Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 59: Gia nhập (length: 7940)

Raymond cười ha hả nói xong những năm này của mình trong cái thế giới này một chút kinh nghiệm, hắn ở cái địa phương này xem ra có mối quan hệ rất tốt, khách quen của quán rượu gặp Raymond cũng sẽ chào hỏi.
Qua trò chuyện của một số khách uống rượu, Raymond là khách quen ở đây, hơn nữa còn là người săn ma nổi tiếng bản địa, thực lực khá mạnh, nghe nói giáo hội đã nhiều lần chiêu mộ hắn, nhưng lần nào Raymond cũng lấy lý do muốn tự do mà từ chối.
"Hô ~ nếu như ngươi không có chỗ đi thì có thể đến chỗ ta, ta ở đây đã nhiều năm rồi, cũng có chút tích lũy." Raymond vừa cười vừa nói, cho Trịnh Dật Trần một địa chỉ.
"Ta vẫn muốn thử tìm kiếm dị tượng."
"Vậy cũng được, năm đó ta cũng đầy hy vọng, chuyện này chúc ngươi thành công." Raymond nói xong không bàn luận chuyện này nữa, tiếp tục nhâm nhi rượu, Trịnh Dật Trần trong túi có tiền, tiền này... ừm, Katrina mang ra.
Cô em gái này sau khi bỏ đi, không ngốc cũng chẳng có gì để mang, trên người lại còn mang không ít tiền.
Kinh nghiệm Raymond kể tuy có chút làm giảm sĩ khí, nhưng trong lời hắn cũng tiết lộ ra không ít thông tin, đó là trong thế giới này khả năng dị tượng xuất hiện không thấp như vậy, chỉ vài năm mà Raymond giải quyết được cũng đã có mười cái.
Cố gắng một chút có lẽ cũng không phải là không tìm thấy, Trịnh Dật Trần quay trở lại quán trọ.
"Có phát hiện gì không?" Katrina nhìn Trịnh Dật Trần vừa về lập tức hỏi.
"Gặp một đồng loại." Trịnh Dật Trần không giấu giếm chuyện của Raymond.
"Một dị tượng nhân khác sao?" Nữ vu rừng xanh vừa thay một thân đồ mới liền tham gia vào câu chuyện.
"Đúng, một thời gian tới chúng ta cứ ở lại đây trước đi, ta sẽ tiếp xúc nhiều hơn với người kia." Trịnh Dật Trần nói, tìm được một chỗ để đột phá, vậy thì đương nhiên phải hợp tác với đối phương nhiều hơn, Trịnh Dật Trần không có ý định gia nhập nhóm của Raymond, nhưng chuẩn bị cùng đối phương hoạt động một thời gian.
Ngày hôm sau, Trịnh Dật Trần tìm Raymond, đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn kiếm tiền bằng cách làm người săn ma."
"Ra vậy, tìm kiếm dị tượng quả thực cần tài chính." Raymond không suy nghĩ gì nhiều gật đầu: "Nhưng ta muốn xem thực lực của ngươi thế nào."
"Có thể."
Raymond dẫn Trịnh Dật Trần đến một nơi tập luyện, nơi này còn có những người cường tráng khác, nhìn những người này, Raymond nói với Trịnh Dật Trần: "Đây là đội của ta, sinh vật tà ác ở thế giới này vô cùng khó đối phó, đánh đơn lẻ thì không có lợi, ngược lại làm theo đội nhóm, hiệu suất sẽ cao hơn và an toàn hơn."
"John! Đến so tài với chiến sĩ mới của chúng ta nào."
Một người đàn ông cường tráng có mái tóc nâu đi tới, hắn nghiêm túc nhìn Trịnh Dật Trần, vẻ mặt nghiêm nghị, Trịnh Dật Trần không cao bằng hắn, nhưng từ dáng người có thể thấy đây không phải người tầm thường.
"Ta tên Trường Thanh."
"Ừm... Người ngoại quốc sao? Ngươi cần vũ khí gì?" John gật đầu, đi tới giá vũ khí, trên đó toàn là vũ khí bằng gỗ, nhưng mấy cây gỗ này đều rất chắc và nặng, dùng để huấn luyện rất phù hợp.
"Trường thương đi." Trịnh Dật Trần lướt qua những vũ khí kia, đao thì không cần nói, hắn chắc chắn không chọn, kiếm thì ngược lại có thể dùng, nhưng cách dùng vẫn là đâm, nếu vậy thì chọn trường thương sẽ thích hợp hơn, cùng là kiểu tấn công chủ yếu bằng đâm, trường thương sẽ chiếm lợi thế về khoảng cách hơn.
John gật đầu, ném cho Trịnh Dật Trần một cây trường thương bằng gỗ, hắn cầm một vũ khí tương tự, thấy vậy Raymond cười giải thích: "Đừng để ý, John là bậc thầy vũ khí của chúng ta đấy, hắn am hiểu sử dụng rất nhiều loại vũ khí."
"Bắt đầu đi." John nghiêm túc nhìn chằm chằm Trịnh Dật Trần.
"Được."
Thời gian trôi qua không lâu, Trịnh Dật Trần một tay cầm thương đâm ra, John nhìn trường thương Trịnh Dật Trần đâm tới, lộ vẻ kinh ngạc, hắn còn tưởng Trịnh Dật Trần sẽ dùng cách tấn công nào khác, nhưng Trịnh Dật Trần dùng cách đâm thẳng vô cùng đơn giản.
Tốc độ nhanh thật đấy, nhưng hắn cũng là một chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm, đối diện với cú đâm nhanh gọn, hắn lách trường thương trong tay, gạt đòn tấn công của Trịnh Dật Trần ra, sau đó nhanh chóng lùi về phía sau nửa bước.
Nhìn vào vết tích trên cây trường thương bằng gỗ, chàng trai tóc đen trước mặt có lực lượng vô cùng lớn!
John không dùng những thương pháp tinh diệu như trong tiểu thuyết võ hiệp, nhưng lại vô cùng có tâm đắc với loại vũ khí thương, những kỹ năng cơ bản dùng rất tốt, sau khi giao đấu vài hiệp, John phát hiện ra vài vấn đề của Trịnh Dật Trần, lực công kích khi Trịnh Dật Trần đâm ra rất mạnh.
Khi sử dụng thương trong những phương diện khác thì lại cực kỳ yếu, lúc chiến đấu Trịnh Dật Trần đang học theo cách dùng thương của hắn.
Chỉ là kiểu học và dùng ngay tại chỗ, trong mắt một người lão luyện thì trông cực kỳ gượng gạo, nhưng ưu thế của Trịnh Dật Trần cũng không nhỏ, sức mạnh lớn, tốc độ phản ứng nhanh, đâm tới vô cùng nguy hiểm, đó là một cú đâm chính xác mà hắn cũng không bằng.
Chỉ cần sơ sẩy một chút, bị Trịnh Dật Trần cho một cú thì chịu không nổi, John vô cùng tin vào phán đoán của mình, dù là gỗ thương, nhìn lực phản hồi của hai cây gỗ thương khi va chạm vào nhau, Trịnh Dật Trần đã có thể làm đến mức dù không có đầu thương vẫn có thể đâm chết người.
Điều này khiến hắn hơi hối hận vì đã chọn vũ khí giống nhau, chỉ cần chọn một thanh kiếm, chỉ cần đỡ được đòn tấn công đầu tiên của Trịnh Dật Trần, áp sát, về sau Trịnh Dật Trần đâm sẽ rất khó phát huy tác dụng, chưa kể đến những kỹ xảo chiến đấu khác.
Trịnh Dật Trần thể hiện rất kém cỏi.
Rắc! Trường thương gỗ của John trực tiếp gãy sau một lần va chạm, Raymond đứng lên: "Được rồi, so tài dừng ở đây."
"Cơ thể của ngươi rất lợi hại." John nhìn cây gỗ thương gãy trong tay nói, hai cây gỗ thương có độ bền tương đương nhau, vũ khí của hắn bị gãy trước, là vì cú đâm của Trịnh Dật Trần đã làm vũ khí của hắn bị tổn hại nặng nề, đây cũng là lý do mà hắn đánh giá cú đâm của Trịnh Dật Trần chính xác đến vậy.
"Nhưng căn bản quá yếu."
John gật đầu, Trịnh Dật Trần lại tự biết điều này, hắn nhìn Raymond: "Ta hoan nghênh cậu ấy gia nhập."
Nền tảng của Trịnh Dật Trần yếu thật, nhưng thể chất tốt là một chuyện, uy lực cú đâm của cậu ta cũng đã đủ rồi, trong giao chiến trực diện thật ra không cần nhiều chiêu trò như vậy, chỉ cần sức mạnh và tốc độ nghiền ép đối thủ, làm sao để một kích đoạt mạng là được rồi, Trịnh Dật Trần chuyên về cú đâm là phù hợp nhất.
Chỉ là mặt hạn chế cũng rất rõ ràng, có thể nghiền ép đối phương thì ai đánh cũng chết, gặp đối thủ thể lực tương đương thì điểm yếu của Trịnh Dật Trần sẽ lộ ra ngay.
"Ha ha ha, John đã nói vậy rồi thì chắc những người khác không có ý kiến gì nhỉ?" Raymond cười lớn hai tiếng: "Vì cơ bản không đủ, trong thời gian này ngươi cứ cùng mọi người tập luyện chung, làm quen một chút, mấy ngày nữa chúng ta có một vụ ủy thác lớn muốn làm."
"... " Đúng là trùng hợp, Trịnh Dật Trần nhìn những người khác không có ý kiến gì, nghĩ thầm vụ ủy thác lớn này có lẽ không phải là loại dễ giải quyết, thêm một người sẽ có thêm một phần tiền thưởng mà thôi.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý).
Bạn cần đăng nhập để bình luận