Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 476: Tùy duyên nghỉ ngơi (length: 11782)

Đại thế giới này luôn ở trong trạng thái chiếm đoạt hiệu suất cao, dù thời gian hiệu suất cao này được tính bằng năm, nhưng không chịu nổi việc đại thế giới khai thác nhiều thế giới cùng một lúc. Baze không biết lúc đầu nó như thế nào, hiện tại thì hắn đã biết, trong khoảng thời gian hắn nằm viện, đại thế giới ít nhất đã chiếm đoạt mười thế giới. Người bình thường trong Đại thế giới không thể hiểu được chuyện này, nhưng hắn lại có thể tiếp xúc được thông tin đó. Một đại hành giả dù có phá hoại đến đâu cũng chỉ có thể trì hoãn tình huống này, chủ yếu là đại thế giới có quá nhiều dự án đang tiến hành. Chặn được mười, hai mươi dự án, nhưng phía họ vẫn đồng thời có vài chục dự án khác tiếp tục. Đương nhiên, theo số lần thất bại tăng lên, số lượng dong binh Hoàng Hôn cũng đang tăng lên, gây ít nhiều phiền phức cho đại thế giới, nguyên nhân khiến số lượng dong binh Hoàng Hôn tăng lên dĩ nhiên là do sự trả thù của những thế giới kia…
Những người đó không tìm được đại thế giới, nên đã vận động dân bản địa đi làm dong binh Hoàng Hôn, một mặt có thể trả thù, mặt khác để thế giới của mình có được nhiều kiến thức hữu dụng hơn. Có lợi và có thể trả thù ở tầm nhìn lớn như vậy, tại sao bọn họ lại không làm? Không làm thì sau này đại thế giới sẽ không còn để mắt tới họ nữa. Tình huống này trước đây có thể bị đại thế giới làm ngơ, nhưng sau này "đuôi to khó vẫy", thực sự trở thành phiền phức, nên phương thức hành động của đại thế giới cũng thay đổi, phá giới đồng thời lấy tiêu diệt làm chủ. Dù sao nhân khẩu trong Đại thế giới đã quá nhiều và phong phú rồi, có ít đi một chút cũng không ảnh hưởng gì. Ngược lại, sau khi việc phá giới mà lấy tiêu diệt làm chủ thất bại, trong thế giới kia cũng chẳng còn mấy người, cho dù sau đó thế giới đó không thể bị xâm lấn trong thời gian ngắn, xâm lấn sẽ bại lộ, nhưng đại thế giới có thể chờ đợi mà, trăm năm chỉ là chuyện nhỏ, đối với cường giả của một thế giới hay bản thế giới mà nói căn bản không đáng gì. Mà những thế giới bị xâm lấn thất bại đó, trong vòng trăm năm có thể phát triển đến mức nào? Vốn dĩ dân số đã thưa thớt gần như diệt vong, sau một trăm năm qua năm sáu thế hệ truyền miệng lại, cộng cả sinh lão bệnh tử thì số lượng nhân khẩu có thể tăng thêm bao nhiêu? Số nhân khẩu còn lại vốn đã ít ỏi, thì có tăng cũng không thể nhanh được. Đến lúc đó, đại thế giới có thể tiến hành thu hoạch lần nữa, lúc đó sẽ không còn lực lượng phản kháng của bản địa, nên bọn họ có thể tùy ý tiến hành các thao tác mà họ muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận