số mệnh, kiểu gì cũng làm tốt mà?" Alice giơ tay vuốt ve quả trên tay, qua lớp vỏ ngoài cứng rắn này, nàng cảm thấy sức sống vô hạn bao la.
Nếu là nàng trước kia, sẽ lao đầu vào lửa mà tiếp xúc với loại đồ vật này, dù sao thứ này tuyệt đối có thể giúp nàng hồi phục bình thường, còn việc kéo dài nguyền rủa cho chúng sinh thì không đáng kể.
Dù sao con người mang tính tập thể, nếu thực sự chỉ còn một người, vậy thì còn ý nghĩa gì?
Sớm muộn cũng tiêu vong trong sự trống rỗng.
"Vậy sao ngươi không đi dùng? Dùng nó, ngươi chính là thần mới của thế giới?" Rebecca nhìn Alice, hơi bĩu môi.
Thứ này rất hấp dẫn người, nhưng nguyền rủa phía trên làm cho người ta quá áp lực, nó là thứ giúp người ta suy nghĩ tỉnh táo, dù sao Rebecca cũng đã tỉnh táo nhờ nguyền rủa này, còn người khác thì...
Dù tạm thời có thể tỉnh táo, một khi hưởng thụ quyền lực quá cao, có sa đọa hay không là chuyện khác, mà sa đọa cũng không sao.
Sau khi dùng quả Thế Giới Thụ, người sa đọa sẽ trở thành một bộ phận của quả Thế Giới Thụ, chính là hộ chú nhân, những hộ chú nhân này sẽ không dễ tiêu vong, họ sẽ là trợ lực cho người nắm giữ quả mới.
Sự tích lũy của người trước, người sau vẫn có thể hưởng thụ.
Về phần việc để lại cục diện rối rắm? Khi người như vậy xuất hiện sai sót thì sẽ không có sau đó, tự nhiên cũng không có chuyện cục diện rối rắm.
Cùng lắm chỉ là một vài sách lược xuất hiện vấn đề, cần uốn nắn mà thôi, mà dạng sai lầm này có thể sửa chữa, trước đại kiếp nạn kéo dài chủng tộc thì không có gì là không thể thay đổi.
"Ta làm cái đó làm gì? Chúng ta đi tìm Thần Trật tự đi." Alice lúc này liền quyết định.
Nàng cũng không cảm thấy mình có thể làm tốt chuyện này, vậy sao không giao chuyện này cho Thần Trật tự vốn có của thế giới?
Đại Tà Thần đã từng là một dạng phương chu chở sinh mệnh, chỉ là phương chu này xuất hiện vấn đề, sau đó có Thần Trật tự, vậy thì Thần Trật tự cũng có liên quan đến phương chu.
Trong thế giới này, còn ai thích hợp sử dụng thứ này hơn Thần Trật tự?
Về phần Thần Trật tự thực sự vi phạm nguyền rủa kéo dài chúng sinh, thì... thì đành xem trái Thế Giới Thụ và Thần Trật tự ai lợi hại hơn.
Alice nghĩ rất nhiều, ví như thứ này Trịnh Dật Trần muốn đưa với quy mô lớn, các đại hành giả và dong binh Hoàng Hôn cũng có thể tiếp xúc đúng không?
Các nàng hiểu rõ tính vạn năng của Hoàng Hôn, nếu có người thông qua Hoàng Hôn tiêu trừ nguyền rủa sẽ ra sao?
Nhưng Trịnh Dật Trần vẫn cứ làm như vậy, điều này nói lên hắn không sợ có người thông qua Hoàng Hôn tiêu trừ nguyền rủa của trái Thế Giới Thụ, hoặc là nói nguyền rủa của trái Thế Giới Thụ căn bản không thể tiêu trừ.
Ngay cả Hoàng Hôn còn không thể xử lý, vậy thì Thần Trật tự trong thế giới này cũng chưa chắc chống đỡ được nguyền rủa này.
Nhưng các nàng vẫn tìm Thần Trật tự, ngược lại không phải là không tin Thần Trật tự của mình...
Cùng ngày, các cư dân bản địa trong thế giới tà linh này phát hiện, Thần Trật tự lại hiển linh.
Bản thân thế giới cũng sinh ra biến hóa rất nhỏ, thấy Thần Trật tự thực sự tiếp nhận trái Thế Giới Thụ, Alice thoáng nhẹ nhõm, vậy là được rồi.
Nguyền rủa kéo dài chúng sinh của trái Thế Giới Thụ có thể ảnh hưởng vận mệnh, điều này đã định thứ này không thể nằm trong tay một người quá lâu.
Nếu Thần Trật tự kháng cự thứ này, thì nàng cũng chỉ có thể tìm người thích hợp, nếu không được thì nàng tự mình đến.
Alice giờ muốn trải nghiệm cuộc sống về hưu, nếu thực sự không chọn được thì nàng tự mình cũng được, kéo dài chúng sinh gì, chỉ cần tìm một nhóm thủ hạ phù hợp là được mà?
Nàng phụ trách không để con thuyền này đi sai hướng, hễ thuộc hạ có chuyện, nàng trực tiếp đi xử lý, sự tồn tại của nguyền rủa bảo đảm không làm người cầm quyền cao nhất bị ảnh hưởng bởi mạng lưới quan hệ.
Bị ảnh hưởng thì thay người, điều này phù hợp với rất nhiều người.
Mà Thần Trật tự tiếp nhận thứ này, vậy thì không liên quan gì đến nàng nữa, nàng có thể tiếp tục sống cuộc sống trước kia, đương nhiên, những thông tin khác Trịnh Dật Trần để lại vẫn phải đưa ra ngoài.
Trịnh Dật Trần cần tìm thế giới tương tự thế giới Lung Thành, hoặc là thế giới chưa khai phá, không có nguyên thạch hoàng hôn, những loại thế giới này hắn đều cung cấp tài liệu tỉ mỉ.
Sở dĩ không đưa tin tức này ra ngoài ngay lập tức, là vì các nàng đã tìm Thần Trật tự trước, sau đó hiện tại các nàng đã thành 'Thần sứ' cấp cao hơn.
Thần Trật tự dù không giao tiếp với các nàng, nhưng cũng không có ý 'phong kín' trái Thế Giới Thụ, cầm lấy vật đó, đọc được thông tin trên đó.
Thần Trật tự lập tức trở thành người khống chế trái Thế Giới Thụ.
Alice và Rebecca có mặt tất nhiên sẽ được 'thăng chức', các nàng nhận được quyền hạn do Thần Trật tự giao cho, có thể tự do ra vào bí cảnh liên quan đến trái Thế Giới Thụ.
Các nàng vào xem, đó là một mảnh mờ mịt sương mù, bóng dáng của Thần Trật tự tràn ngập trong đó, nhưng không thể chiếu sáng xua tan chút sương mù xám xịt đó.
Chỉ có thể ảnh hưởng một phần hoàn cảnh bên trong, ở khu vực bị ảnh hưởng, sương mù mờ mịt ngưng kết thành một mảnh đất mới.
Quy mô của mảnh đất đó vượt qua tà linh đô, nhưng cũng chỉ là một mảnh đất, có thể bị đào sâu rất nhanh, đây là nơi ban đầu được tạo ra trong bí cảnh.
Về sau không có gì bất ngờ, nơi này sẽ là nơi có giá trị nhất.
Mà các nàng là 'người thứ nhất' trong bí cảnh trái Thế Giới Thụ này.
Sau khi Trịnh Dật Trần đưa hết trái Thế Giới Thụ có thể đưa đi, Lilith nói với Trịnh Dật Trần: "Boss, hiệu suất như vậy quá thấp."
"Người quen thì không giống vậy, dù sao cũng là người quen biết trước đây." Trịnh Dật Trần nhìn đống trái Thế Giới Thụ đầy trên bàn: "Hôm nay coi như là đánh giá thử vậy."
Hành động đưa trái Thế Giới Thụ của hắn không chậm đi bao nhiêu, chỉ là bản thân hắn khi thực hiện như vậy thì hiệu suất không cao.
Ở bên kia phế tích Lung thành, tất cả dị tượng mới được tạo ra đều đang bị chú ý, chỉ cần xác định là không có tiếp xúc qua thế giới, lập tức sẽ có người làm cán cân giao dịch nghiêng về, cùng nhau đưa qua còn có thứ gọi là trái cây Thế Giới Thụ.
An Kỳ, An Lung Linh các nàng đã không mấy bận tâm đến chuyện của An gia, hiện tại đang chuyên tâm giúp Trịnh Dật Trần làm việc này.
Việc thăm dò dị tượng cũng đổi thành đưa trái cây Thế Giới Thụ, dù sao thứ này gánh chịu nguyền rủa, không cần cố ý chọn người sử dụng, cứ lặng lẽ đem đồ vật đưa tới là được.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận