Ta Có Một Tòa Thành Ác Mộng
Chương 372: Thế giới mới, mưa đạn không gian
Chương 372: Thế giới mới, mưa đạn không gian "Chúng ta có thể hư cấu ra một bộ lịch sử bối cảnh hoàn chỉnh, người chơi cần phải trải qua trùng điệp khảo nghiệm, vén màn sương mù lịch sử, cuối cùng phát hiện ra chân tướng bị vùi lấp trong bụi bặm thời gian."
"Chân tướng trong bụi bặm thời gian?"
Huyết Hà có chút hiểu mà lại không hiểu lặp lại một câu. Nàng vẫn chưa rõ. Chu Chính tiến thêm một bước đưa ra lời nhắc nhở.
"Thế giới Huyết Hà chính là chủ thế giới được xây dựng lại sau khi bị hủy diệt!"
"Ở trên một kỷ nguyên chủ thế giới, cuối cùng đã bị hủy trong tay quyệt tổ, mà quyệt tổ là sinh mệnh cao vĩ, thật ra một mực ngấm ngầm thao túng quỹ đạo phát triển của Địa Cầu, trong mắt bọn chúng, Địa Cầu chỉ là một vật thí nghiệm đáng thương và đáng buồn mà thôi."
"Ngươi cảm thấy phiên bản này thế nào?"
Huyết Hà gật đầu rồi lại lắc đầu, "Chủ nhân, làm như vậy có ích không?"
"Đương nhiên là có ích, chỉ cần trong lòng chôn xuống hạt giống hoài nghi, cuối cùng đều sẽ mọc ra đóa hoa hủy diệt tất cả."
Chu Chính tỏ vẻ mình hiểu rõ con người vô cùng. Lật xem lịch sử ngàn năm, trong từng câu chữ đều viết hai chữ “đa nghi”. Điều này gần như là đặc tính tinh thần khắc sâu vào DNA của chủng tộc. Mặc dù từ này mang nghĩa xấu, nhưng theo Chu Chính thấy, đa nghi cũng không phải là không có chỗ tốt. Đa nghi đại biểu cho sự cẩn thận hơn, đại biểu cho việc có thể sống lâu hơn. Nhân tộc không thiếu những nhân kiệt phóng khoáng bẩm sinh, nhưng sự cẩn thận có thể đảm bảo Nhân tộc đi xa hơn. Đương nhiên, nếu ở trong hoàn cảnh bình thường, dù có hoài nghi đến đâu cũng không có hiệu quả. Tin đồn sẽ dừng lại ở người có trí, mạng lưới cũng không phải là nơi ngoài vòng pháp luật. Hơn nữa siêu phàm lại nắm trong tay ngự ma giả, giai tầng ngự ma giả không thể nào để cho nhận thức về việc quyệt tổ diệt thế lan rộng ra được. Nhưng nếu tin tức này được tiết lộ từ một trò chơi thần kỳ thì sao? Và trò chơi này, có thể biến người bình thường thành siêu phàm thì sao? Nên biết rằng, 1 cộng 1 trong một vài tình huống có thể lớn hơn 2 rất nhiều. Hơn nữa, trong tương lai không xa, Chu Chính còn sẽ tung ra bí pháp tẩy đi huyết mạch quái dị, từ đó mà làm tan rã giai tầng ngự ma giả.
Sau khi nghe Chu Chính giới thiệu, hai mắt Huyết Hà tỏa sáng, trong lòng thầm gọi chủ nhân nhà mình là một lão âm phê. Lúc này, Chu Chính lại truyền cho Huyết Hà tinh lực siêu phàm. Tinh lực thiên về khai phá nhục thể siêu phàm, thức tỉnh tinh thần sẽ quyết định thuộc tính tinh lực, kết hợp với tinh cầu thuật thì uy lực không tầm thường. Huyết Hà lập tức nói rằng mình có thể căn cứ vào sự khai phá tinh lực mà tạo ra một vài con đường tiến giai nghề nghiệp, dành cho người chơi sử dụng.
Chu Chính rất hài lòng với năng lực phát minh nghiên cứu của Huyết Hà, thực lực tổng hợp của người chơi tăng lên, thì khả năng hắn chiến thắng quyệt tổ mới có thể tăng lên.
Hư Không Hà Lưu đột nhiên khuấy động, tựa hồ nơi nào đó xảy ra giao chiến kịch liệt, dư ba của chiến đấu ảnh hưởng đến vùng hư không này. Thông tin của hai người bị quấy rầy, trở nên lúc đứt lúc nối. Chu Chính nắm chặt thời gian dặn dò vài câu, sau đó thông tin đột ngột im bặt.
“Hư không thật sự là đáng sợ, không biết có những sự tồn tại như thế nào mà chiến đấu, cảm giác còn lợi hại hơn cả hư không cự thú."
"Những gì cần dặn dò đã dặn dò xong, tin tưởng Huyết Hà có thể làm tốt hơn, tiếp theo ta cũng phải bắt đầu hành động.” Chu Chính cẩn thận hồi tưởng lại tin tức mà tượng thần Đế Tuấn trong cung điện nhỏ ở thanh đồng truyền tới. Thế giới Đế võ, võ lực cao nhất không cao hơn thất phẩm.
Cũng là thế giới võ giả, dù bị ý chí thế giới áp chế, Chu Chính cũng có thể dựa vào kinh nghiệm võ đạo của bản thân để nhanh chóng quật khởi. Đây chính là ưu thế của cùng một hệ thống siêu phàm. Đối với Chu Chính mà nói, lăn lộn ở thế giới Đế võ, cơ bản giống như đang đi nghỉ mát.
Mang theo những kỳ vọng tươi đẹp về tương lai, hắn liền lặn xuống nước đâm vào Hư Không Hà Lưu.
Chu Chính có chút hoảng. Sau khi tiến vào thế giới Đế võ này, hắn hoàn toàn không cảm nhận được thân thể của mình nữa. Hắc ám, bốn phía đều là một màu đen như chết. Chu Chính không thể nhúc nhích, giống như bị nhốt trong một con ve nhỏ bé trong hổ phách.
"Đây là nơi nào?" Chu Chính thầm nghĩ. Lúc này, hắn phát hiện một vòng ánh vàng phá tan bóng tối, ánh vàng hội tụ, cuối cùng ngưng tụ thành bảy chữ phù trước mặt hắn. Nội dung của văn tự đúng là những gì hắn vừa nghĩ.
"Đây là cái gì?" Chu Chính cảm thấy hiếu kỳ.
Kiểu chữ màu vàng trong hư không tiêu tan, rồi lại ngưng tụ thành năm chữ phù, ngay cả dấu chấm câu cũng không sai.
Trên trán Chu Chính liên tiếp nổi lên ba dấu chấm hỏi. Đúng là dấu chấm hỏi nổi lên!
"WTF tình huống này là thế nào? Ta lúc nào lại có loại siêu năng lực này?"
"Loại cảm giác vừa nghĩ đến thì điều đó xuất hiện, sao ta thấy quen mắt thế này."
"Rốt cuộc đã gặp ở đâu rồi?"
Đầu óc Chu Chính xoay chuyển với tốc độ cao, cố gắng tìm kiếm manh mối còn sót lại. Vô số từ ngữ hiện ra trước mặt hắn trong hư không, như cưỡi ngựa xem hoa, lướt qua nhanh chóng trước mặt hắn.
Đột nhiên tinh thần Chu Chính chấn động, những dòng chữ trước mặt dừng lại, cuối cùng ngưng tụ thành một từ. Mưa đạn!
Thế giới đen tối này, có chút tương đồng với không gian mưa đạn.
"Không sai, chính là mưa đạn, những gì ta vừa suy nghĩ liền lập tức hóa thành mưa đạn hiện ra ở không gian này!"
Cuối cùng đã phát hiện được một vài manh mối, tinh thần Chu Chính phấn chấn, nhưng lập tức hắn cảm thấy mệt mỏi dữ dội. Chỉ là hơi chuyển động suy nghĩ thôi cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng của hắn.
"Tuyệt đối không được, tiêu hao năng lượng quá nhiều, ta phải khống chế những suy nghĩ hỗn tạp."
"Suy nghĩ như tâm vượn ý mã, có lẽ ta có thể bắt đầu từ việc ngăn chặn phương pháp phát xạ mưa đạn."
"Nhưng làm thế nào đây, hoàn toàn không có chút manh mối nào."
Đầu óc Chu Chính suy nghĩ lung tung, hắn phát hiện mình càng lúc càng mệt mỏi, cuối cùng mắt tối sầm lại, ngất đi.......
Không biết trải qua bao lâu, Chu Chính mơ màng tỉnh lại. Sau khi nghỉ ngơi, trạng thái tinh thần của hắn đã tốt hơn nhiều.
"Linh giác của ta vẫn có thể sử dụng, nhưng lực lượng võ giả hoàn toàn bị áp chế."
"Kỳ quái, thế giới này không phải là thế giới Đế võ sao, chẳng lẽ ta đã tiến nhầm thế giới?"
Trong lòng Chu Chính xuất hiện suy nghĩ không hay. Hắn cảm thấy lần xuyên không này có lẽ đã xảy ra một vài sai sót. Nhưng sự việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể đi từng bước mà tính thôi.
Nhân lúc tinh thần đang tốt, Chu Chính bắt đầu thăm dò bóng tối xung quanh. Một lúc sau, hắn phát hiện ra bóng tối bao quanh không phải là tường vách, mà là một không gian rộng lớn hơn. Trong lòng Chu Chính vui mừng, phóng xuất linh giác, cẩn thận thăm dò trong bóng tối.
“A?” Chỉ là ở một góc khuất trong bóng tối, có mấy hàng chữ đột nhiên hiện lên.
"Đây chẳng lẽ là ngôn ngữ của thế giới khác?"
Chu Chính sinh ra một chút hứng thú với loại văn tự thế giới khác này. Dù không biết những văn tự này có nghĩa gì, nhưng văn tự lại là sự gửi gắm tình cảm, hắn có thể dùng linh giác để giải thích văn tự.
Nghĩ đến là làm, Chu Chính tràn ra linh giác, cẩn thận hướng đến văn tự siêu nhiên. Thông qua những văn tự đó, hắn phảng phất nhìn thấy một mặt gương phản chiếu ánh sáng.
"Tấm gương."
Chu Chính không tự chủ được đọc lên. Thấy phương pháp của mình có hiệu quả, Chu Chính liền lập tức điều động linh giác, hướng những văn tự khác kéo dài.
“Buồn rầu.” "Không thích"
"Vì sao."
Trong những dòng chữ đó, Chu Chính đã giải nghĩa được không ít từ ngữ mang tâm trạng tiêu cực. Hắn dựa vào hình ảnh nhìn thấy mà cố gắng hiểu những văn tự lạ này.
Nhưng cũng không lâu, hắn lại vì tiêu hao quá nhiều tinh thần mà đầu óc rơi vào trạng thái hôn mê. Cuối cùng, Chu Chính vẫn chìm vào giấc ngủ.
Sau khi tỉnh lại, hắn liền sử dụng linh giác để học những văn tự xuất hiện trong không gian đen tối, khi tiêu hao quá nhiều tinh thần thì lại thông qua ngủ say để khôi phục. Thời gian cứ trôi qua như thế, không biết đã bao lâu.
“A?” Cuối cùng, có một lần, Chu Chính trong lúc mơ màng cảm thấy một luồng nước nhỏ, rót vào bên trong cơ thể hắn.
"Chân tướng trong bụi bặm thời gian?"
Huyết Hà có chút hiểu mà lại không hiểu lặp lại một câu. Nàng vẫn chưa rõ. Chu Chính tiến thêm một bước đưa ra lời nhắc nhở.
"Thế giới Huyết Hà chính là chủ thế giới được xây dựng lại sau khi bị hủy diệt!"
"Ở trên một kỷ nguyên chủ thế giới, cuối cùng đã bị hủy trong tay quyệt tổ, mà quyệt tổ là sinh mệnh cao vĩ, thật ra một mực ngấm ngầm thao túng quỹ đạo phát triển của Địa Cầu, trong mắt bọn chúng, Địa Cầu chỉ là một vật thí nghiệm đáng thương và đáng buồn mà thôi."
"Ngươi cảm thấy phiên bản này thế nào?"
Huyết Hà gật đầu rồi lại lắc đầu, "Chủ nhân, làm như vậy có ích không?"
"Đương nhiên là có ích, chỉ cần trong lòng chôn xuống hạt giống hoài nghi, cuối cùng đều sẽ mọc ra đóa hoa hủy diệt tất cả."
Chu Chính tỏ vẻ mình hiểu rõ con người vô cùng. Lật xem lịch sử ngàn năm, trong từng câu chữ đều viết hai chữ “đa nghi”. Điều này gần như là đặc tính tinh thần khắc sâu vào DNA của chủng tộc. Mặc dù từ này mang nghĩa xấu, nhưng theo Chu Chính thấy, đa nghi cũng không phải là không có chỗ tốt. Đa nghi đại biểu cho sự cẩn thận hơn, đại biểu cho việc có thể sống lâu hơn. Nhân tộc không thiếu những nhân kiệt phóng khoáng bẩm sinh, nhưng sự cẩn thận có thể đảm bảo Nhân tộc đi xa hơn. Đương nhiên, nếu ở trong hoàn cảnh bình thường, dù có hoài nghi đến đâu cũng không có hiệu quả. Tin đồn sẽ dừng lại ở người có trí, mạng lưới cũng không phải là nơi ngoài vòng pháp luật. Hơn nữa siêu phàm lại nắm trong tay ngự ma giả, giai tầng ngự ma giả không thể nào để cho nhận thức về việc quyệt tổ diệt thế lan rộng ra được. Nhưng nếu tin tức này được tiết lộ từ một trò chơi thần kỳ thì sao? Và trò chơi này, có thể biến người bình thường thành siêu phàm thì sao? Nên biết rằng, 1 cộng 1 trong một vài tình huống có thể lớn hơn 2 rất nhiều. Hơn nữa, trong tương lai không xa, Chu Chính còn sẽ tung ra bí pháp tẩy đi huyết mạch quái dị, từ đó mà làm tan rã giai tầng ngự ma giả.
Sau khi nghe Chu Chính giới thiệu, hai mắt Huyết Hà tỏa sáng, trong lòng thầm gọi chủ nhân nhà mình là một lão âm phê. Lúc này, Chu Chính lại truyền cho Huyết Hà tinh lực siêu phàm. Tinh lực thiên về khai phá nhục thể siêu phàm, thức tỉnh tinh thần sẽ quyết định thuộc tính tinh lực, kết hợp với tinh cầu thuật thì uy lực không tầm thường. Huyết Hà lập tức nói rằng mình có thể căn cứ vào sự khai phá tinh lực mà tạo ra một vài con đường tiến giai nghề nghiệp, dành cho người chơi sử dụng.
Chu Chính rất hài lòng với năng lực phát minh nghiên cứu của Huyết Hà, thực lực tổng hợp của người chơi tăng lên, thì khả năng hắn chiến thắng quyệt tổ mới có thể tăng lên.
Hư Không Hà Lưu đột nhiên khuấy động, tựa hồ nơi nào đó xảy ra giao chiến kịch liệt, dư ba của chiến đấu ảnh hưởng đến vùng hư không này. Thông tin của hai người bị quấy rầy, trở nên lúc đứt lúc nối. Chu Chính nắm chặt thời gian dặn dò vài câu, sau đó thông tin đột ngột im bặt.
“Hư không thật sự là đáng sợ, không biết có những sự tồn tại như thế nào mà chiến đấu, cảm giác còn lợi hại hơn cả hư không cự thú."
"Những gì cần dặn dò đã dặn dò xong, tin tưởng Huyết Hà có thể làm tốt hơn, tiếp theo ta cũng phải bắt đầu hành động.” Chu Chính cẩn thận hồi tưởng lại tin tức mà tượng thần Đế Tuấn trong cung điện nhỏ ở thanh đồng truyền tới. Thế giới Đế võ, võ lực cao nhất không cao hơn thất phẩm.
Cũng là thế giới võ giả, dù bị ý chí thế giới áp chế, Chu Chính cũng có thể dựa vào kinh nghiệm võ đạo của bản thân để nhanh chóng quật khởi. Đây chính là ưu thế của cùng một hệ thống siêu phàm. Đối với Chu Chính mà nói, lăn lộn ở thế giới Đế võ, cơ bản giống như đang đi nghỉ mát.
Mang theo những kỳ vọng tươi đẹp về tương lai, hắn liền lặn xuống nước đâm vào Hư Không Hà Lưu.
Chu Chính có chút hoảng. Sau khi tiến vào thế giới Đế võ này, hắn hoàn toàn không cảm nhận được thân thể của mình nữa. Hắc ám, bốn phía đều là một màu đen như chết. Chu Chính không thể nhúc nhích, giống như bị nhốt trong một con ve nhỏ bé trong hổ phách.
"Đây là nơi nào?" Chu Chính thầm nghĩ. Lúc này, hắn phát hiện một vòng ánh vàng phá tan bóng tối, ánh vàng hội tụ, cuối cùng ngưng tụ thành bảy chữ phù trước mặt hắn. Nội dung của văn tự đúng là những gì hắn vừa nghĩ.
"Đây là cái gì?" Chu Chính cảm thấy hiếu kỳ.
Kiểu chữ màu vàng trong hư không tiêu tan, rồi lại ngưng tụ thành năm chữ phù, ngay cả dấu chấm câu cũng không sai.
Trên trán Chu Chính liên tiếp nổi lên ba dấu chấm hỏi. Đúng là dấu chấm hỏi nổi lên!
"WTF tình huống này là thế nào? Ta lúc nào lại có loại siêu năng lực này?"
"Loại cảm giác vừa nghĩ đến thì điều đó xuất hiện, sao ta thấy quen mắt thế này."
"Rốt cuộc đã gặp ở đâu rồi?"
Đầu óc Chu Chính xoay chuyển với tốc độ cao, cố gắng tìm kiếm manh mối còn sót lại. Vô số từ ngữ hiện ra trước mặt hắn trong hư không, như cưỡi ngựa xem hoa, lướt qua nhanh chóng trước mặt hắn.
Đột nhiên tinh thần Chu Chính chấn động, những dòng chữ trước mặt dừng lại, cuối cùng ngưng tụ thành một từ. Mưa đạn!
Thế giới đen tối này, có chút tương đồng với không gian mưa đạn.
"Không sai, chính là mưa đạn, những gì ta vừa suy nghĩ liền lập tức hóa thành mưa đạn hiện ra ở không gian này!"
Cuối cùng đã phát hiện được một vài manh mối, tinh thần Chu Chính phấn chấn, nhưng lập tức hắn cảm thấy mệt mỏi dữ dội. Chỉ là hơi chuyển động suy nghĩ thôi cũng tiêu hao rất nhiều năng lượng của hắn.
"Tuyệt đối không được, tiêu hao năng lượng quá nhiều, ta phải khống chế những suy nghĩ hỗn tạp."
"Suy nghĩ như tâm vượn ý mã, có lẽ ta có thể bắt đầu từ việc ngăn chặn phương pháp phát xạ mưa đạn."
"Nhưng làm thế nào đây, hoàn toàn không có chút manh mối nào."
Đầu óc Chu Chính suy nghĩ lung tung, hắn phát hiện mình càng lúc càng mệt mỏi, cuối cùng mắt tối sầm lại, ngất đi.......
Không biết trải qua bao lâu, Chu Chính mơ màng tỉnh lại. Sau khi nghỉ ngơi, trạng thái tinh thần của hắn đã tốt hơn nhiều.
"Linh giác của ta vẫn có thể sử dụng, nhưng lực lượng võ giả hoàn toàn bị áp chế."
"Kỳ quái, thế giới này không phải là thế giới Đế võ sao, chẳng lẽ ta đã tiến nhầm thế giới?"
Trong lòng Chu Chính xuất hiện suy nghĩ không hay. Hắn cảm thấy lần xuyên không này có lẽ đã xảy ra một vài sai sót. Nhưng sự việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể đi từng bước mà tính thôi.
Nhân lúc tinh thần đang tốt, Chu Chính bắt đầu thăm dò bóng tối xung quanh. Một lúc sau, hắn phát hiện ra bóng tối bao quanh không phải là tường vách, mà là một không gian rộng lớn hơn. Trong lòng Chu Chính vui mừng, phóng xuất linh giác, cẩn thận thăm dò trong bóng tối.
“A?” Chỉ là ở một góc khuất trong bóng tối, có mấy hàng chữ đột nhiên hiện lên.
"Đây chẳng lẽ là ngôn ngữ của thế giới khác?"
Chu Chính sinh ra một chút hứng thú với loại văn tự thế giới khác này. Dù không biết những văn tự này có nghĩa gì, nhưng văn tự lại là sự gửi gắm tình cảm, hắn có thể dùng linh giác để giải thích văn tự.
Nghĩ đến là làm, Chu Chính tràn ra linh giác, cẩn thận hướng đến văn tự siêu nhiên. Thông qua những văn tự đó, hắn phảng phất nhìn thấy một mặt gương phản chiếu ánh sáng.
"Tấm gương."
Chu Chính không tự chủ được đọc lên. Thấy phương pháp của mình có hiệu quả, Chu Chính liền lập tức điều động linh giác, hướng những văn tự khác kéo dài.
“Buồn rầu.” "Không thích"
"Vì sao."
Trong những dòng chữ đó, Chu Chính đã giải nghĩa được không ít từ ngữ mang tâm trạng tiêu cực. Hắn dựa vào hình ảnh nhìn thấy mà cố gắng hiểu những văn tự lạ này.
Nhưng cũng không lâu, hắn lại vì tiêu hao quá nhiều tinh thần mà đầu óc rơi vào trạng thái hôn mê. Cuối cùng, Chu Chính vẫn chìm vào giấc ngủ.
Sau khi tỉnh lại, hắn liền sử dụng linh giác để học những văn tự xuất hiện trong không gian đen tối, khi tiêu hao quá nhiều tinh thần thì lại thông qua ngủ say để khôi phục. Thời gian cứ trôi qua như thế, không biết đã bao lâu.
“A?” Cuối cùng, có một lần, Chu Chính trong lúc mơ màng cảm thấy một luồng nước nhỏ, rót vào bên trong cơ thể hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận