Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 22: Đồng loại hình ủy thác kỳ thật có rất nhiều. . . (length: 8526)

Giờ phút này, nhìn tình huống bên này, Trịnh Dật Trần nghĩ nếu lúc này có người hét lớn "Dẫn người mới thu phí XXXX, hỗ trợ thành thạo đã sẵn sàng, C bạo lực mau tới..." những lời này, hắn cũng sẽ không cảm thấy có gì không hài hòa cả.
"Ngươi chỉ có một mình? Có muốn gia nhập đội ngũ của chúng ta không?" Thấy Trịnh Dật Trần một mình lơ ngơ trong gió, có người tìm tới, chỉ là sau khi thấy được giấy phép của Trịnh Dật Trần thì biến sắc: "Quấy rầy."
Bọn hắn là tìm đồng đội chứ không phải đến chăm sóc tân thủ, một thợ săn còn chưa làm được một tháng thì bọn hắn không gánh nổi.
Trịnh Dật Trần cũng rất để ý đến sinh vật kỳ dị xuất hiện trong rừng rậm Nam bộ, xem qua tình báo đơn giản do ủy thác cung cấp, sinh vật xuất hiện trong rừng rậm lần này hẳn là... Độc Giác Thú à?
Dù sao thứ chụp được trong tấm ảnh mơ hồ không rõ nhìn rất giống, Trịnh Dật Trần rất muốn thử một chút, nhưng cảnh tượng trước mắt này lại khiến hắn không còn hứng thú.
Đã đến rồi thì thôi, đi thẳng về cũng không hay, kiểm tra lại trang bị một chút, đặc biệt là mấy khẩu súng mua về mà chưa bắn phát nào, Trịnh Dật Trần đi vào rừng rậm Nam bộ. Đối với việc hắn đi vào một mình, có rất nhiều người thấy được, nhưng những người đó không để ý.
Nếu như sinh vật kỳ dị trong rừng rậm dễ tìm như vậy, nơi này đã không có nhiều người thế này, càng không có người trực tiếp hạ ủy thác để đám thợ săn tới đây tìm kiếm. Mà dù tin tức lộ ra, cho dù không có ủy thác thì cũng sẽ có thợ săn chuyên môn tới đây tìm kiếm sinh vật kỳ dị kia.
Lợi ích không nhất thiết phải đến từ tiền thưởng mới có được.
Sau khi vào rừng rậm, Trịnh Dật Trần lấy điện thoại di động ra xem một chút, tín hiệu điện thoại ở khu vực bên ngoài đã bị ảnh hưởng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến nơi sâu trong rừng rậm Nam bộ hiếm dấu chân người.
Trịnh Dật Trần trước kia cũng chưa từng có ý định vào sâu trong rừng rậm tìm chết, nhưng trong tay có súng nên cảm thấy tự tin hơn hẳn. Tuy nói thương pháp của hắn chưa được kiểm chứng, nhưng vũ khí của hắn ở loại địa hình này cũng tương đối... dễ dùng nhỉ? Hẳn là vậy.
Trên đường đi, Trịnh Dật Trần thấy được một vài vết tích hoạt động do con người để lại, trên một số thân cây còn có thể thấy vài vết cắt rõ ràng. Trước khi tín hiệu điện thoại di động của mình hoàn toàn mất hẳn, Trịnh Dật Trần rất khôn ngoan lựa chọn quay về, hắn đi đến Giáo đường Hoàng Hôn.
Hôm nay thợ săn Arnold cũng ở đây, rượu Trịnh Dật Trần chuẩn bị liền có ích. Về phần những thứ khác, hắn ngược lại muốn làm ra đến ma tướng cùng bài poker, nhưng không kịp thời gian, đành chờ lần sau.
"Rừng rậm Nam bộ sao? Bên đó cũng là nơi dị tượng liên tiếp phát sinh, so với nội thành, dị tượng trong rừng rậm Nam bộ càng khó giải quyết hơn." Arnold phổ biến kiến thức cho Trịnh Dật Trần về tình hình bên đó, rừng rậm Nam bộ có từ trường rất lớn, gây nhiễu nghiêm trọng các loại tín hiệu.
Nhiễu tín hiệu cộng thêm sương mù dày đặc che phủ khiến nơi đó dù không có gì dị thường tồn tại cũng tỏ ra rất dễ xảy ra chuyện.
Dị tượng xuất hiện ở sâu trong rừng rậm Nam bộ đôi khi cũng rất khó phát hiện, Cục Đối Sách cũng không cách nào ứng phó toàn diện dị tượng xuất hiện ở rừng rậm Nam bộ, điều này trực tiếp dẫn đến nơi sâu trong rừng rậm trở thành một địa điểm vô cùng nguy hiểm, ngoài việc dễ lạc đường ra, thì bên trong còn tràn ngập sinh vật dị thường.
Dị tượng xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến môi trường xung quanh, dẫn đến một số sinh vật xuất hiện dị biến. Con người mặc dù không nằm trong phạm vi có xác suất dị biến cao này, nhưng thực ra cũng có xác suất, dù xác suất này rất thấp. Trí tuệ cao, thể chất cao và ý chí cao cộng lại có thể khiến sinh vật trong môi trường dị tượng càng dễ tránh được dị biến hơn.
Đương nhiên, xét đến việc xác suất con người bị dị biến trong môi trường dị thường vốn đã không cao, việc giảm xuống thêm trên cơ sở không cao này cũng chỉ đến vậy, dù sao cũng đều là xác suất có thể bỏ qua.
Hơn nữa, sinh ra dị biến, khiến bản thân trở thành người lạ thường cũng không hẳn là chuyện tốt, xác suất biến dị ngẫu nhiên mà tốt hoặc hoàn toàn không có tác dụng phụ cũng không cao.
"Người lạ thường có xuất hiện biến hóa mới trên cơ sở bản thân hay không, cái này ta cũng không rõ ràng, nhưng sâu trong rừng rậm Nam bộ tuyệt đối tràn ngập các loại sinh vật dị thường. Những sinh vật dị thường đó không nhất định là sinh vật trong rừng bị dị biến, mà còn có những kẻ chạy ra từ dị tượng không thể quay về."
Trịnh Dật Trần tỏ ra mình lại tiếp thu được kiến thức mới, bản thân hắn chính là người lạ thường, dựa theo lời Arnold nói thì cũng không cần quá để ý đến ảnh hưởng của dị tượng, nhiều người bình thường như vậy còn không sao, lẽ nào lại đến lượt hắn?
Còn có chuyện nơi sâu trong rừng rậm Nam bộ nữa, trước kia với tư cách người bình thường hắn thật sự không tiếp xúc được với tin tức phương diện này, hắn cũng vì vậy mà nảy sinh nghi hoặc mới: "Đã trong rừng rậm Nam bộ có nhiều sinh vật dị thường như vậy, lần này lại có ủy thác kiểu này? Không đúng, phải nói là loại ủy thác này thực ra có rất nhiều?"
Hắn cảm giác mình dường như đã hiểu lầm điều gì đó...
"Đương nhiên rồi." Thợ săn Arnold gật đầu tỏ vẻ đương nhiên: "Nơi sâu trong rừng rậm Nam bộ quá nguy hiểm, ta cũng không muốn đi, các thợ săn khác cũng gần như vậy, ai cũng không rõ bên trong liệu có sinh vật dị thường nguy hiểm đến mức có thể giết chết phần lớn thợ săn trong nháy mắt hay không."
"Không đi vào, nhưng nếu có vài sinh vật dị thường đặc biệt chạy ra thì lại là chuyện khác... Ngươi sao thế?"
Nhìn phản ứng xoa trán của Trịnh Dật Trần, Arnold có chút tò mò.
"Ta chỉ là phát hiện ra đối với một vài vấn đề ta đã nghĩ quá lấy bản thân làm trung tâm." Khóe miệng Trịnh Dật Trần không khỏi giật giật, lúc đi rừng rậm Nam bộ hắn cứ ngỡ đám thợ săn bên kia đều nhận cùng một nhiệm vụ ủy thác, bây giờ được Arnold phổ biến kiến thức như vậy, hắn lập tức hiểu ra.
Việc cảm thấy những thợ săn kia nhận cùng ủy thác với mình hoàn toàn là do hắn đơn phương suy diễn, có lẽ có người cùng nhiệm vụ, nhưng tuyệt đối không phải tất cả. Cũng khó trách người phục vụ rượu lúc ấy bảo Trịnh Dật Trần xem thêm các ủy thác khác.
"Ha ha ha, đã cầm giấy phép làm thợ săn thì thể nào cũng cảm thấy mình khác biệt với người bình thường, chờ sau này từ từ thích ứng là được rồi. Đánh bài không?" Arnold ha ha cười hai tiếng, mặc dù không biết Trịnh Dật Trần gặp chuyện gì, nhưng việc hắn có thể nhận rõ một vài vấn đề cũng là tốt.
Người ta đã phổ biến kiến thức mới cho Trịnh Dật Trần, Trịnh Dật Trần cũng sẽ không cự tuyệt. Nhìn Arnold lấy ra 'Đấu thú bài', Trịnh Dật Trần nghĩ không biết nếu đề cử cho hắn một vài trò chơi thẻ bài khác thì sẽ thế nào? Liệu thợ săn này có vì vậy mà hóa thân thành một bài lão thâm niên không?
Nhưng ấn tượng của Trịnh Dật Trần về các trò chơi thẻ bài khác rất mờ nhạt, ngoại trừ bài poker và ma tướng, có lẽ là biết đến từ thời thơ ấu và trên internet. Đáng tiếc những thứ yêu thích thời thơ ấu không được giữ lại, sau khi lớn lên dù thỉnh thoảng có chú ý tin tức liên quan, hắn cũng chỉ là loại kia mây người chơi.
Lúc đánh bài, Trịnh Dật Trần và Arnold trao đổi một ý kiến, rằng dị tượng trong rừng rậm Nam bộ rất nhiều, vậy có thể từ bên đó tiếp xúc sâu hơn với dị tượng mà không bị quấy rầy không?
Về việc này, Arnold khuyên Trịnh Dật Trần người trẻ tuổi đừng có làm lớn chết. Ý nghĩ thì rất hay, nhưng vấn đề là khi tiến vào sâu trong rừng rậm, trong điều kiện không cách nào xác định phương hướng, liệu sẽ gặp dị tượng trước hay gặp phải đám sinh vật dị thường lợi hại bên trong trước?
Dị tượng xuất hiện ngẫu nhiên, còn đám sinh vật dị thường kia thì là dân bản địa trong rừng rậm, đến giờ vẫn chưa có loại sách ghi chép sinh vật toàn diện nào về chúng, không phải là không thể ghi chép, mà là tính biến hóa quá lớn.
Dị tượng ở sâu trong rừng rậm sẽ mang đến những sinh vật dị thường mới lạ, cũng sẽ mang đi một số sinh vật dị thường khác. Sách sinh vật hôm nay cập nhật, ngày mai có khả năng một phần đã mất hiệu lực.
Trong điều kiện tiên quyết như vậy, khi hoạt động ở sâu trong rừng rậm, thử đoán xem sẽ gặp sinh vật dị thường trước hay gặp dị tượng trước?
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận