Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 546: Tại sao có thể như vậy? (length: 12195)

"Hửm?" Trịnh Dật Trần liếc qua vết rách trên mặt đất, xuyên qua vết rách hắn thấy được một loại oán hận cực kỳ không rõ cùng khí tức tử vong tuôn ra, đây không phải là hoàn cảnh địa ngục mới có, mà là sự tích lũy sau khi chết với số lượng lớn.
Còn có chính là trong hoàn cảnh loại lực lượng tịnh hóa kia cũng không có biến mất.
Liếc qua những người giáng lâm kia, Trịnh Dật Trần không chút do dự hướng mặt đất lao xuống, tuy nói có hai tên dong binh Hoàng Hôn đã động thủ, nhưng hắn cũng không ngại gia nhập bọn họ.
"Ngăn cản hắn!"
Răng rắc!
Biến mất, Trịnh Dật Trần lấy tốc độ còn nhanh hơn bay ngược trở về, may mắn không bị tổn thương gì, nhưng 'mảnh vỡ' vỡ tan xuất hiện phía trước hắn không phải là mảnh vỡ sinh ra từ không gian vỡ vụn, mà hơi thứ cấp hơn một chút, có liên quan đến lực lượng không gian, nhưng loại mảnh vỡ này chỉ là hiệu ứng thị giác, thuộc về sự rung chuyển của không gian tạo thành.
So với loại vặn vẹo không gian mà hắn dùng, thì cao hơn một chút như vậy, vặn vẹo không gian tương đương với gió, loại này thì tương đương với tường không khí, chỉ là cái tường không khí này bị Trịnh Dật Trần trực tiếp đụng nát, lực phản tác dụng cường hãn khiến hắn bay ngược ra ngoài.
Xoa xoa trán mình, máu trên trán hắn nhanh chóng chảy ngược trở về biến mất.
Nhìn thoáng qua bốn phía, xung quanh toàn những bức tường không khí như lăng kính, sản phẩm sau khi không gian ngưng kết, những bức tường không khí này phong tỏa hắn lại, lúc nhìn về phía những người giáng lâm kia qua vách tường, hiệu ứng thị giác của nàng cũng trở nên quanh co.
Trịnh Dật Trần không chút do dự lắc cần câu cá trong tay, xung quanh nhất thời sinh ra biến hóa mới, những bức tường không khí kia sinh ra vặn vẹo vượt mức, có vài cái không chịu nổi lực lượng vặn vẹo không gian mà vỡ vụn.
Phanh phanh phanh...
Tiếng vang liên tục sinh ra bên trong tường không khí phong tỏa, một bóng dáng trắng bạc ngang qua giữa khoảng cách của tường không khí, từ góc độ không thể tin được cắt vào bên người Trịnh Dật Trần, một đạo quang nhận màu trắng bạc xuất hiện trên người Trịnh Dật Trần.
Xúc cảm không đúng.
Tháng Hằng vừa ra chiêu liền cảm thấy không ổn, một kích này xuyên qua tầng khí mô màu máu trên người Trịnh Dật Trần, nhưng không có cảm giác trúng vào máu thịt, tương đương với dùng gậy gõ lên miếng cao su bọc da trâu.
Không phá được phòng ngự?
Không kịp nghĩ nhiều, Tháng Hằng linh hoạt lùi về sau, nhưng ánh sáng màu đen đã theo công kích của Trịnh Dật Trần rơi xuống, mảng lớn hắc quang cùng tường không khí nhỏ bé va chạm, chiết xạ, có một bộ phận phản xạ trở lại, đây là do quân đội bạn của Tháng Hằng ra tay giúp đỡ.
Nhưng công kích của Trịnh Dật Trần cũng không dễ tránh né như vậy, cảm giác sinh mệnh, cảm ứng nhiệt tầm nhìn, cảm giác máu, tam trọng cảm giác giúp hắn luôn tập trung vào kẻ tấn công, một chút ánh sáng màu đen đâm vào Tháng Hằng, trên giáp ánh trăng của nàng lập tức xuất hiện vài đốm đen, những đốm đen kia nhanh chóng lan rộng với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Mất đi mục tiêu là Tháng Hằng, cần câu cá trong tay Trịnh Dật Trần bị vật chất màu đen bao phủ, một đầu huyết long lớn từ thương vung lên mà hiện ra, như là múa rồng, huyết long gầm thét đánh nát toàn bộ tường không khí xung quanh.
Trịnh Dật Trần từ trong sự hạn chế thoát ra, liếc nhìn những người giáng lâm lộ vẻ cố hết sức, đối phương có thể sử dụng lực lượng liên quan đến không gian, nhưng Trịnh Dật Trần cũng có thể dùng lực lượng liên quan đến không gian, chỉ là mức độ lực lượng không gian mà đối phương biểu hiện ra cao hơn hắn.
Nhưng sự vặn vẹo không gian của Trịnh Dật Trần cũng có thể làm tường không khí mà quân địch tạo ra bị ảnh hưởng, hơn nữa trên người hắn những trang bị kia đều có loại vật liệu thép không gian cùng tinh thể không gian, hai loại vật liệu này vốn có tác dụng ổn định và neo định không gian.
Với tư cách trang bị của Trịnh Dật Trần, có thể tăng phúc đôi chút cho hắn khi sử dụng lực lượng không gian, nhưng khi lực lượng ảnh hưởng không gian của quân địch muốn có hiệu lực ở gần hắn thì lại là phản tác dụng.
Thời gian bọn hắn tác động đến không gian, không gian trở nên ổn định hơn do trang bị trên người Trịnh Dật Trần, khi bọn họ muốn can thiệp không gian, bọn họ sẽ phải tiêu hao nhiều lực lượng hơn, giống như tình huống nhiễu loạn không gian loại hình kia...
Ân, Trịnh Dật Trần không biết di chuyển tức thời, cho nên hiệu quả neo định không gian do trang bị mang lại không lớn lắm thì phải, à không, vậy thì khi hắn tiến hành di chuyển tức thời có thể neo định trước vị trí một cách tốt, người khác muốn can thiệp sẽ rất khó.
Sau này có điều kiện thì tính tiếp.
"Khá là cố hết sức nhỉ, bằng hữu."
Trịnh Dật Trần nhìn kẻ giáng lâm sắc mặt đỏ bừng, khẽ cười một tiếng, trong lòng đối phương còi báo động vang lên inh ỏi, bóng dáng khẽ mờ đi một chút, ngay sau đó nơi hắn vừa đứng liền nổ tung thành một đám khí màu máu.
Kẻ giáng lâm vội vã di chuyển thở hồng hộc, trên người nổi lên những vết thương li ti, Trịnh Dật Trần vừa áp sát thì hắn đã cảm thấy độ khó gây ảnh hưởng đến không gian tăng lên đáng kể, cưỡng ép di chuyển còn cảm nhận được cảm giác chèn ép dữ dội.
Trịnh Dật Trần công kích, hắn tránh được, những vết thương trên người lại do lực lượng không gian đè ép mà ra.
Giống như trước đó, khi Trịnh Dật Trần tạo ra bức tường khí bên cạnh, hắn cảm thấy đặc biệt khó khăn, không gian xung quanh Trịnh Dật Trần vô cùng ổn định.
Điều này khiến kẻ giáng lâm nhận ra ngay Trịnh Dật Trần có một loại đạo cụ nào đó ổn định lực lượng không gian, còn loại lực lượng vặn vẹo không gian kia? Không có tác dụng gì với hắn.
"Ngươi chắc là bản thể tới." Tránh đòn tấn công từ nơi khác, Trịnh Dật Trần nhìn chằm chằm kẻ giáng lâm: "Thông qua cách giáng lâm, các ngươi phát huy được bao nhiêu lực lượng? Đến trang bị cũng không có… dựa vào cái gì mà đánh với ta, chỉ bằng đông người sao!?"
Ầm.
Kẻ giáng lâm sử dụng lực lượng không gian lại lần nữa di chuyển khẩn cấp, hình nhân màu máu tồn tại tại chỗ bị đánh tan bởi lực lượng mạnh hơn, xung kích màu máu đánh xuyên mặt đất, để lại hố sâu trên mặt đất thành trấn.
Trong hố sâu vang lên tiếng gầm rú nào đó.
Trịnh Dật Trần phảng phất không để ý những biến đổi này, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm kẻ giáng lâm sử dụng lực lượng không gian, đối phương có thể cảm nhận rõ ràng mình bị khóa chặt, loại khóa chặt này là dùng trực tiếp lên sinh mệnh.
Chỉ cần hắn còn trong phạm vi cảm giác của Trịnh Dật Trần, dù di chuyển kiểu gì đối phương vẫn phát hiện ra hắn trước tiên, đây cũng là lý do Trịnh Dật Trần né được những đòn tấn công của người khác.
Đây là loại quái vật gì vậy.
Chịu áp lực như cuồng phong bão táp, kẻ giáng lâm giữ im lặng, chỉ không ngừng làm lệch không gian quanh Trịnh Dật Trần, nhưng tường khí ngưng kết sinh ra kia cuối cùng không phải là vết nứt không gian, Trịnh Dật Trần va vào cũng chỉ chịu phản lực.
Nhưng trạng thái bạo khí của hắn chẳng khác nào mở Bá Thể, phản lực? Thứ đó bị Trịnh Dật Trần xem như không có, đụng nát xong cứ thế xông thẳng về phía hắn, bị thương? Trịnh Dật Trần bị thương nhưng lại như không bị thương.
Đồng đội hắn vẫn luôn cố gắng giải vây, nhưng áo choàng phòng hộ trên người Trịnh Dật Trần quá mạnh, thứ đó không phải giáp trụ nhưng Trịnh Dật Trần có thể điều chỉnh động tác trực tiếp cản được các đòn tấn công xé rách.
Lúc Trịnh Dật Trần sắp bắt được hắn, một luồng lực lượng tím đen quấn đến, khi loại lực lượng này chạm vào khí mô trên người Trịnh Dật Trần thì khí mô màu máu có chút biến đổi.
Trịnh Dật Trần lập tức cảm nhận được 'Lực lượng nguyên tố'.
Khí mô do bạo khí sinh ra tựa như vòng phòng hộ đặc biệt, thứ này có thể ngăn cách những loại lực lượng nguyên tố bên ngoài, cũng là một lý do quan trọng giúp hắn bỏ qua nhiều ảnh hưởng sau khi mở khí mô, đương nhiên ở trạng thái này, hắn cũng không thể sử dụng khả năng điều khiển nguyên tố.
Hiện tại, sự ngăn cách của khí mô với bên ngoài bị xuyên thủng, khí mô vẫn tồn tại, lực lượng càng mạnh cũng không mất đi, nhưng khi tính ngăn cách không còn...
Hai mắt Trịnh Dật Trần thoáng mở lớn, cảm giác sinh mệnh của hắn cảm nhận được vô số sinh mệnh trong thành trấn bỗng dưng biến mất.
Một luồng lực lượng thệ ước mạnh mẽ quấn lấy Trịnh Dật Trần, loại lực lượng này cường thế giam cầm áp chế hắn, khiến thân thể hắn nặng nề bất thường, hành động chậm chạp, cảm giác trì độn, mắt cũng bị che phủ bởi một lớp sương mỏng.
Hắn bị tấn công, thậm chí không cảm thấy mấy đau đớn.
Tiếng mèo kêu chói tai vang lên bên tai, mèo linh muốn thôn phệ loại lực lượng trên người hắn, nhưng loại lực lượng này không phải là lực lượng nguyền rủa, mèo linh thôn phệ không hề có tác dụng.
Lực lượng thệ ước à... Hay đấy.
Hắn không biết loại ước thúc này đã hi sinh bao nhiêu người thệ ước, nhưng hiệu quả ước thúc này quả thực rất hữu dụng!
Phản lực thệ ước được sử dụng toàn lực, cảm giác đau đớn đã mất trên cơ thể nhanh chóng phục hồi, cảm giác cũng dần hồi phục bình thường, nhìn những quang nhận đang nối liền trên người, những đòn công kích này trực tiếp quấn qua áo choàng mèo linh trên người hắn.
Về phần đầu, đương nhiên là tốt nhất, hắn chỉ là bị hạn chế về hành động, chứ không phải hoàn toàn không thể cử động, lực lượng cũng có thể phát huy ra, chỉ là tốc độ phản ứng và sức mạnh đều rất chậm, những chỗ khác bị thương không quan trọng, đầu nhất định phải bảo vệ cẩn thận.
Trong nháy mắt khôi phục bình thường, hỗn hợp nội lực Huyết Tu La cuồng bạo cùng hắc quang theo đòn tấn công của hắn bùng nổ ra, ánh trăng áo giáp trên người Trịnh Dật Trần gần đó vỡ tan thành từng mảnh vụn khi va chạm, hằng hà ánh sáng theo đó bay ra ngoài thành trấn.
Mảnh vỡ trên không trung liền biến thành những mảnh đen rơi xuống đất.
"Tại sao có thể như vậy?" Một người giáng lâm kinh ngạc nhìn Trịnh Dật Trần lại có thể trong thời gian ngắn như vậy thoát khỏi trói buộc thệ ước.
Hắn là người luôn chú ý đến những người giáng lâm khác trong thế giới này, hắn vô cùng hứng thú với lực lượng thệ ước của thế giới này, thậm chí còn tham gia vào các nghiên cứu liên quan, phát triển ra không ít cách dùng mà người bản địa trong thế giới này chưa nghĩ ra.
Xây dựng lên một cái thành lũy khá kiên cố, thậm chí còn cải tạo nó để dùng trong việc phá vỡ quy tắc cốt lõi của thế giới này.
Nếu như không có đại hành giả này tới đây, dù cho những dong binh Hoàng Hôn có tổ chức tiến công cũng đừng mong muốn phá vỡ được thành lũy này.
Trói buộc thệ ước mới này có điều kiện cực kỳ khắt khe, không chỉ cần người thệ ước phải dùng sinh mệnh gánh chịu, đối phương còn phải thể hiện ra sự uy hiếp đủ lớn, mà sự uy hiếp này, sau khi Trịnh Dật Trần phá hủy phòng hộ thành trấn, tiến một bước phá vỡ áp chế thệ ước trong thành, đã thỏa mãn điều kiện này.
Hắn vẫn luôn chờ đợi cơ hội để sử dụng trói buộc thệ ước này, lực lượng thệ ước cũng là một loại lực lượng, không thể không xem đến các lực lượng khác, vì vậy, sau khi Trịnh Dật Trần trúng chiêu 'Thông ma' của một người giáng lâm khác, tạm thời tiêu trừ tầng khí mô màu máu ngăn cách, hắn không chút do dự tiêu hao đám người thệ ước kia.
Lấy tính mạng của những người thệ ước đó làm cái giá, liên kết lại thi hành một lần trói buộc thệ ước mạnh mẽ đối với Trịnh Dật Trần.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận