Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 166: Không thể lỗ vốn (length: 12165)

Cuộc chiến bên phía Chiến cuồng Tu La đã kết thúc, nhưng Lư Kính Minh lại không có ý định chú ý đến bên kia. Kết thúc thế nào thì đó cũng chỉ là chuyện kết thúc giữa đám dân bản địa, còn đám Thần Ma thuộc về thế giới này rốt cuộc ra sao, hắn chẳng buồn quan tâm. Thứ gọi là Thần Ma kia rất có tính khu vực. Ở bên trong thế giới của bọn họ thì rất mạnh, cực kỳ đặc biệt là không sai, nhưng một khi thoát ly khỏi thế giới của bọn hắn thì sẽ khôi phục tiêu chuẩn bình thường, à, cũng không thể nói là tiêu chuẩn bình thường, mà là sẽ mất đi một vài đặc tính, ví dụ như đặc tính giống như thiết lập kiểu Thần Ma bất tử. Đương nhiên, thể chất thuộc về loại Thần Ma kia vẫn sẽ được bảo lưu lại, giống như sự khác biệt giữa các giống loài. Với lại, tồn tại dạng Thần Ma này nhiều vô kể, thể chất không thể quơ đũa cả nắm. Thêm nữa, bản thân điểm xuất phát của những tồn tại dạng Thần Ma này vốn đã rất cao, trong tổ chức, Thần Ma thật sự không được chào đón cho lắm, dù cho có những thành viên như vậy thì từng người đều tâm cao khí ngạo. Về phần Thần Ma ở nơi này, chết mấy kẻ cũng không phải là chết thật, đơn giản chỉ là chờ qua một khoảng thời gian liền sẽ tụ lại hóa sinh phục sinh, việc này còn không bằng quan tâm kỹ càng tình huống của Trịnh Dật Trần. Thu thập thêm một ít tin tức về đại hành giả mới, đem loại tin tức này mang về, nhiệm vụ lần này của bọn hắn dù thất bại cũng sẽ không có vấn đề gì về sau, người đầu tiên ăn cua chắc chắn sẽ có ban thưởng mà. Vốn phải là công cụ của bọn hắn, lại ngược lại đối phó bọn hắn. Bên trong Đại thế giới không cần thêm yêu hoa, một khi thế giới kia bị đặt vào bên trong Đại thế giới, yêu hoa cũng không cần nữa, mà tạm giữ lại loại đồ vật này sẽ còn gây ô nhiễm hoàn cảnh. Trên làn da vừa mới lột xác, giống như được làm mới của hắn, lưu lại dấu vết màu máu rõ ràng. Lúc trước máu gà giết chết bắn tung tóe lên người hắn đã bị hấp thu một bộ phận, ngoại trừ phần dính trên quần áo, chỉ là loại hấp thu đó tính năng không mạnh, không giống như hắc thương này, một khi trúng đích mục tiêu liền giống như máy bơm nước vậy. Trịnh Dật Trần không cần nghĩ ngợi mà bạo khí, vết máu trên da mặt như nhang muỗi bị đốt cháy, dần dần bốc hơi đi, khiến Trịnh Dật Trần cảm giác cơ bắp đang bạo tẩu của mình khôi phục lại bình thường. Dù sao thế giới này cũng không có cách nào chiếm đoạt vào bên trong Đại thế giới, vậy thì còn khách khí với đám Thần Ma nửa tàn trọng thương kia làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận