Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng

Chương 60: Quyết định mới, đặc biệt điều cố vấn

Chương 60: Quyết định mới, đặc biệt điều cố vấn “q·u·á·i· ·d·ị ngự ma giả”.
Chu Chính thật thà ngồi, trên mặt cố gắng lộ ra vẻ kinh ngạc lại mơ hồ. Bất quá trong lòng hắn đã sớm sóng trào mãnh liệt. Hiện tại xem ra thế giới hiện thực thật thâm sâu khó lường, mình vẫn nên tiếp tục cẩn trọng thôi. Lúc này cửa phòng bị đẩy ra, một thanh niên nhỏ nhắn đi vào.
“Tiểu thư Giả gia đã khai báo xong.”
Hắn đưa một phần văn bản tài liệu cho Anh tỷ. Tài liệu rất mỏng, Anh tỷ chỉ lướt vài lần đã xem hết, nàng trầm tư một lát rồi nói: “Nói với Giả Chính, nộp tiền bảo lãnh 3 triệu, còn việc em gái hắn bị phán xét ra sao, thì phải căn cứ vào quy định của quốc gia.”
Tiểu Lâm lên tiếng, quay người rời đi. Anh tỷ lại đẩy tài liệu đến trước mặt Chu Chính: “Cậu có thể xem qua.”
“Việc này cứ thế kết thúc?”
Chu Chính lại không cầm tài liệu. Hắn cau mày, có chút bất mãn.
“Nộp tiền bảo lãnh phí đương nhiên không phải kết thúc...... Gia tộc Giả phải trả cái giá còn vượt quá sức tưởng tượng của cậu.” Anh tỷ nói đầy ẩn ý.
Chu Chính lúc này mới thoải mái. Hắn cầm ngay tài liệu lên, trên trang bìa in mấy chữ “tài liệu nội bộ”.
Sự kiện đặc thù: Sự kiện Hoa hồng giết người.
q·u·á·i· ·d·ị tên: Hoa hồng khát m·á·u.
q·u·á·i· ·d·ị cấp bậc: Huyết du cấp.
Mức độ nguy hiểm: Cấp thấp.
Hành vi đặc thù: Mục tiêu của nó là thôn phệ những người đàn ông vượt quá giới hạn, khi đồng bọn chưa vượt quá giới hạn thì nó sẽ dụ dỗ họ, sau đó mới thôn phệ. Những người bị thôn phệ sẽ biến thành bóng dáng mục tiêu.
Mục tiêu giỏi tạo ra mê vực nhỏ, có bộ phận đặc thù của tai cấp q·u·á·i· ·d·ị. Nó lại có trí tuệ cao, có thể giao tiếp hai chiều.
Trạng thái q·u·á·i· ·d·ị: Đã bị tiêu diệt.
Nguyên nhân sự kiện: Do ngự ma giả Giả Lệ thả ra.
Lời khai của người trong cuộc: “Tôi không biết rõ, vì sao nàng lại thả q·u·á·i· ·d·ị.”
Chu Chính nhíu mày, có chút không hiểu nổi cách làm của cô nàng não tàn này. Q·u·á·i· ·d·ị vốn lấy người làm thức ăn, cách này chẳng khác nào mưu s·á·t.
“Kỳ thực hành vi này trong giới ngự ma giả rất phổ biến, chỉ là mấy năm gần đây đã bị nghiêm cấm.”
“Ngự ma giả càng hiểu rõ q·u·á·i· ·d·ị, dung hợp càng thuận lợi, cũng ít gặp ô nhiễm hơn. Nhưng quái d·ị thường bí ẩn khó nắm bắt, nếu cậu là ngự ma giả, cậu sẽ làm thế nào?”
Chu Chính trầm mặc hồi lâu, sắc mặt khó coi không nói gì.
“Cách trực tiếp nhất là thả q·u·á·i· ·d·ị ra, bí mật quan sát rồi tổng kết quy luật hành vi của chúng, đợi khi hiểu rõ về q·u·á·i· ·d·ị rồi thì bắt lại cũng được thôi. Dù sao q·u·á·i· ·d·ị hoang dại nhiều như vậy, ai mà phân biệt được là có người cố tình thả nuôi chứ?”
“Chỉ những người bình thường là xui xẻo thôi.”
Anh tỷ thở dài, rồi nói thêm: “Nhưng gia tộc Giả sẽ phải trả cái giá vô cùng đắt, vì đã phá hỏng quy tắc thì phải chịu trừng phạt.”
Chu Chính trầm mặc, trong lòng thở dài. Ngự ma giả kính sợ quy tắc, mà không phải là đạo đức cơ bản của một con người...... Chu Chính đột nhiên hiểu thêm một tầng về thế giới ngự ma giả hoang đường.
“Không nói cái này nữa, nói về cậu đi.”
Ánh mắt Anh tỷ sáng rực lên.
“Kỳ thực lần trước cậu đã lọt vào tầm quan sát của chúng tôi rồi, theo như phán đoán của chúng tôi, cậu cũng đã dung hợp q·u·á·i· ·d·ị, tôi đoán năng lực của cậu hẳn là sức mạnh và tốc độ siêu việt người thường, có lẽ còn có những năng lực đặc thù khác, hơn nữa cấp bậc q·u·á·i· ·d·ị của cậu cũng không thấp.”
Chu Chính im lặng. Việc Anh tỷ hiểu lầm như vậy là tình huống tốt nhất. Tại thế giới ngự ma giả mà để lộ ra truyền thừa Võ Đạo thì Chu Chính không phải đối mặt với hoa tươi và vỗ tay, mà là h·ình p·hạt t·hiêu s·ống, là c·ô·ng d·ị·c·h của toàn dân!
Anh tỷ tiếp tục nói: “Cậu rất thích hợp làm việc trong đội đặc biệt điều tra, tôi hy vọng cậu có thể gia nhập đội.”
“Anh tỷ, tôi không thích bị ước thúc.”
Chu Chính dứt khoát từ chối. Tỉ lệ t·ử v·o·n·g của điều tra viên quá cao, tốt hơn hết mình nên cẩn trọng vẫn hơn. Cứ cẩn trọng cho tới khi có thực lực của hung thần rồi mới ra núi.
“Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao, bảo vệ hòa bình thế giới là trách nhiệm của mỗi người.” Anh tỷ nói đầy chính khí.
“Xin lỗi, sống sót mới là căn bản, vẫn nên cứ cẩn trọng đã.”
“Đội đặc biệt điều tra có cả đồng nghiệp là bạn gái.” Anh tỷ bắt đầu dụ dỗ.
“Xin lỗi, phụ nữ sẽ chỉ làm ảnh hưởng tới tốc độ thành thần của tôi.”
“Đội đặc biệt điều tra có thể tạo điều kiện cho cậu trưởng thành.” Anh tỷ thay đổi chiến thuật.
“Xin lỗi, tôi chơi game là có thể mạnh lên rồi.”
Anh tỷ ngồi thẳng người, trong đầu lướt qua một lượt tài liệu cá nhân của Chu Chính, nàng đột nhiên nảy ra ý hay.
“3 triệu tiền bảo lãnh của nhà họ Giả sẽ toàn bộ cho cậu, cậu có thể làm cố vấn cho đội đặc biệt điều tra, tham gia xử lý các sự kiện đặc thù, tính tiền theo từng vụ.”
“Thành giao.”
Chu Chính thấy có lợi liền đồng ý, hắn cười hì hì nói: “Nhưng chi phí thế này…”
Khóe miệng Anh tỷ cong lên ý cười. Dùng tiền tài để lôi kéo là cách tốt nhất. Sau khi thương lượng, Chu Chính nhận mức phí giữ gốc 5 vạn mỗi vụ để trở thành cố vấn đặc biệt của đội thứ ba, tuy vậy hắn có quyền quyết định tham gia hay không tham gia các sự kiện đặc thù. Anh tỷ rất hài lòng với sự hợp tác này. Chu Chính chăm chú xem chi phí và phương thức thanh toán rồi mới vui vẻ bán mình.
