Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 547: Các ngươi thật sự là chết không có gì đáng tiếc (length: 12366)

Dạng trói buộc này đổi thành yếu đi một chút, tiếp theo đây đều không cần phải chiến đấu, nhưng tác dụng lên người Trịnh Dật Trần chỉ vẻn vẹn chưa đến hai giây. Trịnh Dật Trần vốn đã có sức sống bền bỉ, cộng thêm mèo linh bảo hộ, chưa đến hai giây căn bản không làm gì được gã bất tử này. Dù cho Trịnh Dật Trần phải hứng chịu đả kích cực kỳ mãnh liệt, những công kích kia thậm chí còn kèm thêm lời nguyền rủa độc ác. Nhưng Trịnh Dật Trần trang bị trên người có sức kháng cự phi thường cao, nguyền rủa tuy có tác dụng, nhưng hiệu quả mất đi càng nhanh. Theo như dự đoán của tên giáng lâm nhân này, loại trói buộc do những kẻ khế ước đã thả ra đủ sức để hạn chế bất kỳ ai giáng lâm trong vòng ba phút. Đó là tính toán thời gian gốc, người có sức kháng cự thấp có thể lên đến năm phút hoặc hơn. Dù cho tác động lên người Trịnh Dật Trần cũng khó có thể duy trì quá một phút, nhưng lẽ ra không thể chỉ có hai giây chứ! “Lực phản khế ước…?” Rất nhanh tên giáng lâm nhân đã nhận ra có gì đó không đúng, quái vật khế ước hắn đã nghiên cứu qua, loại quái vật đó có lực phản khế ước đặc biệt, nếu khế ước là quy tắc lực lượng của thế giới này, thì loại lực lượng kia lại là thứ phá hoại quy tắc. Đó là sức mạnh chuyên dùng cho bọn cuồng đồ ngoài vòng pháp luật, nhưng loại lực lượng đó chỉ có quái vật khế ước mới sử dụng được, mà quái vật khế ước rất khó khống chế, dù có dùng cách nào đó khống chế thì cũng sẽ mất kiểm soát chẳng bao lâu. Bất quá hai loại sức mạnh này đều tương tác lẫn nhau, lực khế ước mạnh thì lực phản khế ước yếu, và ngược lại cũng vậy. Hiển nhiên Trịnh Dật Trần đủ mạnh, bản thân kháng tính cũng đủ cao, nên khi dùng đến lực phản khế ước hư hư thực thực, liền có thể nhanh chóng tiêu trừ sạch lực khế ước tác động lên người hắn. “Ta vừa rồi đáng lẽ phải ý thức được điều này.” Giáng lâm nhân thở dài, lúc Trịnh Dật Trần một kích phá vỡ sự áp chế khế ước trong thành trấn, hắn chỉ hơi nghi hoặc một chút mà thôi. “Bây giờ nói thì đã quá muộn rồi, nguyệt hằng đã rút lui.”
“? Nhanh vậy sao?… Không, nếu là lực phản khế ước thì cũng rất bình thường thôi, lực phản khế ước sau khi đánh tan, tiêu diệt lực khế ước khác sẽ có thêm sự gia tăng ngoài dự kiến.”
Trịnh Dật Trần khi đó tương đương với việc hấp thụ lực khế ước xong thì bắt đầu phản kích, vốn là xuất chiêu sau khi đã nén giận, cộng thêm sức mạnh phản khế ước gia tăng nên mới dễ dàng đánh lui Nguyệt Hằng như vậy. “Chúng ta đã quá xem thường hắn?” Người vừa nói che lại cái lỗ lớn trên cơ thể mình, cái hang lớn này đã mọc ra rất nhiều mầm thịt, đang nhanh chóng khép lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận