Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 315: To lớn hài cốt (length: 15464)

Một nghi thức tà ác mà Elena chưa từng gặp, từ tài liệu này, nàng chỉ giải mã được thông tin hạn chế, nhưng không phải không có phát hiện. Ví dụ, nàng có thể xác định vật bị phong tồn trong thùng không phải lực lượng tinh thần, cũng không phải linh hồn, mà là thứ nằm giữa hai loại đó.
Loại lực lượng này khiến vật chất khó bị phát hiện. Những vật liệu luyện phép mà nàng chuẩn bị có khả năng hấp thụ tốt, nhưng ở đây, chúng chỉ hấp thụ được một phần loại lực lượng đó. Thậm chí, khi cái thứ linh dị kia giãy giụa, bột phấn còn bị rung rớt xuống.
"Mục đích chính của thứ này là để giám sát."
"Giám sát..."
An Lung Linh lập tức ý thức được cấu trúc bên trong căn cứ có thể bị lộ. Dù không hoàn toàn, một số tuyến đường đã bị người ngoài biết được. Nàng gọi điện ngay cho An Kha, bảo An Kha điều động người giám sát gần đó để ý xem có ai khả nghi.
"Biết." An Kha đáp lời ngay, nàng không tham gia vào chuyện này vì không hứng thú với nghiên cứu mảng đó. Chẳng bao lâu sau, An Kha trả lời: "Gần đây có một vài hoạt động khác thường. Tứ tỷ đi xử lý đi."
"Biết." An Lung Linh nhanh chóng sắp xếp người ra tay. Những người có hoạt động khác thường ở khu vực này, dù không có vấn đề gì, nhưng bị phát hiện cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Một tiếng thanh thúy vang lên, người điều khiển máy bay trực thăng liếc nhìn cửa sổ. Thiết bị hiển thị máy bay vừa chịu một va chạm nhỏ, nhưng không xác định được vật chất gì gây ra. Người điều khiển bình tĩnh cầm máy liên lạc báo cáo: "Báo cáo, chúng ta bị công kích vô hình dị thường, dường như là do ảnh hưởng tinh thần."
"Tấn công!" An Lung Linh dứt khoát ra lệnh. Không chờ quái vật dưới nước trồi lên, trực tiếp ban bố lệnh tấn công. Máy bay trực thăng dùng ngay vũ khí trang bị trên mình, hai quả pháo rơi trúng người quái vật. Sau vụ nổ, trên xương quái vật xuất hiện vết cháy đen và nứt.
Họ xác định được vị trí nhờ khả năng thông linh của Elena. Theo thông tin Elena cung cấp, thực thể ký sinh tinh thần đó không hề chạy loạn, nó có vẻ cố ý chờ đợi ở đây.
An Lung Linh gật đầu: "Ký sinh cũng có giới hạn. Với lại..."
Kẻ đó có vẻ đã theo Từ Từ để chiếm núi làm vua. Thực thể tinh thần ký sinh đặc biệt này không phải kẻ giữ phận. Chỉ trong khoảng thời gian mờ mịt trước đây, chưa đầy một tuần đã gây ra quá nhiều chuyện. Liên tục đắc tội mấy đại gia tộc, thậm chí tấn công cả doanh trại của vài đoàn thợ săn.
Một số doanh trại thợ săn còn có sự hậu thuẫn của quân đội. Có thể nói, thứ này chưa đầy một tuần đã đắc tội hết tất cả mọi người trong giới cũ.
Giọng An Lung Linh qua bộ đàm: "Giữ khoảng cách, kiểm tra phạm vi tấn công của nó."
"Thứ này ở phía dưới hồ bắc mà các ngươi chưa từng phát hiện ra?" Trịnh Dật Trần nhìn con quái vật khổng lồ trồi lên từ hồ mà cảm thấy quá sức tưởng tượng. Môi trường thấp cũng có thể xuất hiện quái vật khổng lồ, như con trùng cát trong thế giới trước kia.
"Vậy cái kia phát hiện thứ này như thế nào? Không đúng, nó khiến thứ này động bằng cách nào?" Trịnh Dật Trần tò mò nhìn bộ xương khổng lồ nát tươm sau những vụ oanh tạc. Xương cốt thứ này rất rắn chắc, không hề có dấu hiệu loãng xương sau một thời gian dài. Ngược lại, nó còn đang tái tạo lại thịt da dưới tác động của một loại lực lượng.
Khách du lịch được đưa đến điểm trú ẩn lo lắng bất an nhìn xung quanh đám nhân viên vũ trang. Những khẩu súng trên tay bọn họ khiến tất cả mọi người im thin thít, chẳng ai dại gì mà nhảy ra gây sự vào lúc này. Cũng không dám nhảy ra.
Trải qua nhiều chuyện liền sẽ bình tĩnh. Về tình hình trước mắt, đó cũng không hẳn là quá bất ngờ, lúc khởi hành bọn họ đã nắm qua một vài tình huống mục tiêu.
Cây cao đón gió cũng không hẳn là một phép tắc bất di bất dịch. Trong môi trường cao, rễ cây lớn và bão chưa chắc đã làm lay chuyển được những đại thụ đó. Còn ở môi trường thấp, rễ cây có lớn mấy đi nữa, sao nào? Rễ thì lớn nhưng đất lại không chắc, còn môi trường cao thì đất lại kiên cố, rễ cắm xuống là không lay chuyển nổi.
Đất ở môi trường thấp giống như cát, rễ cây dù lớn cỡ nào thì một cơn gió lớn cũng có thể thổi bật cả gốc, mà cơn gió mạnh đó mang tên "lực lượng khoa học kỹ thuật".
Khu vực hồ Bắc Lung Thành, sau khi đến nơi này, lông mày của An Lung Linh liền nhíu lại, hồ Bắc nơi này không phải là khu vực đông người, nhưng ngày thường người ở đây cũng không ít, có du khách đến chơi dưới nước, nhưng phần lớn mọi người đều tương đối sáng suốt, sẽ chỉ hoạt động ở khu vực an toàn.
Phương diện kinh tế căn bản không cần đến ngành du lịch nào để duy trì, ngày thường đều có rất nhiều người ngoại thành đến Lung Thành tìm cơ hội đầu tư.
Elena giải thích: "Ta dùng thuật thông linh liên lạc với thứ kia, nó muốn dẫn động tà linh này chiếm lấy tinh thần của ta, nhưng bị thứ này giam cầm."
Thứ này có liên quan đến nghi thức tà ác, nàng với tư cách nữ vu rất rõ ràng món đồ chơi này nguy hại đến mức nào, không chuẩn bị kỹ càng rất dễ dàng tự đưa mình vào, nhưng trong tay nàng có đầy đủ đạo cụ phụ trợ tốt, thì không có nhiều vấn đề, chuyện này đã Trịnh Dật Trần tham gia vào, còn gọi nàng đến giúp đỡ, nàng muốn càng xinh đẹp giải quyết chuyện này.
Chỉ là tại hoàn cảnh thấp bên trong không thể xem thường lực lượng khoa học kỹ thuật, máy bay trực thăng trang bị pháo, cùng với một chút đạn hỏa tiễn nã ở bờ hồ, khiến lớp vỏ ngoài của hài cốt to lớn đó xuất hiện rất nhiều vết rạn.
"Ta tránh một chút trước." Sau khi biết ý định của Elena, An Lung Linh vô cùng dứt khoát nói ra, nàng cũng có một vài sức mạnh đặc thù, chỉ là hiện tại không phải lúc cần phô trương, nàng với tư cách người chỉ huy, lúc này nên thể hiện ra mức độ 'tự tư' nhất định, trạng thái hoàn hảo của nàng càng quan trọng.
". . Không phải, thời gian tồn tại của hồ Bắc còn lâu hơn cả Lung Thành, thứ này có thể là đã tồn tại ở hồ Bắc từ rất lâu trước đây, và được chôn giấu rất sâu."
Người điều khiển máy bay trực thăng lộ vẻ kinh ngạc: "Bền chắc như vậy sao?"
Nơi này chính phủ có sức ảnh hưởng, đồng thời ở chỗ này các đại gia tộc càng có sức ảnh hưởng, cộng thêm đồ vật các đội săn dị tượng mang đến từ trong các đại gia tộc, khiến kỹ thuật ở Lung Thành đi đầu thế giới, rất nhiều kỹ thuật ứng dụng của ngoại thành đều là từ đây truyền đi.
An Lung Linh cũng là người làm việc quyết đoán.
"Dù là nhân vật lớn đến đâu, khi đến hoàn cảnh thấp, hoặc bị đưa vào phòng thí nghiệm, hoặc là sẽ bị đánh thành tro!" An Lung Linh khi nói chuyện mang theo sát khí, trong môi trường cao thì thôi, ở bên đó cường giả càng thêm thuần túy, mà ở môi trường thấp mà còn dám ngang ngược như vậy sao?
"Như vậy tốt hơn." Sau khi An Lung Linh rời khỏi phòng thí nghiệm này, Elena lập tức bắt đầu tiến hành thao tác tiếp theo, nàng mở một khe hở nhỏ ở vật chứa được phong ấn kia, 'Linh' bị giam cầm bên trong ngay lập tức sốt ruột bay ra, nhưng chưa kịp bay xa liền bị đầu lâu kia hút vào.
"Chúng ta có vẻ như bị coi thường." An Lung Linh liếc nhìn du khách ở phía bắc hồ, người nhà họ An đã bắt đầu tiến hành giải tỏa hiện trường vào thời điểm này, người làm việc này là chuyên nghiệp, đám du khách bản địa kia rất nhanh đã lựa chọn rời đi, mà đám du khách không phải người bản địa còn có chút ngơ ngác.
"Đây là vấn đề nhỏ." Elena cầm giấy Trịnh Dật Trần đưa, tùy ý lau đi vết máu mũi chảy ra, ánh lửa màu đỏ nhạt bên trong đầu lâu bên cạnh vẫn còn lóe lên, chỉ là so với lúc ban đầu thì ánh lửa bên trong đã yếu đi rất nhiều.
Hắn từng thấy một vài vật liệu chống đạn và phòng bạo lực, nhưng pháo của máy bay trực thăng không phải là lựu đạn, có thể chống đỡ mạnh mẽ hai phát pháo không bị nổ tan nát, đây không phải là vật liệu chống bạo lực thông thường có thể so sánh được, ở dưới lòng hồ Bắc lại còn có thứ đồ chơi này sao?
Trung tâm hồ Bắc, hai chiếc máy bay trực thăng chú ý động tĩnh trong hồ, đồng thời lập tức tiến hành báo cáo tương ứng, quan trắc được hình ảnh truyền đến chỗ của An Lung Linh.
"Chuyện này lát nữa hẵng nói, ngươi lau máu mũi trước đã."
Đồ chơi kia có hình dáng giống hắn, sau khi bị giải quyết thì phần xương đầu còn lại cũng hoàn toàn giống với xương đầu của Trịnh Dật Trần, thứ này vốn định chế tạo thành một vật chứa linh hồn đặc biệt, chỉ là mãi không tìm được linh hồn phù hợp.
Thậm chí còn muốn ở lại xem náo nhiệt, đối với bộ phận cố ý tìm đường chết này, An Lung Linh cũng không ép bọn họ rời đi, Lung Thành vốn cũng không phải là một thành phố lấy khách du lịch làm chủ.
Người lái máy bay trực thăng mang theo tầng cách biệt, chuyên dùng để ngăn chặn ảnh hưởng về phương diện tinh thần, loại thủy tinh được dùng cũng tương tự với vật liệu dùng làm vật chứa phong ấn kia.
"Tốt, tiếp theo ta có thể thông qua nó để thấy được một vài tin tức muốn thấy." Elena nói xong liền chống trán vào đầu lâu này, cả người khẽ giật mình, nàng mở mắt ra thì thấy một tầng trắng xóa bao phủ, một lúc sau nàng mới đột ngột nhấc trán ra khỏi đầu lâu.
Nàng không ở lại sở nghiên cứu này lâu, xác định vị trí mục tiêu xong, lúc này mới bắt đầu hành động tiếp theo. Nhân viên hỗ trợ nàng đã sớm sắp xếp xong xuôi, tất cả đều trong trạng thái chờ lệnh, chỉ cần một mệnh lệnh là có thể điều động.
"Phanh"
Sau khi nàng vừa nói xong câu đó, An Lung Linh bên kia liền trực tiếp mở cửa: "Vậy thì lập tức hành động thôi, những ai có hành vi hơi khác thường ở khu vực lân cận đều bắt lại. Tinh thần của bọn chúng đều có vấn đề, qua kiểm tra thì có người đại não đã bị nhiễu sóng."
"Ta thấy rồi, đó là một loại sinh vật ký sinh lên tinh thần người khác..." Elena khẽ nói, còn Trịnh Dật Trần thì đưa ra một tờ giấy.
Giữa hồ xuất hiện một ‘sinh vật’ to lớn khiến Trịnh Dật Trần có cảm giác như trở về tuổi thơ, cái đồ chơi kia là Zombie Bạo Long Thú sao?
Khụ, mặc dù không phải xương rồng, nhưng cái hình thể này còn to lớn hơn hỏa long nhiều, chắc hẳn là một loài cự thú đặc thù nào đó. Lúc thứ này trồi lên từ dưới nước, xương trên đầu còn có rất nhiều rong rêu quấn quanh cùng đám thịt nhão tựa như mới mọc.
Đa phần các thế giới đều theo hướng khoa học kỹ thuật, tuy rằng có không ít thế giới tồn tại năng lực đặc thù, nhưng khoa học kỹ thuật phát triển cũng không hề thấp, còn thế giới thuần ma pháp thì chưa gặp bao giờ.
"Rõ." Người điều khiển bình tĩnh nâng độ cao trực thăng, hắn là nhân viên chiến đấu bộ đội bản địa của An gia, từng theo An Lung Linh xử lý rất nhiều sự kiện dị thường xảy ra tại địa phương, nếu tách khỏi đội ngũ thì có thể đi làm thợ săn kỳ cựu.
Về phần Trịnh Dật Trần, Elena lấy ra từ trong túi của mình một đạo cụ đặc biệt, đó là một cái đầu lâu đã qua xử lý, nhìn chiếc đầu lâu này, Trịnh Dật Trần khẽ nháy mắt, đồ chơi này hắn có ấn tượng mà, trước đó cái sinh vật dị thường nhảy ra từ trái tim kia đã để lại.
"Có lẽ tên kia rất khó giết nên mới càng thêm ngông cuồng." Trịnh Dật Trần nói: "Nó có thể ký sinh lên tinh thần của người khác, nghĩa là cho dù khống chế thân xác kia bị giết chết, nó vẫn có thể dùng phương thức khác để sống."
"Thứ này ở chỗ ta cũng là một đạo cụ phụ trợ rất tốt, ta có thể thông qua nó để cách ly một vài phiền phức dư thừa." Elena giải thích đơn giản công dụng của vật này, nàng muốn sử dụng thông linh thuật để truy tìm dấu vết của sự tồn tại liên quan đến ‘linh’ này.
Tuy rằng đám trùng cát đó không có lực lượng đặc thù nào, nhưng thân thể to lớn cùng loại bột phấn gây ảo ảnh kia khiến cho thứ đó gần như vô địch ở môi trường đó, cái hài cốt to lớn ở bắc hồ này tuy rằng không khoa trương như vậy nhưng cũng thuộc loại hàng đỉnh cấp.
Đồng thời, nó lúc này lại càng lộ ra vẻ ngông cuồng, dường như đang đợi bọn họ đến.
"Có lẽ tên kia ở thế giới gốc còn là nhân vật lớn nào đó, đến đây thì lại xem thường chúng ta lũ thổ dân này." Trịnh Dật Trần cười, điểm này giống hệt con hỏa long trước đó, chỉ khác là con hỏa long kia không phải thứ gì tà ác, nó phát hiện có gì không ổn liền chọn cách chuồn đi đầu tiên.
Đối phương chọn hồ Bắc này, thì đến khi cần thiết, An gia có thể vận dụng một ít vũ khí hạng nặng để tiến hành oanh tạc mạnh mẽ vào đây.
Thứ này nằm dưới hồ Bắc, vậy mà thế lực bản địa ở Lung thành lại không phát hiện ra thì cực kỳ không hợp lý, món đồ chơi này thông qua dị tượng đi tới thế giới này, cho dù có ngâm nước cũng phải gây ra động tĩnh rất lớn chứ?
Trong hốc mắt của cái đầu lâu kia xuất hiện ngọn lửa màu đỏ nhạt thẫm khiến Trịnh Dật Trần có cảm giác quen thuộc khó tả, dường như mình đã từng lấy được một cái đầu lâu, mà trong đầu lâu đó còn có linh hồn chi hỏa nữa, chỉ là tới giờ hắn vẫn chưa từng tiếp xúc qua loại thế giới có ma pháp.
Nói đến đây nàng lộ ra nụ cười không mấy thân thiện: "Đồ vật tà ác này vẫn nên tiêu diệt càng sớm càng tốt, ta đã dùng nó làm môi giới để khóa vị trí của nó rồi, nhưng… Tương ứng sự tồn tại kia cũng sẽ biết vị trí của chúng ta."
Lời nàng còn chưa dứt, thì nơi xa đã xuất hiện dị thường, một vài du khách ngoại ô nhìn thấy mặt hồ xao động mà hét lên. Lúc này bọn họ đã nhận ra có gì đó không ổn và muốn bỏ chạy, nhưng hiện trường đã bị phong tỏa lại.
Muốn rời đi cũng không có cơ hội, An Lung Linh không thể loại trừ khả năng những người du lịch đó không bị ảnh hưởng, nếu đã vậy thì bây giờ đừng ai nghĩ đến chuyện rời đi cả, trước cứ đến điểm tạm trú đã.
Cũng không biết có phải thế giới kia quá khó nhằn, hay là nhóm phá giới kia đều tự biết lượng sức mình nên không chọn loại thế giới đó.
Nhìn Trịnh Dật Trần có cảm giác muốn đậu đen rau muống cái phong cách của Lung Thành này quá...
Không đúng, phải nói là nơi này đặc sắc cũng quá mạnh mẽ đi, nhà họ An cũng không phải là người của chính phủ Lung Thành, chỉ là có quan hệ hợp tác với chính phủ Lung Thành mà thôi, mà ở thời điểm này liền có thể sử dụng loại hỏa lực hạng nặng này, nơi này cách thành thị bên kia còn không bao xa.
Thật không hợp lẽ thường.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.) END - 316.
Bạn cần đăng nhập để bình luận