Giải quyết xong việc, Anh tỷ sắp xếp người đưa Chu Chính về nhà trước. Còn Triệu Vĩ thì phải ở lại họp. Chu Chính không để ý đến vẻ mặt sầu khổ của Triệu Vĩ, vui vẻ ngồi lên xe về thành phố.
Ba triệu lập tức vào tài khoản, có lẽ có thể mua được một căn nhà cho mình rồi, Chu Chính vui vẻ nghĩ thầm.
Trong phòng họp.
Căn phòng nhỏ ngồi toàn bộ thành viên đội thứ ba. Đội trưởng Anh tỷ, cùng với điều tra viên Tiểu Lâm, Triệu Vĩ và Trần Tĩnh, bốn người đều là ngự ma giả.
Trần Tĩnh là một cô gái có vẻ ngoài đáng yêu, dáng người nhỏ nhắn, nhìn rất dễ thương. Nhưng đó chỉ là bề ngoài. Nàng là cố vấn của đội, đồng thời cũng là một hacker cao thủ.
“Anh tỷ, tôi đề nghị chị cho người theo dõi Chu Chính một lần nữa, tôi nghi ngờ hắn có xu hướng b·ạ·o l·ự·c và khát m·á·u nghiêm trọng, loại người này có thể ủ mầm tai họa lớn hơn.”
Trần Tĩnh lấy ra những hình ảnh g·iết c·h·óc đẫm máu trên máy tính, điểm đáng chú ý là biểu cảm trên gương mặt của Chu Chính.
“Gã đàn ông này không hề thay đổi biểu cảm khi g·iết người, chắc chắn trước đó đã g·iết người rồi.”
Triệu Vĩ có chút không thoải mái, Chu Chính là bạn tốt của anh, nhưng Anh tỷ chưa lên tiếng, Triệu Vĩ đành im lặng.
Anh tỷ nở nụ cười trên môi.
“Sau lưng ai mà chẳng ẩn chứa bí mật đáng sợ, trách nhiệm của chúng ta là xử lý các sự kiện đặc thù, không phải đào bới bí mật của người khác, chỉ cần hắn có thể xử lý được các sự kiện đặc thù là tốt rồi. Nếu một ngày Chu Chính bị ô nhiễm, ta sẽ bắt Triệu Vĩ tế thần trước, sau đó băm cái tên kia ra làm thịt.”
Triệu Vĩ: Này này, đừng lôi tôi vào chứ.
“Hơn nữa Chu Chính mỗi ngày đều ở nhà, 9 giờ rưỡi đi ngủ đúng giờ, chúng ta còn kiểm tra lịch sử tìm kiếm của hắn, vô cùng sạch sẽ, cậu nói một tên trạch nam như vậy thì có thể có cái gì nguy hiểm chứ?”
“Cái gì, xóa lịch sử tìm kiếm cũng có thể tra được?”
Triệu Vĩ nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt.
Anh tỷ chỉ “ừm” một tiếng, không nói gì. Chẳng trách khi mình theo đuổi Trần Tĩnh thì cô nàng này luôn tỏ ra chán ghét.
Triệu Vĩ cảm thấy tâm hồn mình không có chỗ đặt. Giờ phút này thật là xấu hổ, anh cảm thấy mình sắp “t·ử v·o·ng” trên phương diện xã hội. Triệu Vĩ áy náy liếc nhìn ba người kia, luôn cảm thấy ba đôi mắt đó giống như tia X-quang, nhìn thấu nội tâm mình. A.
Tiểu Lâm, cái gã lông mày rậm mắt to này, vì sao cũng đổ mồ hôi lạnh vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận