Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 71: Khác biệt Hoàng Hôn giáo đường? (length: 7620)

"Ta phát hiện một vụ ủy thác rất khá." Trong quán rượu, Raymond nói với đám người Trịnh Dật Trần, lần này không phải chỉ có hai người bọn họ uống rượu, mà là cả đội săn ma của bọn hắn đều ở đây.
"Ủy thác gì?" John có chút uể oải hỏi, kể từ khi quyết định về hưu, hắn trở nên cực kỳ lười biếng, việc rèn luyện hàng ngày vẫn tiếp tục, nhưng không còn chăm chỉ như trước, những người khác cũng không khác mấy.
Sau khi đã đưa ra quyết định chắc chắn, ý chí kiếm tiền chăm chỉ của bọn họ trong mấy tháng qua cũng tan biến, dù sao cũng đã kiếm đủ tiền rồi, nếu như Raymond nói ủy thác này rất khó hoàn thành, có lẽ bọn họ cũng không muốn nhận.
"Một vụ ủy thác hộ tống."
"Hả? Ủy thác như vậy không liên quan lắm đến chúng ta thì phải?" John hơi hiếu kỳ, bọn họ là người săn ma, loại ủy thác hộ tống như thế, những chủ thuê kia sẽ không tìm đến họ, cho dù họ chủ động tìm đến thì chủ thuê cũng sẽ không chọn.
Chủ yếu là người săn ma phần lớn đều bôn ba khắp nơi, để họ hộ tống một vài đồ vật? Sợ là thịt bao đánh chó rồi... Người săn ma so với người bình thường thì cường tráng hơn, am hiểu đối phó sinh vật dị thường, ngoài những điều này ra thì cũng như người thường.
Cũng không vì vậy mà trở nên cao thượng hơn, người có khuyết điểm thì bọn họ cũng có.
"Vốn là vậy, nhưng các ngươi đều đã an cư lạc nghiệp ở đây, cộng thêm chủ thuê có yêu cầu khác, cho nên vụ ủy thác này chúng ta có thể nhận." Raymond cẩn thận kể lại nội dung chính của vụ ủy thác.
Bọn họ cần hộ tống một món đồ đến một nơi khác, nhưng chủ thuê có yêu cầu về thời gian, điều này khiến bọn họ không thể đi đường lớn, đi đường lớn sẽ mất gấp đôi thời gian, vì vậy bọn họ phải mạo hiểm đi qua một số khu vực nguy hiểm.
Những khu vực đó thường xuyên có sự hoạt động của các sinh vật bóng tối, đội nhóm đông người gặp phải các sinh vật bóng tối đó rất khó trốn thoát, nếu ít người thì chiến lực không đủ cũng sẽ bị tiêu diệt, đội của họ rất phù hợp.
"Thù lao thì sao?" John, người định về hưu, quan tâm đến điều này, nếu không có vụ ủy thác này, không quá hai ngày nữa hắn sẽ chính thức giải ngũ.
"Còn cao hơn cả lợi ích khi đối phó với hang ổ ma cà rồng lần trước."
John động lòng, vụ đối phó hang ổ ma cà rồng lần đó có thể nói là vụ ủy thác có lợi nhuận lớn nhất trong mấy tháng qua, dù mất hai đồng đội, nhưng một chuyến này cũng không phải là lấy mạng đổi tiền sao.
Lần này tiền thù lao hộ tống cao đến vậy, dù biết sẽ mất không ít thời gian, nhưng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ trong thời hạn là được.
Việc phải vượt qua khu vực nguy hiểm cũng không phải là vấn đề gì lớn, không nhất thiết phải tiêu diệt các sinh vật bóng tối, gặp sinh vật bóng tối hoàn toàn có thể tránh né hoặc xua đuổi để tránh chiến đấu, nếu may mắn thì có thể không cần đánh.
"Cái này... Ta đồng ý." John còn chưa kịp trả lời, một người săn ma khác đã lên tiếng: "Coi như đây là hành động cuối cùng trọn vẹn trước khi về hưu."
"Ta không có ý kiến, coi như lần này là chính thức về hưu." John cũng nói theo, xem vụ ủy thác lần này như một dấu chấm tròn cho sự nghiệp của mình cũng không tệ, quan trọng nhất vẫn là có nhiều tiền.
"Muốn đi đâu?" Trịnh Dật Trần thì có vẻ hơi do dự, chủ yếu là nhiệm vụ hộ tống có chút trái với suy nghĩ của hắn, vượt qua khu vực nguy hiểm cũng không có nghĩa là muốn chiến đấu với các sinh vật dị thường đó.
"Một nhà thờ, chủ thuê yêu cầu chúng ta mang một vật trấn áp đến đó." Raymond nói.
Trịnh Dật Trần càng nghi ngờ: "Nhà thờ của giáo hội sao? Ở đây cũng có nhà thờ lớn mà."
Thành phố mà bọn họ đang sống là một thành phố lớn, nếu đặt trên địa cầu thì đại khái tương đương với kiểu New York, có trấn áp vật gì mà cần phải mang từ đây đến nhà thờ khác vậy? Coi thường nhà thờ địa phương à? Mà vụ ủy thác này Raymond nói nghe có vẻ không liên quan gì đến giáo hội, hẳn là... chắc là không liên quan.
"Không phải, là một nơi tên là Nhà thờ Hoàng Hôn." Raymond lắc đầu: "Đưa đến đâu không phải việc chúng ta quan tâm, nếu thực sự là đưa đến nhà thờ lớn địa phương, vậy sẽ không có vụ ủy thác này."
"Nhà thờ Hoàng Hôn? Chưa nghe qua nơi này." John cũng hơi nghi hoặc, giáo hội đối với dị giáo và ngoại đạo có sự bài trừ không nhỏ, gần như là không thể dung thứ, bây giờ Raymond lại nói một nơi nghe không liên quan đến giáo hội, khiến họ không khỏi nghi ngờ.
Nghe như là một nơi rất không đáng chú ý? Sau đó John liền lướt qua những nghi hoặc đó, như lời Raymond nói, không phải là phải đưa đến nơi khác, thì cũng sẽ không có một vụ ủy thác có vẻ khá ngon lành như vậy.
Biết địa điểm, có thể lấy được tiền là được rồi.
"Các chi tiết cụ thể thì ngày mai đến nhà ta tìm hiểu, chủ thuê đang rất gấp." Raymond nói xong nhìn Trịnh Dật Trần vẫn có chút 'do dự', khuyến nghị: "Vụ ủy thác này rất tốt, chẳng phải ngươi muốn đến thành phố khác sao? Hoàn toàn có thể nhân tiện vụ ủy thác này đi qua."
"Hả? Nhân tiện?"
"Đúng." Raymond lấy ra một tấm bản đồ da thú: "Chờ hoàn thành vụ ủy thác này, sẽ không mất bao lâu để đến được chỗ này."
Hắn chỉ một thành phố khác trên bản đồ.
"Ta về suy nghĩ đã, mai ta sẽ trả lời ngươi chắc chắn."
"Được."
Rời khỏi quán rượu, thần sắc của Trịnh Dật Trần không có gì thay đổi nhiều, nhưng sau khi về đến chỗ ở, biểu hiện cũng có chút không kiềm được, Nhà thờ Hoàng Hôn?
Một nơi mà hắn nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại, bây giờ Raymond lại nhắc đến nó, khiến Trịnh Dật Trần cảm thấy có chút kỳ lạ.
Ở Lung Thành có một Nhà thờ Hoàng Hôn, mà thế giới này cũng có một cái? Trùng hợp à?
"Sao vậy?" Katrina thấy biểu hiện của Trịnh Dật Trần có chút khác thường, ngồi bên cạnh hắn hỏi.
"Gặp một vụ ủy thác mới, có thể nhân tiện đến một thành phố khác, ta đang cân nhắc một số chuyện."
"Một số chuyện?"
"Đợi ngày mai tìm hiểu thêm rồi tính."
Nhà thờ Hoàng Hôn à, nơi này có ý nghĩa quá đặc biệt với Trịnh Dật Trần.
Hôm sau, Trịnh Dật Trần đến nhà Raymond, đám người Rio không còn vẻ lười biếng như trước, nếu là một vụ ủy thác cuối cùng, hơn nữa lại là một vụ khó mà có lợi lớn, vậy thì không thể mang tâm lý lười biếng được, bọn họ không ai muốn thất bại trong vụ ủy thác cuối cùng này.
"Ta quyết định rồi, nhân tiện vụ ủy thác này ta sẽ đi thành phố tiếp theo."
"Ha ha ha, chuyện tốt như vậy thật sự không nên bỏ lỡ, nào nào nào, ngồi cả đi." Raymond cười hai tiếng: "Đã Trường Thanh đã quyết định rồi, vụ ủy thác lần này của chúng ta cũng không cần phải tìm người bên ngoài nữa."
Raymond lấy ra một tấm bản đồ mới: "Đây là bản đồ do chủ thuê cung cấp."
Tấm bản đồ này không khác nhiều so với tấm bản đồ mà Raymond đưa ra trước đó, nhưng có vẻ độ chính xác cao hơn, trên đó còn có rất nhiều điểm tham chiếu, muốn đi địa điểm cụ thể thì đánh dấu trực tiếp trên bản đồ.
Trịnh Dật Trần cũng quan tâm đến điều này, Nhà thờ Hoàng Hôn này có phải là cái mà hắn đang nghĩ hay không?
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận