Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng

Chương 151: Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, Đại Địa Titan

Chương 151: Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà, Đại Địa Titan lĩnh ngộ bản vẽ cơ quan cửu phẩm cần tiêu hao 100 hồn lực. Chu Chính mở giao diện thuộc tính của mình ra xem. 【 Khí huyết: 1690, tinh thần 2090, hồn lực 940. 】xác nhận hồn lực còn đầy đủ sau, đem 【 cơ quan chiến giáp: Đại Địa Titan 】 và 【 Xích Lân Long Xa 】 hai quyển bản vẽ cơ quan hết thảy lĩnh ngộ. Hồn lực còn thừa lại 740 điểm. Chu Chính đau lòng chỉ cắn răng, mấy ngày ngắn ngủi liền từ vinh quang vạn nguyên hộ biến trở về bần nông. Lúc này một đạo quang mang chui vào trong đầu Chu Chính. Vô số tri thức rót vào, Chu Chính cảm thấy đầu hơi căng lên, bất quá loại cảm giác này chỉ kéo dài trong chốc lát rồi khôi phục lại. Đối với hắn mà nói, việc học xong bản vẽ cơ quan cửu phẩm hoàn toàn không phải là gánh nặng. Lúc này rất nhiều tri thức cơ quan trước kia chưa từng hiểu rõ cũng in dấu sâu trong đầu, hắn nhắm hai mắt, vô số tri thức rõ mồn một trước mắt. “Chính là nó!” Chu Chính vui vẻ nói. Hắn đã định ra ba ngày hẹn ước, việc quan trọng nhất trước mắt cuối cùng cũng đã đủ. Sau đó hắn lấy ra 【 Tượng Sư 】 đeo trên tay. Với thuộc tính trước mắt của hắn, đã có thể khống chế được thần binh này. 【 Tượng Sư 】 là một bộ thủ sáo màu đen mỏng như cánh ve, đeo lên tay nhẹ như không có gì. Chu Chính năm ngón tay khép mở. Nơi lòng bàn tay lập tức trào ra vô số thủy tinh ngươi cảm nhận đồ vật, những vật này theo tâm ý của hắn chuyển động, tự động tổ hợp thành chùy, tay quay, tua-vít, mũi khoan các loại công cụ. Lớn nhỏ tùy tâm, hoán đổi tùy ý. Loại cảm giác trơn tru như tơ lụa này khiến Chu Chính tán thưởng không thôi. “Bây giờ bắt đầu làm việc.” Chu Chính nhanh chân đi đến trước đống vật liệu, dựa theo bản vẽ cơ quan trong đầu, bắt đầu chọn lựa vật liệu thích hợp. Chu Chính đem tinh thiết lấy ra. Tinh thiết còn gọi là sắt trăm luyện, trải qua nhiều lần lửa tôi luyện, tính chất nhẹ nhàng bền bỉ, đồng thời có độ cứng cực mạnh. Tinh thiết được ngọn lửa thiêu đốt, dưới sự rèn luyện dập của công cụ, dần dần biến thành hình dáng trong lòng hắn. Từng bộ linh kiện của cơ quan chiến giáp thành hình trong tay hắn. Bản giáp, tấm sắt, đinh tán, ốc vít vân vân, bị hắn chất đống ở một bên, rất nhanh đã xếp thành một ngọn núi nhỏ...... Đương nhiên cũng có những linh kiện bị hỏng, Chu Chính ném chúng vào một bên lò lửa khác, chuẩn bị lúc nào rảnh thì nấu lại đúc lại, biến phế vật thành có ích. Năng lực đặc thù của 【 Tượng Sư 】 là Cảm Tri, có thể giúp Chu Chính cảm nhận tốt hơn vân mạch của vật liệu, làm quen đặc tính của vật thể. Chu Chính mở ra năng lực nhận biết, lấy tay vuốt ve tinh thiết. Tay của hắn lúc này như con mắt linh mẫn nhất, kết cấu vân mạch của tinh thiết hiện rõ trước mắt hắn, hắn đem tinh thiết đặt trên ngọn lửa thiêu đốt, thậm chí có thể mơ hồ nắm bắt được cảm xúc của vật liệu. Vui vẻ hoặc là buồn bã...... Chu Chính linh cảm bừng lên. Hắn tùy tiện điều chỉnh vị trí của tinh thiết trong lửa, thỉnh thoảng lấy ra dùng búa gõ, sau đó lại bỏ vào trong lửa nung khô. Dưới loại trạng thái này, Chu Chính rèn linh kiện cơ quan thành phẩm đạt tới con số đáng kinh ngạc là 100%, gần như không có cái nào hỏng. Đáng tiếc thời gian duy trì năng lực nhận biết có hạn, đồng thời có yêu cầu về khoảng cách sử dụng. Sau khi Cảm Tri biến mất, Chu Chính đột nhiên cảm thấy hụt hẫng. Trải nghiệm trực quan nhất chính là tỉ lệ thất bại lại tăng lên, cuối cùng cố định ở mức 40%. Xử lý xong số tinh thiết cần thiết cho một bộ cơ quan chiến giáp, Chu Chính đứng lên vươn vai, sau đó lại từ đống vật liệu rút ra Xích Mộc. Loại vật liệu này cực kỳ cứng rắn, dao kiếm bình thường khó mà chặt trầy xước, đồng thời có tác dụng hấp thụ tổn thương, cho nên thường được dùng làm áo lót của cơ quan chiến giáp. Xử lý Xích Mộc không cần dùng lửa. Hắn mang Xích Mộc đến trước bàn làm việc, đầu tiên sử dụng năng lực 【 Cảm Tri 】, sau một lúc cảm nhận, tâm niệm hắn khẽ động, trong lòng bàn tay đột hiện một thanh dao khắc màu đen. Hắn bôi lên hai mặt dao khắc màu đen thứ nước muối đặc chế, sau đó năm ngón tay bay lượn, khắc lên Xích Mộc những đường nét không rõ. Cũng thật kỳ lạ, Xích Mộc cứng rắn bị hắn dễ dàng cắt ra, bị hắn gia công thành hình dáng vừa ý. Theo từng linh kiện cơ quan thành hình trong tay hắn, cảm xúc của Chu Chính cũng càng phấn khởi, cả người dần dần lâm vào trạng thái vong ngã. Bên ngoài đầu tường đình viện. Công Tôn Đại Trùng một bên thò đầu quan sát, một bên dùng khuỷu tay huých vào cánh tay Chư Cát Đăng. “Thành chủ đây là muốn học rèn sắt sao, sao ta thấy có chút mờ mịt vậy?” Công Tôn Đại Trùng không kiên nhẫn hỏi. Động tác của hắn khiến Chư Cát Đăng trừng mắt nhìn. Ngươi có bao nhiêu lực trong lòng mình không có chút khái niệm sao? Thiếu chút nữa đã đẩy ta xuống rồi. Chư Cát Đăng xoa xoa cánh tay đau nhức, hung hãn nói: “Không biết.” Một lát sau, Công Tôn Đại Trùng a một tiếng: “Ngươi mau nhìn, thành chủ bắt đầu cắt chém gỗ rồi.”“Hắn cầm da lông làm gì vậy, sao còn vá lại......”“Thật thần kỳ, thành chủ sao biến tinh thiết thành dây thừng được?” Công Tôn Đại Trùng như con ruồi béo cần cù, vo ve bên tai Chư Cát Đăng, khiến Chư Cát Đăng muốn đưa một tay đập chết con hàng này. “Đừng nói nhảm, nhìn cho kỹ.” Chư Cát Đăng quát. Hắn lười nói chuyện với Công Tôn Đại Trùng, chỉ tham lam nhìn chằm chằm vào từng hành động của Chu Chính, giống như một đứa trẻ quan sát hoa quỳnh nở, sợ bỏ qua bất cứ khoảnh khắc nào. Mà ở bức tường một bên khác, một hòa thượng trẻ tuổi cũng từ phía sau tường viện thò đầu ra. Chu Chính tỉnh lại từ trạng thái chuyên chú. Cơ quan chiến giáp do hai mươi bảy bộ phận cơ quan cấu thành, mỗi bộ phận lại được tạo thành từ hơn một trăm linh kiện nhỏ, quả thật là không đơn giản. Có thể tương ứng, tỷ lệ thất bại cũng chỉ thể hiện khi chế tạo linh kiện nhỏ, như vậy có thể giảm bớt áp lực chế tạo, tiết kiệm chi phí. Bây giờ Chu Chính đã chế tạo hoàn tất tất cả linh kiện nhỏ, chỉ còn lại trình tự lắp ráp cuối cùng. Cơ quan chiến giáp chỉ là một cơ quan cửu phẩm cơ bản nhất, đến bước này gần như không thể xảy ra sai sót, cho dù có một vài linh kiện không vừa ý cũng có thể tháo ra đổi lại. Theo từng linh kiện nhỏ được lắp ráp lại, tất cả mọi người đều nhận ra đó là một bộ áo giáp hạng nặng cao chừng ba mét. “Ta lạy trời, đây là quái vật gì vậy?” Chư Cát Đăng nhìn quái vật khổng lồ trong đình viện từ không đến có mà kinh hãi lên tiếng. “Cơ quan chiến giáp: Đại Địa Titan, hắn thế mà lại tinh thông Cơ Quan thuật?” Hòa thượng trẻ tuổi hết sức kinh ngạc, nhỏ giọng thì thầm. Nếu Chu Chính nghe được những lời của họ chắc chắn sẽ vô cùng bất ngờ, kiến thức của vị hòa thượng trẻ tuổi này còn rộng hơn cả Chư Cát Đăng...... Chu Chính mặt đầy hưng phấn vây quanh cơ quan chiến giáp đảo một vòng. Thân cao ba mét hai, thân hình giống người, toàn thân được giáp dày bảo hộ, lớp giáp được chia làm ba lớp, lớp ngoài cùng là tinh thiết, ở giữa là Xích Mộc, còn áo lót thì làm bằng da lông kỳ dị. Ở những nơi có thiết giáp bao phủ còn có rất nhiều đường vân thần bí khó hiểu, chỗ ngực trái để lại một lỗ hổng, bên trong là vị trí đặt Đại Địa Chi Tâm. Đồng thời, chỗ kết nối cơ quan đã được xử lý đặc biệt, đều được bao phủ bằng lưỡi dao răng cưa rãnh máu, khiến nó càng thêm dữ tợn đáng sợ. “Tên cơ quan: Đại Địa Titan.” “Loại hình cơ quan: Cơ quan chiến giáp.” “Phẩm giai cơ quan: Cửu phẩm.” “Trạng thái giải thích: Không hoàn chỉnh, không có bộ phận động cơ, cần người sử dụng gánh chịu trọng lực của áo giáp, cùng sự tiêu hao năng lượng.” “Điều kiện sử dụng: Khí huyết: 2000, tinh thần: 1500.” “Năng lực chủ động: Lôi đình nhất kích (ngưng tụ toàn bộ sức lực đánh thẳng vào đầu đối phương.)” “Năng lực chủ động: Thuẫn Sơn (xuyên thấu mọi thương tổn bên ngoài giáp đều có 10% giảm miễn thêm.)” “Ghi chú: Đừng chọc ta, ta có thể đánh có thể chịu, còn có thể bạt tai ngươi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận