Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường

Ta Cũng Là Sinh Vật Dị Thường - Chương 591: Muốn đẹp (length: 19793)

Một phần danh sách mang đến ảnh hưởng cũng không lớn, nhưng bấy nhiêu cũng giúp Trịnh Dật Trần tránh được một ít phiền phức ngoài định mức, điều này đối với Trịnh Dật Trần thường ngày mà nói cũng không mang đến bất kỳ thay đổi nào, ngày bình thường không có việc gì liền tu luyện.
Bản thân hắn có thể kéo dài kỹ năng, trong danh sách có không ít năng lực hồi phục, đứng trên mặt đất liền có thể chậm rãi hồi phục hao tổn.
Nhưng loại hồi phục này đối với Sinh Mệnh Tinh Tủy không hiệu quả lắm, chủ yếu là thân thể Trịnh Dật Trần hiện tại cực kỳ khỏe mạnh, mà Sinh Mệnh Tinh Tủy mang đến sinh mệnh lực lại thuộc về ngoài định mức, xem như vượt quá phần thanh máu thông thường.
So với người thường, có sinh mệnh tinh túy hắn tương đương với có thêm một lượng máu gấp 50 lần thông thường.
Mà đại bộ phận năng lực hồi phục đều dựa trên lượng máu hiện tại làm gốc, không tính phần vượt quá lượng máu thông thường.
Tình trạng hiện tại của hắn là lượng máu chưa hồi phục đến mức gấp 50 lần, nhưng lượng máu trước đó đã đầy tràn.
Bởi vậy hiệu quả hồi phục có vẻ không được tốt lắm.
Bất quá dựa vào Sinh Mệnh Tinh Tủy còn lại hiện tại, cũng có thể ứng phó tuyệt đại bộ phận sự việc, thậm chí có thể để hắn muốn chặt một cái Chân Thần để luyện tập một chút. . .
"Ngươi thật không có chuyện gì sao?" Lillian nâng cằm đánh giá Trịnh Dật Trần, cảm thấy khó hiểu trước thái độ kích động của Trịnh Dật Trần: "Đây chính là Chân Thần a, dù là Chân Thần yếu nhất cũng không phải bán thần có thể dễ dàng so sánh."
"Đời người sẽ có rất nhiều lần đầu tiên, bao gồm cả việc chém chết Chân Thần, ta có rất nhiều kẻ thù, không giết chết tên Chân Thần đáng chết nào, nhỡ về sau gặp quân địch tương tự mà không có kinh nghiệm chẳng phải còn tệ hơn?"
Trịnh Dật Trần nói ra có lý có cứ, những Chân Thần bình thường Trịnh Dật Trần sẽ không chủ động trêu chọc, nhưng những Chân Thần đáng chết thì khác, đặc biệt là những kẻ muốn đối phó hắn, Trịnh Dật Trần rất muốn tìm tới chặt hai đao.
"Huống hồ thế giới này chẳng phải vẫn có thí thần giả sao?"
"Thí thần giả bao nhiêu năm mới có một người?" Lillian liếc mắt: "Nếu ngươi có thể chém chết Chân Thần thì ngươi có thể ngồi vào vị trí Chân Thần đó."
"Điều này có chút khó, ta là chiến sĩ, không hiểu phương pháp cướp đoạt thần cách." Trịnh Dật Trần khiêm tốn nói.
Lillian hoàn toàn không tin điều này.
Hiện tại nói về đề tài này là vì không lâu trước đây Giáo hội Quang Minh phát hiện tung tích tử vong hành giả, tử vong hành giả thuộc tổ chức ám sát 'Tử vong thợ săn', những sát thủ gia nhập tổ chức này nhận được 'chúc phúc' từ một Chân Thần hệ tử vong.
Loại chúc phúc này có thể coi là chúc phúc dùng liền, Chân Thần như làm một máy phát chúc phúc rồi đặt một chỗ, cứ định kỳ nạp điện là có thể phát huy tác dụng lâu dài, những người được chúc phúc cũng không thực sự được thần để ý, thuần túy chỉ là cơ chế hoạt động.
Nhưng dù thế nào cũng là chúc phúc của Chân Thần, dù không mạnh, vẫn khiến những người nhận được chúc phúc có được lực lượng đặc biệt.
Người khác không hiểu nhiều về tổ chức tử vong thợ săn, nhưng Giáo hội Quang Minh lại biết không ít, tổ chức sát thủ bán thần có rất nhiều, cạnh tranh cũng rất. . . Tốt?
Khục, tuy không phải tổ chức tốt nhưng cạnh tranh lại đúng là như vậy, nguyên nhân là vì mấy tổ chức sát thủ kia từng để hoàn thành một vài 'chỉ tiêu' mà điên cuồng tranh giành cuối cùng khiến giới sát thủ rối loạn, bị các thần hệ và thế lực nhân gian toàn diện chế tài.
Hết lần này tới lần khác mấy Chân Thần sau lưng mấy tổ chức sát thủ lại không nói được gì, ai bảo bọn hắn cạnh tranh như chó, trong tổ chức sát thủ đều không làm sát thủ, trực tiếp trở thành phần tử khủng bố đi chém người trên đường phố.
Nếu nói thế thì không chỉ mấy tổ chức sát thủ bị chế tài, mà cả mấy Chân Thần sau lưng cũng gặp nạn.
Thế là mấy Chân Thần đứng sau trước hết đánh nhau một trận, không tính là thần chiến, thần chiến thường là chết người, trận đánh nhau xem như ẩu đả, dù vậy, cũng mang đến ảnh hưởng rất lớn.
Sau đó những tổ chức sát thủ kia liền trở lại bình thường, mấy Chân Thần đánh nhau đã định ra quy tắc mới, bọn cẩu thích cuốn sẽ bị đánh chết tươi!
Không ít tổ chức sát thủ phía sau đều dựa vào Chân Thần, với lại những Chân Thần bình thường đó đều thuộc hệ tử vong, sát thủ nhận ủy thác kiếm tiền, mà những sát thủ đó vì có Chân Thần hệ tử vong chúc phúc, sau khi đánh chết mục tiêu, linh hồn người bị đánh giết sẽ bị những Chân Thần hệ tử vong đó thu hoạch.
Những Chân Thần đó liền thông qua con đường tắt này thu hoạch linh hồn cường đại hoặc đặc thù, không phải trước đây những tổ chức sát thủ dựa vào Chân Thần hệ tử vong kia sao lại cạnh tranh như vậy?
Chẳng phải vì lấy lòng Chân Thần phía sau, sau đó đạt được chúc phúc mạnh hơn, đem chúc phúc tính cộng dồn đến trình độ nhất định, sẽ được Chân Thần để mắt, sau khi chết còn có thể vào thần quốc của Chân Thần đó.
Tổ chức Thợ săn Tử vong này có rất nhiều ghi chép về việc đánh giết sinh vật thần tính, thậm chí khi Trịnh Dật Trần đối phó với bán thần khác, những bán thần chết trong quá trình này đều có thể có liên quan đến tổ chức sát thủ Thợ săn Tử vong.
Mà tổ chức Thợ săn Tử vong hiện tại không có treo giải thưởng liên quan tới Trịnh Dật Trần... Ừm, chuyện này cũng bình thường.
Dù sao Trịnh Dật Trần ở thế giới này cũng là một bán thần, bán thần không bị truy nã cũng không phải là chuyện lạ, treo giải thưởng? Càng không thể, cho dù muốn giết bán thần nào đó cũng sẽ không treo giải thưởng.
Huống chi thời kỳ này đặc biệt, số lượng bán thần ở Lan Đăng thành có thể nói là đạt đến đỉnh điểm từ trước đến nay, Trịnh Dật Trần đi ra ngoài đều có thể gặp mấy tên bán thần mặt mày khó chịu.
Còn có một số nữ bán thần thậm chí muốn tìm hắn tâm sự, hẹn gặp.
"Vậy thực lực cụ thể của Chân Thần phía sau tổ chức Thợ săn Tử vong thế nào?"
"Ta sao biết? Dù sao đánh không lại phụ thần." Lillian ngáp một cái, mấy ngày nay nàng lại nghĩ ra đạo cụ mới, không hề nghỉ ngơi tử tế.
"Vậy đối phương là bán thần hệ tử vong loại hình gì?"
"Tử thần đó." Lillian liếc Trịnh Dật Trần một cái, vẻ mặt như thể ngươi sao mà không có kiến thức vậy: "Chân Thần hệ tử vong đều vậy thôi, chỉ riêng tử thần đã có hơn mười người, chỉ là khác nhau về mặt lực lượng một chút, có người thiên về ma pháp, có người thiên về chiến sĩ, cũng có người giỏi nguyền rủa.
Nhưng đã là Chân Thần, thì đều có 'tính toàn năng' tất yếu."
Chân Thần thiên về ma pháp cũng có thể chiến đấu như chiến sĩ, Chân Thần thiên về chiến sĩ cũng có thể dùng ra ma pháp cường lực, người giỏi nguyền rủa lại càng có thể bao hàm cả hai đặc điểm trên, nếu không làm được những điều đó thì sao có thể xưng là Chân Thần?
Bán thần đã không lệch khoa lắm rồi, nói gì đến Chân Thần.
"Cho nên nói trong thế giới này có cả đống tử thần? Mấy tử thần này có phải về sau còn có thể ghép lại thành một tử thần lớn không?" Trịnh Dật Trần không nhịn được mà lảm nhảm.
"Ấy?" Lillian có chút kinh ngạc nhìn Trịnh Dật Trần: "Cũng có thể thật đấy, nghe nói mấy Chân Thần hệ tử vong không ít kẻ hố nhau, dù sao đều là tử thần, dù thiên về khác nhau, sau khi cướp đoạt thần cách của đối phương chắc chắn có thể mạnh hơn."
"Ý là nếu ta thật sự chém chết một Chân Thần hệ tử vong, cướp đoạt tất cả thần tính của đối phương thì những Chân Thần hệ tử vong khác sẽ không nhịn được mà xuống tay với ta?" Trịnh Dật Trần như có điều suy nghĩ.
"Ngươi nghĩ bọn họ ngốc chắc? Ngươi có thể trực tiếp chém chết Chân Thần hệ tử vong thì làm sao có chuyện những Chân Thần hệ tử vong khác không việc gì lại trêu ngươi?" Lillian cảm thấy Trịnh Dật Trần nghĩ quá hay, còn muốn mượn cơ hội này diệt luôn Chân Thần hệ tử vong sao?
Về phần chuyện Trịnh Dật Trần thật sự có thể diệt thì cũng không sao, kiến thức của nàng căn bản rất vững chắc, Trịnh Dật Trần nói là cướp đoạt thần tính, không phải thần cách, dù cho Chân Thần hệ tử vong toàn bộ bị hắn chém chết thì cũng sẽ không phá hủy sự cân bằng nào.
Với lại Trịnh Dật Trần có thể dùng thân thể không phải thần mà chém chết chân thần, những Chân Thần hệ tử vong khác chỉ có ngốc mới tìm Trịnh Dật Trần gây chuyện, thiếu một Chân Thần hệ tử vong với Chân Thần khác mà nói, chẳng khác gì bớt đi một trở ngại trên con đường phát triển.
Thay vì để ý Trịnh Dật Trần, thà để ý cái thần cách mà Chân Thần hệ tử vong bị chém chết để lại còn hơn.
Đồ đó Trịnh Dật Trần không muốn... luôn có cách để trao đổi hòa bình mà, thần cách và thần tính khác nhau rất rõ ràng, thần tính tương đương như một đồng tiền mạnh có thể lưu thông sử dụng trong mọi hoàn cảnh, còn thần cách là một bất động sản giá trị rất cao.
Giữa hai bên có sự khác biệt nhưng cũng không quá lớn, đơn giản là khác nhau về mặt biểu hiện.
"Ta ngược lại thật sự hy vọng về sau bọn họ ở phương diện này trí thông minh giảm bớt một chút." Trịnh Dật Trần có chút tiếc nuối thở dài, không bao lâu Katrina các nàng trở về, Trịnh Dật Trần rất tự nhiên rời phòng khách, nhường thời gian cho các nữ sinh.
Hắn đi lên lầu hai, An Kha đang nghiên cứu một ống máu, chính nàng, sau khi tiến hành rèn luyện thân thể bằng long huyết, dục vọng nghiên cứu của nữ nhân này liền mạnh mẽ tăng lên.
Nàng đối với thân thể của mình sinh ra hứng thú cực lớn, chỉ một ống máu thôi mà nghiên cứu hết mấy ngày.
"Ngươi đã thức đêm mấy ngày rồi, đây là thói quen xấu." Trịnh Dật Trần đi tới.
An Kha quay đầu nhìn thoáng qua Trịnh Dật Trần, đem ống máu kia để lại chỗ cũ: "Ta không quá cảm thấy mệt mỏi, thân thể vẫn rất tràn đầy sức sống."
Nàng không cảm thấy bất cứ sự mệt mỏi nào, tinh lực trong cơ thể dồi dào, thậm chí có thể liên tục thức đêm một tuần, trong khoảng thời gian này thậm chí không cần ăn quá nhiều đồ.
Sinh mệnh cấp độ của nàng hiện tại so với trước kia đã tăng lên trên diện rộng, thể chất trên cơ sở vốn có tăng cường đồng thời, vẫn là người, mà không phải quái vật khoác da người, gen cường độ theo sinh mệnh cấp độ tăng cường, vượt xa người bình thường.
Sự chênh lệch này sẽ không dẫn đến cách ly sinh sản, nhưng muốn sinh ra con cái bình thường với người bình thường lại rất khó.
Nói cách khác, gen của người bình thường vì không theo kịp cường độ, muốn sống sót cũng khó khăn, chứ đừng nói chi là sinh sản đời sau.
Đây là đối với người thường là nam tính mà nói, ngược lại, nếu người thường là nữ tính mà mang thai con của nam tính có sinh mệnh cấp độ cao, thì lại là một tai họa!
Thể chất của nữ giới bình thường không đủ để tiếp nhận đứa con có sinh mệnh cấp độ cao, sẽ bị hút cạn sinh mệnh lực cùng chất dinh dưỡng mà chết, một xác hai mạng.
Sinh mệnh cấp độ của máu nàng hiện tại, nếu không xử lý tốt mà bị người lợi dụng, vậy thì người sử dụng máu này cũng sẽ sinh ra một trình độ 'Nhiễu sóng' nhất định, dù nói là sẽ không khoa trương như máu của Trịnh Dật Trần, ảnh hưởng có thể không lớn.
Nhưng để không may thì dị dạng là khó tránh khỏi, sinh mệnh cấp độ cao đã cho thấy gen cường độ cao, dùng máu của nàng để cải tạo gen hoặc tăng cường công trình, sẽ có hiệu quả tăng cường, nhưng cũng có thể dẫn đến người bị cải tạo xuất hiện biến hóa về ngoại hình.
Nghiêng về phía nàng nhiều hơn.
Nếu nàng còn tăng cường rèn thể bằng long huyết, người thường tiến hành cường hóa gen sẽ có kết quả biến thành quái vật.
Đương nhiên, nếu người bị cường hóa gen không phải người thường mà có một cường độ nhất định, thì có thể chịu đựng ảnh hưởng của nhiễu sóng.
"Ngươi dùng Sinh Mệnh Dòng Suối chưa bao lâu, thứ đó còn chưa hoàn toàn tiêu hóa hấp thu." Trịnh Dật Trần nhắc nhở.
"Ta biết rồi." An Kha tháo bao tay mình ra, vô cùng kiên quyết dừng lại công việc nghiên cứu của mình.
Nếu chỉ là thuần túy dựa vào cường độ thân thể không để ý mệt mỏi mà nghiên cứu thì còn được, nhưng nếu là dựa vào một số nội tình để kiên trì thì coi như xong đi, ít nhất hiện tại nghiên cứu không đáng để nàng đi tiêu hao một ít nội tình khó có được để duy trì.
Nghiên cứu liên quan đến sự thay đổi thân thể tăng lên của mình đã gần kết thúc: "Ta đi nghỉ ngơi, ngươi có muốn đi cùng không?"
"Ngươi cứ vội vàng đưa mình ra ngoài vậy sao?"
An Kha rất chân thành, lý tính nhẹ gật đầu: "Ta nợ ngươi quá nhiều, với lại ngươi vẫn là người ta biết rõ lý tưởng nhất, vô luận là điều kiện vật chất hay điều kiện thân thể cũng đều tốt nhất, ta không có lý do gì để do dự cả."
Về mặt tình cảm, thêm chút cảm tính chưa chắc là chuyện xấu, nhưng kinh nghiệm thí nghiệm lâu dài khiến nàng khó sinh ra quá nhiều cảm tính, năm mười tuổi nàng đã tiến hành cải tạo sinh vật lên một con thú hoang lớn.
Và lúc đó nàng có tâm tình thế nào, An Kha không còn nhớ rõ, nhưng có thể xác định lúc đó nàng rất có chút cảm tính. . . là kích động mong chờ.
Tại An gia, sau khi nàng biểu lộ được tài năng, nàng liền không còn bị An gia xem như một công chúa nhỏ để dùng cho thông gia nữa.
Nàng vươn tay về phía Trịnh Dật Trần.
"Làm gì vậy?" Trịnh Dật Trần hơi nghi hoặc đưa tay tới, An Kha bắt lấy tay hắn, dùng sức nắm lên, khuôn mặt nhỏ bình tĩnh vì gắng sức mà có chút ửng hồng, sau đó hóa thành hai cánh tay.
Mà trong cảm giác của nàng, cánh tay mà Trịnh Dật Trần đưa ra vẫn to lớn như núi, nàng là người nghiên cứu khoa học, sau khi nghiên cứu đại lượng về cơ thể người thì sự hiểu biết về lực của cơ thể người vô cùng rõ ràng.
Lực mà nàng sử dụng hiện tại đã gần đến mức cực hạn mà cơ thể này có thể phát huy.
Trịnh Dật Trần nhìn nàng ra sức như vậy, cười ha hả khoát tay, An Kha hai chân liền rời khỏi mặt đất, đây là tư thế khá xấu hổ của sinh vật hình người, thân thể nhỏ bé mà lại có sức mạnh lớn hơn trọng lượng cơ thể thì không có vẻ quá khoa trương.
Tựa như Trịnh Dật Trần bây giờ, một quyền có thể đánh sập căn nhà, nhưng trọng lượng của hắn cũng không quá hai trăm kg, khoảng 190 kg là cùng.
Trọng lượng này vẫn là do Sinh Mệnh Tinh Tủy ngoài định mức mang lại, dù sao Sinh Mệnh Tinh Tủy so với tủy xương có trọng lượng nặng hơn rất nhiều.
Thiếu đi Sinh Mệnh Tinh Tủy, trọng lượng của hắn chỉ khoảng một trăm sáu bảy kg, đồng thời khi đạt đến mức này rồi, trọng lượng của hắn sẽ rất khó tăng lên, muốn nhanh chóng tăng lên thì... phải dựa vào mỡ, nhưng thể chất của hắn vốn không dễ sinh ra mỡ thừa.
Hoặc nói mỡ sinh ra sẽ bị nén chặt hơn, khó ảnh hưởng đến hình dáng bên ngoài.
"Chênh lệch vẫn còn lớn như vậy sao?"
"Nếu chênh lệch không lớn, ta sớm đã bị thế lực phá giới giết chết rồi." Trịnh Dật Trần cười thả An Kha xuống, đưa tay nhéo má nàng: "Bây giờ ngươi đã rắn chắc hơn trước kia rất nhiều."
"A ~ cụ thể khác nhau ở đâu?" An Kha khẽ cau mày, đối với hành động của Trịnh Dật Trần tỏ vẻ hoàn toàn chấp nhận.
"Giống như sự khác nhau giữa cốc nhựa dùng một lần và cốc giữ nhiệt inox ấy."
Chất lượng cốc nhựa dùng một lần ai cũng biết, tay bóp nhẹ một cái là biến dạng, còn cốc giữ nhiệt inox thì không thể tùy ý bóp méo.
Nhưng vấn đề là người cầm cái cốc cũng không phải là người bình thường, bất quá loại biến hóa này cũng hợp với sự tiến bộ vượt bậc về tư chất.
"Khác nhau đó quả thực rất lớn." Trịnh Dật Trần so sánh như vậy, An Kha lập tức hình dung ra một cách chân thực, rất đáng tin cậy.
Dù sao trước đây dù thế nào nàng cũng khó mà chặn được đạn, giờ thân thể nàng có thể không xem trọng rất nhiều loại súng tấn công.
Tuy rằng đây là biểu hiện trong môi trường thế giới cao cấp, nếu về Lung thành thì lực biểu hiện không mạnh như vậy, nhưng ở thế giới Lung thành, Trịnh Dật Trần cũng sẽ xuất hiện điều chỉnh tương ứng của môi trường, tổng thể mà nói khác biệt với hoàn cảnh hiện tại cũng không lớn.
Nàng có thể tìm Trịnh Dật Trần.
Chỉ là...
Khi rời khỏi xưởng thí nghiệm, An Kha liếc nhìn về phía phòng ngủ, chỗ ở này cũng không tính là quá lớn, chỗ ở của Trịnh Dật Trần chung phòng với Katrina, cũng không có phòng ngủ riêng, trực tiếp đi tìm ư?
Cũng không phải là không được, cũng không biết Katrina có chấp nhận không.
Sau khi cân nhắc, nàng chuẩn bị đi tìm Katrina nói chuyện trước, còn việc chờ Trịnh Dật Trần chủ động đến?
Cũng không phải không được, nhưng lý trí mách bảo nàng phải cân nhắc nhiều hơn...
Tình cảm ư? Thứ này rất dễ bồi dưỡng, huống chi với điều kiện tốt như Trịnh Dật Trần, cái đó chính là nền tảng tốt cho tình cảm rồi.
Đến ngày hôm sau, khi Trịnh Dật Trần từ thương hội long tộc trở về, phát hiện ánh mắt Katrina nhìn mình có chút kỳ quái.
Hôm nay Lillian không đến đây, cô nàng thánh nữ ánh sáng kia nói rằng dù là thánh nữ cũng cần có thời gian riêng, nàng cũng cần nghỉ ngơi.
"Có chuyện gì vậy?" Trịnh Dật Trần ngồi xuống bên cạnh Katrina, trên hai chân cô thiếu nữ tóc trắng vẫn còn đặt một cuốn sách ma pháp chưa xem hết, kể từ khi đến thế giới này, nàng vẫn luôn cố gắng học ma pháp để tăng cường sức mạnh.
"Hôm nay An Kha tìm ta nói chuyện một chuyện." Katrina thấp giọng nói, khuôn mặt nhỏ có chút ửng hồng: "Nàng, nàng muốn cùng ta làm tỷ muội."
"Chỉ vậy thôi sao?"
"Ừm." Katrina khẽ gật đầu: "Đêm nay ngươi đi tìm nàng đi."
Nàng không tỏ vẻ gì quá kích động về chuyện này, dù sao những giá trị quan từ thời đại mà nàng từng sống đã mang lại cho nàng khả năng chấp nhận sự việc ở phương diện này.
Theo nàng thì một người như Trịnh Dật Trần giống như thần linh vậy, lại không hề tìm người khác phái nào, ngược lại có chút không bình thường.
Bây giờ An Kha trực tiếp tìm nàng bàn chuyện này, ngoài sự ngạc nhiên ban đầu ra, nàng đã rất nhanh chóng chấp nhận.
"Nàng nói với ta ngươi cần người có nhiều năng lực hơn, chỉ có điều kiện vật chất thì còn thiếu rất nhiều, sự khác biệt về thực lực quá lớn sẽ chỉ khiến người hợp tác với ngươi sinh ra bất an."
Về chuyện này Katrina đã nghĩ qua, dường như nàng không hề bất an về điều đó.
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận