Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 981: Ngươi đối ta thật là tốt a (length: 8880)

"Thứ này phải dùng làm sao mới tốt?" Nhìn trái cây trong tay trái, Trịnh Dật Trần đã suy nghĩ nát óc mấy ngày về phương thức sử dụng.
Thứ này không thích hợp làm vật liệu cường hóa, vũ khí của hắn đều đã dùng hạt giống Thế Giới Thụ cường hóa rồi, không cần thiết dùng loại vật này để cường hóa thêm nữa.
Ăn thì quá lãng phí.
Dùng làm hạt giống? Cái đó càng không cần, Thế Giới Thụ hắn cũng có rồi, chỉ bất quá vẫn còn ở trạng thái mầm non, không cần thiết phải trồng thêm một cây.
Còn phân giải rồi dung nhập vào trong hạch tâm thế giới giả tưởng thì càng lãng phí hơn.
"Hôm nay ngươi có thời gian không? Đến chỗ ta một chuyến."
Bên cạnh Trịnh Dật Trần xuất hiện một màn hình chiếu, An Kha trực tiếp vào đề mời hắn.
"Vẫn còn chút thời gian." Trịnh Dật Trần nhìn xuống biểu trình hàng ngày do Lilith tỉ mỉ đưa ra, một lát nữa muốn cùng Sâm La đi thế giới khác, hắn hiện tại có một mục tiêu nhỏ.
Trước tiên đem điểm truyền tống của Lilith tích lũy đến một tỷ rồi tính.
Số lượng điểm truyền tống sau khi trải qua giai đoạn tăng trưởng ban đầu, đến giai đoạn tiếp theo liền chậm lại.
Cái này liên quan đến vấn đề bão hòa, pho tượng không phải thứ dùng để giao dịch một đối một, mà có thể là một đối nhiều, điều kiện tiên quyết là mỗi thế giới mở rộng số lượng đến một trình độ nhất định, tốc độ bùng nổ sẽ nhanh chóng tụt dốc.
Chỉ khi nào có những thay đổi khó lường hơn xuất hiện, thì mới tăng trưởng trở lại.
Ví dụ như kiểu Trịnh Dật Trần đang tưởng tượng, dạng chiến sĩ tín ngưỡng nghề nghiệp hóa, người được truyền thừa kết tinh của pho tượng, người hóa những người đó trở thành đạo cụ thi pháp mà những chức nghiệp giả kia sử dụng.
Nhưng dù có như vậy, cũng phải cần người thích hợp mới được, tín ngưỡng không phải có thể sinh ra bất cứ lúc nào.
Hơn nửa tháng, dù cho Trịnh Dật Trần đã tương đối cố gắng, đến giờ vẫn chưa đạt đến một phần mười mục tiêu nhỏ, đồng thời tốc độ tăng trưởng vẫn đang theo chiều dốc ổn định.
Nhưng trong khoảng thời gian này, Trịnh Dật Trần có thể tích lũy thêm kết tinh truyền thừa thệ ước lực, còn có nhiều vụ nổ lực lượng tín ngưỡng, thậm chí còn khiến hắn sinh ra một ảo giác giống như Lung Thành có chút quá hòa bình.
Nhưng thế giới kế bên có khả năng gây sự nhất, dạo gần đây cũng rất an phận, cạnh tranh thì vẫn cứ cạnh tranh, nhưng phía đó lại không có ai đi giẫm vạch đỏ, thử nghiên cứu cái di sản gì đó của tổ chức thôn phệ.
Dù có người muốn thử, còn chưa đợi Trịnh Dật Trần nhận được tin tức, đã trước một bước toi mạng.
Kẻ dã tâm không ít, nhưng cái lũ kẻ dã tâm đứng sau màn kia có bao nhiêu hào quang thì sau khi chết liền thảm bấy nhiêu.
Đây không phải chuyện ở một thế giới, mà là ở mấy thế giới, khi bọn hắn ở thế giới của mình thì có lẽ rất lợi hại, làm ra được chuyện hơi lớn, nhưng gặp phải lực lượng của thế giới khác rồi thì mọi chuyện không còn nằm trong tầm kiểm soát nữa.
Có thể gây sự ở thế giới của mình, có lẽ vì bọn hắn quá hiểu rõ thế giới của mình, thế giới khác sẽ không cho những người đó cơ hội để thể hiện.
Cho nên sự cạnh tranh ở đó rất "công bằng", người chết vẫn là chết người, nhưng Lilith đã phân tích tình hình ở đó, nếu không có sự tham gia kiểu tranh giành lãnh thổ của nhiều thế giới, thì thế giới sát vách kia sẽ chỉ càng hỗn loạn hơn.
Mà người ở thế giới kia thì sớm đã quen việc trên đầu có một tổ chức thôn phệ áp bức, tổ chức thôn phệ diệt vong, bây giờ đơn giản chỉ là thay người nắm quyền.
Từ thế lực độc tài của tổ chức thôn phệ chuyển thành nhiều phe cạnh tranh, dạng cạnh tranh này ngược lại có lợi cho dân bản địa của thế giới kia, dù sao có cạnh tranh thì mới có đãi ngộ tốt hơn.
Đợi khi cuộc cạnh tranh gay gắt nhất kết thúc, thế giới kia cũng sẽ bình thường hóa, mấy thế lực lớn biến thành mấy quốc gia lớn.
Đều là những quốc gia mang ý nghĩa bình thường, không khác mấy so với thế giới khác, chỉ khác là các lãnh đạo cấp cao của những quốc gia kia đến từ thế giới khác.
Nhưng đối với những người bản địa của thế giới kế bên, những chuyện đó không quan trọng, chỉ cần chính sách phúc lợi cuộc sống hàng ngày được bình thường là được, có xấu hơn thì liệu có xấu hơn hồi trước không?
Cho nên bên này đều quá mức hòa bình rồi.
Trịnh Dật Trần nhìn cây trong viện nhà mình, thông qua cây này mà liếc nhìn xuống địa ngục.
Địa ngục cảm nhận được khí tức của Trịnh Dật Trần, lập tức điên cuồng đưa tình với Trịnh Dật Trần, mong muốn Trịnh Dật Trần tranh thủ thời gian xuống địa ngục chơi với hắn, thậm chí còn tạo ra những hình tượng khác nhau đại diện cho ý chí của địa ngục.
Chiều cao, khí chất, lớn nhỏ khác nhau, sức hút có thể so với cánh cửa thông sang thế giới nhị thứ nguyên, chỉ cần Trịnh Dật Trần chịu xuống địa ngục.
" . . "
Thế giới có những ý chí tương tự như Gaia, thiên đạo tồn tại, chỉ là phần lớn đều rất bị động, chỉ có số ít là chủ động hơn và sinh động hơn.
Đến giờ Trịnh Dật Trần vẫn chưa gặp được loại sống động kiểu nhảy cẫng lên.
Về phần địa ngục, địa ngục liên quan đến thế giới Lung Thành thì cực kỳ sinh động, nhưng một địa ngục không thể đại diện cho toàn thế giới, đối với cả thế giới thì địa ngục tương đương với một cái nhà kho dưới mặt đất của một ngôi nhà.
Đồ vật bỏ vào thì có thể tuần hoàn tái sử dụng, nhưng về bản chất vẫn là nơi bổ sung cho bản thân thế giới.
Vả lại địa ngục này là do cân bằng hoàn cảnh xong rồi mới bắt đầu sinh động.
Cái nguồn gốc của sự sinh động này phần nhiều không phải do địa ngục liên quan đến thế giới Lung Thành, mà do thế giới khác mang đến, chỉ bất quá là có rất nhiều thế giới bị cân bằng, nên địa ngục cũng bị sáp nhập chung.
Địa ngục quá sinh động làm Trịnh Dật Trần e ngại mà nhìn từ xa.
Quyết đoán rút cảm giác về, Trịnh Dật Trần mở mắt, thấy trên tay mình đặt trên cây trấn có chút biến hóa.
Trên đó nổi lên những đường vân như Bỉ Ngạn Hoa, bất quá những đường vân này sau khi tay hắn thu về, rất nhanh liền biến mất.
Hắn đâu phải người bình thường, đổi thành người bình thường thì dính thứ này rồi đừng hòng mà bỏ đi, nó là ấn ký lực lượng địa ngục.
Nhược điểm có chút ít, mà cái lợi thì là khi đối mặt với sinh vật địa ngục thì rất dễ thu phục đàn em, người khác cũng không dám tùy ý xử lý loại tồn tại này.
Địa ngục còn đánh dấu cho loại tồn tại này, nghĩa là sau khi giết người này thì trong khoảnh khắc chết, đối phương sẽ lập tức được địa ngục tám khiêng kiệu rước đi.
Tức khắc đi địa ngục đăng cơ làm lãnh chúa đỉnh lưu địa ngục như vậy.
Rồi nhìn xem cái tên này có vì vậy mà cảm kích rồi đi xử lý người khác hay không.
Nhưng Trịnh Dật Trần không thích cái vị trí địa ngục lưu lại cho hắn, hiện tại hắn có không ít lực lượng liên quan đến sinh mệnh hệ, nếu muốn làm chân thần, thì chính là Sinh Mệnh Chủ Thần.
Tại sao nhất định phải xuống Địa ngục.
Bất quá trong cảm nhận vừa rồi, Trịnh Dật Trần phát hiện cây trấn có liên quan đến một địa ngục to lớn hơn.
To lớn đến mức thế giới Lung Thành có vẻ hơi "nhỏ bé" dù sao bản thân thế giới chỉ bị cân bằng, chứ không có sáp nhập thành một, mà địa ngục lại được gộp lại, nên thể lượng biểu hiện ra ngoài còn vượt quá thể lượng của mỗi thế giới.
Đi đến phòng thí nghiệm của An Kha, nàng trực tiếp kín đáo đưa cho Trịnh Dật Trần một cái vali xách tay, bên trong đặt mười ống tiêm, bên trong chứa dung dịch xanh xanh đỏ đỏ.
"Đây là cái loại. . . thiên nhân dược tề mà ngươi chế được?" Trịnh Dật Trần lấy ra một ống tiêm nhìn xem, ống tiêm cũng là hàng cao cấp, cắm vô là xài.
"Bản sơ chế, đối với những người có thể chất không phù hợp thì rủi ro cực lớn, nếu thể chất phù hợp, thì có thể gia tăng xác suất thành công trên phạm vi lớn."
Thứ này cần phải tiến hành thí nghiệm trên người, thí nghiệm trên động vật? An Kha không chấp nhận điều này, cũng may thế giới sát vách còn đang có chiến tranh, hiệu suất thử nghiệm thứ này rất cao.
Trong tay Trịnh Dật Trần coi như là một trong những phần thành phẩm tốt nhất.
"Để ta dùng?"
An Kha đầy mong đợi nhìn Trịnh Dật Trần: "Đúng vậy."
Người khác dùng thứ này thì tỷ lệ tử vong cực cao, còn nam nhân của nàng dùng thứ này thì như ăn cơm uống nước thôi, tác dụng phụ? Tác dụng phụ là gì?
Nàng đã thông qua thế giới giả tưởng của Lilith để tiến hành mô phỏng rất nhiều, trong những người nàng biết, kể cả Tasia Philo dùng cái này đều có thể không sao.
Chỉ có Trịnh Dật Trần là sẽ không có vấn đề gì, hoặc là vô dụng, hoặc là chỉ mang tính biểu tượng +1 thôi. Nhưng mô phỏng dù sao vẫn chỉ là mô phỏng, không bằng cứ thật đao thật thương mà thử xem.
Trịnh Dật Trần không nhịn được nhéo má An Kha: "Em thật là tốt với anh mà!"
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận