Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 442: Đều rất rẻ (length: 11614)

Cùng Trịnh Dật Trần cùng ngồi trên một mái nhà, Katrina nhìn đám nhân viên cảnh vụ đang rút lui hỏi: "Ngươi ở thế giới khác cũng đều luôn tiêu diệt những con quái vật đặc biệt như thế này sao?"
"Cái này không phải do ta quyết định, mấu chốt là phải xem bọn họ đưa ra loại quái vật gì." Dị tượng đã biến mất, nếu hắn không đi qua thì có lẽ sẽ có rất nhiều quái vật từ cái cây kia xuất hiện.
Người ở thế giới kia sẽ ra sao sau khi ma thụ bị xử lý, Trịnh Dật Trần hoàn toàn không để ý đến chuyện này.
Trong tay hắn ném một khối đầu gỗ nửa máu thịt hóa, thứ này là tiện tay lấy được sau khi xử lý ma thụ, theo lệ cũ, một phân làm hai, một phần đưa cho An Kha, phần còn lại mang về cho các nữ vu nghiên cứu.
"Chúng ta như vậy cũng là giúp một thế giới rồi nhỉ? Sao ngươi có vẻ bình thường thế?" Katrina gật nhẹ đầu, nhìn vẻ mặt Trịnh Dật Trần hơi nghi hoặc.
Nàng thấy nhiều người bị treo lên cây biến thành quái vật sẽ cảm thấy đồng tình và phẫn nộ.
"…Thấy nhiều quen thôi, ta đi đến thế giới cơ bản đều là sắp tàn, người chết quá nhiều, với lại thế giới như vậy có rất nhiều, chỉ có phẫn nộ thì ta chẳng phải tức chết à? Gặp cái nào giải quyết cái đó là được."
Trịnh Dật Trần nhìn một chiếc máy bay không người lái bay đến, bên trong truyền ra giọng của An Kha: "Ta đến nhận đồ."
"Dùng cái này à? Ngươi không sợ bị cướp?" Trịnh Dật Trần bỏ nửa khối đầu gỗ máu thịt hóa vào trong một ngăn chứa của máy bay không người lái.
Hình chiếu của An Kha hiện ra trên máy bay không người lái: "Chỉ là đồ lấy được từ thế giới liên quan đến dị tượng, không đến mức gặp chuyện này đâu."
"Vậy được thôi, ta về đây."
An Kha gật đầu: "Lần sau có chuyện này cứ trực tiếp liên lạc với An Kỳ, lần này ta muốn nghỉ ngơi."
Máy bay không người lái vút một tiếng tăng độ cao, nhanh chóng bay đi.
Nhìn máy bay không người lái rời đi, Trịnh Dật Trần ôm Katrina từ trên mái nhà nhảy xuống, đêm khuya không ai chú ý đến chuyện này.
Về đến chỗ ở, hắn lại trở về cuộc sống thường ngày.
Vài ngày sau, hắn đến Giáo đường Hoàng Hôn, món đồ hắn cần đã có manh mối, Tia trực tiếp gửi tin nhắn thông báo cho Trịnh Dật Trần, không những vậy, đến nơi này Trịnh Dật Trần còn biết thêm một chuyện… Điểm tích lũy của hắn tăng lên.
"Chuyện gì xảy ra?" Trịnh Dật Trần vội cầm quyển sổ nhỏ từ tay Tia, vừa liếc qua, điểm tích lũy ban đầu là 62 nay đã thành 66, nhiều thêm 4 điểm: "Ta vô tình xử lý mấy kẻ phá giới à?"
"Là đồ vật có liên quan đến thế lực phá giới."
Trịnh Dật Trần hơi lưỡi rối: "Cái này cũng được sao?"
Tia vẫn bình thản gật đầu: "Ngươi có thể hiểu là đây là chi nhánh."
Mấy ngày nay hắn giải quyết thứ lớn nhất chính là cái cây ma thụ trước kia, nhận ra điều này, Trịnh Dật Trần không khỏi nhếch miệng, xem ra sau này có thể thường xuyên đi dạo qua dị tượng những lúc rảnh rỗi, loại thu hoạch bất ngờ này thật sự rất tốt.
Hắn lấy điện thoại ra liên lạc với An Kha.
"Có chuyện gì sao?"
"Ta có hơi tò mò sao ngươi lần nào cũng nghe máy nhanh như thế?"
An Kha đang làm thí nghiệm ra hiệu cho trợ lý bên cạnh tiếp nhận việc mình đang làm: "Ngươi gọi cho ta chỉ vì cái này? Ta đặc biệt chuẩn bị một bộ điện thoại để liên lạc với ngươi đấy, có vấn đề gì sao?"
"Không có, bên ta có tin tức mới, khối đầu gỗ trước ta đưa cho ngươi chắc là của thế lực phá giới."
"Ta biết rồi." An Kha nói xong liền cúp máy, coi như thứ kia là của thế lực phá giới, chỉ còn lại một khúc gỗ, có thể nghiên cứu ra một vài thứ, nhưng những thứ nghiên cứu ra được cũng không thể nào khôi phục lại vật kia.
Nghiên cứu qua thì thứ đó có thể dùng để chế ra một loại virus sinh học, có thể khiến sinh vật chịu ảnh hưởng nghe theo một chủ thể virus nào đó, đồng thời hướng truyền của virus rất ổn định, đó là phần đáng giá nghiên cứu nhất.
Bây giờ biết vật kia có liên quan đến thế lực phá giới thì ý nghĩa cũng không lớn, dù liên quan thế nào cũng không thể giúp nàng hiểu thêm về thế lực phá giới, cả hai vốn không cùng đẳng cấp, An gia cũng không có ý định giao thiệp gì với thế lực phá giới.
Sau đó Trịnh Dật Trần gọi điện cho Katrina, nói tối nay mình về hơi trễ, hắn muốn chờ chợ 0 giờ, Tia gửi tin nhắn nói cho hắn biết món đồ hắn muốn đã có ở đó.
Đi tới gửi tủ bên này, Trịnh Dật Trần nhìn một chút đồ vật bên trong, có thư và video gửi xuống của Kỳ Tương Vân và những người khác, còn có một ít tin tức Tưởng Vi gửi tới, các tin nhắn từ Nellie bên ban ngoại giao thế giới Thiên Khung Chi Luân các loại.
Trịnh Dật Trần mang theo một đống lớn đồ vật như vậy tìm một chỗ ngồi xuống, cầm giấy bút bắt đầu hồi đáp dần dần, đây cũng là việc cần ‘làm’.
Ít nhất phải nói cho bọn họ biết mình vẫn còn sống, hơn nữa sống rất tốt, Kỳ Gia Trấn bên chỗ Kỳ Tương Vân xây dựng cũng không khác biệt lắm, hết thảy đều đang phát triển nhanh chóng, hơn nữa nhân tộc còn có rất nhiều người đi tìm bảo tàng thần ma.
Bên Dị Yêu trước mắt đang hỗn loạn, cái chết của thần ma gây ảnh hưởng rất lớn đến Dị Yêu, Liễu Hồng Chiêu và Lâm Dao Dao cũng đang chuẩn bị đi tìm thần ma còn sót lại, những thứ đó có ích rất nhiều cho sự phát triển Kỳ Gia Trấn sau này, cũng có thể trở thành nguồn tài nguyên hậu cần quan trọng cho các nàng làm Hoàng Hôn dong binh về sau.
Trong tin nhắn cuối cùng của Kỳ Tương Vân, các nàng về sau nếu phát triển thuận lợi, có khả năng sẽ trực tiếp đến tìm Trịnh Dật Trần chơi.
Chuyện bên chỗ Tưởng Vi thì đơn giản hơn nhiều, một vài kỹ thuật cao Trịnh Dật Trần đưa qua, bên kia cần rất nhiều thời gian mới có thể nghiên cứu ra được kết quả thật sự, về một số nguy cơ tiềm ẩn trong hệ thống của Thiên Khung Chi Luân, Tưởng Vi đã phàn nàn không ít trong tin nhắn.
Nàng cho biết Trịnh Dật Trần mang đến cho nàng thử thách lớn nhất trong cuộc đời, trước kia nàng cảm thấy nhiều thứ trên mạng rất đơn giản, bây giờ mới biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn, nàng cần nạp thêm tri thức.
Thậm chí nàng còn muốn trực tiếp đến thế giới có Thiên Khung Chi Luân để học tập tại chỗ.
Trong những thứ Tưởng Vi để lại còn có một bàn chứa đồ rất lớn, trong đó có những thành quả phá giải gần đây của nàng, nàng nhắn lại nói cho Trịnh Dật Trần nếu có thời gian thì mang thứ này đến một thế giới khác kiểm tra một chút.
Tin nhắn trong thế giới Thiên Khung Chi Luân lại càng rõ ràng hơn, một mặt là Trịnh Dật Trần nếu cần đổi mới trang bị gì thì có thể trực tiếp liên hệ, một mặt khác dù bọn họ trong thế giới đó đã có rất nhiều người làm Hoàng Hôn dong binh, và thu được không ít trong thời gian ngắn.
Sau này Trịnh Dật Trần nếu ở trong thế giới khác gặp được Hoàng Hôn dong binh có dấu hiệu hoặc trang sức Thiên Khung trên người, liền có thể trực tiếp tìm đối phương, bọn họ sẽ cung cấp sự trợ giúp lớn nhất cho Trịnh Dật Trần.
Xử lý xong những tin nhắn này, Trịnh Dật Trần để bàn chứa đồ Tưởng Vi để lại vào trong tủ, đợi sau này ban ngoại giao Nellie sẽ lấy đi vật đó, tiện thể mang một cái máy tính Nellie cung cấp trong thế giới của nàng ta về để vào tủ gửi cho Tưởng Vi.
“Ngô, cứ như vậy tiếp theo liền chờ đợi thôi.” Trịnh Dật Trần nhìn những người trong Hoàng Hôn giáo đường, không thấy bóng dáng quen thuộc, hắn không khỏi có chút thất vọng, nhìn những nữ tu sĩ Hoàng Hôn đang hoạt động ở đằng xa, hắn do dự một lát rồi mới đi đến hỏi: “Ta có một người bạn tên là Arnold, hiện giờ hắn thế nào rồi?”
Hắn hỏi về Arnold, đã lâu rồi không gặp đối phương, Trịnh Dật Trần cực kỳ để ý chuyện này…
“Chết rồi.” Nữ tu sĩ Hoàng Hôn bị Trịnh Dật Trần hỏi thăm thản nhiên nói ra.
“A” Trịnh Dật Trần quay về chỗ vừa ngồi, không có tâm trạng tiếp tục xem điện thoại nữa, không nói Hoàng Hôn dong binh, mà ngay cả dong binh bình thường đều chiến đấu trong khoảnh khắc sinh tử, cái chết đối với dong binh là chuyện rất phổ biến, tuy nhiên, chuyện đó phát sinh với người quen thì ít nhiều cũng khiến Trịnh Dật Trần có chút khó chịu.
Thở ra một hơi, gối đầu lên tay định ngủ một lát, nếu nơi Hoàng Hôn cũng không an toàn, thì chẳng có nơi nào an toàn cả, Trịnh Dật Trần lại chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ, một người đàn ông ngồi bên cạnh hút thuốc, trò chuyện đôi ba chuyện, đến khi hút xong điếu thuốc, đối phương đứng lên nhìn về nơi xa mờ ảo: “Nhờ quen ngươi mà ta mới có lần nói chuyện phiếm cuối cùng này, cảm giác cũng không tệ lắm, gặp lại.”
Trịnh Dật Trần mở mắt ra, nữ tu sĩ Tia đứng trước mặt hắn, thời gian đã gần 0 giờ, hắn dụi dụi mắt, nói với Tia: “Trong giấc mơ, Arnold đã trò chuyện với ta lần cuối.”
“Bây giờ ngươi đã tỉnh giấc rồi.”
“Hô~ đã tỉnh.” Trịnh Dật Trần liếc nhìn điện thoại, trên đó không có tin nhắn nào gửi đến trong lúc hắn ngủ, Hoàng Hôn giáo đường lúc này không tính là vắng vẻ, nhưng đã không có người bình thường, những người đến đây đều cơ bản là Hoàng Hôn dong binh.
Nơi đây có những thứ Trịnh Dật Trần mong muốn.
Đợi đến 0 giờ thị trường chính thức bắt đầu, Trịnh Dật Trần tìm kiếm thứ mình muốn ở nơi này, đầu tiên là các vật phẩm liên quan đến không gian mà hắn muốn nhất...
Không, lực lượng vặn vẹo không gian có thể giúp Trịnh Dật Trần tăng tốc trong chiến đấu, đồng thời tăng cường sát thương và lực phòng ngự, nhưng loại lực lượng đó không đủ để hắn thực hiện di chuyển đặc biệt.
Có thể nói hắn còn muốn tạo ra một vật có thể thực hiện di chuyển không gian bình thường để cường hóa vũ khí của mình, nếu không phải đồ vật liên quan đến không gian thì đó là một loại khác.
Trịnh Dật Trần tìm thấy một khối đá màu tím sẫm với nhiều hình mặt người vặn vẹo trên đó, từ một sạp hàng của lính đánh thuê Hoàng Hôn.
"Thứ này giá bao nhiêu?"
"Trấn hồn ma thạch, ta cướp được từ một vu yêu." Người lính đánh thuê Hoàng Hôn bán hàng nhìn Trịnh Dật Trần một chút rồi nói: "Nếu muốn thì 1 điểm tích lũy mang đi."
Cái giá này, Trịnh Dật Trần cảm thấy rất rẻ. Trước khi đến chợ 0 điểm, hắn đã tìm hiểu, những thứ cần tích lũy ở đây thường dao động từ 1 đến 3 điểm, có nhiều thứ trông rất đặc biệt nhưng không quá đắt.
Nguyên nhân là do quy mô của chợ. Chợ 0 điểm là nơi lính đánh thuê Hoàng Hôn trong thế giới này giao dịch, điểm tích lũy đối với họ không dễ kiếm, nếu bán đắt thì căn bản không ai mua. Hơn nữa, những thứ mang ra bán thường là đồ mình không cần.
Đồ không cần để lâu cũng không dùng đến, đổi thành điểm tích lũy thì có thể dùng ngay.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận