Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 256: Nhiệt độ thấp bảo hộ (length: 11921)

Thời gian dư dả, Trịnh Dật Trần không ngại giúp đỡ người trong thế giới này một chút, dù sao thế giới này đã xui xẻo như vậy rồi, hiếm khi gặp được dân bản địa, có thể giúp một tay thì giúp một tay, chỉ là tiền đề là những người này thật sự là người, mà không phải loại tình huống tương tự như anh em nhà họ Trương kia. "Đương nhiên có thể cam đoan, vào lúc thế giới xảy ra vấn đề chúng ta đã làm xong các loại phòng hộ, về cơ bản tránh khỏi khả năng bị đồng hóa." Essen nói rất chắc chắn: "**ngươi** có thể tới căn cứ của chúng ta xem một chút."
"Lão đại!" Một người cầm vũ khí trông có vẻ khoa học viễn tưởng, lóe đèn chỉ thị màu lam, có chút gấp gáp, **hắn** không biết đại hành giả là nhân vật gì, chỉ cảm thấy cuộc đối thoại hiện tại của lão đại với Trịnh Dật Trần thật khó hiểu. Nhưng không ảnh hưởng việc **hắn** hiểu ý trong cuộc nói chuyện, lão đại của bọn họ muốn xác định từ chỗ Trịnh Dật Trần xem thế giới này còn cứu được hay không, nhưng câu trả lời của Trịnh Dật Trần đã trực tiếp dập tắt hy vọng của bọn họ. Dựa vào cái gì mà việc thế giới của bọn họ có được cứu hay không lại phải do miệng một người xa lạ quyết định? "Đại hành giả, các ngươi có thể hiểu là người phát ngôn của Thần đi lại giữa nhân gian." Essen khoát tay, ngăn người thuộc hạ đang có chút kích động lại. " . . Nếu thật sự có thần, vậy thế giới của chúng ta sao có thể biến thành thế này?!" Vẫn có người không cam lòng, trong hoàn cảnh thế này, rất dễ khiến cảm xúc con người trở nên cực đoan, mọi thứ đều quá tuyệt vọng. Sinh hoạt mỗi ngày đều phải cẩn thận từng li từng tí, việc đầu tiên khi tỉnh dậy là kiểm tra toàn thân, xem trên người có mọc ra tơ máu dị thường nào không, lỡ không cẩn thận bị trầy da cũng phải vội vã cuống cuồng đi tìm thầy thuốc kiểm tra kỹ càng, chỉ sợ chỗ trầy da dần dần lan rộng, từ bên trong mọc ra thứ gì đó không bình thường. "**Ta** nói thần không phải người điều khiển, cũng không phải người bảo vệ." Essen lắc đầu: "Về trước đi, đến lúc đó **ta** sẽ giải thích cho các ngươi một chút, nơi này cũng không an toàn."
Nói xong Essen hơi xúc động nhìn thoáng qua hướng Chớ Thành, bên đó đã bị đốt thành một cái hố trời khổng lồ, ngọn lửa màu xanh lá cây đậm ngút trời tối hôm qua để bọn họ khắc sâu ấn tượng, đối với Chớ Thành, bọn họ luôn duy trì sự chú ý cao độ. Đầu tiên là căn cứ của bọn họ ở ngay cách đó không xa, việc trong thành phố mọc ra một con mắt khổng lồ khiến bọn họ vô cùng bất an, giống như đang sống trên mặt một sinh vật khổng lồ vậy, còn bọn họ, những dân bản địa không phải dạng khối thịt này, lại giống như sâu bọ. Là thứ phải bị nhổ bỏ. Nhưng bây giờ 'gã khổng lồ' tên là tinh cầu này đã bị phá hủy một con mắt. Ngọn lửa màu xanh lá cây đậm vẫn đang chậm rãi cháy, chỉ là không có quy mô như ngày hôm qua. "Đi thôi." Trịnh Dật Trần xoay người leo lên xe máy, trong thế giới này thể chất của **hắn** quá mạnh, Trịnh Dật Trần ước chừng bản thân không thể nào giống siêu nhân dùng cơ ngực lớn chống lại pháo máy công kích, nhưng đứng yên chịu đựng như vậy một hồi thì không vấn đề gì lớn, chỉ là quần áo chịu không nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận